Bậc Thầy Thẻ Bài

Chương 131: Chương 131: Cuộc truy sát không thể tưởng tượng nổi!




"Mấy người kia…"

Lục Minh chẳng biết nên khóc hay nên cười.

"Em có thẻ chạy trốn không?"

Lục Nhan hỏi.

Ra khỏi cửa, bảo vệ mạng sống luôn là điều quan trọng nhất.

Sống... quan trọng hơn bất cứ thứ gì.

Điểm này, cô ấy nhất trí với quan điểm của Nguyệt Ảnh.

"Không có."

Lục Minh cảm thấy tiếc nuối.

Thẻ thì anh có.

Thế nhưng về cơ bản đều là thẻ bài chiến đấu bùng nổ siêu cấp!

Ví dụ như…

Thẻ kiếm tu kia của Tiểu Bạch!

Chính vì vậy anh không hề nghĩ đến việc chuẩn bị một tấm thẻ bài chạy trốn gì đó.

Đây là sai lầm của anh, trước kia sống an nhàn ở thành phố Thanh Minh, chưa từng nghĩ đến những thứ này, giờ nhìn thấy năng lực sinh tồn mạnh mẽ của mấy người hỗ trợ kia…

Thẻ chạy trốn…

Xem ra đúng là phải chuẩn bị một tấm rồi.

Suy cho cùng nhỡ gặp phải một người tu luyện cực mạnh thì sao?

Cũng không thể lần nào cũng dựa vào anh mèo được?

Ừm…

Lục Minh nhìn biển ý thức.

Mèo mun đã lười biếng đi ngủ.

Tuy Lục Minh biết, nó vừa mới nạp đầy năng lượng, hiện giờ có thể tạo ra thế giới bóng tối một lần nữa, có điều chắc anh mèo sẽ không dễ dàng thi triển.

Dù sao đây cũng là sát hạch.

Còn nữa, tuy nó ngủ say nhưng cái đuôi lại vẫy qua vẫy lại, nóng lòng muốn thử, không biết đang đợi gì.

Quả nhiên, đuôi và cơ thể của anh mèo là hai sinh vật khác nhau!

E hèm...

Tốt hơn là không vào.

"Chị đã từng tham gia hoạt động tương tự."

Lục Nhan bỗng nhiên lên tiếng: "Cũng bị một con thú dữ truy kích, mọi người đều điên cuồng chạy trối chết, có điều, đó không phải là một cuộc sát hạch, nó là hiện thực."

"Vì thế, rất nhiều người không chỉ chạy trốn, đòn tấn công của bọn họ sẽ trúng những người tu luyện xung quanh, dù sao mấy người tu luyện bị thương thì tốc độ cũng sẽ giảm xuống… Thú dữ xơi tái bọn họ cũng cần thời gian… Bọn họ sẽ cơ hội hít thở trong tích tắc… Đây mới là hiện thực!"

Giọng nói của Lục Nhan phảng phất.

Đây chính là thứ mà cô muốn cho đứa em trai của mình thấy được.

Cái gì mới là hiện thực?

Lần sát hạch này tương đối đặc biệt, không chỉ là vì truyền thừa Nguyệt Ảnh, là vì lần này sinh viên Học viện Đệ Nhất quá nhiều, là vì bọn họ có thể mở ra truyền thừa ở trường học!

Như thế thì không ai dám xằng bậy nữa!

Triệu Vân Sơn bọn họ có thể cạnh tranh, nhưng ai dám thật sự giết người khác?

Không ai dám!

Nhất là… có Lục Nhan cô ở đây!

Vì vậy lần truyền thừa này khá êm dịu!

Thế nhưng, Lục Nhan không thể để em trai mình cảm thấy tất cả mọi sự cạnh tranh đều đơn giản đến vậy, nếu không sau này ra ngoài thật sự gặp nguy hiểm, ai có thể cứu nổi?

Cô hy vọng em trai cô không quá ngây thơ!

Đương nhiên, nếu như Lục Nhan biết cậu em trai ngây thơ trong mắt cô đã làm sụp đổ khu mỏ chôn sống kẻ địch, triệt phá khu thành cũ của thành phố Thanh Minh, còn phá hủy một nghĩa trang, không biết cô sẽ có cảm nghĩ như thế nào?

"Em hiểu."

Lục Minh khẽ gật đầu.

Những thứ mà Lục Nhan dạy, sao anh lại không hiểu chứ?

Những thứ này đều là chân lý sinh tồn!

"Em hiểu được là tốt rồi."

Lục Nhan khẽ gật đầu.

Cho tới giờ cô vô cùng hài lòng với biểu hiện của em trai mình, thậm chí vượt xa mong đợi, nếu có thể tiếp tục giữ vững, tương lai tất sẽ trở thành một kẻ mạnh…

Chuyên gia chế tạo thẻ bài?

"Đi thôi!"

Lục Nhan nhẹ nhàng nói.

Ải này vốn dĩ là hai người liên thủ, nếu mấy người đó đều đã ra tay, cô ấy sẽ không nương tay nữa.

Xoẹt!

Thanh kiếm lóe sáng.

Lục Nhan bỗng đưa em trai đi thật xa.

Ầm!

Mặt đất rung chuyển.

Người đá bước một bước, bắt đầu cuộc truy sát của tầng núi thứ sáu.

Mỗi một bước chân đều khiến đất rung núi chuyển!

"Bắt đầu rồi!"

Tinh thần mọi người trở nên nghiêm nghị.

Xoẹt!

Xoẹt!

Lục Nhan đưa Lục Minh vượt qua nhóm hai người bốn sao kia.

Đúng lúc này, người đá nhảy lên một phát, vượt lên hàng trăm mét, lại nhắm thẳng vào nhóm bốn sao phía trước đó!

Ầm!

Mặt đất chấn động.

Thân hình đáng sợ của người đá đột nhiên giáng xuống.

"Á…"

Mọi người sợ hãi.

Không ngờ người đá này lại linh hoạt như vậy?

Trốn trốn trốn mau!

Không có chút do dự nào, mọi người điên cuồng chạy tán loạn.

Nhân lúc người đá dừng lại, mọi người toàn lực ra tay, biến mất khỏi tầm mắt của người đá, tuyệt đối không được để nó nhìn thấy!

Soạt!

Soạt!

Ai cũng nháo nhào bỏ chạy.

Giờ khắc này, người đá quay người lại, giằng co với hai người tu luyện bốn sao.

Xoẹt!

Kiếm tu bốn sao ra tay.

"Quá yếu!"

Giọng điệu của người đá uy nghiêm đáng sợ, đòn tấn công bị phá tan trong chớp mắt, sau đó, bàn tay của người đá vỗ xuống chỗ hai người, phát ra một tiếng vang kinh thiên động địa.

Ầm!

Đòn tấn công kinh khủng giáng xuống.

Mặt đất rung chuyển.

Ầm…

Thẻ Nguyệt Ảnh lại xuất hiện bên cạnh hai người đó vào khoảnh khắc này, ngăn lại đòn tấn công của người đá, thẻ Nguyệt Ảnh tỏa sáng rực rỡ, trên đó hiện lên một con số sáng chói.

Năm mươi!

Soạt!

Cùng với ánh sáng nhấp nháy của thẻ Nguyệt Ảnh, con số kia liên tục giảm xuống.

Ầm…

Ầm...

Năng lượng tiêu tan.

Ánh sáng lấp lánh mạnh mẽ tràn vào cơ thể hai người.

Lục Minh cách đó gần nhất phát hiện rõ ràng, dưới ảnh hưởng của ánh sáng Nguyệt Ảnh, năng lượng trong cơ thể hai người này tăng nhẹ!

Năm mươi nhanh chóng đếm ngược thành con số không!

Soạt!

Bình phong Nguyệt Ảnh vỡ tan.

Không còn cách nào chống lại sự tấn công của người đá, hai người hóa thành ánh sáng rồi biến mất.

Bị loại!

Người đá gào lên.

Nó xoay người, lúc này mới nhắm đến mục tiêu số hai, cũng là nhóm gần nhất với mình - Lục Minh.

Á?

Tinh thần của Lục Minh khẽ chuyển.

Bởi vì khoảng cách rất gần, anh vừa nhìn thấy được rất nhiều thứ thú vị.

Ví dụ như…

Anh nhìn thẻ Nguyệt Ảnh của mình, trên đó hiển thị lên một con số: Sáu mươi hai!

Người đá khổng lồ xuất hiện, tính đến hiện giờ tổng cộng là sáu mươi hai giây, con số hiển thị trên thẻ Nguyệt Ảnh lại là số giây, thời gian kiên trì càng lâu, con số này càng lớn!

Cuối cùng, những con số này sẽ tôi luyện năng lượng trong lúc giao đấu với người đá!

Quá kỳ diệu!

Vì vậy vẫn theo truyền thống cũ.

Thời gian kiên trì càng dài, càng tăng lên nhiều sao?

Lục Minh hiểu rồi.

Có điều những thứ này chỉ là bề ngoài!

Là một lập trình viên, anh cực kì am hiểu nghiên cứu bug và truy tìm nguồn gốc, suy cho cùng nếu không tìm được ngọn nguồn của vấn đề, anh sẽ rơi vào tình trạng loạn code mãi mãi…

Vì vậy, vấn đề đơn giản rồi.

Thẻ Nguyệt Ảnh thật sự phát ra năng lượng sao?

Sẽ không!

Trước đó bọn họ đã nghiên cứu rất nhiều lần rồi, thẻ Nguyệt Ảnh là một trong những thẻ truyền thừa, chỉ có hiệu quả dấu ấn và ký hiệu, chỉ có bảy tấm thẻ Nguyệt Ảnh cùng tập hợp lại mới có thể thúc đẩy sức mạnh thật sự trong quá trình truyền thừa!

Đã như thế thì năng lượng tôi luyện vừa nãy từ đâu ra?

Hiển nhiên, đến từ người đá vĩ đại của chúng ta!

Cũng có thể nói…

Tuy về bề ngoài, cuộc sát hạch này là anh cầm theo thẻ Nguyệt Ảnh kiên trì dưới sự truy sát của người đá, thời gian càng dài, năng lượng được tích tụ trong thẻ Nguyệt Ảnh càng nhiều, sự tăng lên càng lớn! Thế nhưng bản chất của nó là, thẻ Nguyệt Ảnh chỉ là một ký hiệu, thứ thật sự cung cấp năng lượng chính là người đá khổng lồ trước mắt!

Cú đập long trời lở đất của người đá đại diện cho sự đào thải và tổng kết! Nó mới là nguồn gốc của cơ chế giải thưởng và kết thúc thật sự trong cuộc sát hạch lần này!

Dù sao... nó sở hữu toàn bộ năng lượng của tầng núi thứ sáu!

Hiểu rồi!

Trong lòng Lục Minh hiểu ra.

Sát hạch…

Trong đầu anh nhanh chóng xoẹt qua nội dung của cuộc sát hạch lần này, cùng với giải thưởng cuối cùng - Tôi luyện năng lượng! Đây là thứ mà ở ải trước anh chưa hề được hưởng!

Tuy năng lượng tia chớp ở ải trước đầy ắp, nhưng gần như tất cả năng lượng đều bị mèo mun hấp thu hết, chính anh cũng chỉ tôi luyện thẻ gốc, bản thân vốn không hề tăng lên!

Mà lúc này... anh động lòng rồi.

Tôi luyện năng lượng chính là gốc rễ tăng thực lực của ba sao!

Ba sao, tu vi năng lượng của mọi người đều là mười nghìn điểm, muốn tăng lên chỉ có thể thay đổi phẩm chất, không ngừng chắt lọc, không ngừng tôi luyện đạt đến mức cao nhất!

Đây cũng là nguyên nhân khiến rất nhiều người mãi mãi dừng ở ba sao!

Đây là nút thắt đầu tiên mà người tu luyện gặp phải.

Bởi vì không có cách nào hoàn thành tôi luyện!

Bởi vì không có cách nào lĩnh hội cụ thể!

Tôi luyện năng lượng rất khó.

Ngay cả Cao Tiểu Tinh cũng mắc kẹt ở ba sao đỉnh cao rất lâu rồi mới đột phá dưới sự tấn công của tia chớp, anh thì sao?

Tuy rằng anh đạt được đủ các hạng nhất, thế nhưng bản thân Lục Minh lại hiểu rất rõ một chuyện - Thiên phú của anh rất bình thường, nếu không Lục Minh bé nhỏ sẽ không ngây ngốc ở giai đoạn đầu lâu đến vậy!

Năng lượng mới là nền tảng!

Nếu tự tu luyện, anh đạt đến ba sao đỉnh cao không phải là vấn đề, dù sao kiếm tiền là được…

Tiến lên nữa thì sao?

Anh thật sự có thể tôi luyện được đến trình độ cao nhất của ba sao ư?

Sau khi tôi luyện đến trình độ cao nhất, anh thật sự có thể lĩnh hội được cụ thể hóa ư?

Không biết!

Thật sự không biết!

Mà trước mắt, anh lại có một cơ hội tốt nhất!

Tuy rằng năng lượng của anh chỉ có hơn hai nghìn, tuy rằng anh vẫn đang ở giai đoạn hai sao, nhưng anh hoàn toàn có thể tôi luyện hơn hai nghìn điểm năng lượng này đến trình độ cao nhất!

Như vậy, anh có thể bớt đi rất nhiều phiền phức khi nhắm thẳng đến bốn sao trong tương lai!

Đây là cơ hội!

Cơ hội thật sự!

Trong mắt Lục Minh lúc này, người đá hóa thân từ tầng núi thứ sáu tỏa ra mùi thơm của thuốc giống với Cao Tiểu Tinh khi bước vào ngọn lửa vậy!

Thật mê đắm!

"Chị, dừng lại đi."

Lục Minh bỗng lên tiếng.

"?"

Lục Nhan hơi nghi ngờ nhưng vẫn dừng lại.

Lúc này, thời gian của thẻ Nguyệt Ảnh: Bảy mươi hai.

Ầm!

Ầm!

Người đá có thực lực kinh khủng kia đã đuổi tới nơi, Lục Nhan chuẩn bị đưa em trai đi bất cứ lúc nào.

"Xin chào."

Lục Minh trầm giọng nói.

Anh thấy người đá có thể nói chuyện, vì vậy chắc tên này có trí tuệ đơn giản, dù cho đó chỉ là nhận thức đơn giản được Nguyệt Ảnh thiết lập cho cuộc sát hạch lần này.

"Ngươi... quá chậm!"

Người đá khổng lồ bực mình nói, âm thanh như sấm rền vang.

"Ta biết."

Lục Minh nhếch miệng cười: "Vì vậy ta không có ý định chạy. Ta đang nghĩ, nếu ngươi đã sở hữu tư duy đơn giản, chi bằng đưa phần thưởng cho ta đi!"

"Những năng lượng kia..."

"Những phần thưởng đó…"

"Ngươi trực tiếp giao cho ta, thế nào?"

Lục Minh cười tủm tỉm nhìn hắn.

"?"

Người đá khổng lồ nhìn con kiến hôi trước mắt, chưa bao giờ có người dám nói chuyện như thế với hắn.

Ngu ngốc.

Nực cười.

"Ngươi!"

"Bị loại!"

Người đá khổng lồ hét lên.

"Ngươi biết không?"

Lục Minh nở nụ cười: "Lúc ta ở tầng núi thứ tư cũng đã nói y như vậy, nhưng có vẻ như hắn nghe không hiểu, vì thế ta đã phá hủy hắn rồi."

"Mà ngươi..."

"Rất thú vị."

"Cơ thể của ngươi, kết cấu, chất liệu của ngươi giống tầng núi thứ tư như đúc…"

"À."

"Ngươi cao lớn như vậy, chắc có thể nhìn thấy chứ nhỉ?"

"Tự quay lại mà xem?"

Khóe miệng của Lục Minh lộ ra nụ cười.

"?!"

Tầng núi thứ sáu nhìn lại, lúc ánh mắt nhìn thấy tầng núi thứ tư, hắn chợt cứng đờ, bởi vì hắn thấy tầng núi thứ tư đã bị phá hủy tan tành!

Lúc đó hắn cũng đã cảm giác được.

Nơi đó...

Hình như có nguồn năng lượng kỳ dị quanh quẩn!

"Rất kỳ diệu đúng không?"

Một tấm thẻ phá hủy xuất hiện trong tay Lục Minh.

"Nói thật."

"Ta cũng rất tò mò."

Lục Minh cười híp mắt nhìn người đá gần như không thể thấy đầu: "Khi tấm thẻ này rời khỏi tay, cơn chấn động đó rốt cuộc có thể thông qua đôi chân truyền đến cơ thể của ngươi, khiến ngươi sụp đổ không?"

"Dù sao..."

"Nguồn gốc cơ thể của ngươi giống một dãy núi, không phải sao?"

"Vì vậy, bây giờ ta giao quyền chọn lựa cho ngươi."

"Hoặc đưa phần thưởng cho ta…"

"Hoặc là..."

Tấm thẻ phá hủy xoay tròn trong tay Lục Minh: "Ta sẽ cho ngươi một trải nghiệm thú vị."

Ầm!

Người đá gầm lên giận dữ.

Uy hiếp!

Tên nhóc đáng chết này lại dám uy hiếp hắn!

Bao nhiêu nhóm người đến đây, bao nhiêu người truyền thừa đến đây, kẻ nào mà không chạy trối chết chật vật dưới sự tấn công của hắn?

Mà tên này lại dám uy hiếp hắn?!

"Con người..."

"Ngươi… đang tìm cái chết đấy…"

Người đá khổng lồ bực bội nói.

"Vậy à?"

Lục Minh móc ra một vài tấm thẻ phá hủy: "Xem ra đàm phán không thành công rồi."

Trong dãy núi, bầu không khí chợt trở nên căng thẳng.

"…"

Lục Nhan yên lặng.

Cảnh tượng trước mắt dường như không giống với tưởng tượng của cô.

Sát hạch Nguyệt Ảnh thì ra là như vậy ư?

...

Lúc này, đám người Triệu Vân Sơn đã sớm chạy đến chỗ xa nhất.

Triệu Vân Sơn hạng nhất!

Cao Thiên Lang hạng hai!

Những người khác cũng chỉ đi theo.

Đây chính là sát hạch tốc độ, người hỗ trợ kết hợp với kiếm tu, chỉ có hai người đủ mạnh mẽ mới có thể phát huy hiệu quả tốt nhất!

Ví dụ như…

Triệu Vân Sơn và Ngưu Tinh Hải!

Hai người đều là năm sao hỗ trợ lẫn nhau, tất nhiên tốc độ cực nhanh.

Ví dụ như…

Cao Tiểu Tinh vừa mới đột phá và Cao Thiên Lang!

Cao Tiểu Tinh vừa mới lên bốn sao, thêm vào đó là dược tính toàn thân khiến tốc độ của cô ta không thua kém năm sao, vậy nên anh em bọn họ mới được hạng hai!

Vương Hiên lại bị tụt lùi dù có một chuyên gia nguyên tố sáu sao đi cùng anh ta!

Dù sao chuyên gia nguyên tố kia cũng không thể ngờ được, cuộc sát hạch ở tầng núi thứ sáu của truyền thừa Nguyệt Ảnh lại là cuộc sát hạch tốc độ và sinh tồn!

"E là Lục Minh không theo kịp rồi."

Triệu Vân Sơn cảm thấy hãnh diện.

Lần này, cho dù chị của anh ta có giúp thì cũng không thể chạy nhanh được!

Đây chính là tốc độ!

Thực lực tổng hợp bùng nổ!

Cửa ải này... cuối cùng cũng yên tĩnh rồi nhỉ?

Không có sự quấy rối của Lục Minh, cuối cùng bọn họ có thể yên lành cạnh tranh một lần!

Một lúc lâu sau.

Ầm!

Ầm!

Người đá khổng lồ kia mơ hồ xuất hiện, bọn họ không hề thấy bóng dáng Lục Minh đâu, điều này cho thấy…

"Cậu ta bị loại rồi!"

"Ha ha lần này không cần quan tâm đến cậu ta nữa."

"Để xem lần này ai trong chúng ta là người lấy được hạng nhất?"

Triệu Vân Sơn hăng hái.

Không có Lục Minh, anh ta mới là nhân vật chính của cuộc sát hạch lần này!

"Ha ha."

Cao Thiên Lang cũng không chịu thua.

Nhưng điều khiến bọn họ cảm thấy ngoài ý muốn chính là lúc người đá đến gần Vương Hiên, lại không ra tay với Vương Hiên mà trực tiếp vượt qua anh ta, tiếp tục chạy về phía trước!

Hả?

Sắc mặt của đám người Triệu Vân Sơn khẽ thay đổi.

Chuyện gì đã xảy ra?

Chẳng lẽ không phải nên loại kẻ chậm nhất, sau đó tiếp tục đuổi theo à?

Cuộc sát hạch này…

Ầm!

Người khổng lồ lại đuổi theo Ngô Hồng Phi.

Đúng lúc Ngô Hồng Phi hoảng sợ, người đá khổng lồ lẳng lặng đi qua, không ra tay với anh ta.

Hả?

Vẻ mặt của Ngô Hồng Phi ngơ ngác.

Chuyện này…

Tình huống gì thế này?

Ầm!

Ầm!

Ầm!

Tốc độ của người đá rất kinh hoàng.

Dường như hắn còn hung dữ hơn lúc đầu, vượt qua Ngô Hồng Phi, vượt qua Cao Thiên lang, với tốc độ không thể tưởng tượng nổi, thậm chí…

Vượt qua cả Triệu Vân Sơn!

Chạy lên trước cả hàng người!

Đợi đã.

Mọi người dừng lại.

Bọn họ khó tin nhìn người đá khổng lồ trước mắt.

???

Không khoa học!

Không phải người đá không lồ đuổi giết bọn họ à?

Chạy lên trước làm gì?

Ai đời trong lúc đuổi giết lại chạy lên trước?

Có bệnh à?

Mà đúng lúc này, một tiếng gió xé rách không khí truyền đến, bọn họ quay lại lập tức phát hiện ra một bóng dáng quen thuộc xuyên qua, vượt qua bọn họ…

Đuổi theo người đá khổng lồ.

Trong lúc mơ hồ, hình như còn nghe được giọng nói quen thuộc của Lục Minh: "Chạy đi đâu!"

???

Chuyện gì vậy?

Vẻ mặt của bọn họ ngơ ngác, mãi mới hoàn hồn lại.

Đợi đã.

Hai người này lại đang đuổi giết người đá khổng lồ?

Đùa nhau à!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.