Đại Đạo Vĩnh Hằng

Chương 59: Chương 59: Huyễn Cảnh, Lật Đổ Vương Quyền




Chu Trần sinh ra và lớn lên ở Chu gia thôn, đương nhiên biết Hắc Ưng Trại cường đại, mấy chục trang thôn gần đó, mỗi năm đều bị Hắc Ưng Trại áp bức, nhưng không dám nổi giận cũng chẳng dám lên tiếng, cường đạo thu nạp cống phẩm bị giết, Chu gia thôn khẳng định sẽ bị Hắc Ưng Trại điên cuồng báo thù.

Chu Trần cùng Thành Chiến mặc dù dù dũng mãnh, nhưng chỉ là phàm nhân, dựa vào sức hai người đối kháng cả ngàn người của Hắc Ưng Trại khẳng định là không thể.

Chuyện này Chu Trần biết, muốn đối phó với Hắc Ung Trại không thể một mình chiến đấu, ánh mắt hắn dừng trên người chúng thôn dân nói

- Bất luận các người có động thủ hay không đều bị Hắc Ưng Trại coi như kẻ thù, chỉ có một con đường chết, chỉ có nghe theo sự sắp xếp của ta, cùng Hắc Ưng Trại huyết chiến đến cùng, mới có đường sống, các người cầu sinh hay cầu tử, các người tự mình lựa chọn!

Những lời Chu Trần nói, chúng thôn dân không phải không hiểu, thế nhưng muốn đối kháng với Hắc Ưng Trại thì họ vạn phần không dám, trong lòng họ vẫn còn một chút hi vọng: dù sao người không phải mình giết, chỉ cần mỗi năm mình cống nạp đầy đủ có lẽ sẽ không tìm mình gây chuyện.

Nam tử có thể chiến đầu vẫn còn hơn ba trăm người, nhưng chỉ có một trăm người bước đến phía sau Chu Trần, hơn hai trăm người còn lại trong lòng vẫn còn e sợ Hắc Ưng Trại, không dám phản kháng.

Chu Trần tiến lên phía trước, tóm lại một nam tử tráng kiện tuổi độ ba mươi.

- Tại sao ngươi lại lựa chọn cái chết?

Nam tử kia ngẩn đầu cao giọng nói.

- Cùng ngươi phản kháng Hắc Ưng Trại mới là đường chết, người của Hắc Ưng Trại không phải chúng ta giết, bọn họ cần chúng ta giao nộp cống phẩm, sẽ không giết chúng ta đâu, đi theo ngươi mới là tự sát.

Hai mắt Chu Trần híp thành một đường cong, nở một nụ cười tà ác, giọng nói trở nên âm trầm

- Hắc ƯngTrại không giết ngươi, nhưng ta sẽ giết ngươi.

Lời vừa dứt, đao quang lóe lên, đầu nam tử này tung lên, máu tươi như sóng triều từ trong cổ hắn trào ra, đôi mắt đầu lâu còn đầu kinh ngạc, hoàn toàn không ngờ Chu Trần sẽ hạ sát thủ.

Lại thêm một người bị Chu Trần giết, thôn dân còn lại sắc mặt đại biến, nhìn ChuTrần như nhìn quỷ đội lốt người.

- Lão đại, họ đều là người cùng thôn, không đi theo ta thì thôi, cớ gì phải cường hoành giết chết hắn.

Giọng nói Quan Ngọc vang lên từ phía sau, những người còn lại cũng gật đầu đồng ý, lúc trước lão già kia không biết điều giết là đáng, nhưng tên nam tử nọ chỉ cho thấy rõ lập trường của mình.

Họ mặc dù là thiếu niên huyết tính, nhưng không phải cuồng ma giết người, Chu Trần một lúc giết liền hai thôn dân, khiến mọi người sắc mặt không vui.

Chu Trần đối với lời nói của các huynh đệ không hề để vào tai, hắn quét mắt nhìn về phía thôn dân quát

- Đi theo ta phản kháng Hắc Ưng Trại, sống! Người sợ chết, chết!

Từ trong lời nói của Chu Trần, chúng thôn dân cảm nhận được nồng đậm sát cơ.

Từ dấu hiệu vừa rồi, nếu có bất kỳ người nào có can đảm không theo, Chu Trần chắc chắn sẽ không do dự chặt đầu người đó xuống làm gương, giết gà dọa khỉ

Tình nguyện cũng được, không tình nguyện cũng được, tất cả thôn dân đều bị sát ý của Chu Trần uy hiếp mà đi đến sau lưng hắn.

Trần Phong tâm tình cũng biến hóa, hiện tại hắn cũng không muốn tự mình hóa phàm để trải nghiệm nhân sinh trong Huyễn Cảnh, mà là đi theo họ dùng đôi mắt của mình để nhìn thế sự biến đổi, linh ngộ Chân Ý, nên hắn không có lý do gì bên cạnh đám người Chu Trần, nên hắn khôi phục Nguyên Anh viên mãn, đứng từ xa quan sát nhân sinh của bọn họ.

Những năm sống ở Chu gia thôn, Trần Phong sống cùng với phàm nhân ở đây, dạy các hài tử viết chữ, luyện công, quan hệ với sáu huynh đệ Chu Trần rất là thân thiết, bọn chúng xem Trần Phong như là một người thân, nhưng đây hầu như là một Huyễn Cảnh, tất cả phàm nhân đều không thể tu tiên, chỉ biết sử dụng, binh khí và vũ lực.

Dù không biết tự mình hóa phàm trải nghiệm, hay là dùng đôi mắt của mình để trải nghiệm có ảnh hưởng gì, nhưng hắn quyết định sẽ sống trong Huyễn Cảnh lâu nhất đến khi không còn lĩnh ngộ được những gì mà phàm nhân có nữa, đến lúc đó hắn là Hóa Thần Kỳ mạnh nhất Thiên Nguyên Đại Lục.

Từ đó Chu Trần vạch ra kế hoạch tác chiến,dẫn theo thôn dân chuẩn bị binh khí, giết lên Hắc Ưng Trại, ngày đâu tiên diễn ra chiến đấu, sau huynh đệ Chu Trần và Chu gia thôn giết gần 400 tên thổ phỉ lăm tên địch, tử thương chỉ hơn mười người.

Đến ngày thứ hai, trận chiến này đã truyền khắp các thôn trang phụ cận tên Chu Trần nhất thời vang dội, khắp cả dãy sơn mạch phía Tây.

Chu Trần vung tay hô hào muốn diệt trừ Hắc Ưng Trại, chỉ trong một ngày số thôn dân đến tụ tập đã vượt hơn hai ngàn, cộng thêm người vốn có trong Chu gia thôn thì binh lực của Chu Trần đã hơn hai ngàn sáu trăm người.

Vài ngày tiếp theo, thổ phỉ của Hắc Ưng Trại dường như bị tiêu diệt gần hết, chỉ còn lại có chừng trăm người đầu hàng quy thuận, từ đó Hắc Ưng Trại xóa tên.

Chu Trần hợp nhất hơn trăm thổ phỉ của Hắc Ưng Trại thì binh lực dưới trướng đã có hơn ba ngànngười, thực lực lại một lần nữa mạnh lên.

Lại một năm trôi qua, dưới sự dẫn dắt của Chu Trần, những thôn dân thường bị áp bách của những thổ phỉ lân cận, càng nhiều người gia nhập vào dưới trướng Chu Trần, tạo nên cho hắn cũng có một thế lực gần vạn người.

Và lấy tổng bộ cũ của Hắc Ưng Trại làm nơi đóng quân, cùng các huynh đệ mình dẫn dắt người đi diệt trừ thổ phỉ xung xanh.

Vào một ngày nọ có một tin tức tốt truyền tới, Chu Trịnh suất lĩnh một ngàn người đã đánh hạ được hang ổ Lang Đầu Bang, cũng là một trại thổ phỉ khá lớn,thu về đại lượng lương thực, vũ khí và tiền tài vô số, cứu vớt hơn ngàn thiếu nữ vô tội.

Ngày kế tiếp, Chu Trần tụ mình dẫn đại quân tiến về phía Lang Đầu Bang giúp đệ đệ kiểm kê chiến lợi phẩm.

Vừa mới ra khỏi đại bản doanh chưa tới mười dặm, phía trước đột nhiên có một huyết nhân chạy tới, gấp rút hô to

- Chu đại nhân, Lang Đầu Bang đã bị quan binh triều đình công chiếm, quan binh muốn đoạt lấy tài phú bên trong, Chu Trịnh đại nhân sống chết chống cự nên đã chết trận sa trường, gần ngàn huynh đệ cơ hồ toàn bộ đều chết dưới tay quan binh, một số ít có thể chạy trốn đi rồi.

Tại nơi này là nằm trong địa phận Long Đằng Quốc, vài năm gần đây, thời tiết khắc nghiệt, thiên tai hoành thành đến cả binh lính triều đình cũng phải đi khắp nơi tìm kiếm lương thực bổ sung quốc khố.

Vừa hay hàng ngàn binh lính đánh lên Lang Đầu Bang, tưởng bọn người Chu Trịnh là thổ thỉ, nên xảy ra một trận chém giết, cuối cùng thì Chu Trịnh cũng bị binh lính triều đình diệt sát.

Khi nghe tin tức Chu Trần thì hắn liền nổi giận lôi, triệu tập binh lính dưới trướng,quyết trả thù cho đệ đệ, hắn thề phải lật đổ Long Đằng Quốc giết hết trụ cột của quốc gia để bồi táng theo đệ đệ hắn.

Một cuộc chiến tranh phản quốc lập tức triển khai, tâm tình của Chu Trần đại biến, ngày càng trở nên âm độc, khiến cho một hồi huyết chiến kéo dài mở màn.

Lúc này, Long Đằng Quốc đang lâm vào tình trạng bão lụt thiên tai, dân chúng nghèo khổ, thuế má trầm trọng, dân chúng lầm than, cuộc chiến phản quốc của Chu Trần liền đạt được sự ủng hộ nhiệt tình của dân chúng, không đến mười ngày đã tập kết được một chi quân đội hơn mười vạn người.

Long Đằng Quốc phái ra hai mươi vạn tinh binh vây quét nhưng lại không địch được sự dũng mãnh của Hà Minh và mưu lược của Chu Trần cùng các huynh đệ, nên qua ba tháng hai mươi vạn tinh binh toàn quân bị diệt, không một ai trốn thoát.

Càng ngày càng có thêm nhiều dân chúng ủng hộ đoàn quân của Chu Trần, sau nửa năm Chu Trần đã có được một đội quân hơn năm mươi vạn.

Sau khi tiêu diệt hai mươi vạn tinh binh của Long Đằng Quốc, Chu Trần liền chỉ huy đại quân, tiến đánh chiếm Đăng thành, đây là một toà thành ở phía đông của Long Đằng Quốc, cũng là một tòa thành lớn nhất sau đế đô hoàng triều.

Chỉ mất nữa tháng đội quân đã phá được thành, tất cả quan viên binh tướng trong thành đều bị giết hết, tổng cộng hơn mười vạn người.

Chu Trần lấy Đăng thành làm đại bản doanh, chiêu binh mãi mã, trong một năm thời gian tổng cộng đánh lui và tiêu diệt ba lượt quân Long Đằng Quốc, nhánh quân của Chu Trần cũng nhanh chóng lớn mạnh trở thành một đại quân trăm vạn chi chúng.

Sau ba năm dưới sự ủng hộ của dân chúng Long Đằng Quốc, Chu Trần đã chiếm được hơn mười toà đại thành trì của Long Đằng Quốc, thương vong vô số.

Đến năm thứ tư, Chu Trần đánh hạ Đế Đô của Long Đằng Quốc, Hoàng Đế cùng Thái Tử trốn sang hướng Vương Thiên Quốc một nước minh hữu với bọn họ

Hơn ba vạn người trong hoàng tộc Long Đằng Quốc cùng với cả vạn quan viên, binh tướng hơn mười vạn dưới mệnh lệnh của Chu Trần, tất cả đều bị đồ sát, từ đó mạng của Chu Trịnh được bồi tán theo là trăm vạn tính mạng của con người, cơ hồ đã diệt đi gần nữa dân số của Long Đằng Quốc.

Thời gian bốn năm qua, Chu Trần đã 25 tuổi,đã không còn là một thiếu niên không hiểu thế sự ở Chu gia thôn như xưa kia nữa mà đã trở thành một thiết huyết đế vương người người nghe phải khiếp vía, các quốc gia lân cận cũng rơi vào tình trạng nơm nớp lo sợ.

Từ lúc Chu Trần mang người đánh Hắc Ưng Trại, Trần Phong cũng không còn lý do tiếp tục lưu lại bên hắn nữa, cho nên Trần Phong cũng không hiện thân ra mặt, bất quá Trần Phong vẫn một mực ở bên cạnh không xa Chu Trần, luôn luôn ở một chỗ bí mật yên lặng quan sát nhân sinh của đám người Chu Trần, ngộ ra không ít điều mà trước giờ hắn chưa biết.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.