108 Thiếu Nữ Lương Sơn

Chương 209: Chương 209: Thanh Liên Phong




Bồ Đề diệu thụ chỉ xoát hai lần. Chỉ cảm thấy tinh lực toàn thân rã rời, trong nháy mắt đã không còn chút sức lực nào. Bồ Đề diệu thụ xoát ra một đạo Phỉ Thúy bích quang, ánh quang này giống như mây như khói, thần quang quét tới, làm cho hơn ba trăm khẩu Thanh Liên Thái Bạch kiếm đọng lại trong đó, nhưng mà với cảnh giới tu vi hiện tại của Tô Tinh thì không thể xuất ra Bồ Đề diệu thụ trọn vẹn, cho dù là trong người tràn đầy tinh lực cũng thể lay động bản mệnh phi kiếm của Thanh Liên Chân Nhân.

Thanh Liên chân nhân cũng thật là cường hãn!

Liên tục ăn ba đóa Thiên Linh Tiên thủy lộ, Tô Tinh trong khoảng khắc rống lên ba lần, Thái Bạch Thanh Liên kiếm cuối cùng thì hoàn toàn bị lược bay đi. Thanh Liên chân nhân này cũng không hổ là cấp bậc tổ sư Thái Ất Kiếm tông. Có thể luyện tới tu vi này, hắn đúng là khôn khéo như quỷ, bất quáTô Tinh lấy tu vi Tinh Hà sơ kỳ mà cố nhiên dám quay giáo tấn công, khiến đại tu sĩ khôn khéo giảo hoạt này cũng không dự tính được, cảm thấy bị đánh một cách khó tin, trở tay không kịp. Tuy vậy, Thanh Liên chân nhân cũng là phản ứng cực nhanh, nghe được "Tử Lôi ma đầu" Thanh Liên chân nhân trong lòng đột nhiên giận giữ.

Cơ hồ là trong nháy mắt, trong tay thanh quang chớp động, bỗng nhiên có một vật khác xuất hiện.

Xanh tươi ướt át, thì ra là một tòa tiểu sơn đẹp mê người.

Tô Tinh âm thầm ngưng trọng, gặp qua Cự Sơn pháp bảo của Quý Mộc lão tổ, Tô Tinh tất nhiên là biết loại pháp bảo này vô cùng lợi hại, một bên điều khiển Tê Thiên kiếm trận lên chém xuống, Thanh Liên chân nhân nỗi giận, ném tòa Thanh Phong lên không trung, tức khắc núi này bên ngoài bích quang lưu chuyển, thể tích đón gió to ra nhanh chóng, trong giây lát to ra hơn mười trượng hơn nữa lại tiếp tục biến lớn ở bên trong.

Tô Tinh thấy tình hình này, không chút do dự hướng ngọn núi màu xanh điểm chỉ, sau khi mười hai thanh Tê Thiên màu vàng phát ra một tiếng Long ngâm xé trời, hóa thành một đạo Giao Long màu vàng, trực tiếp biến mất rồi bắn tới phía trên tiểu sơn hung hăng chém xuống, đón đầu chém xuồn ngọn núi xanh cao nhất.

"Oanh" một tiếng lớn, đá vụn bay loạn, phát ra ánh sang chói mắt, kim mang bích quang đan xen va chạm vào nhau, Thái Ất Kiếm tông đều rất am hiểu loại Cự Sơn pháp bảo này, hơn nữa Thanh Liên chân nhân càng lợi hại hơn, "Thanh Liên phong" của hắn chính là một kiện Hồng Hoang linh bảo, tuy rằng so sánh Bồ Đề diệu thụ thì kém hơn nhưng ở trong tay hắn pháp bảo kia cũng là tuyệt đối khủng bố, không biết hắn đã dùng vật này tiêu diệt được bao nhiêu cường địch yêu thú, bởi vậy mới tự phong là Thanh Liên chân nhân. Thanh Liên phong này quả nhiên là rất lớn, tòa sơn dường như rất thật, phía trên Thanh Phong còn có thể thấy Quỳnh Ngọc đạo quán, Hà điện cung Khuyết, thậm chí còn có bóng dáng người đi lại bình thường, nhìn qua giống như là tự thành thiên địa, thật là huyền diệu.

Thanh Liên trên Thanh Liên phong nở rộ, huyền bích u quang chồng chất, trong thật thanh nhàn.

Tô Tinh ánh mắt híp lại, nội tâm có chút giật mình, Thanh Liên chân nhân cũng có khả năng này, trên đỉnh chóp ngọn núi màu xanh, huyền quang mãnh liệt đang triền đấu cùng Tê Thiên kiếm, Tô Tinh vốn cho rằng có thể chém đôi ngọn núi này thành hai nửa, nhưng rõ ràng là không thể.

Trên ngọn núi hoa sen màu xanh biến thành Thông u Lục hỏa, đánh vào thân kiếm Tê Thiên, phát ra lục quang rực rỡ, thiêu đốt trên thân kiếm Tê Thiên, nghe được Long ngâm kêu rên, có chút chống đỡ không nổi.

Tô Tinh cảm thấy bất ngờ, Thanh Liên chân nhân cũng chấn động, "Thanh Liên nghiệp hỏa" trên linh bảo này của hắn nếu đổi là phi kiếm Tinh Hà tu sĩ khác đã sớm bị đốt cháy không còn một mảnh, phi kiếm của đối phương cư nhiên còn có thể cứng rắn chống đỡ. Thanh Liên chân nhân cũng đã nhìn ra sự lợi hại của Tê Thiên, Kim kiếm hoa văn Long Lân rõ ràng là phi kiếm hiếm thấy.

Khó trách là đã diệt được nhiều tu sĩ như vậy, nhất định là do có phi kiếm lợi hại như thế.

Mà lúc này, tại ngọn núi ánh sáng màu xanh đã lớn hơn trăm trượng cùng với tòa tiểu sơn chân chính đã không còn phân biệt được, cho dù Tô Tinh có gan lớn, vô cùng trấn định. Thấy tòa Thanh Phong lớn nguy nga đứng vững trước mặt, mí mắt cũng không nén nổi kinh hoàng nhảy nhảy, sắc mặt càng nghiêm túc hơn.

Không cần nghĩ Tô Tinh cũng đoán được, nếu thực bị ngọn núi này đánh trúng chính diện một chút, thì kết giới phòng ngự gì cũng tuyệt không có cách nào ngăn cản được, thoáng cái đã bị nghiền tan xương nát thịt rồi.

Tê Thiên kiếm to lớn của Tô Tinh lại chém vài cái vào núi, nhưng căn bản Bích hỏa khó chơi, không làm nên chuyện gì.

- Tìm chết!

Thanh Liên chân nhân quyết tâm muốn Tử lôi ma đầu này "đẹp mặt", sau tiếng cười âm trầm, một tay hướng Thanh Liên phong nhập vào một đạo pháp quyết.

Thanh Liên phong, "Vù" một tiếng, sau đó nhanh như sử dụng độn thuật thuấn di, bỗng nhiên xuất hiện trên đầu Tô Tinh, tiếp theo hung hăng đè ép xuống.

Thiềm Thừ Hắc Hà bao la ngàn dặm, nhưng Tô Tinh lại không trốn đi, nếu như chạy trốn vậy thì thật sự nguy hiểm.

Tô Tinh chế trụ Bồ Đề diệu thụ luân phiên xoát. Đọc Truyện Online mới nhất ở truyen/y/y/com

- Ta xoát ta xoát ta xoát xoát.

Chỉ thấy được bảo quang óng ánh, bích sắc thần quang quay cuồng, giống như biển mây, hào quang thụy khí(khí may mắn) dần dần thăng lên bọc Thanh Liên phong ở trong đó, hai người tu vi khác biệt thật lớn, nếu đổi làm người khác bằng Tinh Hà sơ kỳ muốn lay động pháp bảo của tu sĩ Tinh Hải trung kỳ nhất định sẽ bị người khác nhạo báng một phen cho rằng là nằm mơ giữa ban ngày, nhưng mà Tô Tinh lại liều mạng dựa vào Bồ Đề diệu thụ điên cuồng xoát, ăn hơn mười đóa Thiên Linh Tiên thủy lộ cuối cùng thì trong nháy mắt phá vỡ Thanh Liên phong.

Thanh Liên hỏa diễm bị thanh quang của Bồ Đề diệu thụ quạt dập tắt, ngọn núi lớn cũng bị Thanh Vân thụy khí bám trụ gắt gao.

Vốn tràn đầy tự tin, Thanh Liên chân nhân nhất thời hoảng hốt, quả thực cảm thấy chuyện xảy ra trước mắt là không thể tin được, không nghĩ tới Tô Tinh lại dùng Bồ Đề diệu thụ một cách thái quá như vậy.

Vừa chế ngự được Thanh Liên phong, Tô Tinh liền không chút nghĩ ngợi thi triển kiếm quyết, Tê Thiên kiếm trận đón gió bay đi, hình ảnh Kim Long Giao đột nhiên tiêu tan, lại hóa thành mấy trăm đạo kiếm khí màu vàng, phô thiên cái địa hạ xuống.

Liền đem Thanh Liên chân nhân vây ở bên trong kiếm trận.

Hơn ba trăm khẩu Thái Bạch Thanh Liên kiếm lúc này thanh quang chớp động không thôi, kiếm khí hung hăng cùng Tê Thiên kiếm quần đấu.

Tô Tinh xoát Bồ Đề diệu thụ.

Đầu tiên là đẩy Thái Bạch Thanh Liên kiếm sa sút, lui vài phần. Tô Tinh cũng là nhân cơ hội này thân ảnh đột ngột đến trước mắt hắn, để tốc chiến tốc thắng.

- A...

Thanh Liên chân nhân chấn động, khoát tay chặn thế công thì cánh tay của Tô Tinh đột nhiên đánh tới, hai mắt ẩn hiện màu đỏ, điều này làm cho Thanh Liên chân nhân cảm thấy sợ hãi, tựu thấy bàn tay của Tô Tinh ngũ chỉ có kiếm ti lưu chuyển, một tiếng "Bá" thoáng qua rồi khép lại, tia chớp như đâm xuyên vào hắn. Ngũ trảo kia gào thét xuất ra hàn ý thấu xương, cư nhiên là Thanh Liên chân nhân cảm thấy nguy hiểm.

Thanh Liên chân nhân hoảng sợ, một tấm thuẩn lục sắc trôi nổi ở trước mặt hắn thông linh bàn địa tự động che chủ, bạch quang chợt lóe che ở trước người lão tổ, bàn tay thoáng cắt phía trên lục thuẩn.

Thanh Liên chân nhân thấy vậy, mặt lộ một tia vui mừng.

Đối phương lại dùng tay không công kích trước mặt hắn, thật sự là tự mình tìm chết!

Nhưng mà Thanh Liên chân nhân hiển nhiên quên Tô Tinh vì sao mà được gọi là Tử Lôi ma đầu, "Phanh", một tiếng trầm đục truyền ra, một đạo Tử Phủ Tiên lôi ngưng tụ đã lâu làm cho lục thuẫn vỡ nát.

Thanh Liên chân nhân ngẩn ra, chỉ cảm thấy hoa mắt, trước ngực chợt lạnh, Tô Tinh như ma ngũ trảo quỷ mị đặt trên ngực, động tác nhẹ nhàng vô cùng. Thanh Liên chân nhân có lẽ là lần đầu tiên bị một gã tu sĩ Tinh Hà kỳ dọa sợ, chưa kịp kêu thành tiếng, chợt nghe một tiếng "Tư lạp", so với đao kiếm còn sắc bén hơn, mũi nhọn trực tiếp bắt lấy Thanh Liên chân nhân hung hăng xé xuống.

Đây chính là " Cửu Trảo Chân Long công " Tô Tinh có được trước kia từ Long Ngạo Thiên, dựa vào Cực Chân tâm pháp cùng thiên phú, Tô Tinh đã luyện cả đêm cũng có chút thành tựu, loại trảo pháp này đột nhiên tập kích có thể dễ dàng xé rách pháp khí phòng hộ, cho dù là Thanh Liên chân nhân có tinh lực hộ thân cường đại nhưng lần này cũng phải lui lại mấy bước.

Mà vài bước này là điều Tô Tinh muốn.

- Buồn cười.

Thanh Liên chân nhân mặt giận dữ, muốn dũng mãnh làm gì đó, đột nhiên trong lúc đó hắn thấy Tô Tinh lộ ra nụ cười lạnh đắc ý. Thanh Liên chân nhân chỉ cảm thấy đến cước bộ không còn, nhìn xuống thì thấy, dưới chân là Thiên cân hắc thủy, chân nhân kinh hãi.

- Phanh.

Nếu là bình thường Tô Tinh một mình đối phó loại quái vật Tinh Hải trung kỳ đỉnh cấp này quả quyết là không có cơ hội, nhưng Tô Tinh sở dĩ dám thừa dịp hiện tại xuất thủ đó là lợi dụng đặc tính của Thiềm Thừ Hắc Hà, loại Thiên cân độc thủy này dù là tu sĩ Tinh Hải cũng phải sợ hãi ba phần. Tô Tinh liên tiếp dùng điện quang thạch hỏa đánh bất ngờ không muốn giết hắn mà là muốn hắn rơi xuống hắc thủy.

- A!

Thanh Liên chân nhân hét thảm một tiếng rơi xuống Hắc thủy.

Hắc thủy kía túa ra cuốn lấy Thanh Liên chân nhân, thân thể lão già giống như là một khối đỉnh lớn nặng ngàn cân không ngừng trầm xuống, bảo quang trên thân Thanh Liên chân nhân phát sáng.

Không ngừng sử dụng tinh lực, nhưng Tô Tinh sao lại cho hắn cơ hội, Bồ Đề diệu thụ xoát một cái, phá tất cả pháp thuật của Thanh Liên chân nhân, lần này Thanh Liên chân nhân hoàn toàn tuyệt vọng.

- Bổn phái cùng ngươi thế không đội trời chung.

Thanh Liên chân nhân lúc trước bộ dạng nhàn nhã bình tĩnh, lúc này lại vô cùng chật vật kêu lên.

Rất nhanh chỉ còn có cái đầu, nhưng lão đạo này cũng thật sự là lợi hại, vẫn còn khổ sở chống đỡ như muốn bò ra.

Công Tôn Hoàng đột nhiên huyễn ra, dẫm nát đầu Thanh Liên chân nhân. Dễ càng như đạp một cọng rơm, Thanh Liên chân nhân hoàn toàn trầm xuống, trước khi chết,hắn nữ hài yếu đuối kia, hai chân lăng không trôi nỗi trên Hắc Hà vài tấc, rốt cục đã biết Tinh Tướng của Tô Tinh là gì.

Kia không phải phế vật mà là quái vật!

Thiên Nhàn tinh Nhập Vân Long Công Tôn Thắng!

Để lại một câu hàm hồ âm thanh tràn ngập oán hận không cam lòng, Thanh Liên chân nhân đã chìm vào trong Hắc Hà, đại tu sĩ phong đạm vân khinh này chỉ sợ là như thế nào cũng không nghĩ tới sẽ chết oan uổng như vậy.

Hắn vừa chết, hơn ba trăm khẩu Thái Bạch Thanh Liên kiếm tựu thành vật vô chủ đồng loạt rơi xuống, Tô Tinh ném ra "Giải Binh thư quyển" của Thang Liên Tâm đưa tiếp nhận Thái Bạch Thanh Liên kiếm, tuy rằng linh khí đã giảm đi nhưng mà giao cho Thang muội muội cũng có thể trọng luyện một phen.

Linh bảo Thanh Vân Phong kia cũng tiến nhập vào trong Giải Binh thư quyển, Thanh Liên chân nhân và túi Tinh giới của hắn cùng chìm vào Thiềm Thừ Hắc Hà, Đúng là có chút đáng tiếc.

- A!!!

Đột nhiên có tiếng hét thảm.

Bên kia thân ảnh Thiên Lý lão tổ trùng điệp bay ra ngoài, Vũ Ti U vũ lực mạnh mẽ, xuất kỳ bất ý cận chiến với Thiên Lý lão tổ, hắn sao có thể là đối thủ của nàng, trên lá sen hẹp như thế, Thiên Lý lão tổ cũng hoàn toàn không có đường sống bị ngăn chặn gắt gao, trơ mắt nhìn Thanh Liên chân nhân chìm xuống Hắc Hà. Tiếp theo Quý sương Yêu Liên của Vũ Ti U phá vỡ Cử thuỷ thần lôi của hắn, một chưởng đánh bay Thiên Lý lão tổ.

Lúc Thiên Lý lão tổ bị đánh rơi trên một mảnh lá sen, may mà hắn vận khí tốt, cư nhiên không có chìm xuống.

- Thiên Thương tinh Võ Tòng! ngươi sao có thể!

Thiên Lý lão tổ nhìn Tô Tinh cảm thấy khiếp sợ, suy nghĩ hỗn loạn, Thiên Thương tinh Hành Giả cư nhiên trở thành nương tử của Hàng tinh giả sao. Nhưng Thiên Lý lão tổ làm sao còn dám nghĩ tiếp, vội vàng nhảy vọt qua vài miếng lá sen tựu nhảy lên trên bờ, Gã gia hỏa này vận khí thật sự là tốt tới cực điểm, mấy chục lá sen màu đen kia cũng không có lá nào không chịu được sức nặng của hắn.

Tô Tinh thầm nghĩ không ổn, cùng Vũ Ti U quay lại đuổi giết, vừa đến trên bờ, Thiên Lý lão tổ quay đầu lại thấy hai người đánh tới, sợ tới mức mặt không có chút máu, chân đạp mạnh, sử dụng "Thiên Lý thần quang độn" pháp quyết hướng phía trước bỏ chạy ngàn dặm, đường đường là tu sĩ Tinh Hải trung kỳ không ngờ bị tu sĩ Tinh Hà sơ kỳ đuổi giết, Cả giới Lương Sơn cũng chưa bao giờ nghe thấy.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.