Đại Ma Vương

Chương 215: Chương 215: Loạn sát




Chương 215:Loạn sát 

Đạt đến cảnh giới Thị Huyết (thị huyết nghĩa là khát máu), tu ma giả rất dễ tức giận, nóng nảy. Chỉ có trong giết chóc, tu ma giả mới thể ngộ được sự huyền diệu của cảnh giới này, đồng thời có thể nhận thức được mình thêm rõ ràng hơn. Nếu muốn đột phá cảnh giới này, giết chóc không ngừng chính là con đường nhanh nhất. 

Song trong giết chóc, tu ma giả lại rất dễ bị tẩu hỏa nhập ma. Một người mà không giữ được ý chí, sẽ hoàn toàn sa vào trạng thái một con quái vật điên cuồng chỉ thuần tuý có bản năng giết chóc. Bởi vậy, cảnh giới này rất khó khống chế bản thân. Giết chóc tức là con đường tắt tự thân đột phá nhanh chóng, nhưng cũng có khả năng là con đường không có lối về. 

Lúc Hàn Thạc từ trên vách đá bay xuống, cừu hận đối với Phật La Lí Đạt dâng lên vô hạn, trong đó bao gồm cả việc nữ thần tiễn thủ Mã Khả Hân thiếu chút nữa đã tạo nên một kích chí mạng với Ngải Mễ Lệ. Trái tim vốn đã trở lại bình thường, giờ lại đập nhanh hơn nhiều. 

Sau khi linh hồn chi lực tinh thuần ẩn chứa trong Tử ma nhãn bị Ma Anh hấp thu tiêu hóa, Hàn Thạc đang đình trệ tại cảnh giới Chân Ma liền đột phá lên cảnh giới Thị Huyết. Mặc dù trong đầu hắn luôn luôn có ý niệm giết chóc không ngừng, nhưng thực lực cũng được đề cao rất nhanh. 

Hôm nay, nếu chính diện tiếp Phật La Lí Đạt đang lúc toàn thịnh, Hàn Thạc cũng có lòng tin giết chết gã tại đương trường. Cho dù không lợi dụng sự mau lẹ của Ma Động Cửu Thiên thuật , hắn cũng có lòng tin đại chiến một hồi với Ai Đức Ôn mà vẫn an toàn thối lui. 

Một luồng hung sát chi khí hiện ra như làn hắc vụ mù mịt, bao quanh người Hàn Thạc. Khi hắn lao xuống, nhìn từ xa giống như một đám mây đen. Trong đám mây đó lại có đôi con ngươi đỏ như máu, huyết quang quỷ dị tà ác khiến cho người ta thấy mà kinh hãi lạnh mình. 

Lúc này, bởi vì hành động của Ai Đức Ôn cùng Bối Lâm Đạt, trong sơn cốc sớm đã hỗn loạn. Ai Đức Ôn cùng Bối Lâm Đạt liên thủ điên cuồng hủy diệt những tòa nhà, tựa hồ muốn san bằng chúng thành bình địa. 

Từ trong quyển trục của Cáp Lí Tư, Hàn Thạc biết những tòa nhà đó chính là nơi cư ngụ của Hồng Liêm dong binh đoàn. Xem chừng Ai Đức Ôn tới Già La dong binh đoàn một chuyến, quả nhiên cũng có thu hoạch lớn. Không có sự trợ giúp của Già La dong binh đoàn, hai người Ai Đức Ôn vừa mới tới Nhật Diệu cốc quyết không có khả năng quen thuộc với bố cục Hồng Liêm dong binh đoàn đến vậy. 

Trong tiếng ầm ầm đinh tai nhức óc, một cái bóng đen như mực từ trên cao phi xuống. Một luồng hung sát chi khí nồng nặc khiến bất luận kẻ nào cũng không dám lơ là. Đám nhân mã cao thủ của Hồng Liêm dong binh đoàn đang hoảng hốt lo sợ định đối phó với hai người Ai Đức Ôn, ngay lập tức phát hiện trên bầu trời có điểm khác lạ.  

Lúc này, có mấy chục đạo công kích bắn về phía bóng đen, nhưng không một đạo nào có thể đến gần được hắn. Bóng đen phi xuống, giữa đường ngâm xướng rất nhanh một đoạn Vong Linh ma pháp. Trên không trung một đạo hắc mang loé lên, một đội Thạch Tượng quỷ lập tức xuất hiện. Đám Thạch Tượng quỷ này tay cầm cốt mâu, xếp thành đội ngũ chỉnh tề, chắn trước mặt bóng đen, không chút sơ hở đánh rơi cung tên cùng trường mâu đang lao tới. 

Đột nhiên, một tấm màn đen sì cực lớn từ sau lưng bóng đen nhanh chóng mở rộng ra, chắn hết ánh trăng sáng tỏ, khiến cho cả một phần ba sơn cốc toàn bộ bị tấm màn đó bao trùm. 

Luồng tử khí hừng hực đột nhiên khuếch tán, tất cả những người bị tử khí vây quanh đều cảm thấy hoạt động thân thể so với ngày thường kém linh hoạt hơn nhiều. Được che dấu dưới tấm màn đen, bóng đen liền đáp xuống sơn cốc, từng đoàn hắc ám sinh vật nối tiếp nhau liên tục xuất hiện. 

Ánh trăng trước sau bị tầng mây xanh đen che khuất, khiến cho người ta vô pháp phán đoán được thời gian, không ai biết được còn bao lâu trời sẽ sáng. 

Vong Linh hệ ma pháp - Vong Linh Thiên Mạc được xem như đã thất truyền, có tác dụng giảm lực chiến đấu của địch nhân bị vây trong tấm màn đen đó. Trong phạm vi của ma pháp Vong Linh Thiên Mạc, lực lượng của tất cả hắc ám sinh vật đều có thể tăng nhiều. Bọn chúng thông qua hấp nạp tử khí nồng đậm chung quanh, có được tốc độ càng nhanh, lực lượng càng mạnh. 

Đây là một ma pháp tà ác đã biến mất tại Tử Vong Mộ Địa, nó có khả năng làm giảm thực lực đối phương, đề cao lực chiến đấu của hắc ám sinh vật. Nhưng trên đại lục sớm đã bị người ta lãng quên. 

Ngay lúc ma pháp của Hàn Thạc xuất hiện, đám hắc ám sinh vật từng tên đều hưng phấn bắt đầu công kích chung quanh. Đám dong binh của Hồng Liêm dong binh đoàn chẳng những độ linh hoạt mẫn tiệp của thân thể chịu ảnh hưởng, mà mắt cũng cảm thấy khô khốc dị thường, tầm quan sát chung quanh cũng chịu ảnh hưởng. 

- Bối Lâm Đạt, ngoại trừ Khắc Lai Đốn ra, lần này còn có Vong Linh pháp sư nào tới? - Đang phóng ra Hắc Ám hệ ma pháp, Ai Đức Ôn vừa thấy ánh trăng bị tầng mây xanh đen che khuất, từng tên hắc ám sinh vật hưng phấn công kích dong binh xung quanh, thích thú hỏi Bối Lâm Đạt đang điều khiển khôi lỗi thú ở bên cạnh.. 

Lắc lắc đầu, vẻ mặt Bối Lâm Đạt nghi hoặc, trả lời: 

- Khắc Lai Đốn đã bị giết. Trừ lão ra hẳn là không còn Vong Linh pháp sư nào khác! 

Vừa nghe xong, Ai Đức Ôn sửng sốt chốc lát, rồi cười nói: 

- Vậy có thể do cấp trên phái người tới. Loại Vong Linh ma pháp huyền bí này, ngay cả ta cũng chưa được thấy. Ngoại trừ Thiên Tai giáo hội chúng ta ra, ta nghĩ không còn Vong Linh pháp sư nào khác có thể sử dụng được! 

- Đương nhiên! Cũng chỉ có Thiên Tai giáo hội chúng ta mới sở hữu Vong Linh ma pháp thần bí như thế, hắn nhất định là người mình! - Bối Lâm Đạt đối với ý kiến của Ai Đức Ôn không chút nghi ngờ. Xem chừng bọn chúng đối với thực lực của Thiên Tai giáo hội có một niềm tin mù quáng. 

- Ta là Ai Đức Ôn. Vừa tới là vị lão hữu nào a? - Lão đang phóng ra Hắc Ám hệ ma pháp, bởi vì nhìn thấy sự xuất hiện của Hàn Thạc, lại có một số hắc ám sinh vật viện thủ hai người bọn chúng, ngăn chặn một số dong binh chung quanh, nên không kìm được sự hiếu kỳ hỏi to một câu. 

Tinh thần lực của Hàn Thạc như biển rộng, nhưng bởi vì phóng ra ma pháp Vong Linh Thiên Mạc, lại thêm triệu hoán năm sáu mươi hắc ám sinh vật đẳng cấp bất đồng, nên đã gần như hao phí hết. Lúc năm sáu mươi hắc ám sinh vật được Vong Linh Thiên Mạc bao trùm, không kiêng dè tiến công hết thảy chung quanh. Hàn Thạc đang sa vào sự khát máu cuồng bạo liền biến thành một cái bóng hung tàn, tuỳ ý phát tiết sự hung hãn giết chóc của mình. 

Khát vọng đối với máu tươi giống như dòng sông bất tận đã đẩy Hàn Thạc vào trong cảnh giết chóc không giới hạn. Nơi nào có bóng đen đi qua, đám dong binh thực lực kém một chút đều bị Lục Ma Phong sắc bén chém đứt trong nháy mắt, máu tươi phụt ra như suối. 

Con ngươi hắn đỏ như máu, tâm trí khó có thể khống chế được dục vọng hủy diệt hết thảy. Hắn giết hết toàn bộ những người cản đường trước mặt, giống như một cỗ máy thu lấy tính mệnh. Dong binh xung quanh liên tục gặp phải sự tập kích khủng bố không ngừng. 

Đối với câu hỏi của Ai Đức Ôn, Hàn Thạc sau khi nghe thấy, thân hình có hơi khựng lại một chút, nhưng cũng không đếm xỉa đến. Mắt nhìn bốn phía, phát hiện chung quanh ngoại trừ Tiểu Khô Lâu theo sát ra, đã không còn người nào khác. 

Trong cảnh giới Thị Huyết, độ mạnh mẽ của nhục thể Hàn Thạc đã đạt tới mức đỉnh cao. Trong quá trình giết chóc, bản năng có thể cảm ứng được nguy hiểm xung quanh. Ngay cả sự sợ hãi cùng run rẩy trong nội tâm của một số nhân vật ở khá xa không ngờ cũng có thể cảm thấy rõ ràng. Mỗi khi hắn giết một người, nỗi hoảng sợ trước khi chết cũng như oán khí sau khi chết của người này đều tụ lại hình thành một luồng khí mắt thường khó thấy, rồi bị hung sát chi khí xung quanh Hàn Thạc hấp thu hết. 

Theo số lượng dong binh bị giết càng lúc càng nhiều, hung sát chi khí trên người Hàn Thạc càng thêm đậm đặc, thậm chí mùi huyết tinh nồng nặc từ mao mạch cũng lan ra. Mà nhục thể cùng Ma Nguyên lực của hắn trong quá trình này giống như là được tôi luyện không ngừng. Hắn có thể cảm thấy được thực lực của mình được đề cao từng chút một. 

Trái lại, sau khi nhục thể cùng Ma Nguyên lực tăng trưởng cực nhanh thì đầu óc hắn lại ngày càng trì độn. Những nỗi sợ hãi cùng oán khí của người bị giết chết sau khi bị hấp thụ vào thân thể hắn thì lượng thông tin khổng lồ tựa hồ đối với đầu óc Hàn Thạc đã sinh ra ảnh hưởng, khiến cho tĩnh mạch trên đầu hắn giật thình thịch, có cảm giác giống như tẩu hỏa nhập ma. 

Thầm kêu một tiếng không tốt, sau khi Hàn Thạc thu được tất cả ký ức của Sở Thương Lan, lập tức minh bạch đến cảnh giới Thị Huyết. Đầu óc nếu như có loại triệu chứng trì độn, trong lòng càng lúc càng muốn giết chóc, dục vọng hủy diệt hết thảy mọi thứ chung quanh, tức là điềm báo sắp tẩu hỏa nhập ma. 

Mấy trăm lần trải qua đau đớn sớm đã rèn luyện ý chí Hàn Thạc trở nên bền bỉ vào lúc này đã phát huy tác dụng. Lục Ma Phong được Hàn Thạc thu hồi vào giới chỉ. Không để ý đến sự hỗn loạn chung quanh, hắn lập tức ngồi xuống. 

Tiểu Khô Lâu vẫn luôn theo sát, giúp đỡ Hàn Thạc thu hoạch sinh mệnh vừa thấy hắn đột nhiên ngồi xuống, Tử Ma Nhãn bỗng loé sáng một chút, vẫy vẫy tay với mấy hắc ám sinh vật phía xa. 

Giống như là một cái bóng đèn bị hư hại, Tử Ma Nhãn chớp loé, phát ra tử sắc quang mang tà dị. Giống như là có một cỗ lực lượng thần bí thúc giục, dưới những cái vẫy tay của Tiểu Khô Lâu, mấy cương thi cùng Tăng Ác chiến sĩ chung quanh, từng tên một hết sức lo sợ bước tới, như là cấp dưới biểu thị sự tôn kính phải có với nó. 

Đối với Hàn Thạc, bọn chúng bởi vì nguyên nhân triệu hoán chú ngữ, chỉ theo bản năng cứng ngắc chiếu theo mệnh lệnh của hắn mà hành sự. Song khi hắn ngồi xuống, khi bị Tiểu Khô Lâu triệu hoán thì loại biểu hiện của bọn chúng lại mang theo sự hoảng sợ cùng kính phục. Mỗi tên đều dè dặt vây quanh Hàn Thạc, tựa hồ rất sợ Tiểu Khô Lâu không hài lòng trách tội bọn chúng, cứ như là người hầu cùng nô tài nhún nhường nhất. 

Loại biểu hiện này cho thấy chúng sớm đã biết Tiểu Khô Lâu, hoặc là đã nghe nói tới sự ngang tàng thần kì của nó. Bằng không tại dị thời không rộng lớn bao la như thế, một tiểu khô lâu chiến sĩ bình thường, tại sao lại có thể khiến cho chúng sợ sệt như thế? 

Hoặc là tại một vị diện riêng vô cùng xa, Tiểu Khô Lâu trên lưng có bảy thanh cốt thứ, tay cầm cốt đao có Tử Sắc Ma Nhãn đã thành một biểu tượng, thành một đại nhân vật đỉnh đỉnh hữu danh. 

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.