Đến Tối Đại Lão Lãnh Khốc Bệnh Kiều Là Tiểu Nhãi Con Dính Người

Chương 4: Chương 4: Đệ nhất sát thủ, nên kiêu ngạo cuồng vọng




Lời nói kiêu ngạo nghịch ngợm của thiếu nữ trong nhà giam ngầm tử khí trầm trầm này, có vẻ không hợp, cô nhàn nhã như đang nghỉ phép.

Phó Sâm nhìn về phía cô gái, trên quần áo đầy máu, mặt cũng dơ hề hề, không thấy rõ tướng mạo như thế nào.

Nhưng đôi mắt đặc biệt của kia lại khiến người ta chỉ nhìn một lần liền khó có thể quên.

Phó Sâm đi qua chỗ Khương Dư.

Thực mau, Phó Sâm đi tới trước mặt cô, ánh mắt nhàn nhạt, “Cô vừa mới nói cái gì?”

Khương Dư nhìn mỹ nam trước mặt, ngoài ý muốn nhướng mày.

Người đàn ông này lớn lên cũng thật đẹp...

Hơn nữa không biết vì cái gì, hắn đối với cô, mạc danh có một lực hấp dẫn.

Khương Dư liếm liếm môi, nhìn về phía hắn, ánh mắt sâu kín, mang theo một mạt điên cuồng khát máu.

Cũng không biết máu của hắn, sẽ nếm ra hương vị gì?

Khương Dư nhìn thẳng vào mắt Phó Sâm, ngữ khí nhàn nhạt, “Anh trai nhỏ, tôi có thể giúp anh đánh thắng, điều kiện là nếu tôi thắng, anh phải dẫn tôi rời khỏi đây.”

Nếu là trước kia, bị nhốt ở loại địa phương này, cô có thể nhẹ nhàng rời đi.

Chẳng qua, thân thể này quá yếu, vừa mới sử dụng dị năng chữa khỏi chân, bây giờ dị năng lâm vào ngủ say, cô muốn thoát khỏi đây bằng trạng thái hiện tại, là không thực.

Cuối cùng, cô đem mục tiêu đặt trên người nam nhân trước mặt này.

Người nam nhân này tuyệt đối có năng lực mang mình ra khỏi đây, hắn mặc một kiện áo sơmi, chỗ ống tay áo có một nút thắt, trên ấn có một con rồng phương Đông.

Đây là đồ đằng của một gia tộc cổ xưa ở Hạ Quốc, cái gia tộc truyền thừa cổ xưa có mấy trăm năm lịch sử, đã bất diệt trải qua mấy triều đại, thần bí nhưng điệu thấp.

Bên ngoài, ở Hạ Quốc, tứ đại gia tộc khiến người khác phải ngước nhìn, nhưng Khương Dư biết, cái gia tộc cổ xưa này mới là chân chính sâu không lường được, dù là cả Khương gia và ba gia tộc còn lại, đứng trước mặt gia tộc này, vô luận là tài lực hay nội tình, đều không đủ nhìn.

Cho dù là hoàng thất đương nhiệm của Hạ Quốc, trước mặt họ, chỉ sợ cũng không dám làm gì.

“Cô không sợ chết?” Phó Sâm thấy thiếu nữ dám nhìn thẳng mình, cặp con ngươi yêu dị của cô, không có chút khẩn trương nào.

Ngược lại, hắn còn thấy được sự hưng phấn cùng tham lam được che giấu trong mắt cô.

Ánh mắt kia làm hắn cảm thấy có chút không thoải mái.

Như là một con sói đói, nhìn chằm chằm con dê béo xinh đẹp.

Phó Sâm bất động thanh sắc nhíu mày.

“Anh trai nhỏ, anh đừng vô nghĩa nhiều như vậy, anh cứ nói đồng ý hay không đồng ý, chốt nhanh đi.” Khương Dư hết kiên nhẫn, tính tình cô từ trước tới giờ luôn không tốt.

Sát thủ thế giới, từ trước đến nay đều dùng thực lực nói chuyện.

Dù biết đối phương đến từ cái gia tộc cổ xưa thần bí, cô cũng không cảm thấy cái gì, làm Diêm La, quân vương trong địa ngục, cô có ngạo khí của mình!

Quản hắn là gia tộc lánh đời cái gì, chọc cô không vui, giết chết không lầm!

Phó Sâm ánh mắt dầm trầm xuống, khóe miệng hơi hơi câu ra độ cung lạnh lẽo, “Tuổi còn nhỏ, còn rất ngạo mạn? Cô có biết, người dám nói chuyện như vậy với tôi, cỏ trên mộ đã cao hai mét.”

“Người không bừa bãi uổng niên thiếu.” Khương Dư không bị trên người hắn khí tràng trấn trụ.

Cô là đệ nhất sát thủ, địa ngục Diêm La, tính cách chính là kiêu ngạo cuồng vọng như vậy đấy!

Khương Dư không chút nào yếu thế, ánh mắt lạnh băng nhìn chằm chằm Phó Sâm, phản lại, “Người trước kia nói chuyện với tôi như anh, cỏ trên mộ đã cao 3 mét.”

Ánh sáng trong mắt thiếu nữ rất sáng, cô thực tự tin, thậm chí là một loại cuồng vọng đến nông nỗi tự đại.

Cứ việc cả người dơ hề hề, nhưng cô vẫn sặc sỡ lóa mắt như cũ, chói mắt vô cùng!

Không ai bì nổi, duy ngã độc tôn!

“Được, hy vọng cô có thực lực để kiêu ngạo.” Hắn đồng ý giao dịch này.

Bộ dáng nữ hài bừa bãi ương ngạnh khiến Phó Sâm nhìn với con mắt khác, loại khí tràng cuồng vọng tự tin của cô, mạc danh hấp dẫn người.

Vị đàn ông trung niên lại nhíu mày, có chút lo lắng, “Gia, cô gái này nhìn yếu như vậy, cổ đi lên có thể bị đánh thành thịt nát.”

Phó Sâm lạnh giọng, cũng không để ý, “Một nô lệ mà thôi, chết thì chết.”

Ông lúc này mới nhớ tới tính cách bạc tình lãnh khốc đến cực điểm của gia nhà mình.

Trước khi lên võ đài, Khương Dư yêu cầu được tắm rửa, thay quần áo sạch sẽ.

Khương Dư yêu sạch sẽ, cô đối với vệ sinh yêu cầu phải nói là đạt tới trình độ biến thái, mặc bộ quần áo bẩn thỉu như này, đối với cô quả thực là một loại tra tấn.

Đồng dạng yêu sạch sẽ Phó Sâm cũng đồng ý với yêu cầu của cô.

Dù sao đều là muốn đi chịu chết, bị chết sạch sẽ một chút cũng tốt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.