Đại Đạo Vĩnh Hằng

Chương 91: Chương 91: Mộc Tinh Linh




Một luồng sáng lấy tốc độ ánh sáng bay vào mi tâm Tinh Linh Nữ Vương, nàng cảm nhận trong đầu nàng một mảnh trướng đau, nhanh chóng có vô số truyền thừa ký ức, thần thông bí thuật về Tinh Linh Tộc dung nhập vào đầu nàng.

Thời gian trôi qua mười cái hô hấp, Tinh Linh Nữ Vương hai mắt từ mơ màng trở lại trong suốt, hai con ngươi xanh lục lấp lánh ánh sáng nhìn lấy Trần Phong đang nhắm mắt chìm vào trong một nơi nào đó.

Tinh Linh Nữ Vương sau khi được ký ức truyền thừa về Tinh Linh Tộc, thật không nghĩ tới các nàng ở đây chỉ là một mạch rất nhỏ của Tinh Linh Tộc,

Hư ảnh nữ Tinh Linh kia là những Tinh Linh đầu tiên xuất hiện, tất nhiên là tổ tổ tiên của Tinh Linh Tộc hiện tại, và Hoàng trong miệng hư ảnh nữ Tinh Linh kia có nghĩa là người cầm đầu một cái tộc đàn.

Và Trần Phong là người được tổ tiên chọn làm Hoàng của bộ tộc nàng, tất cả tộc phải nghe lệnh Hoàng bất cứ điều kiện gì, cho dù là đi chết cũng không chối từ.

Hiện tại Tinh Linh Nữ Vương biết phải làm sao để cùng hắn luyện hóa Mộc Chi Bản Nguyên của Sinh Mệnh Thần Thụ, đó là âm dương giao hợp, linh nhục đồng tu.

Đối với điều này làm Tinh Linh Nữ Vương không thể chờ đợi được nữa, sau lần nhìn thấy Trần Phong hành lạc bên hồ, nội tâm nàng cực kỳ xao động, ước muốn cũng như những nữ nhân kia, cảm giác xem đó là tư vị gì.

Từ lúc nàng sinh ra đến giờ lần đầu tiếp xúc tới nam nhân, mà lại là một nhân tộc, được hắn ôm trong vòng tay vỗ về, cảm giác khi bên hắn rất là thoải mái, không có chuyện gì để nàng vướng bận,.

Mà lại hiện tại hắn lại được tổ tổ tiên của Tinh Linh Tộc chọn làm Hoàng cho bộ tộc của mình, nàng cảm càng thấy vui vẻ, nàng đưa tay lên vuốt ve mặt hắn, rồi bắt đầu thoát y phục cả hai, bắt đầu luyện hóa Sinh Mệnh Tinh Hoa còn sót lại của Sinh Mệnh Thần Thụ.

Tinh Linh Nữ Vương không e ngại cỡi sạch y phục của cả hai người, lúc này một cơ thể băng cơ ngọc cốt hiện ra dưới gốc cây đại thụ, thân hình thon dài cao thẳng, khuôn mặt thanh cao thánh khiết.

Một mái tóc vàng óng xỏa tung ra sau lưng, che đi cặp mông căng tròn đang ngạo nghễ ưỡn lên, tát cả mọi thứ kết hợp lại không có chỗ nào là không hoàn mỹ.

Nàng cầm lấy côn th*t giữa hai chân Trần Phong, nàng cầm lấy nó xem xét một hồi, cảm thấy nó mền nhũn ra, không có gì đáng sợ như lúc trước nàng thấy.

Tinh Linh Nữ Vương nhanh chóng đặt Trần Phong nằm xuống, nàng dạng hai chân ra ngồi trên người hắn cầm lấy côn th*t đang mềm oặc đó nhắm ngay khe suối của mình mà cho đi vào nhưng vẫn không được.

Nàng chợt nhớ tới điều gì đó, há miệng ngậm lấy côn th*t vào trong, dùng lưỡi của mình mà quấn lấy, dù đang trạng thái mê mạng, nhưng cơ thể Trần Phong thì vẫn phản ứng theo bản năng.

Rất nhanh chóng, nó được Tinh Linh Nữ Vương làm cho cứng rắn và to hơn trước rất nhiều, lúc này nàng mới nhả ra côn th*t còn ướt đẫm.

Rồi lại tiếp tục ngồi trên người hắn mông di chuyển về phía sau, một tay cầm côn th*t cho nó đứng thẳng, tay còn lại tách nhẹ hai cánh môi ra, rồi nàng từ từ nhẹ nhàng hạ mông xuống.

côn th*t Trần Phong từng chút, từng chút tách ra mai mép hoa huy*t mềm mại của Tinh Linh Nữ Vương, rồi biến mất một đoạn, gần đi được nửa cái chiều dài, Tinh Linh Nữ Vương có cảm giác nhói bên trong.

Nàng liền không chần chừ tiếp tục ngồi xuống, cùng lúc đó căn côn th*t đã xuyên qua một tấm màng phòng ngự, nàng yêu kiều kêu nhẹ một tiếng trong cổ họng. lại tiếp tục công việc, trong chốc lát côn thị hắn toàn bộ biến mất giữa hai chân Tinh Linh Nữ Vương.

Nàng có một cảm giác ấm nóng, mà căng đầy phía dưới mình, một loại khoái cảm vừa sung sướng vừa đau đớn dâng lên trong lòng, sau đó nàng nhanh chóng giữ nguyên tư thế kết hợp.

Hai tay thi triển pháp quyết, bắt đầu sử dụng bí thuật Tinh Linh Tộc mà hư ảnh nữ Tinh Linh kia đã truyền thừa cho nàng, cùng Trần Phong luyện hóa Mộc Chi Bản Nguyên của Sinh Mệnh Thần Thụ.

Từ trên người Tinh Linh Nữ Vương phát ra một ánh sáng xanh lục chói mắt, rồi từ bốn phương tám hướng trong tiểu thế giới, một nguồn Mộc hệ lực lượng nồng đậm nhanh chóng lao về phía này.

Trần Phong có cảm giác toàn thân tê dại, một khoái cảm từ hạ thân xông thẳng lên đầu, làm hắn thoát khỏi trạng thái mê man, hắn giật mình bừng tĩnh, mở mắt ra thì đập vào mắt là một gương mặt trắng hồng mịn màng.

Ngũ quan tinh xảo, mỹ tuyệt nhân luân, kèm theo đặt biệt đó là một đôi tai dài nhọn tinh xảo cùng mái tóc màu vàng rực rỡ, lúc này nàng đang mím môi nhăn mặt cau lại cái mũi tinh xảo, bộ dáng càng thêm động lòng người.

Trần Phong bất ngờ nhìn xuống phía dưới, thì phát hiện hai người không một mảnh vải che thân, mà phía bên dưới thì hạ thân hai người kết hợp với nhau không một kẻ hỡ, dù là ngu ngốc cũng biết chuyện gì xảy ra.

- Suỵt! đừng cử động, chúng ta cùng nhau hấp thụ Mộc Chi Bản Nguyên.

Tinh Linh Nũ Vương mê ly nhìn hắn nói khẽ.

Trần Phong mở miệng định nói, đã bị một ngón tay nàng chặn lại, hắn đành im lặng, nhưng trong lòng điên cuồng gào thét, đây là lần thứ hai hắn bị nữ nhân cưỡi trong trạng thái bị động.

Cùng lúc đó thì thanh âm hệ thống vang vọng lại nhiệm vụ Tiên Thiên Chi Thể 2/16, nhưng hiện tại Trần Phong nào quan tâm, chỉ cảm giác loại sướng khoái từ bên dưới truyền lại.

Đối với Tinh Linh Nữ Vương, hắn cũng không có ý định thu nàng vào hậu cung, vì khi đối mặt nàng trong lòng hắn có cảm giác yêu thương che chở, không có bất kỳ tia dục niệm nào.

Một Tinh Linh thanh khiết, thiện lương như vậy thì hắn không nỡ lòng chà đạp, bởi vậy hắn muốn làm cho nàng vui vẻ, đáp ứng bối tiếp nàng đi ngủ, yêu thương nàng như một tiểu muội cưng chiều và nâng niu.

Nào ngờ u mê lại gạo nấu thành cơm, dù không chấp nhận cũng phải chấp nhận, đây là dũng khí mà một nam nhân nên có, dù cho có lý do gì đi nữa, một khi ván đã đóng thuyền hắn liền phụ trách tới cùng.

Một nguồn lực lượng khủng bố ngưng tụ thành thực chất tiến đến, Mộc hệ lực lượng khổng lồ bao quanh hai người đang kết hợp chặt chẽ với nhau,tản mát ra sinh cơ vô tận, làm cỏ cây gần đó sinh trưởng với tốc độ chóng mặt, những ngọn cỏ nhỏ bé chỉ trong chốc lát liền cao hơn đầu người, bắt đầu đua nhau nở hoa.

Tinh Linh Nữ Vương nằm trên người Trần Phong, ôm lấy hắn liền khép lại đôi nhãn tình, Trần Phong cũng thuận thế vòng hai tay ôm lấy tấm lưng trần của nàng, rồi cả hai bắt đầu chìm đắm vào trong ý thức, luyện hóa Mộc Chi Bản Nguyên.

Hai thân thể trần trụi không một mảnh vải dính lấy nhau giữa rừng hoa, nhưng không ai cử động, không qua mấy hơi thời gian, quanh thân hai người ngưng tụ ra một cái kén, bao phủ hai người vào trong, cả không gian trở nên yên tĩnh lạ thường, chỉ là thiên địa linh khí và Mộc hệ lục lượng không ngừng lưu động.

Trần Phong cùng Tinh Linh Nữ Vương đang rơi vào trong trạng thái nửa tĩnh nữa mê, chìm đắm vào trong mộng cảnh mà luyện hóa lấy Mộc Chi Bản Nguyên, hắn toàn thân cảm giác như hàng ngàn tế bào trong cơ thể đang phát sinh biến hóa long trời lỡ đất.

Mộc Chi Bản Nguyên, là lực lượng bản nguyên của hệ Mộc, đại diện cho sinh mệnh, cây cỏ, và có thể giúp người ta chữa thương nhanh chóng, đồng thời khi luyện đan dược hiệu sẽ tăng thêm khi có được bản nguyên lực lượng của Mộc hệ.

Cửu Tôn Tháp của Trần Phong cũng có 8 tầng là Bản Nguyên Lực Lượng,theo thứ tự các tầng là Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, Phong, Lôi,Không Gian và Thời Gian ở tầng cuối cùng, tầng là là một tiểu thế giới, nó sẽ gia tăng diện tích mỗi khi thực lực Trần Phong được đề bạt.

Nhưng hiện tại Trần Phong vẫn chưa thể mở ra tầng 2 của Cửu Tôn Tháp, nếu hắn luyện hóa đi Kim Chi Bản Nguyên, thì đòn công kích của hắn sẽ gia tăng uy lực càng sắc bén bá đạo.

Dù là ở trong mộng cảnh, nhưng hắn vẫn có thể cảm nhận được mình đang được bao bọc bởi một thứ ấm áp chặt chẽ, cảm giác này làm hắn trầm mê luôn trong đó.

Trước mặt Trần Phong hiên giờ là một đồng cỏ bao la, từng dòng Mộc thuộc tính lực lượng tinh thuần không ngừng ùa vào cơ thể hắn, để hắn cảm nhận mỗi tế bào của mình như đều có sinh mạng, tự động hấp thụ nguôn lực lượng này.

Bỗng có một đôi tay thon dài từ phía sau ôm lấy hắn, quay đầu nhìn lại đã thấy Tinh Linh Nữ Vương ôn nhu mỉm cười nhìn mình, lộ ra bốn chiếc răng nhanh nhỏ trắng ngà.

- Thác Á, xin ra mắt Hoàng, kể từ nay trở đi thiếp và Tinh Linh Tộc nguyện nghe theo Hoàng phân phó, có chết cũng không từ nan.

Tinh Linh Nữ Vương buông hắn ra, lùi về sau hai bước, nhu thuận cuối đầu hành lễ, Trần Phong lúc trước cũng nghe rõ, hắn được nữ Tinh Linh kia chọn làm Hoàng, nhưng cái danh này quả thật hắn nghe không quen.

- Đừng gọi ta cái gì là Hoàng thật sự nghe không quen, nàng cũng đã là người của ta thì gọi một tiếng phu quân là được,

- Còn nữa tên gọi của Tinh Linh Tộc các nàng khá là khó nhớ có thể đổi để tiện xưng hô được không.

Trần Phong lắc đầu nói, quả thật là cái danh hiệu này nghe thật không lọt tai, với tên của các nàng Tinh Linh Tộc quả thật khó nhớ.

- Vâng, phu quân, tên của tộc nhân Tinh Linh Tộc chúng ta từ khi sinh ra đã tự lấy tên mình thích, nếu đổi đi cũng không quan trọng, nếu phu quân không nhớ rõ thì mời phu quân ban tên cho ta.

Tinh Linh Nữ Vương điềm đạm đáng yêu, phát ra thanh âm thanh thúy như là tiếng nói của tự nhiện, dù là trong trạng thái này hắn cũng say mê.

- Chúng ta cùng nhau luyện hóa Mộc Chi Bản Nguyên nên mới kết hợp với nhau, mà nàng là Tinh Linh Tộc thì sau này nàng gọi bằng Mộc Tinh Linh đi.

Trần Phong suy nghĩ một hồi, cho ra cái tên rất ý nghĩa, Tinh Linh Nữ Vương vui mừng ra mặt nói.

- Cảm ơn phu quân ban tên, từ nay ta sẽ gọi bằng Mộc Tinh Linh.

Kể từ đó Tinh Linh Nữ Vương được Trần Phong đổi tên thành Mộc Tinh Linh, nàng cũng rất vừa lòng với cái tên này, và từ đó chúng nữ được thêm một tỷ muội khác chủng tộc, nhưng tâm thì hướng về một mục tiêu.

Hai người vui vẻ, rồi không chần chừ ngồi xếp bằng đối diện này, song chưởng tiếp xúc, từng dòng lượng lượng Sinh Mệnh, lực lượng tự nhiên, Mộc hệ thuộc tính không ngừng tràn vào trong cơ thể hai người.

Không biết chìm đắm trong lĩnh hội hấp thu trong bao lâu, cơ thể hai người tản phát ra một luồng lực lượng hệ Mộc nồng đậm, toàn thân kinh mạch, huyết nhục, xương cốt đều được một lực lượng sinh mệnh gột rửa.

Cả hai đồng loạt thoát ra khỏi mộng ảo trở về hiện thực,mở ra đôi mắt, có thể thấy được từ bên trong bắn ra quang mang mãnh liệt.

Lần hấp thu Mộc Chi Bản Nguyên này cũng đã trôi qua vài giờ, hai người tĩnh dậy thấy cả hai đang được bao bọc trong một chiếc kén.

Dù bên trong rất tối, nhưng từ ánh mắt hai người bắn ra từng đạo quang mang lục sắc soi sáng bên trong kén, tao ra một không khí thập phần mờ ảo.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.