Cô Vợ Xinh Đẹp Vô Tình Của Tổng Giám Đốc

Chương 40: Chương 40: Chương 33:hành Trình Đến Đảo Bora - Chúng Ta Cùng Chơi Bóng Chuyền Đi Nào!!!




- “Hai anh chàng đang đứng chợt nghe được tiếng của Vy thì xoay người lại thì anh đứng đơ người bởi vẻ đẹp và quyến rũ đến mê người của cô. Thấy anh cứ nhìn bạn mình như vậy,Vy nhân cơ hội trêu chọc

- “Nè,Lãng Thần,có phải Ngọc rất đẹp đúng không?? Anh thích Ngọc phải không?? Nhìn anh kìa!!Nhìn cậu ấy mà mặt ngu luôn a!!HAHAHAHA“. Nói xong còn cười haha nữa làm đánh mất đi vẻ thục nữ của mình

- “Phải, rất thích!!!“. Anh hồn nhiên không biết,nhìn cô đến ngẩn người,thậm chí còn “gật đầu” trả lời Vy. Câu nói của anh làm cho cô đứng bên cạnh xấu hổ,đỏ mặt cuối đầu xuống không biết phải nói gì.....

- “Phụt.....HAHAHAHAHA...... Lâm Phong nhịn cười khong được cười lớn. Tiếng cười của Lâm Phong làm cho nhiều người chú ý cũng vì vậy mà làm anh bừng tỉnh lại, lên tiếng hỏi

- “Sao vậy?? Có chuyện gì thế?? Ngọc,cô làm sao mà mặt đỏ dữ vậy?? Bị bệnh hả??“. Nói rồi anh đến gần một tay để lên trán cô tay còn lại để lên trán của mình, anh không hề hay biết rằng hành động đó của anh làm cho cô càng đỏ mặt hơn,cô ngập ngừng lên tiếng

- “A....Tôi....tôi không sao đâu,anh đừng lo.... “

- “Thế sao cô lại đỏ mặt như vậy??? Thật không sao chứ??“.Nghe cô nói nhưng vẫn còn thấy lo lắng nên càng tiến sát lại gần cô hơn

- “Thật.... thật... tôi không sao thật mà.... có lẽ do ....” Nói tới đây cô chẳng biết nói gì, thấy anh ở quá gần mình cô đứng nhích xích ra một tí. Trong lòng cô thầm nghĩ: “Sao mình lại như vậy chứ?? Sao lại dễ đỏ mặt như vậy?? Chẳng lẽ mình đã..... không,chắc là không phải đâu,mình với anh ấy chỉ mới biêt nhau có 3 tháng thôi mà!!Cô lắc lắc đầu để xua tan những suy nghĩ này......

- “Hihihi!!.....Cậu ấy không có sao đâu.Chắc là do trời nóng quá mà!!Phải không,Ngọc??“. Vy đứng kế bên lên tiếng trêu chọc cô.

- “Hở??? A....Ừ.... Chắc vậy“. Cô mặt đơ ra nói

- “Ừ,có lẽ vậy“. Nhìn thấy cô ngượng ngùng nên không hỏi tiếp nữa. Kế tiếp an nhìn lại cô lần nữa thầm nghĩ trong đầu: “Hôm nay trông cô ấy thật xinh đẹp và quyến rũ,còn hấp dẫn hơn mọi ngày nữa chứ!!Mình thật chẳng muốn để những người đàn ông khác nhìn thấy cô ấy như vậy chút nào!!“. Xong anh nhìn lại xung quanh thì thấy có rất nhiều tên đàn ông nhìn về phía này,nhất là con mắt lại nhìn chằm chằm vào cô,anh nhướn mày không vui liếc mắt qua cảnh cáo ý nói: “Đây là cô gái của tôi,các người đừng mơ tưởng có được cô ấy!!! Cảm nhận được ánh mắt lạnh lùng đáng sợ của anh khiến đám người đám người đang ngắm nhìn cô bất giác cảm thấy lạnh sống lưng vội quay đi không dám ngó nữa. Anh thầy vậy vừa lòng nhếch miệng mà không hề để ý gí đến 2 con người đang cười cười bên cạnh mình ngay cả cô cũng khó hiểu mà lắc đầu.... Quay lại thấy người bạn của mình đang cười khúc khích thì mỡ miệng hỏi

- “Nè,tên kia!!Cậu làm gì mà cười như thằng điên vậy??”

- “Ể??Mắc gì cậu lại chửi tớ?? Thấy buồn cười thì tớ cười thôi có gì đâu!!“. Lâm Phong giả vờ lấy lòng nói

- “Hừ!Nhìn anh y hệt một tên ẻo lả vậy,nhìn cái cách nói chuyện thì đủ biết“.

- “Con nhỏ kia!!!Cô không nói không ai nói cô câm đâu nghe chưa???Cách nói chuyện của tôi như thế nào hả??? Cô nói thử xem!!“. Lâm Phong vừa nói vừa hét toáng lên

- “Đó!!!Lúc nãy á!!Có cần tôi diễn lại không?? Mắc gì cậu lại chửi tớ?? Tớ thấy buồn cười thì cười thôi mà!!Haahaaha!!!“. Vy vừa diễn xong vừa cười lớn còn lè lưỡi trêu Lâm Phong

- “Cô.....cô.....cô..... Nguyên câu Lâm Phong chỉ nói được một câu mà không làm gì được Vy, tức giậ nhìn Vy mà chẳng nói đươc gì nữa....

- “Thôi đi!!!Hai người đừng có cãi nhau nữa!!!“. Cô lúc này không nhịn được nhìn 2 người bọn họ quát lên. Tiếng của cô làm cho cả người giật mình nhìn cô, nhất là 2 cái người vừa nãy hùng hồ gây nhau nay lại im bặt nuốt nước bọt nhìn cô thầm nghĩ trong lòng: “Cô/Cậu ấy giận lên thật là đáng sợ a!!“. Vy thấy cô tức giận liền lên tiếng

- “Được rồi,tớ sẽ không cãi nhau với anh ta nữa!! Cậu đừng tức giận nha!!“.

- “Phải,phải. Bọn tôi sẽ không gây nhau nữa đâu!!!“. Lâm Phong đứng kế bên Vy nhìn cô cười lấy lòng

- “Thật là.....Haizz!!“.Cô nhìn 2 người chỉ biết thở dài

- “Hihihi!! Ngọc à, chúng ta ra biển tắm thôi nào!! Tớ thấy thích ở đây rồi đấy!! Bãi biển trong xanh,cát thì trắng tinh,không khí trong lành,thật là tuyệt a!! Đi thôi,đi thôi!!“. Nói rồi Vy cầm tay cô để cô chưa kịp nói với anh câu nào thì đã bị Vy kéo đi xa mất tiêu...

- Hai nàng cùng nhau xuống biển tắm, vui đùa,tạt nước với nhau trong rất vui vẻ. Anh đứng nhìn cô từ xa, thấy cô cười,nụ cười của cô trong rất đẹp không có vẻ đep nào có thể hơn nụ cười xinh tươi này của cô.Lâm Phong đứng bên cạnh thấy anh cười thì biết anh đã thích cô,đến gần vỗ vai anh nói

- “Nếu đã thích người ta như vậy tại sao cậu không ngỏ lời với cô ấy để cho cô ấy biết tình cảm của cậu...

- “Tớ cũng rất muốn lắm, nhưng tớ cảm nhận được rằng cô ấy trước đây đã từng bị tổn thươngn về mặt tình cãm liệu cô ấy có chấp nhận tớ không?? liệu cô ấy có thể tin vào tình yêu một lần nữa hay không??“. Nghe Lâm Phong nói anh biết là người bạn này muốn giúp anh nhưng anh chỉ lo ngại rằng cô sẽ không chấp nhận mình. Anh nhìn về phía cô thở dài rồi lại mỉm cười nhìn Lâm Phong nói tiếp

- “Câu biết không??Tớ rất thích nụ cười đó của cô ấy,nụ cười thật đep và hồn nhiên làm sao!! Tớ chỉ mong nụ cười này mãi mãi in trên môi cô ấy và không bao giờ biến mất.

- Đang chơi đùa với Vy,co cảm nhận được ánh mắt từ xa chăm chú nhìn cô,cô bất giác xoay người lại thì nhìn thấy anh đang cười nhìn cô. Mặt cô hồng hồng quay đi, Vy nhìn thấy nở nụ cười sâu xa mà chính cô lại không hề biết.Lúc này, Vy đột nhiên mở miệng nói

- “Ngọc,chúng ta lên bờ rũ họ chơi bóng chuyền với chúng ta đi!!“.

- “Bóng chuyền sao??? Cũng được đi thôi“. Cô “gật đầu” đồng ý rồi cùng Vy tiến lại chỗ anh và Lâm Phong. Thấy cô và Vy đang đi lại thì anh hỏi

- “Sao 2 người không tắm tiếp?? Sao lại lên bờ thế??“. Cô định lên tiếng thì Vy đã chen vào nói

- “Này,chúng ta chơi bóng chuyền đi nào!!Hai người thấy sao hả?? Chơi chứ???“.

- “Được,tôi đồng ý!! Đã lâu rồi tôi không chơi,nhân cơ hội này chúng ta cùng chơi thôi!!“. Lâm Phong cảm thấy thú vị nên lên tiếng

- “Ừ,chơi thôi.Nhưng chúng ta phải chia đội đã!!“. Trong lòng anh rất muốn cùng đội với cô,thế nhưng anh chưa kịp mở miệng nói thì Vy đã lanh chanh sắp xếp

- “Ngọc,cậu với Lãng Thần một đội nhé!! Tớ và Lâm Phong một đội!! Thế nào?? Thấy được không??“.

- “Ơ, không phải cậu không thích luật sư Lâm sao?? Sao lại muốn chung đội vậy??. Cậu.....hai người có chuyện gì đó giấu giếm đúng không??“. Cô khó hiểu nhướn mày nhìn Vy

- “À, ừ!!Thì có sao đâu chứ!! Tớ chỉ là muốn chơi thật vui vẻ thôi. Với lại tớ cũng đã hứa với cậu là sẽ không cãi nhau với anh ta nữa mà!!Hihihi!!“. Vy vừa nói vừa cười nhìn cô, sau đó lại nhìn qua Lâm Phong nháy nháy mắt ra hiệu. Lâm Phong nhìn thấy thì cũng “gật đầu” phụ họa theo

- “Phải!! Cô ấy nói đúng á!! Tôi cũng muốn chung một đội với cô ấy“. Lâm Phong nói xong rồi cười híp mắt lại nhìn anh và cô. Cô thì thấy khó hiểu còn anh thì cười đã ngầm hiểu ra ý tứ của họ. Đây là cơ hội cho anh và cô được gần nhau hơn nữa.

- “Mà này, bọn tớ nói trước nhé!! Bọn tớ sẽ không nhường các cậu đâu đấy!!“. Vy nhếch miệng lên nói

- “Được thôi!! Chúng tôi cũng sẽ không thua đâu!! Chúng tôi sẽ chơi hết mình!!“. Anh nhìn Vy kiêu ngạo như vậy mở miệng nói, tràn đầy bản lĩnh của một người đàn ông. Cô nhìn anh quyết tâm như thế thì cũng “gật đầu” đầy kiên quyết,nhất định sẽ không thua. Và thế là trận đấu giữa 4 người chính thức bắt đầu!!!

- Lúc cả bọn bắt đầu cuộc chơi cũng là lúc có rất nhiều người chạy đến chỗ họ reo hò,bởi vì ở đây cả 4 người họ là nổi bật nhất a!!. Đám phụ nữ thì hò hét cổ vũ anh và Lâm Phong còn đám đàn ông thì lại cổ vũ cô và Vy. Lúc Lâm Phong đánh bóng qua phía cô và anh, lực đánh hơi mạnh bay về phía cô. Cô có cảm giác rằng mình không thể làm được và chính lúc ấy anh đã chạy lên đỡ quả bóng cho cô nhưng chẳng may quả bóng quá nhanh bay đến đập trúng vào mặt của anh. Cô nhìn thấy thì lo lắng đi đến đỡ anh dậy hỏi

- “A,Lãng Thần!! Anh không sao chứ?? Sao anh lại đỡ cho tôi, tôi có thể né được mà!!“.

- “Tôi không sao đâu!! Chỉ là tai nạn ngoài ý muốn thôi mà!! Cô đừng lo nha!!“. Anh ngước mặt lên nhìn cô nói nhưng không biết mũi của anh đã bị thương còn chảy máu nữa chứ!! Vy nhìn thấy thì la lên

- “Trời ơi!! Anh bị chảy máu mũi rồi mà nói không sao à, mau mau đứng dậy đi qua kia đi!! Mọi người làm ơn giải tán đi!! Không còn chuyện gì để xem đâu!! Đi thôi, chúng ta đưa anh ấy qua đó đi“. Cô lo lắng và cảm thấy đây là lỗi của mình nên liền đỡ anh qua chỗ ngồi nghĩ ngơi, đến nơi cô đi lấy túi đá và nói với anh ngữa đầu lên đừng cúi xuống như vậy máu sẽ lại chảy càng nhiều hơn nữa. Anh biết rõ cô đang lo cho mình nên rất ngoan ngoãn nghe lời ngữa đầu lên. Được chòm đá lên,mũi của anh đã đỡ hơn nhiều, anh lên tiếng

- “Được rồi, tôi không sao rồi!! Cô đừng như vậy nữa!! Đó đâu phải lỗi của cô, nếu là người khác cũng sẽ làm như thế!! Cô là con gái mà lỡ như có chuyện gì thì sẽ có rất nhiều người lo lắm đấy!! Nhất là.......“. Anh chưa kịp nói hết thì Lâm Phong lo ngại lên tiếng

- “Thần, cậu không sao chứ?? Xin lỗi, là lỗi của tớ. Tớ sơ ý quá!! Quỳnh Ngọc, thật xin lỗi vì lúc nãy đã làm cô sợ!!“.

- “Tôi không sao đâu!! Cũng là do bản thân tôi không thể đỡ được quả bóng đó làm liên lụy đến anh ấy!!“. Cô mĩm cười lắc đầu nhìn Lâm Phong nói

- “Lãng Thần!! Anh không sao thật chứ??“. Lúc này là Vy lên tiếng hỏi

- “Tôi không sao rồi!! Đừng lo!!“. Anh cười nói với Vy

- “Tôi thấy hay là bây giờ chúng ta trở về khu nghỉ dưỡng để cho anh nghĩ ngơi đi!! Như vậy tôi sẽ yên tâm hơn!!“. Cô nhìn anh nói

- “Nhưng.... Chúng ta cũng mới ở đây mà!! Đâu cần thiết!! Tôi không sao thật mà!! Hay là chúng ta cứ ở đây chơi tiếp đi!!“. Anh nhìn cô lắc đầu bảo không sao kêu cô cứ ở lại nhưng cô lại không đồng ý

- “Không được!! Bây giờ anh đang bị thương, chúng ta không cần thiết phải ở lại. Anh mau nghe lời tôi trở về nghĩ ngơi đi!!“. Cô nhìn anh với ánh mắt kiên quyết

- “Thần, Quỳnh Ngọc nói đúng đó, cậu tốt nhất là trở về nghĩ ngơi thôi!!“. Lâm Phong cũng đồng ý với ý kiến của cô. Vy đứng bên cạnh cũng “gật đầu” theo. Anh nhìn 3 người kiên quyết như thế không còn cách nào khác đành phải trở về và anh cũng không muốn để cho cô lo lắng rồi cảm thấy đây là lỗi của mình. Và rồi cả 4 người cùng thu dọn đồ đạc trở về khu nghỉ dưỡng.

-------phân cách tuyến chuyển cảnh------

- Trở về phòng mình, cô cảm thấy rất lo lắng cho anh,lỡ chẳng may anh bị nặng hơn thì làm sao,cô không biết mình phải làm gì ngồi trên giường thở dài một tiếng. Đúng lúc, Vy vừa từ phòng tắm đi ra,nhìn thấy bạn mình đang ngồi thẩn thờ trên giường thì lên tiếng

- “Sao thế Ngọc?? Vẫn còn lo cho Lãng Thần sao?? Chẳng phải anh ấy đã nói là không sao rồi à!! Cậu yên tâm đi mà!!“.

- “Nhưng mà..... Lỡ anh ấy có chuyện gì thì làm sao??“. Cô vẫn lo cắn cắn môi nhìn Vy nói

- “Được rồi, tớ hứa với cậu nếu Lâm Phong có gọi qua thì tớ sẽ thông báo cho cậu biết, còn bây giờ là lúc cậu đi tắm và nghĩ ngơi,mau mau đi thôi nào!! Đừng lo nữa nhé!!“. Cô nghe Vy nói vậy thì yên tâm “gật đầu” đi vào phòng tắm sau đó nghĩ ngơi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.