Chú À! Đừng Nên Thế! - Quyển 2

Chương 42: Chương 42




Chương 331: Người đàn ông xui xẻo

Ngọn đèn rực rỡ không ngừng chớp lóe, khiến người nhìn hoa mắt.  Tô Thi Thi lôi kéo Ôn Ngọc, giống như hai người điên lao lên sàn nhảy, theo âm nhạc vặn vẹo thân thể.

Quần Ma Loạn Vũ!

Trên sàn nhảy đều là người ngoạn chơi đến điên cuồng, có mấy người đàn ông nhìn thấy hai cô gái đeo mặt nạ liền im lặng tiếp cận.

Nơi xa Bùi Dịch cùng Tần Phong chậm một bước, đã thấy Tô Thi Thi cùng Ôn Ngọc chạy vào sàn nhảy, hai người sắc mặt đều đã nhìn thật không tốt.

Tần Phong nghiêng người nhìn Bùi Dịch liếc mắt một cái, buồn bực hỏi han: “Làm sao bây giờ? Đều đã đeo mặt nạ, dựa theotính tình của Thi Thi , hẳn là không muốn quậy cho lớn chuyện chứ?”

Bùi Dịch lành lạnh liếc mắt nhìn anh: “Theo cậu thì sao?”

“Tôi nếu có thể nắm chắc sẽ hỏi cậu sao?” Tần Phong buồn bực cực kỳ.

Anh dám cá, anh hiện dám lên kéo hai cô vợ này trở về, Tô Thi Thi liền dám quay lại cấp cho anh một cái tát.

Đến nơi đây Tần Phong oán khí liền dừng không được sôi trào, lải nhải nói: “Tôi đã sớm nói qua cho cậu thẳng thắn một chút, cậu không chịu tin tưởng em ấy, hiện tại tốt rồi, em ấy chắc vô cùng tức giận.”

Anh nói xong không khỏi lắc đầu, nghĩ mãi không xong: “Theo lý mà nói Thi Thi thông minh như thế, sớm đã đoán được mới đúng. Nhưng mà lần này làm sao có thể tức giận như vậy, vậy mà rời nhà trốn đi!”

Anh không phát hiện Bùi Dịch nghe được lời của anh nói xong thân thể liền cứng đờ, trên mặt đáng ngờ hiện lên quét xuống xấu hổ.

Bùi tiên sinh tuyệt đối sẽ không thừa nhận, anh hôm nay vẽ rắn thêm chân, lộng xảo thành chuyên rồi!

Anh là đầu óc úng nước rồi mới có thể đặc biệt đi nhắc nhở Tô Thi Thi hôm nay đừng lên mạng. Lần này tốt rồi, một bước sa cơ hối hận ngàn đời, bị cô gái nhỏ của mình ghi hận rồi !

Bùi Dịch tự nhiên biết Tô Thi Thi nghĩ gì trong lòng, phỏng chừng chính là vì điểm ấy mới khiến cho cô tức giận như thế.

“Chết tiệt, mấy tên mù kia, cũng dám ghé vào sát như thế .” Lúc này Tần Phong đột nhiên nhìn chằm chằm hai người đàn ông đang vây quanhbên cạnh Tô Thi Thi cùng Ôn Ngọc , nghiến răng nghiến lợi mắng.

“Muốn chết!” Bùi Dịch cũng tương tự nhìn chằm chằm hai người đàn ông kia, trong mắt hiện lên quét xuống tia giận đáng sợ.

Dám đụng chạm người phụ nữ của anh, chán sống rồi!

Lúc này nơi xa đã chạy tới một đám người, cầm đầu người nọ thần sắc lo lắng, chạy đến đặc biệt nhanh, đúng là quản lí Ám Nhữ.

“Bùi tổng, Tần tổng, các người sao lại đến đây?” Quản lí lập tức chạy đến trước mặt Bùi Dịch, khẩn trương hỏi han.

“Quản lý Vương, đem mấy kẻ chướng mắt kia xử lý gọn đi!” Bùi Dịch vẫn như cũ nhìn chằm chằm sàn nhảy ở trung tâm kia, cũng không quay đầu lại nói. Quản lý Vương sửng sốt, theo ánh mắt Bùi Dịch hướng qua phía trước vừa thấy, sợ tới mức thiếu chút nữa té ngã.

Tô tiểu thư như thế nào lại ở chỗ này?

Xong rồi, ông chết chắc rồi!

Quản lý Vương vội vàng quay đầu gọi người đến xử lý

Rất nhanh sàn nhảy ở trung tâm chen vào đi một đống bảo an, hai người đàn ông đang tiếp cận Tô Thi Thi cùng Ôn Ngọc rất nhanh bị bảo an bắt được cánh tay che miệng, không hiểu chuyện gì đã bị kéo xuống sân nhảy, phản kháng cũng không kịp.

“Bùi tổng, tôi... Tôi thật sự không biết Tô tiểu thư đến chỗ này”Quản lý Vương xoa mồ hôi lạnh, khẩn trương giải thích.

Bùi Dịch lạnh lùng đứng yên tại chỗ không nói gì, ánh mắt vẫn như cũ rơi vào trên người Tô Thi Thi trong sàn nhảy.

“Nha đầu chết tiệt, ngoạn chơi thật sự vui vẻ quá rồi!”

Mà lúc này Tô Thi Thi đã phát hiện mấy người dàn ông vừa rồi vây quanh ở bên cạnh các cô đã không thấy nữa.

“Hừ!” Cô không cần nghĩ cũng thừa biết là do ai làm.

Cô nhìn thoáng qua Ôn Ngọc, nha đầu kia đã say.

Cô nhìn một phen bốn phía, kéo Ôn Ngọc hướng tới sân khấu đi đến. 

“Em ấy lại muốn làm chi?” Tần Phong nhìn thấy hành động Tô Thi Thi, thiếu chút nữa trực tiếp xông lên cướp người.

“Tô Thi Thi!” Bùi Dịch mặt tối đen vô cùng, quả đấm gắt gao nắm bắt, có chút tức giận rồi.

Cái cô gái nhỏ này cũng dám chạy đến trên sân khấu chính để quậy! Quả thực vô pháp vô thiên rồi!

“Thi Thi, nơi này có cây cột! A, lành lạnh, thật thoải mái!” Ôn Ngọc đã uống đến có phần phân không rõ Đông Tây Nam Bắc rồi. Nhìn thấy có cây cột mát lạnh vừa tay liền quấn chặt lấy nó, đem khuôn mặt nóng bỏng của mình áp ở trên cây gậy, thích ý cực kỳ.

“Múa cột...” Tô Thi Thi ánh mắt tối sầm lại, đi đến một câycột khác biên cạnh hai tay hướng lên trên đỡ lấy, di chuyển bộ ngực ngão nghễ của mình đưa lên đưa xuống áp sát vào thân cột, rồi lại dựa vào cột từ từ trượt xuống, hai mắt mê ly nhìn đám người dưới sân nhảy.

Nâng mông, ngực áp vào cột, giống như là rắn nước một dạng quấn ở trên cây cột. Cô chậm rãi đưa ngón tay trỏ ra ngoắc ngoắc, hướng về phía cửa hô: “comeonbaby!” (trời địu, chị chết chắc rồi, tự cầu nhiều phước đi)

“Oa!” Trong sân nhảy nhất thời truyền đến một trận tiếng hoan hô, mọi người thấy hai vị mỹ nữ mang theo mặt nạ bươm buớm, cảm xúc bị triệt để bị thiêu đốt rồi.

Tại những nơi phúc tạp như vậy, cảm xúc của người ta vốn là là tăng vọt, đâu nào chống lại trêu chọc? Lập tức có mấy người đàn ông kìm nén không được chạy lên sân khấu.

“Thi Thi, tôi không nhảy đâu!” Bên cạnh Ôn Ngọc nhìn đến Tô Thi Thi ở bên kia ôm lấy cây cột uốn éo, có chút sốt ruột.

Tô Thi Thi lúc này rượu mạnh mẽ xông lên não, đầu óc hỗn hỗn độn độn không được rõ ràng lắm, chỉ thấy cô ngẩng đầu, dũng cảm hô: “Không sao cả, tôi cũng sẽ không nhảy, ra sức hướng lên trên cọ là được!”“Mỹ nữ, tôi dạy cho em!” Bên cạnh một người đàn ông đang vây quanh thấy thế, lập tức hưng phấn mà hô.

“Nóng!” Gương mặt đỏ bừng hướng đến thân cột mắt lạnh cọ cọ một phen, cảm thấy được không thoải mái, bắt đầu cởi quần áo trên người mình.

Nơi này không khí ngột ngạt, cô chỉ cảm thấy toàn thân nóng bức vô cùng.

“Chết tiệt, Bùi Dịch, chuyện xảy ra hôm nay tôi không để yên cho cậu đâu!” Tần Phong nổi giận, một cái bước xa vọt vào sân nhảy, đi nhanh hướng tới trên sân khấu chạy tới.

Ôn Ngọc đều đã đã cởi bỏ ba cái nút thắt rồi!

“Ngọc, đừng cỡi quần áo, sẽ bị người ta nhìn thấy hết!” Tô Thi Thi cố gắng giữ lại chút bình tĩnh, quay đầu nhìn đến Ôn Ngọc vậy mà lại cỡi quần áo, vội vàng hướng tới cô ấy chạy tới.

Cô còn không có đến gần, liền nhìn đến một bóng người lao tới, người nọ rất nhanh ôm lấy Ôn Ngọc.

Tô Thi Thi nhìn đến người tới liền vui vẻ, chỉ vào Tần Phong cười nói: “Anh còn không tới sẽ cho anh đội nón xanh rồi!”

Tần Phong thân thể cứng đờ. Anh hiện tại thật sự rất nghĩ muốn bóp chết cô gái này!

“Em tự lo cho bản thân mình đi, người nào đó cũng đến đây!” Tần Phong trừng mắt nhìn Tô Thi Thi liếc mắt một cái, sau đó cởi áo khoác đem Ôn Ngọc nửa người trên tất cả bao lấy, khom lưng ôm lấy cô, xoay người rời đi.

“Này, chớ đi! Tôi cho cô quần áo!” Tô Thi Thi chỉ nhớ rõ Ôn Ngọc vừa rồi đang cỡi quần áo, dưới tình thế cấp bách liền đưa tay bắt lấy một người đàn ông đang vây bên cạnh mình.

Đúng lúc này, tên còn lại đi lên sân khấu.

Tô Thi Thi ngẩng đầu vừa thấy, ánh mắt nhất thời liền tái rồi, chỉ vào anh mắng: “Kẻ lừa đảo, anh tới làm gì!”

“Bùi... Bùi...” Cái người đàn ông bị Tô Thi Thi kéo quần áo vừa thấy Bùi Dịch đến, sợ tới mức sắc mặt trắng nhợt, ánh mắt liền hướng đến trên người Bùi Dịch cùng Tô Thi Thi đánh giá, trong lòng có cái suy đoán không tốt lắm. Cô gái này? Hẳn không phải là người của Bùi Dịch đi?

“Hiểu... Hiểu lầm...” Người nọ quay đầu bỏ chạy.

“Chớ đi, quần áo cho tôi mượn!” Tô Thi Thi sốt ruột tiện tay kéo lại, sống chết bắt được quần của hắn .

Người nọ có vẻ xui xẻo, hôm nay vừa lúc mặc qua một cái quần bình thường không cài dây lưng, bị cô kéo một cái, trực tiếp làm quần của hắn kéo xuống.

“Ách...” Tô Thi Thi uống nhiều rượu, trong lòng khó chịu hai mắt trợn ngược, ọe một tiếng liền phun ra, phun lên trên đùi người nọ.

Cả quán bar nhất thời rơi vào trạng thái im lặng quỷ dị, tất cả mọi người nhìn chằm chằm chuyện xảy ra trên sân khấu, một đám mắt chữ A miệng chữ O, trợn mắt há mồm nhìn, nhất thời nói không nên lời.

“A!” Cái người đàn ông xui xẻo kia hét lên một tiếng, không biết nên kéo quần hay là nên che đậy mặt.

“Tôi... Tôi không phải cố ý!” Tô Thi Thi cảm giác say nhất thời tỉnh lại đôi chút. Xong rồi xong rồi, tại sao có thể như vậy! Cô thật sự không phải muốn vậy mà!

“Bùi Dịch, cứu mạng!” Tô Thi Thi không hề nghĩ ngợi, xoay người liền hướng tới Bùi Dịch lao qua ôm chầm lấy anh.

Bùi tiên sinh sắc mặt nghiêm nghị, vừa định ngăn cản, Tô Thi Thi đã chạy tới, kéo tay anh bỏ chạy, cô vừa chạy một bên hô.

“Bùi Dịch, chuyện này không thể trách em! Hắn... Hắn... Là hắn mất lịch sự trước!”

Bùi Dịch thân hình bị kiềm hãm, quả đấm xiếc chặt đến nỗi nghe được khách khách vang lên tiếng khớp xương va chạm vào nhau.

Tô Thi Thi em lại ô uế trong sạch của tôi!

Em chết chắc rồi!

Chương 332: Thất bại

Ưm...” Tô Thi Thi lúc tỉnh lại đầu đau muốn nứt, say rượu làm mặt cô trắng bệch, thống khổ không chịu nổi.

“Dậy rồi sao?” Bên cạnh truyền đến một giọng nói lành lạnh.

Tô Thi Thi thân thể cứng đờ, tối hôm qua trí nhớ từ từ trở lại...

“Xong đời rồi!” Tô Thi Thi trong đầu chỉ còn lại có ba chữ kia.

Trí nhớ của cô chỉ dừng lại lúc cô cầm lấy tay Bùi Dịch kéo đi chạy trốn một màn kia, sau đó lại xảy ra chuyện gì cô đã nhớ không rõ rồi. Nhưng cho dù như vậy, những chuyện cô nhớ lại đã đủ để cho cô kinh hoảng rồi.

Uống rượu hỏng việc mà. Tô Thi Thi gõ gõ đầu mình, biết vậy chẳng làm.

Sớm biết rằng thế sẽ không uống rượu rồi, tác dụng chậm quá khủng bố rồi!

Bùi Dịch vẫn ngồi ở bên giường, lúc này thấy đến dáng vẻ cô gái nhỏ của mình vẻ mặt xoắn xuýt, trên mặt vẫn như cũ không có cảm xúc dao động gì, chỉ nhàn nhạt hỏi han: “Em còn có cái gì muốn nói?”

“Ách...” Tô Thi Thi chột dạ không thôi, ngày hôm qua lúc sau cùng cô nói ra câu nói kia, đã đủ làm cho cô bị ngược vài lần đi?

Trời đất chứng giám, cô lúc ấy chỉ là nghĩ muốn lấy lòng Bùi tiên sinh một phen, nhưng mà hiển nhiên vỗ mông ngựa ở trên đùi ngựa, không bị đá chết đã tính mạng cô rất lớn.

Không đúng, tại sao cô phải chột dạ nhận sai? Tô Thi Thi suy nghĩ lại, cô rõ ràng là đang tức giận!

“Hừ!” Tô Thi Thi hừ lạnh một tiếng, xốc lên chăn leo xuống giường, nhìn cũng không nhìn Bùi Dịch liếc mắt một cái.

Thiếu chút nữa bị anh lừa cho qua chuyện rồi, chuyện anh là tổng giám đốcXây dựng Tiệp Khắc còn không có xủ anh nha, người đàn ông này vậy mà còn giám tức giận với cô!

Tô Thi Thi càng nghĩ càng tức giận, xoay người bò xuống giường, không nói một tiếng hướng tới phòng tắm đi đến.

“Haizz!” Ngồi ở bên giường Bùi tiên sinh vẫn như cũ bất động, chỉ là trong mắt hiện lên quét xuống bất đắc dĩ.

Chiến lược thất bại, xem ra phải nghĩ biện phápkhác rồi.

Bùi Dịch vốn dĩ muốn thừa dịp chuyện ngày hôm qua Tô Thi Thi uống rượu làm loạn, đem cô lừa gạt quên chuyện của anh cho qua lấy lệ, nào biết đâu rằng cô gái nhỏ này thông minh lanh lợi như thế.Được rồi, Tô Thi Thi cơn giận còn chưa tan, Bùi tiên sinh nào dám lại cùng sinh sự? Ngày hôm qua âm thầm chịu đựng chỉ có thể hướng trong bụng nuốt xuống rồi.

Lúc này di động của anh vang lên, Bùi Dịch nhìn đến điện báo biểu hiện, khóe miệng co rút.

Đầu bên kia điện thoại rất nhanh liền truyền đến Tần Phong đầy nghiêm trọng: “Cậu đối phó được không?”

“Cũng giống cậu.” Bùi Dịch nhàn nhạt nói.

“Giống tôi?” Tần Phong sửng sốt một phen.

Bùi Dịch mơ hồ nghe được đầu bên kia điện thoại có ting con gái đang khóc thút thít, dừng một chút lại bỏ thêm một câu: “Hẳn là vẫn tốt hơn cậu.”

“Chết tiệt!” Tần Phong buồn bực cực kỳ.

Xem ra Bùi Dịch không đối phó được Tô Thi Thi, nhưng mà hiển nhiên so với anh vẫn tốt hơn nhiều. Ít nhất Tô Thi Thi không khóc, mà người phụ nữ của anh từ buổi sáng vừa tỉnh dậy mà bắt đầu khóc, đã khóc hai giờ rồi.

“Tôi đều đã sắp điên rồi, “ Tần Phong không còn chút sức lực nói, “Cậu có thể bảo Thi Thi đến đây khuyên một Ngọc một tiếng giúp tôi hay không? Tôi thật sự khuyên không được rồi.”

“Cậu làM gì người ta rồi hả?” Bùi Dịch đột nhiên dâng lên một tia Bát Quái, có chút tò mò.

Tần Phong trầm mặc một phen, nửa ngày mới có chút xấu hổ nói: “Tối hôm qua không mang bao.”

Bùi Dịch: “...”

Tần Phong không cần nghĩ cũng biết lúc này Bùi Dịch biểu tình khẳng định đang châm biếm anh, anh không phục nói: “Ít nhất tôi so với cậu vẫn tiến bộ hơn, có lẽ lúc này tôi đã có bảo bảo, cậu lại vẫn không bao giờ!”

Bùi Dịch sắc mặt cũng đen lại, bốp một phen cúp điện thoại.

Bây giờ thật đúng là chọc đến chỗ đau của anh, anh dùng hết biện pháp, vẫn lại là không cách nào để cho Tô Thi Thi đồng ý có bảo bảo!

Bùi Dịch ngẩng đầu nhìn thoáng qua bên kia, mơ hồ nghe đến bên trong có tiếng nước truyền đến, ánh mắt tối sầm lại, nâng bước hướng tới bên kia đi qua.

Anh muốn có bảo bảo, có cái gì khó!

Nhưng mà 3 phút sau, Bùi Dịch mặt xám mày tro bị đuổi chạy ra ngoài.

“Anh còn dám trở lại chọc tôi sẽ hối hận!” Bên trong truyền đến tiếng Tô Thi Thi đầy phẫn nộ.

Bùi Dịch đau đầu xoa xoa trán, anh đáng ra nên nắm chặt cơ hội tối hôm qua!

Sai lầm!

Mà hai ngày sau đó Tô Thi Thi một mực sinh hờn dỗi, không muốn tha thứ cho Bùi Dịch nhanh như vậy, Bùi Dịch cũng không có nhắc lại chuyện Tô Thi Thi rời nhà trốn đi kia nữa. Chẳng qua trở nên so với trước đây càng bám người một chút, một ngày 24 giờ đều đã theo sát bên người Tô Thi Thi.

Công ty Sunshine Trong văn phòng của Tô Thi Thi, Tô Thi Thi nhìn đến Bùi Dịch chiếm lấy bàn làm việc của Ôn Ngọc, khóe miệng không thể nhận ra rút rút.

Người đàn ông này quá không biết xấu hổ rồi !

Bùi Dịch khẳng định cùng Tần Phong thương lượng từ trước rồi, Bùi Dịch đến đây chiếm lấy bàn làm việc của Ôn Ngọc, sau đó Tần Phong nhân cơ hội đem Ôn Ngọc tới phòng làm việc của mình. Lần này tốt rồi, Tô Thi Thi cùng Ôn Ngọc một ngày 24 giờ đều bị hai người bọn họ giám sát, một chút tự do đều không có.”Hừ, anh nghĩ rằng như vậy thì em sẽ thỏa hiệp sao?” Tô Thi Thi âm thầm cắn răng, cô liền xem thử ai chịu đựng được lâu hơn!

Nhưng tình hình như vậy chỉ duy trì được hai ngày. Đến ngày thứ ba, Bùi Dịch vậy mà bỏ cuộc rồi.

Tô Thi Thi nhìn Ôn Ngọc cuối cùng cũng trở về được chỗ của mình, không biết như thế nào nữa, trong lòng có chút mất mác.

“Đồ đàn ông bụng dạ hẹp hòi, chết tiệt! Không phải chỉ cần nói lời xin lỗi thôi sao, khó như thế à?”Tô Thi Thi nói thầm.

Cô bởi vì Bùi Dịch gạt mình nên mới tức giận, mà Bùi Dịch hiển nhiên cũng tại vì cô ngày đó rời nhà trốn đi làm loạn một trận nên tức giận, hai người người nào cũng đều không muốn cúi đầu.

Vào lúc này, bên cạnh đột nhiên truyền đến một tiếng thét kinh hãi của Ôn Ngọc: “Thi Thi! Cô, Cô mau đến xem!”

“Làm sao vậy?” Tô Thi Thi trong lòng căng thẳng, vội vàng chạy tới.

Ôn Ngọc chỉ vào màn hình máy tính nói, nói: “Vòng thứ nhất cạnh tranh đấu thầu kết quả có rồi, Xây dựng Tiệp Khắc... không được chọn rồi.”

“Không được chọn?” Tô Thi Thi ngây dại.

Bùi Dịch thua?

“Điều này sao có thể!” Cô khẩn trương xem một phen danh sách trúng cử vòng thứ nhất, phát hiện xây dựng Minh Đỉnh vào vòng trong rồi.

“Điều này sao có thể? Bùi Dịch làm sao có thể bại bởi người điên kia?” Tô Thi Thi không tin.

Tuy cô không thấy qua thiết kế của Bùi Dịch, nhưng mà cô tin tưởng Xây dựng Tiệp Khắc thực lực đứng đầu, làm sao có thể dễ dàng như vậy liền thua?

Huống chi, Bùi Dịch là một người tự tin như thế, anh nếu đã tự mình ra mặt, làm sao có thể sẽ đi cạnh tranh đấu thầu thất bại, tự mình đánh mình mặt!

Tô Thi Thi trước mắt hiện ra hình ảnh Bùi Dịch vì dự án lần này hết ngày dài lại đêm thâu cố gắng. Thời gian trước, Bùi Dịch mỗi ngày đều đã đem công việc mang về nhà làm, có nhiều lần thậm chí làm đến rạng sáng vẫn chưa xong việc

Anh cố gắng như thế quả quyết, tự tin như thế, làm sao có thể thất bại?

“Thi Thi, nói xem có lầm lẫn gì không? Đến xây dựng Hỗ Thâm cũng được vào vòng trong rồi, Xây dựng Tiệp Khắc làm sao có thể thất bại?” Ôn Ngọc cũng không tin.

Các cô đều là xuất thân từ Xây dựng Tiệp Khắc, tin tưởng thực lực Xây dựng Tiệp Khắc.

Cho dù Tô Thi Thi tin tưởng thực lực Bùi Dịch, Ôn Ngọc tin tưởng thực lực Xây dựng Tiệp Khắc, các cô đều đã không tin thất bại.

“Tôi đi tìm hiểu một phen.” Tô Thi Thi gọi đánh cấp cho Tần Phong, nhưng mà nhận được tin tức lại để cho cô lòng thêm lạnh.

“Xây dựng Tiệp Khắc thật sự thua, đến vòng thứ nhất cũng không vượt qua được.” (Cái này gọi rớt từ vòng giữ xe nè =))

“Tại sao có thể như vậy?” Tô Thi Thi chỉ cảm thấy trong lòng bị đào rỗng một phần, rầu rĩ khó chịu, hốc mắt chậm rãi ẩm ướt rồi.Anh kiêu ngạo như thế, làm sao có thể chịu đựng được chuyện như vậy rồi !

Tô Thi Thi khó chịu cực kỳ.

Bùi Dịch lúc này ở đâu? Cô muốn làm sao bây giờ? Như vậy đi qua tìm anh, có thể quá rõ ràng rồi hay không?

Bùi Dịch ở nơi nào người nào cũng không biết. Mà lúc này ở xây dựng Minh Đỉnh trong văn phòng tổng giám đốc, Hỗ Sĩ Minh cùng Hỗ Minh Phỉ sắc mặt đều có chút nghiêm trọng.

“Anh ta như thế nào lại dễ dàng thua như vậy? Chuyện này quá không giống tác phong rồi của anh ta!” Hỗ Minh Phỉ trầm giọng nói.

Một người đàn ông cao ngạo như vậy, ở trên mặt dán hai chữ tự tin, người như vậy làm sao có thể dễ dàng thua như vậy!

“Anh, anh thấy thế nào?” Hỗ Minh Phỉ nhìn về phía Hỗ Sĩ Minh đang ngồi ở bên bàn làm việc vẫn không nói gì.

“Bây giờ cạnh tranh công bằng, thực lực của anh ta không đủ là sự thật,“ Hỗ Sĩ Minh có vẻ đăm chiêu nói, “Nhưng mà anh cũng không tin anh ta dễ dàng sẽ thua như vậy .”

Hắn còn không có chân chính đánh bại Bùi Dịch, đối thủ như vậy dễ dàng liền rời khỏi võ đài, chuyện này thật sự tức chết người mà!

“Ý của anh là nói, có ẩn tình?” Hỗ Minh Phỉ sắc mặt liền ngưng lại, “Anh nói anh ta có thể cùng Hồng gia đã làm loại hiệp nghị nào đó hay không, cho nên mới ở vòng thứ nhất đã bị đánh bại rồi?”

Hỗ Sĩ Minh ngón tay khẽ gõ gõ mặt bàn, nghĩ nghĩ, lắc lắc đầu: “Không quá giống.”

Hắn nói xong ngồi thẳng người, gọi số nội bộ, thông báo cho trợ lý của mình: “Nghĩ biện pháp để lấy bản thiết kế mà Xây dựng Tiệp Khắc tham gia cạnh tranh đấu thầu”

Mà khi hắn nhìn đến bản thiết kế Xây dựng Tiệp Khắc dùng tham cạnh tranh đấu thầu khi đó, đã có chút kinh ngạc.

Chương 333: Muốn đi an ủi hay không

Xây dựng Minh đỉnh, trong văn phòng tổng giám đốc, Hỗ Sĩ Minh đang nghiên cứu bản thiết kế kia của xây dựng Tiệp Khắc còn có bạn giới thiệu bản thiết kế tham gia cạnh tranh đấu thầu của bọn họ, mày hắn chậm rãi nhíu lại.

“Bản thiết kế cùng giới thiệu cạnh tranh đấu thầu ở bên ngoài nhìn không ra cái vấn đề gì, ngược lại giống như là bọn họ đã tận lực, nhưng mà tồn tại rõ ràng nhiều chỗ thiếu hụt, cho nên mới bị loại.” Hỗ Sĩ Minh có vẻ đăm chiêu nói.

“Bọn họ không phải cố ý thua?” Hỗ Minh Phỉ kinh ngạc nói.

Hỗ Sĩ Minh có vẻ đăm chiêu nói: “Trực giác của anh nói cho anh biết, không đơn giản như vậy.”

Nhưng hắn cũng không thể xác định, Bùi Dịch có phải cố ý hay không.

Hắn lật xem bản thiết kế cùng bản giới thiệu cạnh tranh đấu thầu, chậm rãi nói: “Thiết kế của bọn họ không tệ, nhưng mà so với chúng ta vẫn còn thua một chút, đây có thể xem là nguyên nhân trước mắt mà bọn họn bị loại.”

Hắn nói xong ngẩng đầu nhìn Hỗ Minh Phỉ: “Em cảm thấy được Bùi Dịch trình độ cũng chỉ có nhiêu đây sao?”

Hỗ Minh Phỉ lắc đầu: “Em không tin.”Cô ta híp mắt, khó hiểu hỏi han: “Anh ta làm như vậy đến cùng có ý tứ gì? Có thể là có liên quan đến việc cùng Hồng gia đạt thành hiệp nghị hay không?”

Hỗ Sĩ Minh nghe vậy cười nhạo nói: “Em cho là cái lão hồ ly kia chỉ cùng một mình anh ta hợp tác sao?”

“Anh ý anh là chúng ta cũng cùng Hồng gia hợp tác rồi?” Hỗ Minh Phỉ hai mắt vèo nheo lại: “Nói như vậy xem ra, Hồng gia hẳn là không có khả năng để cho Bùi Dịch cố ý rời khỏi cạnh tranh đấu thầu, dù sao quyền chủ đạo của cái công trình thôn Thành Trung kia hấp dẫn quá lớn.”

“Hừ, lão hồ li kia trái lại rất biết tính kế, không phải chúng ta hiện tại không thích hợp làm quá mức, mới không nghĩ muốn cùng hắn hợp tác.” Hỗ Sĩ Minh vẻ mặt lạnh lùng cười nhạo nói.

Hỗ Sĩ Minh không có nói nữa, ánh mắt của hắn lạnh lùng nhìn bản thiết kế trước mắt này, không biết suy nghĩ cái gì.

Hắn cùng Hồng gia có hợp tác, dựa theo hiểu biết của hắn đối Hồng gia, hắn cũng tuyệt đối tin tưởng Hồng gia cùng Bùi Dịch còn có Đoàn gia đều có hợp tác.

“Muốn ăn hết sao?” Hỗ Sĩ Minh khóe miệng lạnh lùng nhếch lênh, “Tôi ngược lại muốn nhìn thử ông tới cùng có tiêu hóa được hay không!”

Mà lúc này trong phòng Hồng gia, Hồng Hưng Nhiên đang cùng cha mình chuyện cạnh tranh đấu thầu ở thôn Thành Trung.

“Xây dựng Tiệp Khắc bị đào thải rồi.” Hồng gia nhíu mày, kết quả này trái lại ngoài dự kiến của ông ta .

“Không sai, vòng thứ nhất cũng không có tiến vào.” Hồng Hưng Nhiên nhíu mày nói, “Bùi Dịch thực lực yếu kém như thế sao? Xây dựng Tiệp Khắc tuy xuất sắc nhất chính là thiết kế nội thất, nhưng mà phương diện thiết kế kiến trúc không hề yếu, mà còn tổng hợp lại thực lực cũng rất mạnh, kết quả này quả thật khiến người ta rất ngjac nhiên.”

“Bùi Dịch hắn tới cùng muốn làm gì?” Hồng gia bưng ấm tử sa nhẹ nhàng uống một hớp, có vẻ đăm chiêu nói.

Hồng Hưng Nhiên cả kinh, nhìn cha mình hỏi: “ha ý của người là Bùi Dịch là cố ý?”

Hồng gia lắc đầu: “Bây giờ còn chưa nói trước được.”

Ông ta nói xong ngẩng đầu nhìn con trai của chính mình, cười nói: “Con đừng xem thường Bùi Dịch, cậu ta tuy so với con nhỏ hơn hai tuổi, nhưng tuyệt đối không thể bởi vậy xem nhẹ được.”

“Chẳng thế thì chúng ta sẽ chịu thiệt!” Hồng gia nói xong lời cuối cùng tăng thêm ngữ khí, trong mắt hiện lên quét xuống lành lạnh.

Hồng Hưng Nhiên trong lòng căng thẳng, anh tin tưởng ánh mắt của cha mình. Từ vài lần cùng Bùi Dịch tiếp xúc đến giờ, anh quả thật nhìn không thấu Bùi Dịch, mà còn Xây dựng Tiệp Khắc vòng thứ nhất đã bị đào thải, chuyện này thật sự làm cho người ta khó hiểu rồi.

“Hi vọng cậu ta có thể cho chúng ta kinh hỉ đi.” Hồng Hưng Nhiên nói.

Anh biết cha mình cùng mấy đại gia tộc đều đã hợp tác rồi, mà gia tộc của bọn họ làm ăn không phải trong lĩnh vực thiết kế kiến trúc , cho nên cũng không có trực tiếp tham gia cạnh tranh đấu thầu, mà là đứng ở phía sau màn che muốn làm cái người nắm quyền chủ đạo.Nếu Bùi Dịch cứ như vậy bị loại, vậy quả thật làm cho người ta có chút tiếc nuối.

So sánh giữ Hỗ gia cùng Đoàn gia, Hồng Hưng Nhiên trái lại càng muốn cùng Bùi Dịch hợp tác.

“Hưng Nhiên, con nếu là có tâm có thể cùng cậu ta qua lại nhiều một chút.” Hồng gia là ai chứ, liếc qua đã nhìn thấu cách nghĩ của con trai mình, cũng không ngăn cản anh đi cùng Bùi Dịch thân thiết.

Hồng Hưng Nhiên trong lòng vui vẻ, đối với cha mình cười nói: “Con hiểu rõ.”

Mà ngược lại với bọn họ, Tô Thi Thi là thật tâm quan tâm Bùi Dịch.

Trong văn phòng phó tổng Sunshine , Tô Thi Thi ở trong phòng làm việc đi tới đi lui, trong lòng có chút phiền não.

“Muốn gọi điện thoại hay không đây?” Tô Thi Thi nhíu mày nhớ lại. Từ khi biết Bùi Dịch cạnh tranh đấu thầu thất bại đến bây giờ đã được ba giờ, Tô Thi Thi một mực do dự có nên đi an ủi Bùi Dịch hay không , mà Bùi Dịch cũng không có chủ động liên lạc với cô.

Càng là người thân thiết nhất vào những lúc như thế này càng phải suy nghĩ trước khi làm, Tô Thi Thi đau đầu cực kỳ.

Anh vì cái công trình này trả giá nhiều như vậy, hiện ở trong lòng khẳng định không dễ chịu.

Tô Thi Thi càng nghĩ càng khổ sở, không ai so với cô hiểu rõ Bùi Dịch đối với cái công trình này coi trọng thế nào.

Huống chi vì cái công trình này , Bùi Dịch vậy mà tự mình đi chào hỏi Hồng gia muốn cùng ông ta hợp tác, chuyện này đối với Bùi Dịch mà nói tuyệt đối là đã kích rất lớn.

“Anh hẳn là muốn thông qua cái công trình này chứng minh chuyện gì đó, hoặc là nghĩ muốn làm cái gì?” Tô Thi Thi suy nghĩ, cô cảm thấy được Bùi Dịch đối với cái công trình này coi trọng như vậy hẳn là không đơn giản.

“Thôi, trực tiếp đi thôi.” Tô Thi Thi nghĩ tới nghĩ lui, sau cùng lấy túi xách, tính toán trực tiếp đi đến xây dựng Tiệp Khắc tìm Bùi Dịch.

Mà hiện tại trước kia rất nhiều chuyện nghĩ không rõ ràng, cô cũng sớm đã triệt để nghĩ thông suốt. Cô lúc còn ở xây dựng Tiệp Khắc đi làm khi đó, Bùi Dịch mỗi ngày đều đưa rước cô, hơn nữa luôn luôn có thể cực kỳ đúng lúc xuất hiện ở bên cạnh cô, cũng không phải bởi vì Bùi Dịch vẫn đến xây dựng Hỗ Thâm tìm Tần Phong, mà là anh từ đầu vãn ở ngay tại Xây dựng Tiệp Khắc tầng 20 trong văn phòng tổng giám đốc !

“Hừ, trước không so đo với anh những thứ này nữa.” Tô Thi Thi nhớ tới chuyện Bùi Dịch giấu diếm lại vẫn là có chút tức giận, nhưng so với việc Bùi Dịch cạnh tranh đấu thầu thất bại kia, những thứ này cũng sớm đã không có nghĩa lý gì nữa.

Sunshine cách Xây dựng Tiệp Khắc chỉ có năm phút đồng hồ xe chạy, Tô Thi Thi không để cho chú Lý tới đón, trực tiếp ngoắc một chiếc xe taxi liền đi rồi.

ĐI đến cửa, Tô Thi Thi nhìn quang cảnh trước mắt kiến trúc thủy tinh màu xanh đậm kia quen thuộc lại có chút xa lạ, trong lúc này có chút hoảng hốt.

Không nghĩ tới rời khỏi nơi này đã được mấy tháng rồi, mà còn rất nhiều chuyện cũng đều thay đổi.

Để cho Tô Thi Thi không nghĩ tới chính là, lúc cô đi vào, tiểu thư lễ tân nhìn đến cô vậy mà phi thường khách khí.”Thật là, phỏng chừng hiện tại toàn bộ Bắc Kinh này đều biết quan hệ của mình và anh ấy rồi.” Tô Thi Thi bất đắc dĩ nở nụ cười, không để cho tiểu thư ở đại sảnh thông báo, chính mình trực tiếp vào thang máy VIP thẳng lên tầng cao nhất.

Lúc cô lên đến tầng cao nhất, vừa lúc đụng mắt thư ký Vương của Bùi Dịch từ trong văn phòng tổng giám đốc ra ngoài.

“Tô tiểu thư?” thư ký Vương nhìn thấy Tô Thi Thi cực kỳ kinh ngạc.

Nhưng anh vừa mới muốn nói, Tô Thi Thi lập tức làm cái động tác im lặng, cô nhìn bên trong một phen , nhỏ giọng hỏi: “Anh ấy có ở đây không?”

Thư ký Vương gật đầu, trong mắt hiện lên quét xuống ý cười, âm thầm chỉ chỉ bên trong, sau đó mở cửa giúp cô.

Tô Thi Thi cảm kích hướng anh ta cười cười, nhẹ nhàng không tiếng động đi vào trong văn phòng, từ từ đóng cửa lại, không có phát ra chút động tĩnh nào.

Thư ký Vương đứng ở cửa nhìn cánh cửa bằng gỗ tử đàn đang nhẹ nhàng khép lại, trong mắt hiện lên quét xuống ý cười.

“Tô tiểu thư là tới an ủi tổng giám đốc đi? Xem ra cô ấy đối với tổng giám đốc cực kỳ để tâm.”

Thư ký Vương tự nhiên vui mừng thấy sự thành công, cũng không nghĩ nhiều, xoay người liền đi vội vàng đi làm việc của chính mình.

Mà trong văn phòng Tô Thi Thi sau khi tiến vào mới phát hiện gian phòng làm việc này lại rộng hơn hai trăm mét vuông, nhưng lại cực kỳ trống trải, trong phòng đặt rất nhiều đồ vật làm từ gỗ tử đàn, trong không khí tản ra một mùi hương nhàng nhạt của cây tử đàn.

Bùi Dịch tựa hồ rất yêu thích những thứ đồ vậy cổ này.

Tô Thi Thi nhìn qua, chỉ thấy một cái bàn làm việc rất to cũng làm từ gỗ tử đàn, Bùi Dịch đang ngồi trên ghế làm việc, mở ra máy tính.

Tô Thi Thi cẩn thận nhìn một chút, phát hiện Bùi Dịch sắc mặt trong veo mà lạnh lùng, thật nhìn không ra anh là khó chịu hay vẫn lại là tức giận, càng không cần phải nói mất mác rồi.

“Cho dù có khó chịu, chắc chắn cũng sẽ không biểu hiện ra ngoài đi.” Tô Thi Thi ở trong lòng yên lặng thầm nghĩ, đồng thời nhẹ nhàng đi qua.

Tô Thi Thi luẩn quẩn đường xa, dọc theo góc tường rồi mới từ từ đến gần phía sau lưng Bùi Dịch. Cả sự chú ý của Bùi Dịch đều đã ném ở trên máy tính, không phát hiện có người đang đến gần, có lẽ là phát hiện, cũng không có để ý nhiều.

Tô Thi Thi trong mắt hiện lên quét xuống giảo hoạt, nghĩ tới đi đến dọa anh nhảy dựng. Đang lúc cô tiếp cận nhìn đến trên màn hình máy tính xuất hiện gì đó, mạnh sửng sốt một phen.

“Mã hóa?” Tô Thi Thi tim đạp mạnh liên hồi, Bùi Dịch lúc này đang mã hóa só liệu.

Tô Thi Thi ánh mắt vù một phen phát sáng lên, trong đầu hiện lên hai chữ: Hacker!

Cô đây là lần đầu tiên trực tiếp tận mắt thấy kỹ thuật hacker của Bùi Dịch

Tô Thi Thi có chút hưng phấn, đứng ở sau lưng Bùi Dịch lặng không tiếng động nhìn, chỉ là một phút đồng hồ sau, lúc cô nhìn đến trong màn hình máy tính đột nhiên dần hiện ra hình ảnh khi đó, thân thể cứng lại rồi.Trên màn hình máy tính xuất hiện một gian phòng làm việc, bố trí được cực kỳ thanh nhã, nhìn rất quen thuộc.

Này không phải là văn phòng làm việc của cô ở Sunshine sao!

“Được lắm!” Tô Thi Thi quả đấm mạnh xiết chặt, ẩn ẩn có tức giận sắp sửa bạo phát.

Chương 334: Bí mật bại lộ

Trong màn hình to như vậy, lúc này đang lẳng lặng hiện thị ra tình cảnh văn phòng Tô Thi Thi lúc này.

Bùi Dịch đã ngừng việc gõ bàn phím, khi anh nhìn đến trong văn phòng khi không có ai, chân mày khẽ nhíu lại.

Tô Thi Thi nhìn màn hình máy tính, lại nhìn Bùi Dịch, nắm quả đấm buông lỏng lại xiết chặt, xiế chặt lại buông, yên lặng hít vào một hơi.

Bình tĩnh!

Tô Thi Thi, mày phải bình tĩnh!

Cô chậm rãi thử hắt ra, lén lút đi về phía trước một bước, nhưng bây giờ lực đạo không khống chế tốt, để cho Bùi Dịch phát hiện rồi.

Lúc này Bùi Dịch vẫn như cũ nhìn chằm chằm màn hình máy tính, nhìn thấy có người đến gần, tưởng rằng thư ký Vương còn không có rời đi, liền đối với anh ta nói: “Đi thăm dò một phen Tô tiểu thư đi nơi nào rồi.”

“Tô Thi Thi, bình tĩnh!”

Tô Thi Thi quả đấm mạnh xiết chặt, móng tay kết vào trong thịt, kích thích thần kinh của cô.

Chỉ là phát hiện người đàn ông của cô âm thầm theo dõi cô, đây là biểu hiện quá quan tâm của anh với cô sao?

Cô tự an ủi chính mình.

Nhưng mà “CLGT”, người nào sẽ thích mỗi ngày bị người ta rình trộm như vậy !

Bùi Dịch hơi quá đáng!

Tô Thi Thi ra sức hít sâu, cô hôm nay là tới an ủi Bùi Dịch, không phải tới tính sổ!

Nhưng mà lúc cô nhìn thấy Bùi Dịch đem tất cả hình ảnh theo dõi đều mở ra hết, một đống hình ảnh theo dõi rất nhiều thời điểm, rất nhiều nơi, thậm chí nhìn đến hình ảnh của cô từ khi đến Cao ốc Ngôi sao mở công ty, lửa giận chôn dấu trong lòng kia, cuối cùng đã không khống chế nổi rồi

Vào lúc này, Bùi Dịch phát hiện thư ký Vương bên cạnh không nói chuyện, trong lòng đột nhiên nhảy một phen, mạnh quay đầu đi. Lúc vừa thấy, để cho Bùi tiên sinh luôn trấn định vào khoảnh khắc này liền thay đổi sắc mặt.

“Sao em lại tới đây?” Anh hoảng loạn từ trên chỗ ngồi đứng lên, lại có chút chân tay luống cuống.

Tô Thi Thi ánh mắt từ trên mặt anh dời đến trên máy vi tính, khóe miệng cong lên, cười lạnh nói: “Kỹ thuật máy tính của anh thật không tệ, ha...?”

Sau cùng một chữ ha...âm cuối ngân ra cao chót vót, khiến ai đó thấy lạnh cả người.

Bùi Dịch trong lòng một hồi hộp.

Xong rồi, bị phát hiện rồi...

Giải thích hữu dụng sao? Hiển nhiên vô dụng.

Bùi Dịch mím môi, đứng ở một bên không nói lời nào.

“Hừ!” Tô Thi Thi nặng nề mà hừ lạnh, lại một lần nữanhắc nhở chính mình, cô hôm nay đến đây là an ủi anh, không phải tới tính sổ.Nhưng mà người đàn ông này thậm chí ngay cả giải thích đều không giải thích một câu! Anh như vậy là cho rằng chính mình không có làm sai sao? Hơi quá đáng rồi!

Tô Thi Thi rốt cục vẫn lại là nhịn không được, trừng mắt nhìn Bùi Dịch liếc mắt một cái, xoay người rời đi.

“Thi Thi!” Bùi Dịch lúc này mới nóng nảy, vội vàng bước ra một bước bắt lấy tay cô, kéo cô trở về, cầu xin tha thứ nói, “Dừng kìm nén, dù thế nào đều được.”

Dù thế nào đều được!

Tô Thi Thi vốn dĩ đang rất tức giận, nghe thế một câu, tức giận đến thiếu chút nữa lập tức bạo phát.

Người đàn ông này bình thường luôn suy nghĩ thấu đáo như vậy, không biết phụ nữ lúc đang tức giận ghét nhất bị nghe mấy câu này sao!

Chuyện này còn không bằng trực tiếp quỳ ván giặt nha!

Bùi Dịch nhìn cô gái nhỏ của mình giận đến nghiến răng nghiến lợi, ngầm thở dài.

Lúc phụ nữ đang tức giận, giải thích cũng không đúng, không giải thích cũng không xong, dù sao làm cái gì đều là sai. Anh âm thầm quyết định, về sau ở trong phòng làm việc cũng phòng bị một cái ván giặt.

“Dù thế nào đều được đúng không?” Tô Thi Thi mạnh mẽ đem tất cả tức giận đều đã nuốt xuống, buồn bực nhìn chằm chằm Bùi Dịch.

Bùi Dịch không hề nghĩ ngợi, lập tức gật đầu.

Tô Thi Thi gật gật đầu, chỉ vào máy tính của anh nói: “Nói một chút đi, này sao lại thế này?”

Bùi Dịch sắc mặt cứng đờ, nhưng mà đối với tình huống trước mắt mà nói, Tô Thi Thi nguyện ý nghe xem như kết quả tốt nhất rồi.

Anh lôi kéo cô, muốn để cho cô ngồi vào trên chân mình, từ từ cùng cô giải thích.

Tô Thi Thi lại hất tay anh ra, ấp úng nói: “Tôi đứng, anh nói.”

Bùi Dịch lúc này nào dám trêu chọc cô, chỉ là bản thân đến ngồi trên ghế dựa, cũng không nói nói, chỉ yên lặng ở trên máy tính diễn luyện.

Rất nhanh, Tô Thi Thi liền thấy được thứ khiến cô nghẹn họng

Chỉ thấy trên màn hình máy tính nhảy ra một file tài liệu, bên trong chứa rất nhiều video clip, Tô Thi Thi đột nhiên phát hiện cái video clip thứ nhất thực ra là lúc cô lần đầu tiên bước vào Xây dựng Tiệp Khắc tham gia phỏng vấn!

Quả nhiên, từ lúc bắt đầu mọi chuyện đều nằm trong lòng bàn tay của anh! Nắm chặt quả đấm, trong mắt hiện lên quét xuống lạnh lùng.

Được lắm!

Tiếp tục nhìn xuống!

Bùi Dịch tính toán một cái thời gian biết Tô Thi Thi xem không sai biệt lắm, lại mở một file khác. Cái file này, vẫn như cũ chứa rất nhiều video clip, là hình ảnh của Tô Thi Thi tại sunshine khi đó.

Tô Thi Thi quả đấm càng ngày càng xiết chặt.

Được lắm, nhất cử nhất động của cô đều đã bị Bùi tiên sinh nắm trong tay!

Cô không tức giận, một chút cũng không tức giận, Bùi tiên sinh đây là quá để ý cô rồi !

Nhưng mà Tô Thi Thi vẫn lại là máu không kịp thông lên não giận đến choáng váng đầu.Cô có thể không tức giận sao?

“Bùi Dịch, anh bị chứng cuồng theo dõi à!”

Tô Thi Thi hiện tại hận không thể xông lên đánh Bùi Dịch tơi bời một trận, thật quá đáng!

Nhưng như vậy còn chưa liền kết thúc? Bùi Dịch tiếp tục mở thêm vài file nữa, để cho Tô Thi Thi càng xem càng vô cảm.

Cô tại Xây dựng Tiệp Khắc cùng công ty mới của mình nhất cử nhất động đều bị Bùi Dịch nắm trong tay, ngay cả hình ảnh cô ở biệt thự của Đoàn gia đều có. Còn có ảnh chụp cô vài lần đơn độc ra ngoài, ảnh chụp cùng bạn bè gặp nhau cái gì cần có đều có.

Tóm lại, toàn bộ hình ảnh của cô đều bị Bùi Dịch thu lại lưu trong máy!

“Hết chưa?” Tô Thi Thi nhìn đến Bùi Dịch ngừng lại, trên mặt treo một nụ cười nhàn nhạt, lẳng lặng nhìn anh.

Giận quá mà cười, phỏng chừng liền là loạidáng vẻ này.

Bùi Dịch ở trong lòng nặng nề mà thở dài, thẳng thắn là chết, không thẳng thắn cũng là chết, thẳng thắn triệt để như vậy , phỏng chừng chết càng thảm hại hơn, nhưng mà không thẳng thắn triệt để, phỏng chừng chết không chỗ chôn rồi.

Dù sao đều là chết, không bằng tới nhanh một lần!

Bùi tiên sinh cực kỳ ngoan ngoãn giải thích cho Tô Thi Thi rất nhiều trước đây cô vẫn muốn biết.

“Chúng ta lần đầu tiên đi đến xây dựng Minh Đỉnh, khi đó xâm nhập vào hệ thống máy tính của bọn họ cần một khoảng cách cố định. Rồi sau đó một lần em đi đến đó, anh khởi động hệ thống phòng cháy của bọn họ, dùng máy tính của em làm máy phát tính hiệu”

Quả nhiên như thế, Tô Thi Thi hai mắt nhíu lại, lẳng lặng chờ Bùi Dịch tiếp tục nói.

Bùi Dịch tiếp tục nói: “Lần thứ ba xâm nhập hệ thống của bọ họ xóa bỏ phần văn kiện của em, là vì đem tín hiệu gắn vào vòng cổ của em.”

“Cho nên nói trong vòng cổ của tôi máy theo dõi đúng không?” Tay Tô Thi Thi với lên trên cổ chạm vào chuỗi Ngọc Thạch kia, muốn kéo xuống tới.

Bùi Dịch lập tức bắt lấy tay cô: “Là thiết bị định vị được cải tiến qua.”

“A..., đã cải tiến qua đúng không?” Tô Thi Thi trên mặt tươi cười lớn hơn nữa một chút, trong lòng thầm suy nghĩ, may mắn ngày đó cô cùng Ôn Ngọc trốn việc lúc đi không có mang trang sức, bằng không không lập tức đã bị anh tìm đến?

Cô cũng không vội vả kéo vòng cổ nữa, vẫn như cũ cười hì hì nhìn Bùi Dịch, chờ anh tiếp tục nói.

Bùi Dịch sắc mặt bỗng nhiên có chút đỏ lên, đến lúc này, có chút nói không nên lời, phỏng chừng sẽ chết thảm hại hơn.

“Trước đây, “ Bùi tiên sinh nghiêm trang nói, “lần đó tại xây dựng Minh Đỉnh xóa sạch phần văn kiện kia của em là vì nhìn đến em đối với Hỗ Sĩ Minh cười cực kỳ rạng rỡ.”

Anh dừng một chút, xấu hổ nói: “Anh ghen tị.”

Tô Thi Thi sửng sốt, nhưng rất nhanh liền khôi phục bình thường.Chuyện này nếu là trước đây cô nghe được Bùi Dịch nói ra những lời này khẳng định sẽ cực kỳ kích động, nhưng mà hiện tại cô rất tức giận, hậu quả cực kỳ nghiêm trọng!

“Còn có sao?” Tô Thi Thi tiến lên kéo cà- vạt của anh, thân thể từ từ tiếp sát, nhìn chằm chằm ánh mắt anh nói: “Bùi tiên sinh, anh tốt nhất nói xong một lần.”

Bùi Dịch ánh mắt chớp lóe, sau đó chém đinh chặt sắt nói: “Đã không hết rồi.”

“Anh xác định?” Tô Thi Thi sắc mặt trầm tiếp xuống, người nầy hiển nhiên còn có một đống chuyện lớn không nói cho cô biết, giải thích không triệt để, là vấn đề thái độ !

Đúng lúc này, Bùi Dịch đột nhiên sắc mặt tối sầm lại, sau đó ôm cổ cô, một cái xoay người đè côg ở trên chiếc ghế.

Bùi tiên sinh híp mắt tại đánh giá trên người Tô Thi Thi một phen, sau cùng ánh mắt dừng lại nơi ngực của cô, u ám nói: “Bộ quần áo hôm nay em mặc, anh cực kỳ thích!”

“Anh!” Tô Thi Thi nổi giận, vội vàng che khuất ngực, “Bùi Dịch, anh đừng hòng nói sang chuyện khác!”

Bùi Dịch híp mắt, cúi đầu phủ lên ngực của cô, trầm giọng nói: “Vợ yêu, em không thấy được anh đã chủ động nhận sai sao?”

“Vì trừng phạt bản thân anh, anh quyết định hầu hạ em thật tốt!”

“Đem trâu! Làm ngựa!”

Chương 335: Đem trâu! Làm ngựa!

“Em mới không cần đem trâu, em mới không cần làm ngựa!” Trong văn phòng vang vọng tiếng kêu khóc của Tô Thi Thi , chỉ là tiếng khóc này hơn một tia kiều mỵ, nghe qua khiến cho xương người mềm mại.

Tô Thi Thi hung hăng cắn lấy trên vai Bùi Dịch một cái, hận không thể đem bờ vai của anh cắn ra mấy cái động tới.

Thật quá đáng!

“A! Em không muốn tư thế này! Không muốn cưỡi ngựa mà!” Tô Thi Thi nổi giận, đạp chân nghĩ muốn đem Bùi Dịch đá xuống đất.

“Ngoan!” Bùi Dịch một chữ ngăn chặn miệng Tô Thi Thi, hầu hạ càng thêm ra sức rồi.

Nửa giờ sau, Tô Thi Thi không còn chút sức lực nằm ở trên ghế sofa. Bùi Dịch từ trong phòng nghỉ lấy ra một tấm thảm mỏng, nhẹ nhàng mà che trên người cô.

Tô Thi Thi ai oán trợn mắt nhìn anh, bây giờ đến khí lực mắng chửi người đều không có rồi.

Cầm thú!

Bùi tiên sinh thực hiện đúng như lời nói, bây giờ hầu hạ được đặc biệt ra sức. Tô Thi Thi cảm thấy được nếu còn làm thêm một hai giờ nữa, cô tuyệt đối không còn khí lực đứng lên.

Ăn no thoả mãn Bùi tiên sinh lười biếng tựa vào trên ghế sofa, dời đầu Tô Thi Thi đặt ở trên chân mình, giống vuốt ve cún con một dạng vuốt ve đầu cô.

Tô Thi Thi run rẩy vương cánh tay, bắt lấy tay anh hung hăng quăng phất qua một bên, không còn chút sức lực phun ra hai chữ: “Tránh ra!”

Bùi Dịch cũng không quậy nữa, chờ thêm một phút đồng hồ, lại tiếp tục vuốt ve.

Tô Thi Thi thật sự không còn khí lực cùng anh náo loạn, chỉ cảm thấy mắt hai mí càng ngày càng nặng, rất nhanh liền chìm vào giấc ngủ.Lúc cô lần nữa tĩnh lại, phát hiện trên thân mình đã rửa ráy sạch sẽ, mặc vào một bộ quần áo mới, trong văn phòng cũng dọn dẹp sạch sẽ rồi.

Tô Thi Thi nghĩ đến bộ quần áo vừa rồi kia bị xé nát, mạnh bưng kín mặt.

Lúc đi vào và đi ra mặt quần áo khác nhau, dù là kẻ ngu ngốc cũng đều hiểu cô ở trong này làm cái gì rồi? Tô Thi Thi kêu rên.

Cô không mặt mũi đi ra ngoài!

Như là biết cô suy nghĩ cái gì, Bùi tiên sinh nhàn nhạt nói: “Nơi này có thang máy trực tiếp thông hướng garage tầng ngầm, không sợ.”

“Người nào sợ?” Tô Thi Thi trợn mắt nhìn anh.

Lúc này ngủ một giấc, đã tỉnh táo mười phần, đầy đủ sức lực cùng anh ầm ĩ một trận rồi.

Nhưng hiển nhiên, Bùi Dịch sẽ không ngốc như thế cùng cô cãi nhau, nhìn thấy dáng vẻ Tô Thi Thi thở phì phì, Bùi tiên sinh đứng lên một bên hướng cô đi đến, một bên buông cà- vạt, như vậy lại bao trùm lên một cỗ khí tức không đứng đắn.

Tô Thi Thi nuốt một ngụm nước bọt, thân thể kìm lòng không đậu rụt rụt ra phía sau, trừng mắt nhìn anh nói: “Anh đừng tới đây, chẳng thế thì em thật sự tức giận!”

Bước chân Bùi Dịch lập tức ngừng lại, sau đó nghiêm trang nói: “Chỉ cần vợ yêu của anh không tức giận là được.”

“Anh!” Tô Thi Thi chán nản, thế mới biết bị anh lừa dối nữa rồi.

Nhớ tới chuyện anh rình lén theo dõi cô, Tô Thi Thi đột nhiên ngẩng đầu nhìn gian phòng làm việc này , khẩn trương hỏi han: “Anh không biến thái đến độ trong văn phòng chính mình cũng gắn thiết bị theo dõi chứ?”

Bùi Dịch sửng sốt, lập tức chân thành nói: “Chỉ ở cửa và hành lang có gắn máy theo dõi, trong văn phòng không có. Vợ yêu yên tâm, anh còn không nghĩ bản thân bị người khác nắm được điểm yếu.”

“Anh... Đầy đủ ngoan độc!” Tô Thi Thi chịu đựng kích động muốn trợn mắt nhìn anh, không nghĩ muốn lại đi nói chuyện với anh.

Cô tuy nhanh mồm nhanh miệng, nhưng gặp phải Bùi tiên sinh từ đầu liền không có phần thắng.

Nhưng trải qua một trận ầm ĩ như vậy, Tô Thi Thi vốn dĩ lo lắng cho Bùi Dịch trái lại ít đi rất nhiều, cô nhớ tới chính mình rõ ràng là tới an ủi anh, kết quả vậy mà biến thành cái dạng này.

Nghĩ tới đây, Tô Thi Thi ngẩng đầu lén lút nhìn Bùi Dịch một phen , thấy Bùi Dịch sắc mặt bình tĩnh, hoàn toàn không có dáng vẻ giống như bị đả kích.

Tô Thi Thi buồn bực, chẳng lẽ là cô suy nghĩ nhiều?

Nhưng mà cô lại vẫn là có chút lo lắng, đứng lên sửa sang lại quần áo, đi đến bên cạnh Bùi Dịch , ngửa đầu nhẹ giọng hỏi: “Chuyện cạnh tranh đấu thầu, anh thấy thế nào?”

Bùi Dịch ánh mắt tối sầm lại, nếu như nhìn kỹ, có nhìn đến trong mắt anh hiện lên quét xuống ánh sáng.

Thì ra cô gái nhỏ của anh đột nhiên đến tìm anh, là vì chuyện này.

Trong lòng anh chảy qua một dòng nước ấm, nhưng trên mặt lại không biểu hiện ra nửa phần, ngược lại là có vẻ có chút cô đơn, nhàn nhạt nói: “Thắng bại là chuyện thường tình của nhà binh, xem nhạt liền tốt rồi.”Nhưng mà lời vừa ra khỏi miệng anh liền hối hận rồi.

Nếu để cho Tô Thi Thi hiểu lầm anh tại vì thất bại mà thương tâm, như thế sau này chẳng phải là...

Bùi Dịch có chút ảo não. Tô Thi Thi yêu anh nên mới để tâm vào những chuyện vụn vặt này, nếu để cho cô về sau biết chuyện này hoàn toàn không phải như thế, phỏng chừng lại tức giận!

Nghĩ tới đây, Bùi tiên sinh cực kỳ không sợ mất mặt lật lọng nói: “Loại thất lbại này anh không để vào mắt, chỉ là tìm hiểu trước khi hành động mà thôi.”

Anh nói cực kỳ mịt mờ, ẩn ẩn có một tầng ý tứ khác, nhưng mà Tô Thi Thi không có nghe ra ý trong lời nói của anh còn mang một tầng hàm nghĩa khác.

Cô vốn dĩ chuẩn bị tốt một đống lời để an ủi anh, đột nhiên nghe được anh nói như vậy, lại có chút thấy mình là chuyện thừa rồi.

“Anh thật sự không thèm để ý?” Tô Thi Thi nghi hoặc nhìn Bùi Dịch, chẳng lẽ thật là cô suy nghĩ nhiều?

Bùi Dịch vẻ mặt nghiêm túc, xoay người nhẹ nhàng mà vuốt vuốt tóc Tô Thi Thi, khẽ cười nói: “Cảm ơn em.”

“Ưm...” Tô Thi Thi sắc mặt đỏ lên, anh nghiêm trang như vậy nói cảm ơn, để cho cô càng thêm không biết phải làm sao rồi.

Người đàn ông này nói lời cảm ơn thôi mà, để làm chi nói ái muội như thế , còn dùng cái loại ánh mắt này câu dẫn cô! Không biết cô hiện tại sức chống cự rất yếu sao?

Tô Thi Thi bị ánh mắt nhu tình của Bùi tiên sinh công hạ, cực kỳ không cốt khí dời đi ánh mắt, lúng ta lúng túng nói: “Anh không có việc gì thì tốt rồi.”

Nhưng mà trong lòng cô lại vẫn có chút lo lắng, dù sao cô nhìn thấy Bùi Dịch vì sự kiện công trình này cố gắng đến như vậy. Một đám ngày ngày đêm đêm, Bùi Dịch đều luôn vội vàng với bản thiết kế. Tuy cô cũng không có gần gũi quan sát qua, nhưng mà từ vẻ mặt Bùi Dịch có thể thấy được, anh đối với thiết kế của chính mình cực kỳ hài lòng.

Hiện tại đạt được kết quả này, nói không có gì làm sao yên tâm được đây?

Nhưng Tô Thi Thi cẩn thận quan sát Bùi Dịch một hồi, lại thật sự thấy anh không có chút nào để ý.

Thật sự xem không hiểu rồi.

Tô Thi Thi bỉu môi, cô cùng Bùi Dịch tiếp xúc tới nay, tuy vẫn cảm thấy Bùi Dịch rất thần bí, cũng biết anh có rất nhiều chuyện bất tiện nói ra, nhưng đây là lần đầu tiên sinh ra loại cảm giác mờ mịt này.

Đột nhiên, cô nghĩ tới cái gì, híp mắt nhìn Bùi Dịch: “Nói, Anh có phải hay không đã có kế hoạch khác?”

Kỳ thật từ trên tâm lý mà nói, cô vẫn lại là không tin Bùi Dịch dễ dàng liền bị đánh bại như thế .

Hỗ Sĩ Minh cũng chưa bại, Bùi Dịch làm sao có thể bại!

Bùi Dịch ánh mắt tối sầm lại, cô gái này có đôi khi thông minh thực làm người ta đau đầu.

Anh không dám giải thích, nếu càng giải thích, về sau Tô Thi Thi càng tức giận, anh cũng không nghĩ muốn đến lúc đó Tô Thi Thi lại biến mất lần nữa.

Nếu giải thích không được, vậy cũng chỉ có thể ngoan ngoãn nhận sai thôi. Mà phương thức Bùi tiên sinh nhận sai đó là - - trực tiếp để cho Tô Thi Thi không rảnh nghĩ đến việc này!

Tô Thi Thi là khóc lóc rời khỏi văn phòng tổng giám đốc, đương nhiên là tức đến phát khóc.

Mà ở trong phòng làm việc Bùi tiên sinh trên mặt lưu lại một đường màu đỏ móng vuốt, nhìn qua có chút thương cảm.

“Nha đầu thối xuống tay cũng thật độc ác.” Bùi Dịch đụng miệng vết thương một cái , có chút buồn bực.

Anh không phải không nghĩ muốn đuổi theo, đúng là Tô Thi Thi nói anh dám đuổi theo, cô liền rời nhà trốn đi!

Đau đầu!

Bùi Dịch nhớ tới vừa rồi Tô Thi Thi đột nhiên xuất hiện ở trong phòng làm việc, nhướng mày, ấn điện thoại nội bộ kêu thư ký Vương vào.

Thư ký Vương còn đang suy nghĩ Tô Thi Thi đến thăm, tổng giám đốc tâm tình khẳng định rất tốt, rất là vui vẻ liền chạy tiến vào, đúng là vừa vào, liền nhìn đến sắc mặt Bùi Dịch âm trầm nhìn anh.

“Sao... Làm sao vậy?” Thư ký Vương run lẩy bẩy, ngay cả nói chuyện cũng không lưu loát rồi.

“ Thư ký Vương .” Bùi Dịch mặt không chút thay đổinhìn thư ký Vương , nói từng chữ từng câu, “Tần tổng gần đây gặp được một khách hàng cái rất khó ứng phó, cậu đi giúp một tay đi.”

“Là Ngô tổng kia?” Thư ký Vương vừa nghe mặt liền suy sụp xuống.

Cái Ngô tổng kia thích rượu như mạng, ngàn chén không say, đây là muốn cho anh ta đi oong ta uống rượu đến chết mà!

“Bùi tổng, tôi sai rồi, tôi lần sau nhất định thông báo!” Thư ký Vương là kinh nghiệm đầy mình có thể nói tu luyện thành tinh rồi, lập tức liền đoán được nguyên nhân, còn kém quỳ xuống để xin tha rồi.

Bùi Dịch vẫn như cũ mặt không chút thay đổi khoát tay: “Mau đi đi.”

Nhưng anh vừa dứt lời, cửa liền truyền đến một giọng nói. Tần Phong vô cùng vui vẻ đi đến: “Bùi Dịch, tôi mới vừa giống như nhìn thấy Thi Thi ở bên ngoài công ty , em ấy tới tìm cậu rồi sao?”

Tần Phong đi tới, ngẩng đầu liền nhìn đến trên mặt Bùi Dịch có vết cào kia, lập tức liền lạnh run: “Bị đánh?”

Nhưng anh ta sau khi nói xong, liền phát hiện không khí không đúng, quay đầu bỏ chạy.

“Cậu cảm thấy được chạy liền không sao rồi hả ?” Sau lưng truyền đến giọng nói lành lạnh.

Có nhiều nguyên nhân để bạn gộp chương lắm, tỷ như tận 772c thì cần đến 4 quyển mới xong, dù gì q1 cũng 290c rồi nên q2 với q3 gộp lại vài chương để gói gọn 772c trong  3 quyển thôi. Tỷ như thỉnh thoảng bạn bị lười gom lại 1 lần coi như combo cho mn đọc đỡ ghiền đi; tỷ như có đôi khi thấy nó nhạt quá lướt nhanh qua vài chương vậy.... nói chung là nhiều lắm

À mà gần đây thấy nọi người lên án truyện H quá, nên chắc không thêm H vào truyện nữa, nếu có thì sẽ viết riêng một cuốn coi như ngoại truyện. Mọi người nghĩ sao? Thích như trước đây hay là riêng một cuốn nè? Cho bạn ý kiến đi.

Bạn thì sao cũng được, đừng ném đá là được, tui dễ tính lắm, nhưng mà không có hiền

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.