Chiến Thần Bất Bại

Chương 328: Chương 328: Hồn Điện




Ps không hề do dự bước vào.

Binh nhìn chằm chằm vào cánh cửa đồng thau trước mặt tới mức xuất thần.

Nói nó là cánh cửa thật ra không đúng, nó là một gian phòng khép kín tên là Hồn Điện. Toàn bộ gian phòng được chế tạo bằng đồng thau Nam Thập Tự. Phương pháp phối chế đồng thau Nam Thập Tự tại thời đại đó là bí mật tuyệt đối.

Vách tường bốn bề của Hồn Điện phủ kín những hoa văn đặc biệt của kỹ thuật máy, như những đường vân trên lá cây. Hồn Điện bắt nguồn từ bức tường võ kỹ, là một kết quả ngẫu nhiên khi binh đoàn Nam Thập Tự nghiên cứu kỹ thuật máy móc. Trong một trận chiến khốc liệt, sĩ quan tốt thất nghiêm trọng, đoàn trưởng nảy sinh ý tưởng dùng tường võ kỹ tạo thành võ tướng, giảm bớt nguy cơ này.

Sau đó Hồn Điện căn cứ theo tường võ kỹ chế tạo nhưng tân tiến hơn hẳn, tỷ lệ thành công của nó cao hơn,t hời gian ngắn hơn. Tường võ kỹ muốn bồi dưỡng hồn tướng cần rất nhiều thời gian thôn phệ, thế nhưng Hồn Điện lại gia tốc quá trình này. Tình hình chiến trận nguy cấp, kẻ địch sẽ không cho ngươi bao nhiêu thời gian.

Mỗi doanh trại đều xây dựng một Hồn Điện để tránh tình hình chiến trận nguy cấp, không cách nào bổ sung nhân viên. Hồn võ tướng tuy không cường đại như võ tướng nhưng thời khắc nguy cấp vẫn là nguồn bổ sung nhân lực rất tốt.

Trên cánh cửa đồng thau là từng ô vuông đường nét thẳng chác, mỗi ô ba ô vuông thành mộthaàng, từ trên xuống dười tổng cộng mười tám tầng, tạo thành mười tám cấp quân hàm của binh đoàn Nam Thập Tự, mỗi tầng cần ba tấm thẻ hồn tướng.

Quân chia thành ba cấp, sĩ phân bốn cấp, úy phân bốn cấp, giáo phân ba cấp, tướng phân ta cấp, mạnh nhất là soái.

Đường Nhất lào hoàng kim thượng sĩ, là cấp sáu.

Mà quân hàm của Binh ngay cả Đường Thiên cũn gkhông biết, cấp mười lăm, thiếu tướng.

Binh biểu hiện nghiêm túc, hắn lấy ra một cái rương, mở rương ra, bên trong xếp đầy thẻ hồn tướng. Hắn đem tất cả thẻ hồn tướng tới đây, trước đây đã dùng Hồn Điện không biết bao nhiêu lần, đáng lý phải ngựa quen đường cũ, tâm trạng bình ổn mớidđúng. Nhưng không biết vì sao mình lại thấy nhấp nhỏm?

Binh cười tự giễu, tập trung ý chí.

Dùng Hồn Điện nhiều rồi đương nhiên cũng có kinh nghiệm. Phong Sửu là hồn tướng cấp tám, vậy bắt đầu từ cấp tám. Hắn lấy ra ba tấm thẻ hồn tướng cấp tám, đặt lên cửa hồn điện. Mỗi ô vuông đặt một tấm thẻ hồn tướng, thẻ hồn tướng bị ô vuông hấp thu, lóe lên ánh bạc nhu hòa, anh bạc nhanh chón gtruyền vào đường vân trên vách tường bốn phía.

Ánh mắt Binh bừng sáng, ánh bạc xâm nhập với tốc độ rất nhanh.

Đây là dấu hiệu rất tốt, Binh ý thức được ý chí của Phong Sửu còn cường hãn hơn mình dự liệu. Ngón tay hắn gảy nhanh, lại ba tấm thẻ bạc nữa bay vào hàng thứ hai.

Ba tấm thẻ bạc gần như cùng lúc sáng lên, ánh bạc nhanh chóng lan ra bốn phía.

Sắc mặt Binh nghiêm nghị, ngón tay nhanh chóng gẩy ra, từng tấm thẻ bạc bắn tới ô vuông. Những tấm thẻ này đều do hắn chuẩn bị tỉ mỉ. Từng ánh bạc lóe lên, Binh càng lúc càng nghiêm nghị.

Chỉ mười phút ngắn ngủ Binh đã búng ra mười lăm tấm thẻ, điều này nghĩa là Phong Sửu đã đạt tới trung sĩ, chỉ cách Đường Nhất một cấp.

Mà ngay lúc này, tốc độ ánh bạc truyền vào bắt đầu hóa chậm, mười phút sau, lại ba tấm thẻ, khí thế Phong Sửu lại tăng mạnh. Lý luận của Hồn Điện hoàn thiện hơn bức tường võ kỹ, mà thẻ hồn tướng trên tay Binh cũng nhiều hơn khi đó, nhưng quan trọng nhất, Phong Sửu là võ hồn còn Quỷ Trảo chỉ là một chút khí tức.

Võ hồn của Phong Sửu cũng không hoàn chỉnh thế nhưng so với một chút khí tức mỏng manh mà Quỷ Trảo lưu lại vẫn mạnh hơn nhiều.

Khi lên tới tầng thứ bảy, bốn bức tường quanh Hồn Điện như bao phủ bởi những vệt bạc, hoa lệ tới cực điểm, thế nhưng ánh bạc lúc này đã bão hòa. Binh không lấy làm lạ, hắn biết từ tầng bảy lên tầng tám là tăng trưởng về chất.

Tầng thứ bảy là giáo quan, còn tầng thứ tám là chuẩn úy.

Nhìn từ góc độ chỉ huy, giáo quan chỉ huy được 100 còn chuẩn úy chỉ huy được 200. Thế nhưngc hênh lệch không phải chỉ là khác biệt 100 mà là phương diện tố chất chiến thuật, hai bên chênh lệch tương đối lớn. Tới cấp úy, võ tướng bắt đầu phân hóa, có người nổi danh với võ lực cá nhân, có kẻ am hiểu khống chế, lại có thành phần am hiểu về tố chất chiến thuật.

Khi ánh bạc đã hoàn toàn bão hòa, trong tay Binh lại nhiều thêm một tấm thể, tẻ hoàng kim cấp tám.

Tấm thẻ hoàng kim này được Binh đặt trên ô vuông cao nhất tầng thứ tám, vừa chạm vào bức tường, ánh sáng vàng kim mãnh liệt bắt đầu lan dọc theo đường vân bốn phía, từng đường vân bạc như mạng nhện bỗng có thêm một chút ánh vàng.

Hai giờ sau, ánh vàng từ thẻ hoàng kim mới ảm đạm dần.

Lúc này, Binh đặt thêm tấm thẻ hoàng kim thứ hai, cũng là cấp tám. Tấm thẻ này bay tới, ánh vàng kim lại sáng lên, thế nhưng tốc độ hấp thu ánh kim của vệt sáng bạc rõ ràng chậm lại.

Bảy tiếng sau, tấm thẻ hoàng kim thứ hai mới được hấp thụ xong.

Binh biết Phong Sửu đã hấp thu gần đủ nhưng hắn vẫn đặt lên tấm thẻ hoàng kim thứ ba.

Tấm thẻ hoàng kim này tiêu tốn hai mươi bốn tiếng đồng hồ mới hoàn thành, tất cả đều rất ổn định, không hề xuất hiện sơ xuất nào. Binh thở phào một hơi, cực kỳ phấn chấn.

Đột nhiên, hai mươi tư tấm thẻ hồn tướng trên cánh cửa bỗng tiêu tán như sương khói.

Cánh cửa đồng thau từ từ mở ra.

Một hồn tướng vóc dáng gầy gò biểu hiện ôn hòa từ từ bước ra, hành lễ với Binh: “Chuẩn úy Đường Sửu tới báo cáo!”

Dung mạo Đường Sửu nhìn không có chỗ nào giống Phong Sửu, không chỉ không xấu xí ngược lại khá tuấn lãng, chông trừng bốn mươi tuổi, thân hình gày gò, con mắt có thần, khiến người ta có cảm giác khí khái nhẹ nhàng, thế nhưng hai tay trống trơn, không hề có vũ khí.

Binh suy tư một lúc rồi trầm giọng nói: “Chuẩn úy, xin tự giới thiệu bản thân.”

Đường Sửu hành lễ: “Vâng thưa trưởng quan. Đường Sửu, cấp tám, chiến lực yếu, kỹ xảo hợp lệ, chiến thuật tốt.”

Binh kinh ngạc, lại một kẻ thiên lệch nghiêm trọng. Đây là một chuẩn úy tham mưu điển hình, tác dụng lớn nhất của bọn họ là tham mưu chứ không phải chiến trường. Nếu không phải lửa chiến tranh đã ép tới mông, Binh cực kỳ khao khát loại chuẩn úy này, thế nhưng hiển nhiên Đường Sửu không góp sức được trong trận chiến lần này.

Kẻ chiến đấu cuồng như Phong Sửu lại hình thành võ tướng tham mưu, quả nhiên thế sự khó lường.

“Cám ơn, chuẩn úy, xin hãy đợi ở bên.” Binh gật đầu.

“Rõ!” Đường Sửu theo lời đứng sang một bên.

Binh còn định nhắc nhở Đường Nhất vài câu, Đường Nhất đã bước thẳng tới cánh cửa đồng thau. Binh hiểu, Đường Nhất nội tình vốn kém, nếu trước khi Quỷ Trảo tiêu tan, Binh cảm thấy với ý chí Quỷ Trảo, ít ra cũng là thượng úy. Thế nhưng một chút tinh hồn Quỷ Trảo truyền vào thật quá yếu ớt. Song một chút tinh hồn yếu ớt đó còn có thể sinh thành thượng sĩ hoàn kim cũng đủ khiến Binh kinh sợ rồi.

Điều này cũng ý nghĩa tiềm lực của Đường Nhất thật ra đã bị ép ra gần hết.

Tuy Hồn Điện có tỷ lệ thành công cao hơn bức tường võ kỹ nhiều thế nhưng cũng có tỷ lệ thất bại. Một khi thất bại cũng tức là hoàn toàn chôn vùi, thần hình câu diệt, tất cả không còn lại chút gì. Tiến hóa hai lần như Đường Nhất không phải không có nhưng nguy hiểm khi tiến hóa lần hai còn cao hơn lần thứ nhất nhiều.

Nhưng Binh cảm nhận được ý chí của Đường Nhất, hắn không phản đối.

Cánh cửa đồng thau lại đóng lại, ô vuông từ tầng thứ nhất tới tầng thứ sáu đồng loạt biến thành màu xám.

Binh đặt một tấm thẻ bạc lên ô vuông tầng thứ bảy, ánh bạc lóe lên chói lọi, hơn nữa rất ổn định, điều này khiến Binh thở phào một hơi.

Khi ánh sáng từ tấm thẻ đầu tiên mờ đi, Binh đặt tiếp tấm thẻ thứ hai.

Ánh bạc lại bùng lên, trong lòng Binh trầm xuống, không ổn!

Quả nhiên, ánh bạc lúc sáng lúc tối, có lúc cực kfy chói mắt, có lúc lu mờ ảm đạm như lúc nào cũng có thể tắt.

Binh sốt sắng quan sát tấm thẻ bạc này, ánh sáng chập chờn đó chứng tỏ Đường Nhất đang tập trung chiến đấu kịch liệt cùng thẻ hồn tướng, chập chờn càng chứng tỏ hai bên tranh đấu cực kỳ mãnh liệt.

Thôn phệ luôn tàn khốc.

Trong lòng Binh thắt lại, chẳng lẽ vì mình giờ cũng là hồn tướng cho nên mới đa sầu đa cảm như vậy? Trước đây dùng Hồn Điện bao lần cũng đâu có cảm giác thế này... Thật giống như một bộ hạ cũ của mình đang gặp nguy hiểm tính mạng...

Được rồi, trước đây mình cũng không phải kẻ máu lạnh...

Binh mỉm cười tự giễu.

Thời gian dần dần trôi qua, ánh bạc lấp lóe dần ổn định lại, suốt ba tiếng, tấm thẻ bạc này mới bắt đầu ảm đạm. Hiệu suất của Đường Nhất kém xa Phong Sửu.

Nhưng Binh vẫn đặt tiếp tấm thẻ bạc thứ ba lên.

Khiến hắn thở phào là tấm thẻ này tỏa ra ánh bạc cực kỳ ổn định, không lập lòe như lần trước, nhưng lần hấp thu này cũng mất mười tiếng.

Đã là cấp giáo.

Nhưng mà...

Thẻ hồn tướng trên cửa cũng không biến mất, nghĩa là đợt thăng cấp này còn chưa kết thúc.

Đường Nhất còn muốn tiếp tục!

Ngón tay Binh run run, tên khốn kiếp này, quả nhiên tính cách kế thừa từ Quỷ Trảo mà!

Thế nhưng lúc này hắn cũng chẳng có cách nào, Đường Nhất không muốn kết thúc thì không kết thúc thôi, nếu không ắt phải thất bại. Hít sâu một hơi, ánh mắt Binh bừng sáng, ngươi muốn tiếp tục thì tự cố gắng lên.

Một tấm thẻ hoàng kim cấp tám được đặt elen ô vuông đầu tiên của tầng thư stám.

Ánh vàng kim bùng lên, gần như lập tức ổn định lại, ánh kim chói mắt nhưng ổn định tới kfy lạ, tốc độ lan tràn của ánh kim lại càng khiến Binh tròn mắt.

Chuyện này...

Binh dám cam đoan mình đã sử dụng Hồn Điện rất nhiều lần thế nhưng đây là lần đầu tiên gặp phải tình hình như vậy. Tầng thứ bảy thẻ bạc suýt nữa thất bại,t ới tầng thứ tám thẻ hoàng kim ngược lại lại ổn định lại?

Đây là logic gì vậy?

Ánh kim tiếp tục truyền vào vệt sáng bạc.

Hai tiếng đồng hồ!

Chỉ hai tiếng đồng hồ, tấm thẻ hồn tướng cấp támd dã bị hấp thu hoàn toàn!

Khi binh đặt tấm thẻ hoàng kim thứ hai lên, toàn thân cũng cảm thấy khó nhọc!

Lại hai giờ đồng hồ!

Tấm thẻ hoàng kim thứ hai bị hấp thu sạch sẽ, ánh sáng yếu ớt ảm đạm.

Binh kinh ngạc suốt hai giờ, chuẩn bị đặt tấm thẻ hoàng kim thứ ba lên!

Lúc này hắn đang cực kỳ hưng phấn, Đường Nhất chắc chắn có thể thăng lên chuẩn úy!

Nhưng đúng lúc này, tấm thẻ hoàng kim đầu tiên bỗng tiêu tan thành một luồng khói. Hình ảnh trước mặt cực kỳ quỷ dị, tấm thẻ hoàng kim thứ hai tỏa ra ánh sáng vàng kim yếu ớt mà hai bên trái phải của nó đều trống rỗng.

Con mắt Binh như muốn lồi ra, sắc mặt như gặp quỷ.

Hắn đứng đờ ra như bức tượng, nhìn chằm chằm vào cánh cửa đồng thau suốt ba giây.

Chuyện này... đây là...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.