108 Thiếu Nữ Lương Sơn

Chương 94: Chương 94: Tám tuổi - Ẩm huyết




"Hắc hắc, các sư đệ cố lên, tên tinh tướng này sẽ là của chúng ta."

Quý Thủy Kiếm Tông vừa gặp Địa Bạo Tinh liền nổi lên lòng tham, nụ cười hèn hạ, lại hồn nhiên không hề phát giác cách ngàn mét trên không đang có người quan sát bọn chúng.

"Tô Tinh công tử?" Ngô Tâm Giải nhìn Tô Tinh có ý muốn hỏi.

Tô Tinh đối với đệ tử của Quý Thủy Kiếm Tông không có chút hảo cảm nào, nhìn những tên đệ tử như phát rồ không ngừng công kích cô gái, hắn càng thêm chán ghét. Gật đầu ra ý, Đăng Phong Chu liền lao xuống, Tô Tinh ném một cái hồ lồ màu đỏ ra, hồ lô nhỏ vừa xuất hiện đã biến lớn lên mấy lần.

Trên thân của hồ lô màu đỏ lưu động những phù chú trong suốt. Hồng quang không ngừng tích tụ ở miệng hồ lô, rồi một vầng ánh chói mắt chợt bộc phát, cái hồ lô này chính là Huyết Vũ Hồ, hiện tại Tô Tinh đã có tu vi Tinh Vân hậu kì nên miễn cưỡng sử dụng được kiện Tinh Hà pháp khí này. Huyết Vũ Hồ treo ngược ở trên hư không, từng luồng ánh sáng hồng từ miệng hồ lô phun xuống như mưa.

Những tên tu sĩ của Quý Thủy Kiếm Tông ở phía dưới đang công kích hăng say, đột nhiên cảm thấy từ trên bầu trời truyền lại từng trận áp lực, vừa ngẩng đầu lên thì mặt đã xám như tro tàn.

Đập vào mắt bọn chúng chỉ là một màu đỏ tươi.

Cả đám vội vàng tế ra các loại pháp khí pháp thuật phòng ngự, nhưng mà đây chính là tinh hà pháp khí Huyết Vũ Hồ hung danh hiển hách, một màn mưa châm vô cùng sắc bén, trăm đạo hồng quang bắn liên tục xuống dưới, những tiếng la thảm liên tục vang lên, một ít tu sĩ còn chưa kịp lấy ra pháp khí thì đã đi đời nhà ma.

Địa Bạo Tinh đã sớm thấy được một màn huyết vũ đang chụp xuống, Ẩm Huyết Lục Hồn kiếm hoành ở trước ngực làm ra một tư thái phòng thủ, đem bản kiếm dài gần hai mét làm thành một lá chắn, xích quang cừa bắn xuống, thì quanh thân nàng xuất hiện một vòng huyết võng ngăn cản lại. Ẩm Huyết Lục Hồn kiếm đối với Huyết Vũ Hồ giống như hai thứ tương sinh, những huyết quang bay tới đều được hấp thụ vào trong thân kiếm.

Chỉ một khắc, hơn hai mươi tên tu sĩ Quý Thủy Kiếm Tông đã chết hơn phân nửa.

"Tại hạ thuộc Quý Thủy Kiếm Tông, các hạ là ai? Tại sao lại đánh lén chúng ta?" Một gã tu sĩ có tu vi khá cao trong đám là Tinh Hà sơ kì, ngẩng đầu nhìn về hướng thân ảnh đang đứng ở đầu thuyền, nhưng vừa nhìn lên thì sắc mặt gã liền đại biến.

Gã chỉ cảm thấy tên mỹ thiếu niên này có một cổ lệ khí âm lãnh khó nói thành lời, những cô gái đứng bên cạnh hắn đều có vẻ đẹp bất phàm, mà nhất là trên trán của hắn có một cái tinh phù đang lóe sáng.

"Ngươi là…" Tên đường chủ hét lên.

Nhưng gã không hề có cơ hội nói hết câu, một tia sáng bạc xé gió phóng thẳng tới, Lâm Xung đã thả người nhảy từ trên xuống, mũi thương đâm thẳng tới.

Tên đường chủ này dù sao cũng là Tinh Hà sơ kì, hai tay vội vàng bấm pháp quyết, một mặt thủy kính màu lam che ở trước mặt, hơn mười lá bùa bay vụt ra rồi biến hóa thành những lưỡi tuyết nhận sắc bén.

Những tinh giả còn lại cũng vội vàng đánh về phía Tô Tinh.

Đăng Phong Chu chợt lóe sáng.

Cả đám tinh giả đều hoảng sợ, chỉ trong nháy mắt đối phương đã xuất hiện trước mặt, tốc độ thật là bất khả tư nghị.

"Hãy nếm thử Quý Thủy Thần Lôi của ta!" Tô Tinh lật cổ tay, Quý Thủy Thần Lôi từ trong lòng bàn tay bạo phát ra. Quý Thủy Thần Lôi đã được hắn luyện chế qua bảy lần, bây giờ nó có hình dạng như một trường tiên. Lôi quang lóe sáng, thần lôi hóa thủy, vô kiên không hóa, chỉ một roi vụt qua, năm sáu tên tinh giả trúng đòn liền cứng đơ người, pháp quyết bị bỏ dở, khẩu quyết bị gián đoạn, rồi ngã xuống.

Địa Bạo Tinh cũng không nhàn rỗi, giơ Ẩm Huyết Lục Hồn kiếm lên, giống như mãnh hổ xông thẳng vào bầy dê thỏa sức chém giết.

Những tên tinh giả đang đứng xem ở phía xa thấy tên mỹ thiếu niên này quá mức hung hãn liền xoay người chuẩn bị trốn, nhưng vừa xoay người thì liền nhìn thấy một người mặt trang phục màu đen, đôi mắt giảo hoạt nhìn chằm chằm bọn chúng như hổ nhìn mồi. Nàng điểm một chỉ lên hư không, mấy chục cơ quan hình mãnh thú há miệng bắn ra hàng loạt những tia sáng xanh. Một đám không kịp chống đỡ liền đi gặp Diêm Vương bàn chuyện nhân sinh.

Mà tên đường chủ lấy thủy thuẫn, cứng rắn đối kháng với một thương Lâm Anh Mi, cả người gã không ngừng run rẩy, khóe miệng xuất hiện tia máu. Gã hoảng sợ, vội vàng phóng ra vài kiện pháp khí để cản đường, còn bản thân thì sử dụng độn pháp để chạy trốn, nhưng Lâm Anh Mi còn nhanh hơn gã một bước, miệng gã vừa niệm vài chữ khẩu quyết thì Lâm Anh Mi đã lắc người tiến tới, tốc độ di động trong không gian cực kì nhanh, độn pháp chưa kịp thi triển thì một mũi thương xẹt qua hư không đâm thẳng vào cổ họng của tên đường chủ.

Những pháp khí của gã giống như tờ giấy bị Hàn Tinh Lãnh Nguyệt thương xuyên thủng dễ dàng, trong mắt gã hiện lên một bóng thương đang đâm thẳng tới. Gã không còn cách nào thay đổi quỹ tích của một thương này, chỉ kịp gào lên một tiếng cuối cùng:

"A!! Bản tông nhất định sẽ đem bọn ngươi đi thiên đao vạn quả!"

(DG: Thiên đao vạn quả là một loại khổ hình, nghe đồn rằng người ta sẽ dùng những con dao nhỏ cắt từng miếng từng miếng thịt trên người tù nhân, sau đó lấy muối xát vào vết thương, cứ lập đi lập lại nhưng thế, nhưng mà điều kiện chính là không làm cho tù nhân mất máu mà chết. Nói như thế nào thì đây cùng là một nghệ thuật à)

Lời vừa xong, trên cổ của tên tinh hà tu sĩ đã xuất hiện một lỗ máu, tuyệt khí bỏ mình.

"Ngươi cứ xuống đó mà chờ đi!" Ngô Tâm Giải cười lạnh, hai tay nàng nhanh chóng phất mạnh vào trong hư không, tinh lực giống như sợi tơ được kéo dài ra bao phủ lấy Truyền Niệm phù, lá phù nhanh chóng biến thành tro bụi. Ở trước mặt của Thiên Cơ Tinh mà dám chơi trò ám độ trần thương này thì quá là non nớt rồi.

Chỉ trong vài cái nháy mắt, toàn bộ tu sĩ Quý Thủy Kiếm Tông đều bị tiêu diệt, Tô Tinh đi xung quanh thu dọn chiến lợi phẩm, rồi tung viên Âm Phách Châu thu lại những oán niệm.

"Ngươi muốn giết ta sao?" Một âm thanh non nớt bỗng nhiên vang lên.

Mấy người Tô Tinh lúc này mới có thời gian chú ý tình hình của Địa Bạo Tinh.

Nhưng vừa quay đầu lại, bọn họ đều ngẩn cả người.

Địa Bạo Tinh Tang Môn Thần trong truyền thuyết có thể nói được xem như một sát thần, cái đó thì chỉ cần nhìn tên hiệu sẽ biết, có một câu thơ như thế này:

Phóng hỏa giết người đề kiếm bảng to, Bào Húc danh gọi Tang Môn Thần!

Nhưng mà Địa Bạo Tinh Tang Môn Thần trước mắt bọn Tô Tinh lúc này hoàn toàn khác với những gì hắn từng tưởng tượng ra.

Không phải là một cô gái cùng hung ác cực bạo lực, hai tay nhiễm đầy máu tanh, cũng không phải một huyết ma nữ có vẻ mặt giết chóc, cũng không phải là một cô gái tuyệt sắc kinh tâm động phách, nếu có thể dùng từ để miêu tả Địa Bạo Tinh thì Tô Tinh chỉ có nói: đáng yêu!

(DG: Mà những thằng hay đọc truyện thì gọi là "Moe" đó!)

Phải nói chính xác là cực kì đáng yêu.

Một đôi mắt to trong veo sinh động, ngũ quan thanh tú, da trắng như tuyết, áo màu xanh lục, thân hình xinh xắn lanh lợi, nhìn thế nào thì đây cũng chỉ là một tiểu cô nương mới bảy tám tuổi, chỉ sợ còn chưa đến tuổi có mối tình đầu ngây ngô nữa, cho dù là trong tay đang cầm một thanh trọng kiếm to đùng, cao hơn bé cả một khoảng đáng kể thế nhưng lại không làm cho người ta có cảm giác có gì không ổn.

"Ngươi là Địa Bạo Tinh Tang Môn Thần?" Bốn mỹ nhân cùng hô lên.

Lúc đầu Thời Viện muốn kêu hai tiếng tỷ tỷ, nhưng khi nhìn lại thân hình nhỏ nhắn đáng yêu trước mắt thì đành nuốt lại.

Trong mắt tiểu cô nương mang theo vẻ trầm ổn cùng đề phòng không phù hợp với tuổi, từ điểm này mà nói thì nàng xác thực đáng được coi là một tinh tướng. Tang Môn Thần nhìn lướt qua bọn họ, cuối cùng ánh mắt cô bé dừng lại trên người Tô Tinh: "Ngươi muốn giết tiểu Ngư sao? Tiểu Ngư sẽ không bỏ cuộc đâu!!"

Tô Tinh sửng sốt, quay lại nhìn Ngô Tâm Giải như muốn hỏi xem cái tiểu la lỵ này có bị chạm sợi nào gì không?

Bảo hắn hạ sát thủ với một bé gái khả ái thế này thì đó là chuyện không thể được.

Trong mắt Địa Bạo Tinh tràn ngập kiên nghị cùng can đảm khiến Tô Tinh thập phần thưởng thức.

Tuổi nhỏ nhưng khí thế thực không nhỏ. Đọc Truyện Online mới nhất ở truyen/y/y/com

Thấy tiểu cô nương có hành động giống như một con hổ cái đang che chắn cho hổ con, Tô Tinh cùng đám Ngô Tâm Giải nhìn lại thân thể ở phía sau lưng nàng, ở đó có một tiểu nam hài đang sợ hãi cuộn mình lại, hai tay ôm đầu, xem ra đã bị dọa không nhẹ.

"Hắn là bằng hữu của ngươi sao?" Tô Tinh dùng một âm thanh dịu dàng hỏi.

Địa Bạo Tinh giống như một con hổ cái đang nhe răng bảo vệ con nhỏ, ánh mắt đề phòng bọn Tô Tinh.

"Chẳng lẽ hắn chính là khế chủ của ngươi?" Ngô Tâm Giải nói xen vào.

Thân hình tiểu la lỵ khẽ chấn động, giống như bị lửa đốt, đột nhiên tiến lên trước một bước, đem thanh Ẩm Huyết Lục Hồn kiếm giống như thái sơn áp đỉnh giáng xuống đầu Tô Tinh, quang mang đỏ như máu quanh thân kiếm phiêu tán ra, che khuất Tô Tinh cùng các tinh thiếu nữ.

Hoàng giai chiến pháp – Trường Hà Ẩm Huyết!!!

Tô Tinh vẫn lấy tĩnh chế động, thân thể liền lui lại, tinh lực dồn nơi tay đề phòng, thương phong dày đặc từ Hàn Tinh Lãnh Nguyệt Thương bạo phát ra bốn phía, như một đầu hung thú đem huyết quang cắn nuốt sạch sẽ, đầu thương sắc nhọn đặt lên cổ của Địa Bạo Tinh, chỉ cần một động tác nhẹ nhàng của Lâm Anh Mi thì tiểu cô nương sẽ thành một sao băng bay thẳng về Nữ Lương Sơn.

"Cầu các ngươi đừng giết Tiểu Ngư!" Nam hài đang nằm dưới đất bỗng bật thốt lên.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.