Công Lược Không Luồn Cúi Nam Nhân

Chương 104: Chương 104: Bước ngoặt (2)




Người dịch: Bunny Crusher

***

“Đồ nhà quê, không có kiến thức.” Leo phổ cập khoa học cho người phụ nữ tới từ nơi sơ khai nguyên thủy, “Công nghệ thế giới giả tưởng dù có thể tái hiện phần cứng của thế giới một cách hoàn hảo, cũng có thể khiến NPC hành động có quy luật. Nhưng, dù nó trông có thật đến đâu đi chăng nữa, cô cũng biết đó là giả.”

“Sau này, có người thay thế hệ thống bằng bộ não con người, xây dựng và ban tặng cho thế giới một linh hồn. Thế giới như vậy được gọi là thế giới mô phỏng.”

“Không phải ai cũng làm được đâu, chỉ có một nhóm nhỏ người có sóng não khác với người thường mới có thể thực hiện được. Bọn họ có thể xây dựng một thế giới với đầy đủ logic và linh hồn. Nhóm người này được gọi là Xây dựng sư. Xây dựng sư tạo ra khung cấu trúc cho thế giới, hệ thống nhường lại vị trí chủ đạo điều khiển, chỉ phụ trách mảng bổ sung các chi tiết.”

“Ví dụ như, Nghiêu Sâm sống trong biệt thự sang trọng, anh ta có giá sách bằng gỗ nguyên khối đắt tiền chất đầy sách, anh ấy thích đọc về các nhân vật truyền kỳ. Những thứ này, cô sẽ là người quyết định. Nhưng mà nội dung bên trong từng quyển một nằm trên giá sách kia, đều do hệ thống hỗ trợ bổ sung. Một số đến từ cơ sở dữ liệu, một số là thông tin được rút ra từ bộ não của cô, tóm lại, sẽ để cho những chi tiết này kết hợp với nhau, chèo chống thế giới cô đã cấu tạo.”

“Hàn Yên Yên, tôi đã quét sóng não và tìm thấy cô. Khi nhìn trị số của cô, tôi liền biết cô chắc chắn sẽ trở thành một Xây dựng sư ưu tú. Tôi quả là có một đôi mắt tinh tường. Ha ha ha ha…” Trong tiếng cười của Leo mang theo sự khâm phục bản thân.

Mặt Hàn Yên Yên không một chút cảm xúc nói: “Nói một đống như vậy cũng có khác gì thế giới giả tưởng đâu. Gọi là thế giới giả tưởng có gì không được.”

“Phi phi phi! Đồ nhà quê! Hàm lượng kỹ thuật trong này cách biệt rất xa! Đồ nguyên thủy như cô không hiểu đâu!” Đánh giá về công nghệ như chạm phải chỗ nhạy của Leo vậy.

“Tôi cho cô biết, thế giới mô phỏng sau này đã bị cấm, biết tại sao không?” Gã thao thao bất tuyệt nói, “Bời vì quá! Giống! Thật!”

“Bởi vì quá giống thật, khiến cho rất nhiều người trầm mê vào nó mà không thể cai được. Điều này lan rộng rất nhanh, biến nó thành ma túy làm hại tinh thần! Cuối cùng, chính phủ các bên phải liên hợp chung tay quản lý.”

“Tuy nhiên, nguyên nhân sâu xa khiến kỹ thuật này bị cấm là vì, có người đã thành công biến thế giới mô phỏng thành một Thứ thế giới. Hai lúa như cô chắc chắn không biết cái gì gọi là Thứ thế giới. Thứ thế giới chính là…. Chà, tôi phải suy nghĩ làm sao để giải thích cho cô hiểu. Chờ tôi nhìn xem trong hệ thống kiến thức của cô có khái niệm tương đồng không….”

“A tìm được rồi, đây là cái gì? Ba nghìn thế giới? Ừ, không quá chính xác nhưng cũng có ý đúng. Tiểu thiên thế giới, trung thiên thế giới, đại thiên thế giới. Tự cô hiểu đi.”

Hàn Yên Yên là một người có khả năng liên kết rất cao, để hiểu khái niệm này đối với cô không có gì là khó.

“Ý của anh là, một thế giới mô phỏng là thế giới giả. Nhưng một Thứ thế giới, là một thế giới chân chính?” Cô hỏi.

“Đúng rồi đúng rồi, tôi biết là cô có thể lý giải được.” Leo mừng rỡ.

Hàn Yên Yên khiếp sợ: “Làm sao có thể thực hiện hóa công nghệ này được?”

“Năng lượng a! Cung cấp đủ năng lượng để thế giới mô phỏng tự động vận chuyển, thoát ly khỏi hệ thống nó đã được sáng tạo là có thể thăng cấp thành Thứ thế giới.Nó sẽ không bao giờ bị chặt đứt hoặc đóng lại. Nó có thể tự sinh sôi không ngừng, tự mình tồn tại.”

“Quá tuyệt vời.” Hàn Yên Yên tán thưởng, nhanh chóng bày tỏ sự ngưỡng mộ của nông thôn lạc hậu đối với văn minh tiên tiến, thỏa mãn lòng hư vinh của Leo.

“Dĩ nhiên là tuyệt vời rồi. Cô không biết công nghệ này đã gây nên sóng gió lớn cỡ nào, gây ra bao nhiêu rắc rối đâu. Cuối cùng, chính phủ các bên đạt được sự đồng thuận và nhất trí rằng, công nghệ này vi phạm “Pháp luật cơ bản về vị diện vũ trụ và sinh mệnh” và hoàn toàn cấm đoán công nghệ này. Haiz…” Leo thở dài mang theo tiếc thương vô vàn.

Hàn Yên Yên lại hỏi: “Pháp luật cơ bản về vị diện vũ trụ và… sinh mệnh?”

“Ý của anh là, sau khi thế giới mô phỏng thăng cấp thành Thứ thế giới, những sinh mệnh giả được tạo dựng bên trong cũng….” Giọng của cô có chút run rẩy.

“Dĩ nhiên cũng thăng cấp theo, theo quy định của pháp luật cơ bản về sự sống, họ đến cùng cũng có thể xem là sinh mệnh chân thực. Ngẫm lại mà xem, ví dụ như cô hay tôi, chúng ta đều cảm thấy mình là thật. Nhưng ai có thể biết được chúng ta không phải đang ở trong một Thứ thế giới được một thế giới cao cấp hơn chế tạo? Cho nên…. Khoan đã!” Leo đột nhiên phản ứng lại, cười khùng khục: “Mẹ nó, Hàn Yên Yên ơi là Hàn Yên Yên, cô đang nghĩ gì vậy? Cô vẫn nghĩ tới Kiều Thành Vũ à?”

Bản chân thật của gã cười tới rùng mình: “Trời ơi, một đồ nhà quê như cô cũng dám nghĩ tới chuyện đó! Cô có biết để thế giới mô phỏng thăng cấp thành Thứ thế giới cần bao nhiêu năng lượng không? Cần cả một hành tinh a! Còn nhất định phải là một hành tinh giàu có khoáng năng lượng! Chết tiệt thật, ngay cả tôi còn không dám nghĩ tới, trừ phi tôi là đại phú hào! Cô, một người nguyên thủy như cô, lại có cái ý tưởng này, ôi trời ơi cười chết tôi! Cô thật sự thích người đàn ông chính mình sáng tạo ra nhỉ? Cũng đúng, dù sao cũng là hình tượng lý tưởng của cô mà.”

Hàn Yên Yên chờ gã cười khoảng nửa phút mới nói: “Trên đời này, chỉ có ý tưởng con người là không thể bị kiềm chế. Dù không làm được, cũng không thể ngăn chặn ước muốn của tôi.”

“Được rồi, được rồi. Cô muốn ước cứ ước thoải mái. Cô thú vị thật đấy.” Leo cười không thở nổi.

“Công nghệ này hoàn toàn bị cấm, cho nên Leo…” Hàn Yên Yên nói, “Tất cả những việc anh đang làm hiện tại đều phạm luật, đúng không?”

Tiếng cười của Leo đột ngột dừng lại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.