Boss Đột Kích: Vợ Yêu Nằm Xuống, Đừng Nháo!!!!

Chương 62: Chương 62: Ở Cùng Mộ Thiếu, Bị Không Ít Tội Đi




Editor: Hyna Nguyễn

Ôn Hướng Dương như cũ nằm trên giường không có động, không phải cô không nghĩ muốn động, mà là lúc Mộ Lăng Khiêm tới gần, làm cô không dám cử động.

“Về sau muốn ăn bánh kem, trực tiếp nói với tôi.” Âm thanh Mộ Lăng Khiêm lạnh lùng nói “Cô nhớ kỹ một chút cho toi, cô nếu đã cùng tôi ký kết khế ước, cô nhất định phải tuân thủ theo quy định của tôi.”

Nói đến chỗ này, Mộ Lăng Khiêm ánh mắt ghét bỏ xem xét Ôn Hướng Dương, “Trên người của cô đều là những bộ quần áo cũ, đều ném đi cho tôi!”

Quy định của Mộ Lăng Khiêm? Hắn cái gì cũng chưa nói cùng cô. Cô nào biết rằng hắn có cái quy định gì, có cái gì kiêng kị? Cô thậm chí ngay cả món hắn thích ăn cũng không biết, hai lần làm cơm cho hắn, đều là không hợp tâm ý hắn. Ôn Hướng Dương không nghĩ đến sau tái ngộ gặp loại tình huống này, không nghĩ lại bởi vì không biết hắn yêu thích gì mà bị hắn đối đãi bằng bạo lực.

Cô chống đỡ ngồi dậy, không hề mạnh miệng, mắt trông mong nhìn hắn, còn cẩn thận dè dặt kéo lại hắn tay, “Có thể đem quy định của anh đều nói hết cho tôi được không?”

Ôn Hướng Dương thấy sắc mặt Mộ Lăng Khiêm vẫn âm trầm như cũ, còn có ý vị ghét bỏ cô, cô vội vàng nói, “Tôi là người đầu óc có chút không tốt, tôi không nhớ được nhiều thứ như vậy. Tôi nếu là quên mất cái gì, lại chọc anh không cao hứng, kia không phải tội lỗi của tôi sao?” Ôn Hướng Dương nói xong, thấy Mộ Lăng Khiêm căn bản không phản ứng lại, tầm mắt còn từ trên mặt chuyển qua ngực cô.

Cô cúi đầu nhìn thoáng qua, liền phát hiện cô mới vừa vội vã ngồi dậy, đai an toàn chảy xuống, lộ ra một đoạn bả vai trắng nõn.

Ôn Hướng Dương bị xem có chút mất tự nhiên, đột nhiên linh quang chợt lóe, cô vươn tay liền hướng bên trong áo tắm dài toản thân của Mộ Lăng Khiêm, nũng nịu hô, “Mộ thiếu……”

Ôn Hướng Dương nguyên bản tính toán dùng mỹ nhân kế để từ trong miệng Mộ Lăng Khiêm nói ra những thứ cần lưu ý.

Nhưng mới vừa đụng tới Mộ Lăng Khiêm, Mộ Lăng Khiêm liền lạnh mặt nắm khuôn mặt nhỏ của cô, phẫn nộ nói, “Cô liền như vậy thích câu dẫn nam nhân? Cô chính là như vậy câu dẫn nam nhân khác? Đây là cách cô câu dẫn Cách Cách?”

Ôn Hướng Dương, “……”

“Đi ra ngoài!”

Ôn Hướng Dương lại lần nữa bị đuổi ra khỏi cửa. Họ Mộ, ngươi cái vương bát đản!

Ngày hôm sau, thời tiết có chút âm, không có mặt trời báo giờ, Ôn Hướng Dương cũng không biết cô ngủ tới giờ nào rồi, tối hôm qua cô trêu chọc Mộ Lăng Khiêm, thậm chí vì tìm hiểu thứ Mộ Lăng Khiêm yêu thích, dùng hết thủ đoạn, kết cục chính là, hắn đương nhiên coi cô lả lơi ong bướm! Cái kia vương bát đản! Nếu không phải vì tiền, nếu không phải vì có thể toàn thân trở ra……

Tính, cô không muốn cùng hắn so đo! Cô nhớ rõ chiều nay còn muốn đi dạy học bổ túc cho tiểu loli đáng yêu. Còn có, cô còn kiêm chức ở quán cà phê, bỏ bê công việc nhiều như vậy, cô còn chưa muốn nghỉ việc đâu. Ôn Hướng Dương ngồi dậy, mặc xong quần áo, mới vừa đi ra khỏi phòng, liền thấy nghe được dưới lầu có thanh âm người đi lại. Cô thấy kỳ quái liền đi tới cầu thang, quả nhiên nhìn thấy phía dưới có bóng dáng nữ nhân. Một nữ nhân trẻ tuổi.

Ôn Hướng Dương nhìn, nữ nhân kia liền ngẩng đầu lên, nhìn hướng Ôn Hướng Dương đi lên, cô ấy cười chào hỏi nói, “Tiểu muội muội, tối hôm qua bị Mộ thiếu lăn lộn thảm đi. Không có việc gì, tỷ tỷ hôm nay muốn làm cho muội tốt hơn, đến làm đồ ăn, làm muội hảo hảo bồi bổ.”

Người đứng ở dưới lầu là Tần Toa. Tuy rằng tối hôm qua là bị Mộ Lăng Khiêm đuổi đi ra, nhưng Ôn Hướng Dương vẫn là bị Tần Toa nói cho đỏ mặt lên. Ngày hôm qua Mộ Lăng Khiêm còn làm trò trước mặt Tần Toa nói không quen biết cô, hôm nay đã bị Tần Toa biết cô cùng Mộ Lăng Khiêm ở cùng một chỗ, cũng không biết vứt mặt cho ai ……

Tần Toa thấy Ôn Hướng Dương một khuôn mặt nhỏ trắng nõn tràn đầy ửng đỏ, cô nhịn không được cười ha ha lên, “Ngươi đứa nhỏ này cũng thật có ý tứ. Mau xuống dưới đi, tỷ đã đem bánh kem cùng cơm trưa đến rồi.”

Ôn Hướng Dương đi xuống lầu.

Tần Toa liền đem một bàn đồ ăn ngon đều bưng lên, còn có cà phê độc chế sữa bò bánh kem phô mai ở Ma Tạp quán.

“Cùng Mộ thiếu ở cùng nhau, bị không ít tội đi.” Tần Toa ngồi đối diện Ôn Hướng Dương, nhướng mày, “Liền nói nấu cơm đi, lần đầu tiên tỷ nấu cơm cho hắn, hắn đem một bàn đồ ăn bỏ đi toàn bộ, còn đuổi tỷ đu. Muội chắc cũng không biết, tỷ lúc ấy nghĩ muốn cởi giày cao gót ra, ném trên mặt hắn.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.