Bản Lĩnh Ngông Thần

Chương 442: Chương 442: Giao dịch




Về đến nhà, Tư Phu và Đồng Thế Tân liền vội vàng xông tới, trên mặt đều là sự lo lắng. Cho dù Sở Vĩnh Du và Đồng Ý Yên không nói gì, nhưng mà tin tức lại bay đầy trời, chỉ cần không phải là kẻ điếc người mù thì chắc chắn đều biết hết.

“Vĩnh Du, Ý Yên như thế nào rồi? Sẽ không bị bắt đó chứ.”

Tư Phu vừa nói vừa lau nước mắt, xảy ra chuyện như vậy, ai mà không căng thẳng sợ hãi cơ chứ.

“Đúng vậy đó, Vĩnh Du, tốt xấu gì con cũng nói cho mọi người nghe đi, Ý Yên ngay cả điện thoại của ba mẹ mà nó cũng không nhận.”

Nhìn hai người già, giọng nói của Sở Vĩnh Du dịu hơn một chút.

“Ba mẹ yên tâm đi lần này tòa cao ốc bị sụp đổ không có liên quan trực tiếp đến công ty của Ý Yên, nhưng mà giải quyết hậu quả tất yếu thì cần phải làm, chắc chắn là ngày hôm nay cô ấy không thể về nhà được, con sẽ đến công ty cùng với cô ấy, Hữu Hữu ở nhà còn phải làm phiền hai người rồi.”

Lời nói của Sở Vĩnh Du để hai người già thở phào một hơi, dù sao thì cũng biết Sở Vĩnh Du mà nói chuyện gì thì đều rất đáng tin cậy, không có lừa gạt, cũng không nói dối.

“Vĩnh Du, vậy tất cả phải nhờ vào con rồi, con nhanh chóng đến công ty đi, Hữu Hữu đã ngủ sớm rồi, ba mẹ sẽ trông chừng nó.”

Đi ra khỏi nhà, Sở Vĩnh Du đi thẳng đến công ty bất động sản Hoa Thiên. Lúc này, những người ở công ty đều được thả trở về, nhưng mà Đồng Ý Yên với Lam Mị, còn có các quản lý cấp cao của công ty đều phải ở lại.

Trong phòng làm việc của chủ tịch, mấy vị phó tổng rốt cuộc cũng đã không chịu được nữa.

“Chủ tịch, chủ tịch nói một câu đi chứ, rốt cuộc điều tra như thế nào rồi?”

“Đúng vậy đó, chủ tịch, chuyện lần này quá lớn, ngài cũng phải nói cho chúng tôi biết tình hình.”

Nhìn mấy vị phó tổng, Đồng Ý Yên vô cùng tỉnh táo, mặc dù là Sở Vĩnh Du đã nói, nhưng mà cô vẫn không thể nói tin tức ra bên ngoài. Bởi vì trước khi mọi thứ vẫn còn chưa được chứng thực, mọi thứ vẫn còn được xem như là suy đoán không có căn cứ.

“Thưa các vị, nếu như các người tin tưởng công ty bất động sản Hoa Thiên, tin tưởng vào chủ tịch của mọi người, vậy thì mời mọi người về nhà, sáng sớm ngày mốt, tất cả đều sẽ có manh mối thôi.”

Âm thanh đột ngột vang lên, mấy người đều quay đầu nhìn lại, sau khi phát hiện là Sở Vĩnh Du, ánh mắt của mọi người đều rất kỳ quái.

Mà nhà họ Ngô lại tin tưởng vững chắc là Sở Vĩnh Du có thể biến chuyện của vợ mình từ nguy thành an, mấy lời như vậy có rất nhiều rất nhiều.

Chính là trong những lời suy đoán hòa bình, một ngày mới lại đến, Sở Vĩnh Du đã xuất hiện trong khách sạn năm sao nào đó ở Tỉnh Thành.

Để tiện cho nhóm năm người làm việc, Văn Khả Hân trực tiếp bao hết toàn bộ phòng ở khu vực này của khách sạn.

“Lâm Sơn đã một đêm không ngủ, vẫn còn đang viết báo cáo, anh yên tâm đi, lĩnh vực phá bom của ông ấy ở nước R vẫn tính là rất mạnh, những thứ mà ông ấy viết ra có chứng cứ rõ ràng, cho nên không có vấn đề gì đâu.”

Đi vào trong phòng, Văn Khả Hân nói xong, Sở Vĩnh Du nhẹ gật đầu.

“Được.”

Nhìn Sở Vĩnh Du, mắt của Văn Khả Hân chuyển động mấy lần, lại cười nói.

“Tòa nhà này đột nhiên lại sụp đổ, chắc cũng đã làm chậm trễ thời gian anh đến Vân Kinh rồi.”

“Đúng vậy, nhưng mà cũng không có ảnh hưởng gì hết, ngày mốt có thể đi là được rồi.”

Cuộc quyết chiến cuối cùng chiến thần nước R sẽ được diễn ra vào ngày mốt, có làm chậm trễ thì cũng chỉ chậm trễ một vài chuyện riêng của anh, không có cách xử lý mà thôi.

“Tôi sẽ đến hiện trường quan sát, anh ba của tôi nói anh là một trong những người tham gia cuộc tuyển chọn, anh ấy cũng phải đi.”

Lắc đầu, Sở Vĩnh Du nhìn Văn Khả Hân.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.