Cửu Tinh Bá Thể Quyết

Chương 322: Chương 322: Chợt nghe thấy tà ma (2)




- Khảo hạch tiếp theo do ta chủ trì, các ngươi có thể nhìn thấy rồi, sau lưng ta có hơn chín ngàn huyệt động, nơi đó chính là nơi các ngươi phải khảo hạch.

Đồ Phương chỉ về phía vách núi phía sau, theo động tác của Đồ Phương, các lão giả vốn đang nhắm mắt chậm rãi mở mắt ra.

Phía trước chỗ họ ngồi, chậm rãi dâng lên một cột đá cao tới hơn trượng, to cỡ vại nước, bên trên che kín văn lộ quỷ dị, tràn ngập khí tức phong cách cổ xưa.

Những cột đá đó hiện lên, tất cả lão giả vươn tay vỗ lên cột đá, một cỗ lực lượng dồi dào rót vào trong đó.

Văn lộ trên cột đá ở trong tay những lão giả đó bắt đầu chậm rãi tỏa sáng, giống như sống lại.

Vù.

Khi văn lộ trên những cột sáng đó toàn bộ sáng lên, cả vách đá phát ra một tiếng nổ vang, đại địa rung chuyển, uy áp khủng bố tỏa ra, giống như muốn ép người ta thành bánh thịt.

Đó là một loại uy áp trên linh hồn, đến từ sâu trong linh hồn, khiến người ta tâm sinh kính sợ và sợ hãi, tất cả mọi người không kìm lòng được lui về phía sau vài bước, đó là một loại bản năng.

Có điều có sáu người không lui lại, vẫn đứng yên tại chỗ, thoải mái như cây bách cổ. Bọn họ phân biệt là Đường Uyển Nhi, Diệp Tri Thu, Lôi Thiên Thương, Tề Tín, Nhạc Tử Phong, còn có một người chính là Long Trần.

Đồ Phương nhìn sáu người này, không khỏi gật gật đầu, lần này không ngờ đồng thời xuất hiện sáu cường giả, nếu ở vực khác cũng xuất hiện nhiều như vậy, sự quật khởi của Huyền Thiên Biệt Viện là thế không thể đỡ.

Theo vách núi chấn động, trên những huyệt động đó, cửa đá vốn đóng chặt chậm rãi dâng lên, giống như ác ma mở mắt, một cỗ khí tức cực kỳ tà ác truyền đến, khiến người ta cả người lạnh toát.

Trong những huyệt động đó là một mảng đen xì, không nhìn rõ tình hình bên trong, có điều quang mang từ cột đá phát ra chiếu sáng cửa động, khiến người ta có thể nhìn thấy phía trên mỗi cửa động có một số ký hiệu.

- Những huyệt động này sẽ là nơi thí luyện cuối cùng của các ngươi, thí luyện chia làm ba quy cách, phân biệt là ngoại môn, nội môn, hạch tâm.

Đồ Phương chỉ vào hơn một ngàn huyệt động phía sau, nói:

- Các ngươi có thể nhìn thấy huyệt động bên trong kỳ thật là lớn nhỏ khác nhau, năm ngàn tám trăm bảy mươi sáu huyệt động ở phía dưới cùng là khảo hạch cấp ngoại môn, chỉ cần thông qua, các ngươi sẽ trở thành đệ tử ngoại môn của biệt viện.

Long Trần lúc này mới chú ý thấy huyệt động trên vách đá không ngờ chia làm ba tầng thượng trung hạ, kích cỡ của huyệt động cũng khác nhau, có điều khác biệt không quá lớn, nếu không phải có Đồ Phương nhắc nhở thì rất khó nhìn ra.

- Ba ngàn chín ttăm mười sáu huyệt động ở giữa là khảo hạch cấp nội môn, cũng giống như trên, chỉ cần ngươi thông qua khảo hạch, chính là đệ tử nội môn.

Mà một trăm tám mươi bảy huyệt động bên trên cùng là khảo hạch cấp hạch tâm, muốn trở thành đệ tử hạch tâm, nhất định phải vượt qua một cửa đó.

Đồ Phương nhìn mọi người nói.

Tất cả mọi người đều dùng ánh mắt bức thiết nhìn những huyệt động đó, trong lòng tràn ngập chờ mong, qua được cửa sẽ chính là đệ tử chân chính của Huyền Thiên Biệt Viện.

Trong bản đồ khảo hạch, có rất nhiều người có được không ít lợi ích, dục vọng đối với tiến vào Huyền Thiên Biệt Viện cũng càng bức thiết hơn.

- Có điềutrước khi khảo hạch, ta cần kể cho các ngươi một cố sự, các ngươi phải nghiêm túc lắng nghe, bởi vì cái này liên quan tới sinh tử sau này của các ngươi.

Đồ Phương nhìn lướt qua mọi người, vẻ mặt nghiêm trang nói.

Hai chữ “Sinh tử” giống như hai đại chùy hung hăng nện vào trong lòng mọi người, không ít người đã cảm thấy hô hấp bắt đầu trở nên khó khăn.

Ở trong gia tộc, bọn họ là bảo bối cao cao tại thượng, nhưng ở đây, bọn họ liền biến thành cỏ dại, không còn là nhân vật chính.

Đặc biệt là rất nhiều người, tận mắ tnhìn thấy thiên tài giống như bọn họ chết thảm trong bản đồ khảo hạch, bọn họ quả thực là sợ tới vỡ mật, lần đầu tiên cảm thấy tử vong cách mình gần như vậy.

Thấy tất cả mọi người đều nín thở lắng nghe, Đồ Phương gật gật đầu, tiếp tục nói:

- Các ngươi đều là con cháu thế gia, tụ tập ngàn vạn sủng ái trên người, các ngươi thiên tư trác tuyệt, các ngươi thiên phú dị bẩm, được gia tộc ký thác kỳ vọng rất lớn.

Có điều thông qua khảo hạch thời gian dài như vậy, các ngươi có phát hiện hay không, kỳ thật các ngươi chỉ là một đám phế vật.

Những lời này của Đồ Phương được nói một cách vô cùng lạnh lùng, không hề có tình cảm, cũng không hề trào phúng, giống như đang nói một sự thật, khiến rất nhiều người sắc mặt phẫn nộ, bọn họ cảm thấy đây là làm nhục bọn họ.

- Ở trước mặt tử vong các ngươi có sợ hãi không, có do dự không, có nghĩ tới bỏ cuộc không? Nếu có, như vậy đừng không thừa nhận, ngươi chính là một phế vật.

Ma thú trong bản đồ khảo hạch trước đó đều là biệt viện an bài đặc biệt, ma thú cấp hai có rất nhiều, dưới tình huống bình thường, các ngươi chỉ cần phát huy ra tám phần chiến lực là có thể dễ dàng kích sát.

Nhưng kết quả lại khiến ta rất thất vọng, trong khảo hạch trước đó tổng cộng có một ngàn năm trăm tám mươi bảy người chết trong tay ma thú cấp hai nho nhỏ, ngươi nói các ngươi không phải là phế vật thì là gì?

Đối mặt với ma thú cấp hai, không có sự thủ hộ của cường giả, các ngươi sợ hãi, khi sinh mệnh bị uy hiếp, các ngươi không ngờ ngay cả một nửa chiến lực cũng không phát huy ra được, không phải phế vật thì là gì?

Lời nói của Đồ Phương khiến đại đa số người đều cúi đầu, bọn họ quả thật giống như Đồ Phương vừa nói, khi đối mặt với uy hiếp sinh tử, bọn họ quả thật quá sợ hãi, không thể phát huy ra toàn bộ chiến lực, có một số người tìm được đường sống trong chỗ chết, đến nay còn nghĩ lại mà sợ.

- Đừng tìm cớ, đó là người nhà tôi luyện các ngươi không đủ, quản các ngươi quá rộng, cường giả sở dĩ có thể trở thành cường giả, là phải nghĩ hết mọi biện pháp khiến mình trở nên mạnh mẽ hơn, mà kẻ yếu căn bản không có cơ hội để tìm cớ, bởi vì bọn họ đều chết rồi.

Đồ Phương nhìn những người trong ánh mắt vẫn mang theo vẻ không phục, lạnh lùng nói.

Đường Uyển Nhi nghe Đồ Phương nói vậy, lén nhìn Long Trần đang hai mắt nhìn trời, mặt không biểu tình, sao cảm thấy ngữ khí nói chuyện của hai người giống nhau thế nhỉ.

- Nói với các ngươi những cái này, là để cảnh báo cho các ngươi, tu hành là một con đường chỉ tiến không lùi, ai sợ chết thì mau đi đi.

Bởi vì những gì hôm nay các ngươi đối mặt chỉ là một trò chơi trẻ con, bởi vì kẻ địch của các ngươi sau này sẽ khủng bố hơn vạn lần.

Bọn chúng được chúng ta gọi là - tà ma!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.