Chàng Rể Cực Phẩm

Chương 226: Chương 226: Cô quên cả họ mình rồi à




"Không phải, mọi người ạ, bản quyền thương hiệu đá quý Trương thị vẫn ở trong công ty, các người cứ khư khư lấy di chúc của ông nội ra làm chứng, thế có quá đáng quá không?" Trương Kỳ Mạt hơi tức giận mà nói.

"Đúng vậy đấy, thế chẳng phải để người ngoài cười chê à? Có vấn đề gì cũng từ từ nói chứ." Lư Nhã Huệ phụ họa thêm vào.

"Hừ, chúng tôi mặc kệ công ty của mấy người, nhãn nhiệu đá quý Trương thị là của người nhà họ Trương!" Một ông già nói như đinh đóng cột: "Nhà các người không thay mặt được cho cả gia tộc họ Trương đâu, vì thế không được sử dụng bốn chữ đá quý Trương thị."

Ngừng một lát, ông ta nói tiếp: "Nếu các người muốn thương lượng thì cũng được thôi, bỏ tiền ra đi, a một cái giá mà người nhà họ Trương nào cũng thấy hợp lý thì mọi người sẽ đồng ý. Còn nếu không, cửa ải nhà họ Trương này các người không bước qua nỗi đâu, các người có mặt dày dùng tiếp nhãn hiệu này, chúng tôi cũng quyết không đồng ý!"

"Không sai, chúng tôi đều tán thành với lời của chú bảy, nên như thế."

"Nhà các người không ngỏ lời gì thì chúng tôi sẽ làm ầm lên, đập nát cái nhãn hiệu Trương thị này không thương tiếc đâu!"

Người nhà họ Trương ở đây nói chuyện ngày càng không khách sáo, ngày càng hung hăng.

Sắc mặt của Trương Kỳ Mạt dần trở nên khó coi, cảm thấy có nói đạo lý với đám người này cũng không thông được, bọn họ hoàn toàn là đang làm loạn ở đây.

Theo lẽ thường, nếu muốn trình lên tòa thật, theo luật pháp chính thống thì cô cũng không sợ lắm.

Nhưng vấn đề là nó sẽ gây ra một tổn thất nặng nề cho danh dự tập đoàn. Người nhà họ Trương bày ra cái vẻ này là đúng kiểu không ăn được thì phá cho hôi.

Dù sao nhãn hiệu đá quý Trương thị không nằm trong tay bọn họ, bọn họ không có lợi thì thà rằng đập nát.

"Mau mau đưa ra lời giải thích cho chúng tôi, nhà các người không biết làm việc thì để cho anh cả và anh ba chủ trì đi." Chú bảy nhà họ Trương nói tiếp, thái độ rất ngạo nghễ, tư thế rất kênh kiệu.

Vai vế của chú bảy ở nhà họ Trương rất cao, là em trai thứ bảy của cụ Trương, khi nói chuyện hoàn toàn không coi cháu gái Trương Kỳ Mạt của mình ra gì, chỉ cậy già mà lên mặt.

Người nhà họ Trương còn lại đều thay nhau phụ họa thêm vào, chỉ trích cả nhà Trương Kỳ Mạt.

"Kỳ Mạt, sau khi nhà cô lên nắm quyền tập đoàn, những người nhà họ Trương chúng tôi đây chẳng có lấy được chút lợi lộc nào. Mắt thấy tập đoàn ngày càng lớn mạnh, mà hoa hồng chúng tôi được chia thì ngày càng ít đi." Một người đàn ông có cổ phần thừa kế trong tập đoàn Trương thị lên tiếng: "Nhu cầu của chúng tôi cũng rất đơn giản, chính là dựa theo di chúc của cụ nhà năm đó, phân tiền hoa hồng cổ phần ngang ngửa cho chúng tôi."

"Đúng vậy, làm thế mới đúng, nhà các người nắm quyền tập đoàn đá quý Trương thị cũng có thể thu phục lòng người."

Trương Kỳ Mạt khẽ nhíu mày, những người nhà họ Trương này càng nói càng quá đáng.

Hoàn toàn là đỏ mắt khi thấy miếng bánh tập đoàn ngày càng lớn, mà nói thật lòng thì sau khi cụ nhà chia cổ phần thừa kế cho đám người này, bọn họ căn bản chẳng có hành động nào giúp đỡ tập đoàn, chỉ định kỳ đến lấy tiền.

Bọn họ chẳng làm được chuyện gì, nhưng lại thấy tập đoàn bây giờ đã lớn mạnh rồi, nên muốn chia hoa hồng nhiều thêm.

"Mọi người, lúc trước tôi đã tăng tiền hoa hồng lên cho rồi, mọi người chẳng làm gì nhưng vẫn định kỳ đến công ty nhận tiền, lẽ nào như thế vẫn chưa đủ?" Trương Kỳ Mạt chất vấn.

"Sao mà đủ được? Kỳ Mạt, cô nâng tiền lãi lên cho chúng tôi có tỉ lệ thuận với quy mô của công ty bây giờ không?"

"Đúng thế, trước đây chúng tôi muốn sắp xếp người khác vào công ty rất dễ dàng. Kết quả từ khi cô lên quản lý công ty, ban bố nhiều luật lệ, người nhà họ Trương chúng tôi muốn xếp người vào tập đoàn làm việc cũng không được nữa, ngược lại cô cứ liên tục để người ngoài công ty vào kiếm tiền, vậy là sao chứ? Đây là tập đoàn nhà họ Trương chúng tôi sao?"

Trương Kỳ Mạt thở dài một tiếng, có chút đau lòng, lại có chút phẫn nộ, người nhà họ Trương đúng là không thể nói nổi, cứ nghĩ tập đoàn Trương thị vẫn là của nhà họ Trương, chia hoa hồng cho bọn họ là chuyện rõ mười mươi, tất cả đều cậy già lên mặt, chẳng biết xấu hổ!

Cô cũng không ngờ người của nhà họ Trương đều tỏ thái độ như vậy.

"Ha ha, Kỳ Mạt này, lần này nhà các người cứ nghe theo bọn họ đi?"

Ngay vào lúc này, một tiếng cười lạnh vang lên, Trương Hồng Hiên và Trương Hồng Quân chậm rãi đi tới, hai người ngồi vào ghế đối diện, ra vẻ đăm chiêu nhìn cả nhà Trương Kỳ Mạt.

"Nhà các người nghe cho kỹ, đây chính là tiếng lòng của nhà họ Trương! Cô thấy từ khi cô lên quản lý tập đoàn Trương thị, người trong gia tộc thấy bức xúc nhường nào không? Có thể thấy các người vốn là làm loạn, khiến mọi người ai cũng phật lòng!" Trương Hồng Quân lên mặt dạy bảo.

"Cho nên tôi cũng hết cách rồi, nhất định phải chấn chỉnh là nhà họ Trương, xây dựng lại một tập đoàn đá quý Trương thị mới." Trương Hồng Quân chậm rãi nói: "Tôi thân là chủ nhà họ Trương thế hệ này, không thể trơ mắt nhìn cả gia tộc phá hủy trong tay cô được!"

Trương Kỳ Mạt hừ lạnh một tiếng, nói: "Bác cả, mọi người làm như thế thì vô lý quá. Tập đoàn Trương thị phát triển đến bây giờ không phải là do bác, hơn nữa nhà họ Trương không có nghĩa là tập đoàn đá quý Trương thị!"

Rõ ràng họ đang tiến hành một trò lừa, cưỡng ép trói buộc nhà họ Trương lại với tập đoàn Trương thị, sau đó cậy già lên mặt, lấy lý lẽ đạo đức tấn công người khác.

Đúng là đáng ghét, giờ khắc này Trương Kỳ Mạt cảm thấy, thứ gọi là gia tộc khiến người ta phản cảm quá đi mất.

"Mọi người nghe kìa, cô ta nói tiếng người à? Nhà họ Trương không phải là? đá quý Trương thị? Kỳ Mạt à, cô đừng quên mình cũng mang họ Trương!" Trương Hồng Quân không chút khách khí mà nói: "Chẳng lẽ cô thông đồng với người ngoài kiếm tiền nhiều quá, quên cả họ của mình rồi đấy chứ?"

"Tập đoàn đá quý Trương thị là tổ nghiệp cụ nhà để lại, không thể để cô làm loạn ở đây được!" Trương Hồng Quân nói như đinh đóng cột: "Cô ở bên kia kéo người đầu tư phát triển tôi cũng không nói gì. Thế nhưng bốn chữ đá quý Trương thị, tuyệt đối không cho phép cô dùng nữa, tôi sẽ tổ chức họp báo với cánh truyền thông, tuyên bố chuyện này ra ngoài!"

"Không phải chứ anh cả, còn tổ chức họp báo sao?" Lư Nhã Huệ có chút hoảng hốt, căng thẳng lên tiếng: "Anh cả à, lúc trước Kỳ Mạt nắm quyền cũng để lại một vị trí trong tập đoàn cho các anh, các anh muốn trả đũa à?"

"Gì mà trả đũa? Nhà các người chính là tiểu nhân đắc chí, biết không? Cậy vào người ngoài để nắm quyền tập đoàn, chuyên đi bắt nạt người nhà họ Trương, cũng không nghe thử xem trong gia tộc đã có bao nhiêu người bất bình với nhà các người?" Trương Hồng Hiên nói thêm vào, giọng điệu rất mỉa mai.

Trương Hồng Hiên và Trương Hồng Quân đều tỏ vẻ đắc ý, bọn họ có danh phận là đại diện cho gia tộc, đứng ở trên đỉnh cao nhất của đạo đức, trái lại dù cuối cùng ầm ĩ đến nhường nào, chiều hướng bình luận chắc chắn sẽ ảnh hưởng xấu đến Trương Kỳ Mạt, chắc chắn có thể đả kích công ty nhà bọn họ một cách nặng nề.

Phải biết rằng toàn bộ người nhà họ Trương đều không ưa Trương Kỳ Mạt, cô còn muốn ra tòa với toàn bộ người trong gia tộc ư? Thế thì trong mắt người ngoài, Trương Kỳ Mạt là dạng người gì chứ?

"Này, Kỳ Mạt, lần này phải làm sao mới được, nhãn hiệu đá quý Trương thị đâu thể vứt đi được." Lư Nhã Huệ căng thẳng hỏi han, trông rất là lo lắng.

"Con..." Trương Kỳ Mạt cảm thấy đầu trướng lên, không biết tại sao lần này nhà bác cả lại hùng hổ doạ người như thế.

Lúc trước Trương Kỳ Mạt đã tốn rất nhiều công sức cùng tiền của để gầy dựng nên lại thương hiệu đá quý Trương thị, lần này nếu quả thật bị đoạt lấy bản quyền thương hiệu thì hậu quả khó mà lường được.

Hoàn toàn có thể tưởng tượng được, một món hàng vốn có thương hiệu nổi tiếng, nay lại bị đổi thành tên khác, thế thì sẽ bị ảnh hưởng đến thế nào chứ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.