Bác Sĩ Thiên Tài

Chương 326: Chương 326: Đùa giỡn




Tần Lạc dịch người qua một bên nói nhỏ: “Chị không được làm như vậy.”

“Đừng làm vậy là sao?” Lệ Khuynh Thành uyển chuyển nhìn vào mắt hắn cười hỏi.

“Không, đừng làm như vậy.” Tần Lạc ngượng ngùng nói

“Như vậy là như thế nào?”

“Chị đang quyến rũ tôi.” Tần Lạc cười một cách khổ sở:

“Tuy rằng tôi là người đàn ông mạnh mẽ, nhưng chị là một cô gái có mị lực hấp dẫn, chị như thế làm cho tôi có cảm giác bồn chồn lo lắng.”

Lệ Khuynh Thành biết rằng Tần Lạc đang khen ngợi nàng gián tiếp, nàng cười ha hả nói: “Là tôi đã làm cậu bồn chồn, lo lắng? Tôi nghĩ, cậu nên đưa cô ấy về nhà qua tết âm lịch rồi tính, không lẽ cậu không nghĩ tới hay sao, cậu mạnh dạn chút đi. Sẽ mang lại sự khoái lạc đấy.”

Khoái lạc?

Dùng từ “khoái lạc” để miêu tả một người đàn ông à? Điều này làm cho cảm giác của Tần Lạc bị tổn thương.

“Chúng ta nói chuyện công việc nhé.” Tần Lạc lảng tránh, nói.

Lệ Khuynh Thành to tiếng: “Cậu thích nói về công việc, nhưng tôi không có hấp dẫn với công việc.”

“Việc đó đâu có liên quan?”

“Nhưng với phụ nữ thì có liên quan.”

……

“Lô Vĩ thực có khả năng, nàng có trách nhiệm giao cho quân đội một khối lượng thuốc men sau khi thử nghiệm. Quân đội đang rất hài lòng về lô thuốc của chúng ta, và hiện nay đang có nhu cầu cao. Năm nay, nó sẽ là mặt hàng chủ lực kinh doanh của chúng ta.”

“Mặt khác, loại thuốc bột hình con nhộng làm tăng sức mạnh cơ bắp cũng đang được thị trường công nhận, chứng tỏ sản phẩm của chúng ta được bán ra liên tục. Hiện tại cần phải phát triển thị trường nhỏ, lẻ. Năm nay chúng ta nên tăng thêm nhân sự, tôi tính sẽ mở hình thức tuyển dụng tại một số trường cao đẳng, đại học.” Lệ Khuynh Thành bàn bạc về công việc, sắc mặt nàng thay đổi nghiêm trang hẳn lên.

“Chị cứ quyết định.” Tần Lạc phó thác.

“Trong thời gian này, mặt khác cũng thành lập thêm một công ty mỹ phẩm mang tên Hoàn Mỹ Quốc tế. Pháp nhân đại diện pháp luật chính là Lô Vĩ. Công ty sẽ có chính sách mới thu hút thị trường.” Lệ Khuynh Thành cười một cách lạnh lùng nói: “Tôi đồng ý, tán thành sự cạnh tranh, nhưng tôi không tán thành kiểu cạnh tranh khốc liệt. Những danh y muốn ăn theo, tôi sẽ không cho họ tự đắc ý đâu.”

Nhớ tới Lý Lệnh Tây, tôi chỉ là sơn trại, dù thế nào sắc mặt cũng đáng sợ, Tần Lạc hiểu được, liền cười nói: “Ác giải thì ác báo, thay trời hành đạo, Hơn nữa, không phải lần trước chị đã nói, thủ đoạn trên thị trường mới có thể kiếm tiền. Con đường danh y mới là con đường đi ngắn ngủn nhất, chỉ có mấy tháng đã thu về một triệu đồng sao?”

“Yên tâm đi, chúng ta sẽ chiếm lĩnh thị trường nơi này, không để lại cho bọn họ một chút nào.” Lệ Khuynh thành vẻ mặt tự tin nói. “Bất quá, có chuyện gì xảy ra thì tự cậu có thể xử lý được.”

“Xảy ra chuyện gì cơ?” Tần Lạc nghi ngờ hỏi.

“Tư Tuyền phụ trách khai thác thị trường HongKong, hiệu quả công việc cũng khá. Nhưng mà HongKong kén chọn về sản phẩm, sản phẩm chúng ta không đủ điều kiện thâm nhập sâu, vì vậy cô ấy muốn cậu tham gia nghiên cứu tại một bệnh viện từ thiện.”

Lệ Khuynh Thành tủm tỉm cười, nhìn Tần Lạc. “Đương nhiên tôi nghi ngờ cô ta nhân cơ hội này lấy việc công mưu đồ việc riêng, các hoạt động chỉ là phụ mà việc chính là muốn gặp mặt cậu đấy. Cô ta hiện tại đang phải cố gắng làm việc, lo cho chi nhánh bên HongKong, nên không có thời gian ở bên này. Nói cho cùng, cô ta cũng thông minh, lại còn biết khẩu vị của cậu là thịt kho? Mấy ngày trước cô ấy gọi điện thoại giục cậu, tôi nói cậu đang bị điều đi cứu thương, cô ta mới chịu cho cậu trễ hạn qua đó.”

Tần Lạc nói. “Cô ấy không phải loại người như vậy, chị nghĩ cô ấy thế à. Sao không hẹn chính xác thời gian qua đó?”

“Cuối tháng này đi.” Lệ Khuynh Thành nói.

“Các hãng truyền hình lớn ở HongKong đang quảng cáo và đưa tin tức, bước đầu tiên là chiến dịch quảng cáo đã mang lại hiệu quả rõ ràng. Tốt nhất cuối tháng này, cậu hãy đi, rồi vạch ra tiến độ mới, chúng ta không chỉ cho mọi người biết về sản phẩm của chúng ta mà còn phải làm sao để kích thích họ mua sản phẩm của mình nữa.”

“Đi! Không nên để cuối tháng. “Chị giúp tôi đặt vé máy bay nhé.” Tần Lạc nói.

“Bất quá, sợ không xin nghỉ phép dạy ở trường được.”

Lệ Khuynh Thành nhìn Tần Lạc hỏi: “Cậu còn muốn làm thầy giáo bao nhiêu lâu nữa.”

Tần Lạc suy nghĩ, nói:“Không biết! Nhưng tôi nghĩ thế này, trước tiên tôi sẽ nói chuyện với học trò, sau đó trao đổi giờ giảng với các giáo viên khác. Tận dụng làm cả hai công tác khác nhau nhưng cũng không thể trì hoãn công tác nào.”

“Tùy ở cậu thôi.” Lệ Khuynh Thành nói. “Nhiều lúc tôi cũng nghĩ, nếu suy nghĩ như cậu thì thật ngớ ngẩn. Đáng tiếc người thông minh thì ít và tính toán thì nhiều. Nghĩ muốn chiếm lấy cái lợi của người khác thì rất khó.”

Thật sự mà nói, Tần Lạc lại không nghĩ rằng sẽ đưa Lệ Khuynh Thành đi dùng bữa tối cùng với Tiểu Mẫn.

Cô gái này có tính cách quá mạnh mẽ, lớn lên lại được mọi người chú ý. Bất luận là nam hay nữ cũng hướng tầm mắt đến nàng, ban đầu chỉ hai con mắt, ba con mắt …rồi đến hàng chục con mắt soi mói và họ thì thầm to nhỏ vào tai nhau.

Hắn lo lắng rằng người phụ nữ này sẽ gây nhiều áp lực với Tiểu Mẫn, Tiểu Mẫn là sinh viên mới vừa ra trường. mà bạn bè và đồng nghiệp của cô phần lớn là lớp trẻ. Mà cấp trên của họ lại chính là Lệ Khuynh Thành, do đó, làm sao bọn họ có thể làm việc dễ dàng, trôi chảy được đây?

Lệ Khuynh Thành cũng có địa vị lớn tại nhà hàng này, cho nên Tần Lạc và Lệ Khuynh Thành không phải đợi lâu. Một lát sau, bên ngoài đã vang lên tiếng gõ cửa.

Tần Lạc biết là Tiểu Mẫn và bạn bè đã tới đây, hắn liền vội bước tới mở cửa. Quả nhiên, theo đúng như dự đoán, Tiểu Mẫn cùng đám bạn bè đang hưng phấn mặt tươi tiếp đón ở cửa.

“Thầy Tần, chắc thầy đợi sốt ruột lắm phải không?” Tiểu Mẫn ngượng ngùng nói.

“Không có đâu. Tôi cũng vừa mới tới đây thôi.” Tần Lạc mỉm cười nói. Hơn nữa, Tần Lạc nhìn Tiểu mẫn một cách trìu mến và chào mọi người.

“Thầy Tần, em xin giới thiệu. Mọi người ở đây điều là bạn bè của em. Đây là Trần Đình, bạn ấy là người rất ngưỡng mộ thầy. Trần Đình, hôm nay được gặp thầy Tần Lạc rồi phải không? Đây là Mẫn Mẫn, cả ngày hôm nay bạn ấy vẫn không tin thầy mời đi ăn tối. Đây là Lưu Giai, hôm nay, em gọi điện thoại thông báo là mời bạn đi ăn cơm nhưng bạn ấy nghĩ rằng em đang nói dối bạn. đây là Vương hải, đây là Trương Đào. Còn đây là Mạnh Kiến Thiết..”

Tần Lạc đứng bên Tiểu mẫn và bắt tay từng người, chào đón họ một cách thân mật. Tất cả mọi người đều rất vui và cảm động vì họ ngưỡng mộ Tần Lạc và mong gặp hắn đã lâu. Có một vài cô gái cầm tờ báo để sẵn và bút, xin Tần Lạc ký tặng. Trong nhóm đó có một cậu con trai tên Mạnh Kiến Khiết khá rụt rè, bắt tay Tần Lạc sau đó quay về ngồi xuống ghế.

Khi hắn nhìn Lệ Khuynh Thành đứng sau Tần Lạc, rõ ràng hơi sửng sốt. Sau đó hắn chủ động tiến về phía nàng rồi đưa tay ra nói “Xin chào, tôi là Mạnh Kiến thiết, rất hân hạnh được gặp cô ở đây.”

Lệ Khuynh Thành bỗng nhiên nhìn về phía Tần Lạc. Nhưng nàng không muốn làm vỡ kế hoạch của Tần Lạc, nàng đã đưa tay ra và mỉm cười bắt tay hắn.

Không ngờ rằng người này lại muốn tiến thêm một bước, càng đứng gần với Lệ Khuynh Thành để bắt chuyện cùng nàng.

“Cô với hắn là bạn bè à?” Mạnh Kiến Thiết hất hàm về phía Tần Lạc nói. Theo suy nghĩ của hắn, giọng nói ẩn chứa điều gì đó. Hắn không cho rằng Tần Lạc là một thần y.

“Không phải.” Lệ Khuynh Thành lắc đầu cười.

“Vậy cô với bọn họ có quan hệ như thế nào?”

“Tôi là thư ký của cậu ta.” Lệ Khuynh Thành cười nói.

“Thư ký à?” Mạnh Kiến Thiết không nghĩ tới Tần Lạc lại có một cô thư ký tài giỏi. Cô gái này là rất hoàn hảo, từ khuôn mặt, tới dáng người, tính cách, cử chỉ, điệu bộ, ánh mắt nhìn cũng phản ánh lên lực hấp dẫn, được ngủ với nàng một đêm mà tổn thọ một năm cũng bằng lòng.

“Như thế nào” Không giống sao?” Lệ Khuynh Thành nhìn mọi người đều giống nhau, nhưng nhìn người đàn ông này thấy rất bình tĩnh và hành động khác thường hơn.

“Có chút không giống!” Mạnh Kiến Thiết nở nụ cười ngượng ngùng. “Tuy nhiên làm thư ký không phải là công việc lâu dài. Tôi vẫn còn một số vị trí trong bệnh viện, nếu cô cần tôi có thể giúp cô vào làm việc tại sở y tế của thành phố.”

“Sở y tế?.” Lệ Khuynh Thành vẻ mặt hơi ngạc nhiên, ngơ ngác nói. “Không phải muốn vào đó cần phải vượt qua vòng tuyển dụng rất khó khăn sao? Sở y tế thành phố khó lắm, làm sao tôi có thể xin vào đó được?”

Vẻ mặt của Mạnh Kiến Thiết kiêu ngạo đáp: “Khó khăn trong việc kiểm tra năng lực đó là điều tất yếu. Đương nhiên nếu có quan hệ, thì việc được nhận vào làm không phải không có khả năng.”

“Vậy chắc anh có mối quan hệ khá thân?” Lệ Khuynh Thành mặt nai tơ, ngơ ngác, nhìn vào mặt Mạnh Kiến Thiết một cách ngây ngô, kính nể.

Thấy mỹ nhân để ý tới lời mình nói, Mạnh Kiến Thiết trong lòng mừng thầm, nhưng trên gương mặt hắn vẫn bình tĩnh, không thay đổi nói: “Đúng đấy, cha tôi là người giữ chức vụ lớn ở sở y tế mà. Đó là chuyện nhỏ thôi. Muốn đưa một người vào đó là chuyện bình thường thôi.”

“Nhưng tôi, tôi chỉ tốt nghiệp có trung cấp, làm sao bây giờ?” Lệ Khuynh Thành cắn môi, vẻ mặt buồn rầu nói.

Cô nàng cố tình tạo vẻ gợi cảm làm cho sức hấp dẫn của cơ thể mê hoặc Mạnh Kiến Thiết. Toàn thân của hắn bỗng trở nên bủn rủn, hắn bất chấp mọi chuyện phiền toái, đánh tiếng cam đoan nói: “Yên tâm đi, ngay cả cô không tốt nghiệp tiểu học, tôi cũng sẽ tìm được vị trí thích hợp để giúp cô có thể làm tại đó.”

“Vậy thì tốt quá.” Lệ Khuynh Thành mừng thầm, vẻ mặt vui sướng nói. “Tôi có nằm mơ cũng không nghĩ được làm nhân viên công chức đâu.”

“Đúng thế. Tốt hơn làm thư ký nhiều.” Mạnh Kiến Thiết gật đầu nói.

“Chỉ là… ông chủ sẽ phải làm thế nào?” Lệ Khuynh Thành nhìn về phía Tần Lạc có chút lo lắng nói. “Cậu có biết làm thư ký cho ông chủ phải làm rất nhiều việc. Chắc chắn ông chủ sẽ không đồng ý cho tôi nghỉ việc đâu.”

Mạnh Kiến Thiết trong lòng bực bội nói: “Hắn dựa vào đâu mà không cho cô đi? Cô ký hợp đồng lao động à? Nói cho cùng, kẻ cả có ký hợp đồng đi nữa, mà mình không làm trái với hợp đồng là được rồi, cô yên tâm, chuyện này tôi sẽ thương lượng với hắn.”

“Ừ.” Lệ Khuynh Thành gật đầu một cách thành kính. “Cậu đòi giúp tôi ba tháng lương hắn còn nợ tôi, xong việc mọi chuyện như kết thúc.”

“Số tiền đó không phải là nhỏ.” Mạnh Kiến Thiết nói. Trong lúc này lòng hắn tràn ngập tức giận.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.