Bà Xã, Hãy Đợi Anh

Chương 19: Chương 19: Hoang Mang




lịch mùng sáu tháng sáu, là mộtngày tốt cho đám cưới, bởi vì bệnh của cha, trước hai nhà cha mẹ liền bàn bạc tốt, phải tổ chức quá lớn, chỉ cần những người thân và bạn bè bày vài bàn là được.

Trương Cảnh trước cùng mẹ Lưu Tố Vân đăng ký qua đến Trương gia đưa thêm tiền biếu, hai người trước đánh giá tính toán chút, nhà trai bên này bạn bè thân thích cùng chỗ tổng cộng là bốn bàn, nhà bên kia cũng qua điện thoại, là có ba bàn , cộng lại tổng cộng có bảy bàn. Bất quá Trương Cảnh lại khuyên mẹ dự bị bàn , khó mà đến lúc đó có đủ người ngồi hay , loại việc này thà rằng tiêu nhiều thêm ít tiền cũng thể ném tình cảnh.

Lưu Tố Vân suy nghĩ chút, cũng cảm thấy có đạo lý. Cũng chỉ tốn thêm ba bốn nghìn, nên dự bị bàn.

Lưu Tố Vân để cho Trương Cảnh gọi điện thoại báo cho Triệu Lỗi, mặt làm mọi người thân biết có bạn trai , về phương diện khác mẹ chưa , nhưng Trương Cảnh hiểu, đây là hướng người thân của nhà đánh động cho biết rất nhanh phải gả ra ngoài, ảnh hưởng tới thế giới hai vợ chồng son ..

Trương Cảnh trước ngày hôn lễ của Tiểu Thành mới gọi điện thoại cùng Triệu Lỗi , điện thoại vang lên hai tiếng rất nhanh được nối máy.

”Tiểu Cảnh?” Triệu Lỗi có chút ngoài ý muốn, đây là lần đầu tiên chủ động gọi điện thoại cho chính mình, hai ngày trước gọi điện thoại cho , đến nửa chừng đột nhiên có giọng người đàn ông truyền tới, phải là nghi hoặc , bất quá nghĩ lại, ai có quá khứ, chính bản thân cũng dám bảo đảm là trong sạch , dù sao chỉ cần hai người có thể cùng chỗ sống qua ngày tốt rồi.

”À, Triệu Lỗi, là như vậy, Em trai em ngày mai kết hôn, mẹ em nghĩ. . . .” Trương Cảnh có chút gập ghềnh, biết nên như thế nào biểu đạt mới tốt.

Chỉ như vậy, đối phương cũng hiển nhiên hiểu ý tứ của , “Tổ chức ở đâu? Nếu ngày mai đón em, chúng ta cùng nhau .”

”Nhà hàng Kim Minh đường Thọ Xuân.” Khách sạn nhưng cũng tệ, là người bạn học cấp ba hỗ trợ tổ chức lễ cưới, là người quen, liền giảm giá, khách sạn là bốn sao , coi như thể diện.

”Được, sáng mai đến trước nhà đón em.” chuyện đồng thời Triệu Lỗi ở tự định phải bao nhiêu tiền biếu cho thích hợp.

”Cám ơn , Triệu Lỗi.” Ngoại trừ cám ơn, Trương Cảnh thực tại biết nên những gì.

”Hi hi hi, đừng lời này Tiểu Cảnh, là bạn trai em mà.” Điện thoại này đầu Triệu Lỗi gãi gãi đầu cộc lốc nở nụ cười.

Trương Cảnh bất ngờ, ra lời, nghe những lời đó, khỏi hỏi mình, trước mắt mình phải là mẫu người mà mình muốn gả sao? Như vậy chính mình tỉnh tâm,mẹ mình càng cần hao tâm tổn trí.

Triệu Lỗi quả tệ, thành mà có thể tin cậy, lấy điều kiện của mà , đích xác là người đàn ông tốt nhất, có thể chính mình cũng có có cảm giác gì, đối với loại nhận thức này, nội tâm Trương Cảnh là cuống cuồng và tức giận

Đầu dây bên kia Triệu Lỗi lâu thây lên tiếng, tự mình giải quyết lúng túng, vừa cười cười, tiếp, “ sao, vội,em tại chưa quen, từ từ quen, phải tốt cả sao.”

Trương Cảnh tự giác gật đầu , nhàng 'Ừ' tiếng, xác thực là cần phải từ từ quen, từ từ thuyết phục chính mình tiếp nhận người khác.Tybuoir tiệc kết hôn ở thành phố đều là buổi trưa , buổi sáng nhà trai lái xe đón dâu, buổi trưa cùng nhau khách sạn đãi tiệc rượu.

Xe cưới Tiểu Thành rước dâu cũng là do người bạn hỗ trợ,mẹ Lưu Tố Vân vừa nghiêng đầu nhìn xe hoa lại là Lincoln, khỏi có chút đau lòng, như vậy cái đoàn xe cưới đại khái cũng tốn ít tiền

Trương Thành nhìn ra ý nghĩ của mẹ, cười nửa ôm eo bà, “Mẹ, mẹ yên tâm, đây là chỗ bạn học của con, giảm 50 %, tốn nhiều tiền .”

”Cái gì mà quen thân, thế nhưng lại giảm tới nửa giá” Lưu Tố Vân kinh ngạc hỏi

Đồng dạng kinh ngạc còn có Trương Cảnh,quan hệ tốt đến mức nào mới giảm được 50 %?

Kỳ Trương Thành cũng ràng lắm Hà Viễn Tư cùng người nọ cái gì quan hệ, chỉ là cùng vỗ ngực bảo đảm toàn bộ giao cho để giải quyết mà thôi

Tầng Ba nhà hàng Kim minh được Trương gia bao trọn,rất náo nhiệt,tâm nguyện lớn nhất của Lưu Tố Vân hoàn thành, hơn nữa hôn của con cũng sắp tới , mặt bà tràn đầy vui vẻ, ngay cả chuyện cũng so với bình thường hết sức hạnh phúc

Trương Cảnh bị mẹ sắp xếp cùng Triệu Lỗi cùng nhau chào hỏi khách khứa, bởi vì là mẹ bảo hôm nay là ngày vui, cho nên đặc biệt muốn cho mặc bộ y phục đẹp, cố ý lấy cái váy bình thường cơ bản phải là loại váy dài lộng lẫy, lại tỏ được càng xinh đẹp, Triệu Lỗi hôm nay cũng thay đổi trang phục trước kia, mặc vào bộ tây trang màu lam, mặc dù phải là đặc biệt đẹp trai, nhưng cũng có cảm giác uy nghiêm , cho tăng thêm loại khí chất cảnh sát đặc biệt, hai người đứng chung chỗ cũng là coi như thích hợp. Mẹ Lưu Tố Vân xem ra đối với Triệu Lỗi hài lòng , đặc biệt là Triệu Lỗi lại tiền cưới hai ngìn đồng , càng thêm đối với vẻ mặt ôn hoà .

”Trương tiểu thư, cin chào.”Chạm mặt đến là thanh niên mặc tây trang màu nâu, đợi Trương Cảnh kịp phản ứng, người đó liền trước tự giới thiệu mình, “em là bạn học cấp ba với Tiểu Thành, Hà Viễn Tư.”

”Hà tiên sinh , xin chào, mau vào ngồi.” Người ta nhiệt tình giúp Trương gia như vậy, Trương Cảnh vẫn là hết sức cảm kích .

Hôn lễ được người chủ trì chỉ đạo tiến hành vô cùng thuận lợi, Tiểu Thành cùng Thải Hà mến nhau nhiều năm , cuối cùng đến cùng hai bên gia đình cũng còn rất vui mừng .

Cuối cùng chờ hai ngừoi trao nhẫn cho nhau, người chủ trì hô tiếng, vỗ tay vang lên, phục vụ từ phía sau sân khấu chậm rãi đẩy bánh ngọt chin tầng ra, hấp dẫn người ta nhất chính là tầng chót cùng là mặt dâu chú rể ôm nhau cùng chỗ, cùng chung giơ cái thẻ bằng chocolate , đó viết 'Trăm năm hạnh phúc' .

Kế tiếp lại có phục vụ đẩy sâm banh, rượu đỏ lên.

”Cái này rất mới lạ , Tiểu Cảnh là em nghĩ ra chủ ý này sao?” Triệu Lỗi cười ha hả hỏi.

Trương Cảnh cùng mẹ liếc nhau cái, tất cả bày tỏ ngạc nhiên,cái bánh ngọt như thế tốn ít tiền, Trương Cảnh cũng nghĩ là mẹ chuẩn bị , Tiểu Thành cũng là biết gia cảnh của mình, cần cũng pahir to như vậy, như vậy rốt cuộc là ai?

biết vì cái gì Trương Cảnh vô ý thức ở trong đám đông hướng người bạn cấp ba của Tiểu Thành ,Hà Viễn Tư , đối phương cũng vừa vặn hướng nhìn sang, giơ ly rượu lên, hướng có thâm ý khác cười tiếng.

Bất quá có nhiều khách ở đây, cũng bất chấp Trương Cảnh nghĩ nhiều, rất nhanh người chủ trì mời đến người mới cắt bánh ngọt, mở sâm banh rượu đỏ, bên trong hội trường khí thoáng cái náo nhiệt.

Trương Cảnh vội vã ăn vài miếng cơm liền muốn tiễn khách , bất quá bao lâu, mọi người cũng đều cơ bản ăn xong tiệc rượu, bắt đầu cười cùng cáo từ, Triệu Lỗi buổi chiều trong cục còn có việc, thể trước, Trương Cảnh hiểu cười cười, chỉ là trách nhiệm của bạn dặn dò công tác lúc chú ý an toàn.

Đợi đến khách khứa đều về hết , Hà Viễn Tư tới, cười dài , “Trương tiểu thư vẫn chưa nhận ra tôi sao?”

Trương Cảnh nghiêm túc nhìn chút này khuôn mặt tuấn, vẫn là nghĩ ra, thành lắc đầu, “ chưa nghĩ ra. . . .”

Hà Viễn Tư khoa trương che tim, làm như đau lòng, “ đau lòng, thế nhưng nghĩ ra tôi, vậy tôi đây.” xong liền bước .

”ấy, chờ chút.” Trương Cảnh vội vàng gọi đối phương lại,trước khi rời đem nghi ngờ của mình ra, “những thứu kia là cậu giúp Tiểu Thành đặt ư?”

Mặc dù có là cái gì, nhưng Hà Viễn Tư vẫn hiểu, “Thằng nhóc kia nào có mặt mũi lớn để cho tôi vì tốn tiền nhiều như vậy, hơn nữa tôi cũng có tiền làm những thứ này, về phần là ai, chính hãy tìm hiểu, tạm biệt “

Nhìn qua bóng lưngđi xa, Trương Cảnh vỗ vỗ đầu óc của mình, vẫn là nghĩ ra được đối phương rốt cuộc là ai.

Khúc Trì Nghiêu lần nữa từ Kim Cát trở lại thành phố là chín giờ tối , ra khỏi sân bay, có xe đợi .

mở cóp sau xe bỏ vào hành lý, sau khi mở ra cửa xe ngồi vào ,giọng oán trách liền từ chỗ tài xế ngồi truyền đến, “Ông chủ, ấy ràng nhớ tôi, tôi đau lòng. . . .”

Khúc Trì Nghiêu giễu cợt, “Câu nhân phẩn nhất định tốt, nhớ ra là đúng rồi.” Huống chi còn gặp gỡ người trí nhớ kém.

” được nhớ đên, thân thể và tâm hồn đều bị tổn thương, ông chủ, tôi muốn bồi thường!” Người trước mặt cố gắng cò kè mặc cả.

Có thể hiển nhiên Khúc Trì Nghiêu quan tâm bộ dạng như thế này, hoặc là là sớm quen như thế này, chỉ là nhàn nhã , “Hà Viễn Tư cậu có thôi hay , nếu như xong,lần sau hạng mục thương lượng với Dung Tư liền phái cậu .”

” cần đâu tôi xong rồi, tại liền hết.” Hà Viễn Tư vẻ mặt đau khổ lập tức tiếp, ai cũng biết buồn nôn nhất mấy thằng gay, phái thương lương, còn bằng chém cho đao..

Trước khi công tác Khúc Trì Nghiêu gửi Tiểu hằng ở chỗ Lâm Dật, quay về căn nhà trống rỗng, cũng có lên lầu hai, mà là dứt khoát trực tiếp nằm chết dí sofa phòng khách, mặc dù thân thể rất mệt mỏi, nhưng vẫn có chút nào buồn ngủ.

Lời Trương Cảnh ngày đó luôn ở trong đầu , là kết hôn, lại còn có con hài tử , nhưng là. . . . .

thể trong tiềm thức Khúc Trì Nghiêu cho rằng Trương cnahr có thể ở cùng chỗ với tiểu hằng rất tốt, như vậy về sau bọn họ sinh hoạt chung chỗ cũng là có vấn đề , Tiểu Hằng là cần người mẹ, đáp ứng Bành Di , liền có trách nhiệm đem Tiểu Hằng chăm sóc tốt, huống chi Bành Di năm đó giúp việc lớn như vậy.

Kỳ hôm nay với Khúc Trì Nghiêu mà , Trương Cảnh liền giống như con mèo xù lông, chẳng lẽ còn có thể thoát khỏi bàn tay sao? Vì cái gì lúc đối mặt với nàng , lại là nắm như thế?

Bị nàng sít sao hồi đáp tâm tình, bình tĩnh của Khúc Trì Nghiêu đâu?

Nửa đêm Lâm Dật bị Khúc Trì Nghiêu quán bar, nghe xong buồn rầu của Khúc Trì Nghiêu, lắc lắc đầu cười , “A nghiêu, uổng công cậu nhiều tuổi hơn Tiểu Cảnh như vậy, uổng công cậu mang dnah có vợ và con , đúng là đến bây giờ còn hiểu như thế nào là người.”

Khúc Trì Nghiêu có trả lời, mà là rầu rĩ uống vài ngụm rượu, chờ đợi Lâm Dật đoạn sau.

”Cậu Càng như vậy, Tiểu Cảnh chỉ cách cậu xa hơn, cậu nên lừa gat áy, lợi dụng thiện lương của ấy, mà cậu còn hiển nhiên bởi vìcô ấy theo như ý nguyện của cậu mà làm.” Xem, đây là từ cuộc sống vô cùng ưu việt của người đặc biệt là chuyện phải làm, đặc biệt cảm giác ưu việt, loại tật xấu này nếu là thay đổi , có người phụ nữ có thể chịu được , cũng là bởi vì có thể chịu được tiền của .

”Ý của cậu là mình phải để tâm tâm tính theo đuổi ấy, đối với ấy lừa gạt?” Khúc Trì Nghiêu khiêu mi nhìn

”Chuyện của Tiểu Hằng hãy với ấy ,đối với cậu cũng công bằng.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.