Đặc Thù Không Gian

Chương 66: Q.5 - Chương 66: Có phải là mẹ?




Ads

Thấy tình cảnh như vậy, Long Vũ cũng không thể tiếp tục ẩn nấp. Hắn dùng vũ kĩ hỏa phệ, phóng xuất ra một con Hỏa Long, mấy hắc y nhân kêu lên một tiếng đau đớn, sau đó ngã xuống. Trong đó, hai người đã bị Hỏa Long cắn nuốt.

Vinh Đại nhìn thấy cảnh này, sắc mặt cũng hơi đổi, ngón tay hơi động một chút, trong khoảnh khắc, trong tay đã có thêm một thanh Song Nhận kiếm, ánh mắt tràn đầy sát khí.

Em ruột chết đi, đã khiến cho hắn hoàn toàn phẫn nộ

Sau đó, nữ tử đã phi thân ra ngoài, bảy tám hắc y nhân cũng đuổi theo.

Long Vũ cầm Thiên Sư pháp kiếm trong tay kêu to một tiếng, cả người nhanh chóng bay tới tiếp viện cho nàng. Long Vũ bay ra ngoài đại sảnh, giữa không trung, cũng không biết từ đâu xuất hiện vài đạo thân ảnh bay ra, hung hăng đánh về Long Vũ khi hắn còn chưa đứng vững.

Long Vũ mặc dù kinh sợ nhưng không hoảng loạn, một kiếm đâm tới hắc y nhân. Người kia không thể tấn công tiếp, thân hình hơi nghiêng, khó khăn lắm mới tránh được kiếm khí của Thiên Sư pháp kiếm.

Hỏa quang bắn ra bốn phía, Long Vũ phát động Thiên Sư pháp kiếm, lấy ngọn làm trụ cột, không có quy tắc, nhân lúc mấy hắc y nhân không kịp đề phòng, đem họ tách ra.

Lại nhìn nữ tử kia, tuy rằng bị hơn mười hắc y nhân vây quanh nhưng vẫn chiếm thượng phong. Thanh lợi kiếm múa lên, không có kẽ hở nào khiến những hắc y nhân kia không thể tới gần

Long Vũ sau khi đáp xuống đang muốn phản công, không ngờ một màn hàn khí phủ xuống, một âm thanh âm hiểm truyền tới:

- Tiểu tử, ngươi rốt cuộc là ai?

- Lão tử là muốn lấy mạng ngươi…

Long Vũ trầm hống một tiếng, Thiên Sư kiếm pháp trong tay cũng không lưu tình, một đạo hỏa long bay tới.

Vinh Đại là bát cấp kiếm tiên cũng không giám trực tiếp đón đỡ một kiếm của Long Vũ. Thân hình hơi nghiêng, tránh được. Trong mắt tóe ra mấy đạo hàn quang hỏi:

-Ngươi cũng đến tìm người nô lệ số ba mươi?

Long Vũ cười lớn:

- Ta đây là gặp chuyện bất bình rút đao tương trợ.

Bên kia, mấy hắc y nhân theo sát phía sau Long Vũ, thấy Vinh Đại ngăn cản Long Vũ cũng đều yên lặng đứng nhìn.

- Các ngươi đi đối phó với nữ tử kia...

Vinh Đại quát lạnh một tiếng, sát khí trong mắt tái hiện.

Long Vũ cười lạnh đáp:

- Cái chết của em ngươi hoàn toàn là do một tay ngươi tạo thành. Nếu không phải do người tâm địa độc ác thì làm sao xuất hiện chuyện như vậy?

Vinh Đại lạnh lùng hừ một tiếng:

- Hãy bớt nói nhảm đi, ta chỉ biết em ta là do các ngươi hại chết. Các ngươi nhất định phải chôn cùng nó...

Nói xong, toàn thân Vinh Đại tỏa ra một cỗ sát khí cường đại. Trong lòng Long Vũ cũng có chút lo lắng, người này tu vi cao hơn hắn, hơn nữa lúc này toàn thân sát khí, rất khó có thể đối phó.

Long Vũ đem toàn bộ đạo lực chậm rãi vận chuyển, thần thức tỏa ra bốn phía, tập trung quan sát xung quanh, tùy thời đối phó với nguy cơ chuẩn bị phát sinh.

- Chủ nhân chú ý phía sau.

Ngay khi La Lâm nhắc, Long Vũ cũng đã phát hiện đằng sau hắn, bốn gã hắc y nhân đang lao tới. Long Vũ không quay đầu lại, Thiên Sư pháp kiếm vung về phía sau, một đạo tử quang xẹt qua, sát khí bắn ra bốn phía.

- Ầm ầm.

Thiên Sư pháp kiếm phát ra kiếm quang, đồng thời cắt đứt công kích từ bốn hướng khác nhau.

Bốn hắc y nhân cầm trong tay kiếm gãy, lui ra sau vài bước, trên mặt tràn ngập thần sắc không thể tưởng tượng nổi, trợn mắt há mồm nhìn Long Vũ.

Đứng ở phía đối diện với Long Vũ, Vinh Đại lại càng kinh hãi không thể nói thành lời, miệng đang cười lại há ra thật to. Bởi vì hắn rất rõ ràng, một đòn kia, có thể giết chết Long Vũ, ai ngờ lại xuất hiện dị biến.

Long Vũ vung Thiên Sư pháp kiếm lên, lạnh lùng nói:

- Đến đây đi...

Vinh Đại đột nhiên không dám nhúc nhích. Tuy rằng lúc trước hắn cảm nhận được thực lực của Long Vũ không mạnh, nhưng một kiếm này làm hắn sinh ra hoài nghi, thế nên không dám hành động thiếu suy nghĩ.

- A!!!

Đúng lúc này, nữ tử kia liên tục chém giết ba bốn hắc y nhân, xung quang truyền đến vài tiếng kêu thảm thiết.

Vinh Đại mắt đầy hàn quang, nhìn chằm chằm vào nhất cử nhất động của Long Vũ. Đồng thời, hắn ra hiệu mấy hắc y nhân kia tiếp tục tấn công Long Vũ.

Cho bọn kia ra tay trước, hắn còn phải quan sát.

Long Vũ vẫn không quay đầu lại, thế nhưng, ý thức linh mẫn giúp hắn thấy được, phía sau kình phong đang đánh tới, bốn hắc y nhân đã ra tay với hắn.

Vinh Đại nhân cơ hội cũng phóng xuất ra khí thế cường đại, sát ý lạnh băng.

Long Vũ tập trung tinh thần cảm ứng xung quanh. Thiên Sư pháp kiếm nhất thời bay múa tạo ra quanh người một đạo phòng ngự dày đặc.

- Diệt Thiên Thần Long…

Phòng ngự một lúc, Long Vũ lấy bảy phần đạo lực, thi triển Diệt Thiên kiếm quyết, triệu hồi ra Thần Long hướng tới bốn hắc y nhân đánh tới. Chỉ một khắc thời gian, bốn hắc y nhân đều hét thảm một tiếng, tuyệt khí bỏ mình.

Trong lòng Vinh Đại kinh hãi, kiếm quyết như vậy hắn đã từng gặp qua trong lần tụ họp tại Cửu Đỉnh hội, thi triển chiêu thức này là người hợp tác cùng Cửu Đỉnh hội- Hắc Minh. Nhưng lúc này đây, lại nhìn thấy ở một thiếu niên không tên không tuổi.

Long Vũ chau mày, lạnh lùng nói:

- Sợ sao?

Vinh Đại cũng không phải là người dễ trêu chọc. Nhưng với thân thủ của Long Vũ, hắn lại thập phần kiêng kị.

Long Vũ cảm thấy đối phương không muốn cùng mình động thủ, cười lạnh nói:

- Ngươi thật sự sợ?

Vinh Đại luôn cảm thấy hiện tại không rõ thực lực của Long Vũ như thế nào, cho nên không dám hành động thiếu suy nghĩ, ho nhẹ một tiếng nói:

- Thật sự là một thiếu niên anh hùng. Kiếm quyết của tiểu huynh đệ quả nhiên lợi hại. Không biết, ngươi cùng Hắc Minh có quan hệ như thế nào?

- Ngươi cảm thấy thế nào?

Long Vũ lúc này mới phát hiện, Vinh Đại e ngại mình nguyên do ở Hắc Minh. Cho dù như vậy cũng tốt. “Cáo mượn oai hùm” thì đã sao.

- Ta không biết... Kính xin tiểu huynh đệ báo cho...

Vinh Đại trừng mắt, cao giọng hỏi:

- Tiểu huynh đệ, ta hi vọng ngươi có thể thành thật với ta. Nếu không... Ha ha.

Đúng lúc này, nữ tử đã bức lui được mười mấy hắc y nhân, nàng lăng không bay đến đứng sánh vai một chỗ với Long Vũ:

- Ngươi cũng vì người nô lệ số ba mươi?

-Không sai.

Long Vũ nghiêm túc gật đầu:

- Xin hỏi cô nương xưng hô thế nào?

Long Vũ đến lúc này mới nhìn rõ, nguyên lai, nữ tử này mang khăn che mặt, căn bản, không nhìn rõ dung mạo của nàng.

- Tên chẳng qua chỉ là một cái danh hiệu, tôi và cậu nếu như cùng chung mục đích mà tới, sao không liên thủ tác chiến cứu ra nô lệ số ba mươi. Nếu có duyên, chúng ta luận đàm sau cũng không muộn.

- Tiểu huynh đệ, ta xem ngươi cùng Hắc Minh đại nhân có quan hệ sâu xa, ta cũng không làm khó dễ ngươi. Như vậy đi, nô lệ số ba mươi, ta có thể cho ngươi mang đi, nhưng ngươi phải đảm bảo sẽ không xen vào chuyện của người khác.

Vinh Đại nói xong, chuyển mắt qua hồng y nữ tử nói:

- Cô ta giết chết Truy Phong nên ta nhất định phải lưu nàng ta lại, cho chôn cùng với em trai ta.

-Đáp ứng hắn.

Hồng y nữ tử vội vàng nói.

Long Vũ có chút do dự, hồng y nữ tử là bạn chứ không phải địch, hắn cũng không muốn thấy chết mà không cứu.

- Đừng do dự nữa, cứu người quan trọng hơn, ta có thể ứng phó với Vinh Đại cùng lũ tay sai này.

Hồng y nữ tử thúc dục.

- Được rồi.

Long Vũ điều chỉnh lại tâm trạng, cao giọng nói với Vinh Đại

- Ta đáp ứng ngươi, chỉ cần ngươi giao ra nô lệ số ba mươi, ta sẽ không nhúng tay vào ân oán của các ngươi.

-Tốt lắm.

Vinh Đại nghe vậy nhất thời thở dài nhẹ nhõm:

- Mang nô lệ số ba mươi ra đi...

Rất nhanh, nô lệ số ba mươi trên danh sách được hai gã hắc y nhân mang ra. Lúc này, Mã Hiểu Mai cũng từ hướng khác chạy lại, đứng sánh vai với Long Vũ.

Hồng y nữ tử dừng ánh mắt trên người nô lệ số ba mươi, rất nhanh, trong giọng nói của nàng tràn ngập thất vọng:

- Không phải người ta muốn tìm...

Long Vũ cũng cẩn thận nhìn chằm chằm người nọ, đồng dạng, trên mặt hắn cũng có chút thất vọng. Tuy ánh mắt có chút giống nhau, nhưng dung mạo lại hoàn toàn bất đồng. Hơn nữa, người này căn bản không biết võ công, La Lâm hoàn toàn có thể xác định được điều này.

- Tiểu huynh đệ, đây là người cậu muốn tìm sao?

Hồng y nữ tử hỏi.

- Không phải ! Long Vũ thở dài nói:

- Xem là, lần này lại mất công...

Dừng lại một chút, Long Vũ đột nhiên lại hỏi:

- Không biết chúng ta tìm, có phải là cùng một người?

Hồng y nữ tử đang muốn đáp lại, bên này, Vinh Đại không nhịn được, cầm thanh kiếm trong tay, như tia chớp vọt tới. Bộ dáng như hận không thể một kiếm giết chết hồng y nữ tử.

Hồng y nữ tử quyết không chịu rớt lại phía sau, tốc độ của nàng so với Vinh Đại còn nhanh hơn. Chỉ vừa động thân, đã vọt tới mấy thước, mũi kiếm nhằm thẳng ấn đường Vinh Đại.

Vinh Đại thản nhiên cười, cũng phải thừa nhận kiếm của nữ tử nhanh.

Nhưng, đối với hắn, điều này cũng không quan trọng, nữ tử này phải chết.

- Bịch…

Trong lúc hai người đang cận chiến, trường kiếm của nữ tử chém mạnh vào lưỡi kiếm của Vinh Đại. Vinh Đại nhất thời kêu lên đau đớn, lưỡi kiếm trong tay ngắn mất một đoạn. Hắn cảm nhận được trên thân kiếm truyền đến kình khí, khiến cho thanh kiếm bị phá hủy. Sắc mặt của hắn trở nên cực kì khó coi, hắn thực sự không thể ngờ được, thế gian lại có một đối thủ đáng sợ như vậy. Nhưng giờ phút này, hắn lại nhất định phải đối phó với một địch nhân như vậy.

- Bằng hữu, không sao chứ...?

Long Vũ nhịn không được cất tiếng hỏi. Nữ tử hình như không sao, hắn cắn bản không cần lo lắng cho nàng.

Vinh Đại gắng gượng bình tĩnh, trong lòng tràn ngập kinh hãi. Đối thủ một kiếm chặt đứt kiếm của hắn, dủ thấy tu vi cao minh. Giờ phút này rơi vào thế cục ngọc đá cùng tan.

Rất nhanh, thuộc hạ của hắn mang tới cho hắn một thanh trường kiếm mới.

Lúc này, hắn mang một thanh cự kiếm được đúc từ huyền thiết. Mặc dù không linh hoạt được bằng thanh kiếm trước, nhưng lực sát thương cường hãn hơn một chút.

- Giết!

Một tiếng giết thét ra, hắn hướng hồng y nữ tử lao tới, tốc độ nhanh như thiểm điện.

Nữ tử cũng lao ra, tốc độ có vẻ còn nhanh hơn cả Vinh Đại.

Vinh Đại cầm cự kiếm nên ảnh hưởng tới sự linh hoạt, ngay thời điểm hắn giơ kiếm công kích, kiếm của hồng y nữ tử đã phá không lao tới. Hắn căn bản không có một chút cơ hội.

- Ầm !!!

Một tiếng nổ lớn vang lên, Vinh Đại chao đảo. Khi hai người cận chiến, hắn bị kiếm khí của hồng y nữ tử bức phải lui về phía sau mấy bước. Ngay khi thân thể chưa đứng vững, hắn đã cảm thấy trên cổ truyền đến một hàn ý lạnh lẽo. Mũi kiếm lạnh như băng của hồng y nữ tử đã đặt lên cổ hắn…

Hắc y nhân xung quanh thấy lão đại của mình bị bắt, vội vàng lao tới.

Long Vũ cùng Mã Hiểu mai thì vội vàng bảo vệ trước người nữ tử.

Vinh Đại chợt cảm thấy tuyệt vọng. Hắn biết, bất kể thế nào thì hắn chỉ có một con đường là chết. Hắn nhắm mắt, âm thầm thở dài một tiếng:

- Các ngươi đều lui ra đi, các ngươi không phải là đối thủ của cô ta...

Hồng y nữ tử nhìn Vinh Đại cười lạnh một tiếng:

- Ta hỏi ngươi, các ngươi đã bắt giữ một nam tử tên Long Thiên Diệu?

Lời này vừa nói ra, Long Vũ cùng Mã Hiểu Mai nhất thời chấn động, nhất là Long Vũ, lời nói của nữ tử đã xác nhận suy đoán của hắn.

Bọn họ đến vì cùng một người.

Nhưng hắn thực sự không nghĩ ra, trong Huyền Cảnh, còn có người cũng đang tìm cha hắn - Long Thiên Diệu?

-Ta không biết...

Lời nói còn chưa dứt, Vinh Đại chợt cảm thấy cổ đau đớn. Một dòng máy tươi từ cổ Vinh Đại chảy xuống. Hồng y nữ tử thêm một chút lực vào kiếm khiến Vinh Đại đau đến sắc mặt tái nhợt.

- Ngươi tốt nhất hãy suy nghĩ kĩ trước khi trả lời ta...

Giọng nói của hồng y nữ tử tràn ngập sát khí.

Vinh Đại vội vàng nói:

- Ta thực sự không biết có người như vậy....

- Vậy tại sao các ngươi truyền ra tin tức có quan hệ với Long Thiên Diệu?

Hồng y nữ tử căm hận hỏi.

- Không biết ! Ta thực sự không biết.

Vinh Đại giờ phút này cảm thấy ủy khuất không thôi. Hắn thực sự không biết ai là Long Thiên Diệu.

Long Vũ thấy vậy, trong lòng chợt giật mình kinh sợ, âm thầm suy nghĩ: “Không lẽ, có người có ý tung tin đồn?”

- Thật sự không biết?

Sắc mặt hồng y nữ tử hơi đổi, tay tăng thêm chút lực. Vinh Đại đau đớn kêu lớn, nhưng hắn không thay đổi câu trả lời, lời hắn nói đúng là sự thật.

- Vậy nguoi có thể chết được rồi!!

Giọng nói của hồng y nữ tử không che dấu được một chút thất vọng trong đó...

Nói xong, cổ tay nữ tử rung lên, đầu của Vinh Đại nhất thời bay ra ngoài, một dòng máu tươi bắn ra giũa không trung.

Mắt thấy lão đại bị giết, đám hắc y nhân tranh nhau chạy trốn. Trong nháy mắt, đã không còn một người. Long Vũ nhân cơ hội hỏi:

- Xin hỏi nữ hiệp, Long Thiên Diệu là gì của cô?

Hồng y nữ tử liếc mắt nhìn Long Vũ, hơi do dự rồi mới trả lời:

- Cừu nhân...

- Cừu nhân?

Long Vũ tựa hồ có chút giật mình:

- Điều này làm sao có thể?

- Sao lại không có khả năng?

Hồng y nữ tử thản nhiên nói:

- Cậu là gì của Long Thiên Diệu?

- Cô đã là cừu nhân của ông ta, tôi không thể trả lời…

Nói thật, khi nghe nữ tử nói như vậy, Long Vũ có chút không hiểu được thân phận của nữ tử. Trước khi biết rõ thân phận của nữ tử, Long Vũ không muốn tiết lộ thân phận mình.

-Đã là như vậy, sau này sẽ gặp lại.

Nói xong, hồng y nữ tử liền lăng không mà đi, trong chớp mắt, đã không còn thấy bóng dáng.

- Cô ta rốt cuộc là ai?

Long Vụ tự hỏi.

Mã Hiểu Mai bên cạnh đoán:

- Có phải là mẹ anh không? Nếu không phải, em cũng không nghĩ ra trong Huyền Cảnh còn có ai khác đi tìm cha anh.

Lời này vừa nói ra, thân thể Long Vũ chấn động mạnh mẽ.

Suy nghĩ một lát, Long Vũ duỗi tay vỗ vỗ sau gáy:

- Đúng vậy, anh tại sao không cẩn thận tra hỏi một lần nhỉ?...Đáng tiếc, người ấy đã đi xa rồi...

Nhìn thấy Long Vũ có chút hối hận, Mã Hiểu Mai an ủi:

- Anh Vũ, không có chuyện gì đâu. em tin rằng chúng ta còn có thể gặp lại bà ta. Anh đừng quên là chúng ta đang đi tìm cùng một người.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.