Bậc Thầy Thẻ Bài

Chương 49: Chương 49: Thuỷ quân không hỏi xuất thân!




Thành phố Thanh Minh.

Sáng sớm Tiền Sinh Tài đã nhận được tin tốt.

Phá giải thành công rồi!

He he.

Ông ta cầm thẻ bài lên nhìn, quả nhiên, đường vân mã hóa phía sau đã bị hủy bỏ, sau khi được kiểm tra qua máy móc chuyên nghiệp, ừm, giao dịch thành công!

"Nào, làm lại một tấm đi."

Tiền Sinh Tài vui vẻ giao thẻ bài cho chuyên gia chế tạo thẻ bài của cửa hàng.

"Được."

Chuyên gia chế tạo thẻ bài nhận lấy xem, khuôn mặt lập tức tái mét.

Cái quái gì thế này?

Đường vân này…

À, đường vân ảo cảnh, rất đơn giản, nhưng tiếp theo thì sao?

Mù mịt…

Xem chẳng hiểu gì cả!

Đợi đã, hình như rất giống với mấy tấm thẻ rách mà anh ta đã từng nghiên cứu.

Anh ta cũng không hiểu đường vân của mấy tấm thẻ đó, đặc biệt mời thầy về dạy mới biết một cái tên không thuộc về giai đoạn này, đây là…

"Xếp lớp?"

Anh ta kinh ngạc thốt lên thành tiếng.

"Cái gì?"

Tiền Sinh Tài sửng sốt.

"Xếp lớp!"

"Kỹ thuật chế tạo thẻ bài cấp cao chân chính!"

Sau khi chuyên gia chế tạo thẻ bài giải thích một lần mới nói: "Nó hoàn toàn không nằm trong phạm trù mà tôi hiểu biết."

"???"

Tiền Sinh Tài ngây ra.

Xếp lớp?

Cái tên Lục Minh kia mà lại nắm được kỹ thuật xếp lớp á?

Ông ta là cửa hàng trưởng của một chuỗi cửa hàng, tất nhiên đã từng tiếp xúc với thẻ bài này! Thành phố Thanh Minh không phải là một thành phố lớn, tất nhiên không thể có chuyên gia chế tạo thẻ bài cấp bậc này!

Chết tiệt!

Thảo nào Lục Minh không hề lo lắng!

Thảo nào lúc đưa thẻ bài cho mình, mấy tên của tổ chức mã hóa có vẻ mặt kỳ lạ.

Con m* nó, tất cả đều chờ xem trò cười!

"Để tôi nghĩ đã."

Tiền Sinh Tài rơi vào trầm tư, dùng sức vò đầu, từng cọng tóc rụng xuống, cuối cùng đã nghĩ ra cách.

"Hay là…"

...

Mà lúc này.

Bên Lục Minh vẫn đang chậm rãi bán thẻ.

Cho dù bây giờ Lục Minh đã có chút danh tiếng, tấm thẻ này vẫn không bán chạy như trước, Lục Minh cũng không sốt ruột, anh vừa bán thẻ bài vừa an tâm chế tạo thẻ với Tiểu Bạch.

Yêu cầu của anh không cao, bán hết trong vòng mấy ngày là được.

Có điều.

Đương buổi trưa, độ hot của thẻ bài Côn bỗng nhiên điên cuồng tăng mạnh!

Tăng vọt!

Lại tăng vọt!

Trong vòng một tiếng ngắn ngủi, sức nóng của nó đã tăng gấp mười lần.

"Chuyện gì đã xảy ra?"

Lục Minh hết hồn.

Phải biết rằng.

Sức ảnh hưởng của anh cũng có hạn, theo suy nghĩ của anh, chỉ cần gây ảnh hưởng đến một phần nhỏ của thành phố Thanh Minh, cuối cùng có vài trăm người muốn mua là đủ rồi!

Nhưng mà bây giờ...

Độ hot được tìm kiếm vượt qua cả Fruit Ninja!

Quá mức sợ hãi!

Vèo!

Vèo!

Độ hot vẫn đang điên cuồng tăng mạnh.

Trương Thuần bị dọa hết hồn, ông ta đã chuẩn bị bỏ cuộc lại đỏ mắt tiếp tục nghiên cứu.

Tiền Sinh Tài cũng giật mình, sự việc còn kinh khủng hơn gấp mười lần so với dự tính của ông ta, không ngờ độ hot của Côn lại bùng phát vào đúng lúc này!

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Không ai biết!

"Ông chủ, tôi mua thẻ."

"Ông chủ, bán tôi hai tấm thẻ Côn."

"Ông chủ, cho tôi mười tấm thẻ mới."

...

Một đám người lục tục đến mua thẻ.

Chưa đầy nửa tiếng, thẻ bài của cửa hàng Lục Minh được bán hết sạch!

???

Lục Minh đơ ra mãi vẫn không nhận thức được chuyện quái gì đang xảy ra.

Cái quái gì thế?

Mấy người này quá khích à?

Chẳng phải cá Côn phải qua mấy ngày nữa mới nổi tiếng hay sao?

Anh không hiểu.

Anh ra ngoài cửa hàng nhìn xem, mấy người tu luyện vẫn đang nói chuyện về tu luyện như bình thường, chẳng có dấu hiệu nào cho thấy tấm thẻ "Côn" đang vô cùng hot ở thành phố Thanh Minh.

Tất cả đều không liên quan đến nuôi cá Côn.

Tình hình quái lạ này…

"Ông chủ, tôi muốn mua một thẻ thú cưng."

Một người đi tới.

"Hết rồi."

Lục Minh thở dài, người nọ thất vọng rời đi.

"Đợi đã."

Lục Minh đột nhiên hỏi: "Mọi người thấy tin tức ở đâu ra vậy? Vì sao tất cả lại đến đây mua thẻ cá Côn?"

"Tôi không muốn nói cho anh biết."

Người nọ nói thẳng.

Ánh mắt anh ta nhìn Lục Minh không ngờ lại mang theo vẻ oán hận.

Lục Minh: "…"

Đây là ánh mắt kiểu gì thế?

Oán phụ?

Cảm giác cứ như chính mình đã vứt bỏ anh ta không bằng…

"Một tấm thẻ."

Lục Minh liếc nhìn anh ta: "Anh nói cho tôi nguyên nhân, giờ tôi sẽ chế tạo ra một tấm thẻ bán cho anh."

"…"

Người nọ suy nghĩ một chút, lúc này mới đồng ý.

Rất nhanh sau đó.

Lục Minh chế tạo thẻ xong đưa cho anh ta.

"Anh vào chuyên mục của chuyên gia triệu hồi xem là biết."

Người nọ thấp giọng nói.

Chuyên gia triệu hồi?

Vẻ mặt của Lục Minh mờ mịt.

Anh mở mục của nhóm chuyên gia triệu hồi trên diễn đàn người tu luyện ra, lúc này mới giật mình.

Nhóm chuyên gia triệu hồi!

Nhóm nghề nghiệp vô cùng nổi tiếng này lại đang thảo luận về Côn!

Chuyện gì xảy ra?

Lục Minh lướt vài bài viết mới hiểu được nguyên nhân.

Ban đầu câu chuyện rất đơn giản.

Một chuyên gia triệu hồi có thực lực khá cao mua một tấm thẻ Côn, vì cảm thấy rất thú vị nên đã đăng lên chuyên mục của nhóm chuyên gia triệu hồi trên diễn đàn người tu luyện.

Sau đó...

Bùng nổ rồi!

Hoàn toàn bùng nổ!

Tất cả chuyên gia triệu hồi đều kinh ngạc.

Nhất là khi bọn họ phát hiện trên tấm thẻ này ghi rõ "Thẻ thú cưng đầu tiên trong lịch sử", và khi bọn họ phát hiện tấm thẻ này thật sự có thể triệu hồi!

Bởi vì…

Cảm giác sợ hãi.

Lại có một vài chuyên gia triệu hồi đã mua thẻ bài cá Côn cùng tham gia bàn luận.

Thậm chí.

Có chuyên gia triệu hồi đến tận cửa hàng của Lục Minh để mua thẻ bài. Sau khi tiếp xúc với thẻ bài, bọn họ càng cảm thấy kinh sợ và rung động.

"Trên thế giới này thật sự có thẻ thú cưng sao?"

"Nếu như thẻ thú cưng tồn tại, vậy chuyên gia triệu hồi như chúng ta còn có ý nghĩa gì nữa?"

"Khái niệm của cá Côn dường như không khác với việc chúng ta triệu hồi một con thú làm bạn đồng hành là mấy? Chỉ có mỗi sự khác nhau giữa sử dụng một lần và nhiều lần thôi?"

"Thẻ thú cưng liệu có mạnh mẽ hơn?"

"Liệu thẻ thú cưng sử dụng nhiều lần có xuất hiện hay không?"

...

Đủ các vấn đề xuất hiện trên diễn đàn, nhóm chuyên gia triệu hồi đều hoang mang, sự xuất hiện của thẻ thú cưng đã tạo ra tác động rất lớn đối với nghề nghiệp của bọn họ!

Tất cả mọi người điên rồi!

Thử nghĩ, nếu như mọi người có một thẻ thú cưng, ai ai cũng là chuyên gia triệu hồi mất! Vậy thì sự tồn tại của chuyên gia triệu hồi bọn họ chỉ là con số 0! Còn có động lực tu luyện gì nữa?

"Ông đây không tu luyện nữa!"

"Còn có ý nghĩa gì nữa?"

"Thẻ thú cưng rốt cuộc là cái quái gì thế?"

"Cái đệt, ông đây vừa trở thành chuyên gia triệu hồi thì đã ra cái thẻ thú cưng?"

Ngày này.

Nhất định là một ngày mà các chuyên gia triệu hồi sụp đổ tinh thần.

"Mọi người có thể bán cá nướng…"

Lục Minh xem đến đây, viết một bình luận, do dự không dám đăng lên.

Chuyện này...

Liệu có bị đánh chết không?

"Cao thủ nào đó có thể giải thích chuyện gì đang xảy ra không?"

"Xin giúp đỡ!"

"Hôm nay không thể tu luyện cả một ngày!"

"Nghề chuyên gia triệu hồi của chúng ta liệu có bị Lục Minh loại bỏ không?"

"A a a a a a a xin giúp đỡ!"

Vô số chuyên gia triệu hồi kêu gào.

Thậm chí.

Mấy người trong truyền thuyết đều bị kinh động.

Chuyện này có ý nghĩa trọng đại.

Bởi vì căn cơ của bọn họ bị khiêu khích! Cả ngành nghề chuyên gia triệu hồi của bọn họ nằm trong top mười được chào đón nhất lại phải chịu cú sốc mạnh!

Sao mà bọn họ không khùng lên được?

"Không được, tôi phải đi hỏi bên Hiệp hội Chuyên gia Chế tạo Thẻ bài xem sao."

"Tôi cũng đi."

"Lầu trên +1"

Tất cả chuyên gia triệu hồi đều ra mặt.

Cho dù là chuyên gia triệu hồi một sao, hai sao, ba sao. hay thậm chí mạnh hơn.

Hiệp hội Chuyên gia Chế tạo Thẻ bài, Hiệp hội ảo cảnh…

Hầu như chỗ nào có thể thảo luận về kỹ thuật đều bị đám người chuyên gia triệu hồi bao phủ, bọn họ điên cuồng viết bài đăng cầu xin sự giúp đỡ, tìm kiếm sự thật về tấm thẻ này.

Độ hot đáng kinh ngạc!

Có người nói.

Ngay cả hội trưởng đang bế quan cũng bị kinh động.

Ông ta đích thân đem tấm thẻ này đến Hiệp hội Chuyên gia Chế tạo Thẻ bài, để người bạn lâu năm xem qua tấm thẻ rồi mới quay về Hiệp hội chuyên gia triệu hồi, viết một dòng chữ.

"Không ảnh hưởng."

"Không xung đột."

"Yên lặng quan sát sự việc."

Đám chuyên gia triệu hồi đang kinh hoảng mới yên tĩnh trở lại.

Có điều.

Mấy người mới gia nhập vẫn thấp thỏm.

Không phải bọn họ không tin điều hội trưởng nói, mặc dù thẻ thú cưng này không ảnh hưởng quá lớn đến nghề chuyên gia triệu hồi, nhưng đối với mấy người mới như bọn họ thì sao?

Đối với những chuyên gia triệu hồi cấp thấp thì sao?

Có người nói tấm thẻ thú cưng kia chính là một thẻ cấp thấp!

Vì vậy.

Đám người tân binh nông nổi này vẫn không ngừng bàn luận trên mọi diễn đàn lớn, điên cuồng nói về lợi và hại của chuyện này, ảnh hưởng của nó với nghề chuyên gia triệu hồi.

Độ hot vẫn không giảm xuống.

Mà còn điên rồ hơn.

Hừng hực hơn.

"Thì ra là như vậy."

Lục Minh không biết nên khóc hay cười.

Ngay cả chính anh cũng không thể tưởng tượng được chuyên gia triệu hồi sẽ nhúng tay vào, có điều suy nghĩ kĩ lại, mình làm thẻ thú cưng đúng là chọc vào nỗi đau của người ta.

Anh thật sự không cố ý!

Có điều cũng phải cảm ơn bọn họ, bởi nhờ chuyên gia triệu hồi mà thẻ bài "Côn" mới nổi sóng trên diễn đàn người tu luyện, tất cả đều được bán hết!

Đây mới là điều quan trọng nhất!

"Tổng kết trước đã."

Lục Minh nhìn thu nhập trong sổ, tâm trạng có phần kích động vì con số rất lớn kia.

Tổng cộng ba trăm tấm thẻ, mỗi tấm hai nghìn tệ, doanh thu sáu trăm nghìn tệ, trừ một trăm nghìn tiền vốn, lợi nhuận ròng đã cao tới mức năm trăm nghìn tệ, một con số khiến người ta kinh ngạc!

Số tiền này...

Lục Minh kích động.

Khổ cực cả nửa tháng này cũng đáng!

Phải biết rằng lợi nhuận cuối cùng của Fruit Ninja cũng không quá một trăm nghìn.

Mà lần này thì sao?

Vốn đầu tư của anh cao hơn lợi nhuận cuối cùng của Fruit Ninja, cuối cùng cũng đạt được doanh thu cao chót vót.

Lời rồi!

Kiếm bộn kiếm bộn rồi!

Tận sáu trăm nghìn lận đó!

Kiếp trước anh chưa bao giờ kiếm được nhiều tiền đến vậy!

À.

Đúng rồi, có tiền thì mua lại cửa hàng này trước đã!

Lục Minh đắc ý.

Cửa hàng này bao nhiêu tiền?

Anh lên mạng tìm thử, ừm… Cửa hàng này nằm trên đoạn đường ở trung tâm thành phố tấp nập, tiền thuê một tháng chín nghìn, một mét vuông sáu mươi chín nghìn…

Không mua nổi, không mua nổi!

Lục Minh tỉnh táo lại rất nhanh từ cơn hưng phấn.

Bình tĩnh!

Nhất định phải bình tĩnh!

Lục Minh không ngừng tự nói với mình.

Bởi vì anh hiểu rất rõ, đến sáng mai thôi là kỹ thuật mã hóa sẽ bị phá giải, toàn bộ cơ chế cốt lõi của tấm thẻ sẽ được công bố trước mặt tất cả mọi người!

Đến lúc đó…

Làm nhái, à, không đúng, vốn không cách nào ngăn cản được việc copy!

Bởi vì một khi mã hóa bị phá giải thì đơn giản chỉ cần copy thôi, thẻ Côn sẽ xuất hiện khắp nơi, lúc đó, mình cũng nên công bố bản quyền rồi.

Đây chính là kế hoạch ban đầu của Lục Minh.

Lúc không thể nào kiếm tiền được nữa sẽ chính thức công bố bản quyền.

"Nhân lúc độ hot vẫn còn lại bán thẻ thêm mấy ngày nữa."

Lục Minh xốc lại tinh thần.

Ngày hôm nay.

Tiếp tục bùng nổ!

Nhưng...

Đúng lúc này, một thân hình tròn trịa quen thuộc xuất hiện trước cửa.

"Anh Lục! Anh Lục!"

Trương Tiểu Bàn hưng phấn chạy đến: "Nghe nói anh bán hết thẻ bài rồi?"

Lục Minh: "…"

Cái từ "Nghe nói này" đúng là kỳ diệu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.