Đích Nữ Tàn Phi

Chương 64: Chương 64: Cầu phúc




Sáng sớm điều đầu tiên Tiết thị làm không phải là đến thỉnh an Tiết lão thái thái mà là đến Hàn Thư Viện, xem tình hình của Hạ Túc.

Chuyện của Hạ Túc và Tiết Thanh Liên khiến cho nàng một đêm không ngủ, trong lòng có cảm giác bất an khó mà nói rõ, đây là lần đầu tiên Tiết thị có cảm giác như vậy. Hiểu con không ai bằng mẹ, nàng sinh hạ hắn, nuôi dưỡng hắn thành người, đối với tính tình của hắn sớm đã nắm trong lòng bàn tay nhưng Hạ Túc trước giờ vẫn là một hài tử ngoan ngoãn hiểu chuyện, nàng bảo gì hắn nghe nấy, như việc nàng bảo hắn từ bỏ sở thích luyện võ của mình mà chuyên tâm vào kì thi tú tài sắp tới, hắn mặc dù không muốn nhưng vẫn đồng ý với nàng, đó là điều khiến nàng cảm thấy an ủi, nàng biết hắn vẫn lén lúc luyện võ sau lưng nàng nhưng vì nhi tử từ nhỏ đã chịu nghe lời cho nên Tiết thị liền mắt nhắm mắt mở cho qua. Thế nhưng đối với sự việc của Tiết Thanh Liên, rõ ràng không đơn giản là nàng nói thì hắn sẽ nghe.

Đại sảnh khi đó, thái độ của Hạ Túc đã rõ ràng, hắn nhận định Tiết Thanh Liên, muốn lấy nàng làm thê, trước mặt bao nhiêu người Tiết gia, hắn lại bảo hộ cho nàng ta, lúc đầu nàng cũng đã tỏ thái độ muốn Tiết Phong Linh làm con dâu, hắn cũng biết điều này nhưng cuối cùng lại lựa chọn Tiết Thanh Liên. Đó là lần đầu tiên Hạ Túc cãi lại lời nàng, trước giờ nàng nói gì hắn đều nghe theo nhưng hiện tại lại vì một nữ nhân xa lạ, quen biết chưa đến một ngày mà cãi lại lời của nàng, thử hỏi Tiết thị làm sao có thể không tức giận?

Thật ra nếu người Hạ Túc chọn không phải là một thứ nữ thì chỉ sợ Tiết thị cũng không phản đối ra mặt như vậy, bởi vì chán ghét thân phận thứ nữ của Tiết Thanh Liên nên Tiết thị mới phản ứng thái quá như thế. Dù sao thì Tiết phủ trước kia chỉ có một mình nàng là tiểu thư nên đãi ngộ không khác gì đích nữ, điều này khiến Tiết thị sớm quên mất bản thân cũng xuất thân từ thứ nữ, trong mắt nàng Hạ Túc là nhân trung chi long, người bình thường không thể nào với tới. Cho dù Tiết Thanh Liên có vẻ ngoài xinh đẹp, tài hoa miễn cưỡng cho qua, tính tình trầm ổn ngoan hiền nhưng vì nàng ta không phải nữ nhi của Thượng thư phu nhân, cho dù nàng có là Đại tiểu thư nhưng đích thứ khác biệt, Hạ Túc lại là trưởng tử Hạ gia, thân phận như vậy làm sao có thể xứng với hắn?!

Trên đường đi đến Hàn Thư Viện, tâm trạng của Tiết thị càng biến xấu, mới sáng sớm mà sắc mặt nàng đã đen chẳng khác nào mây mù đang kéo đến, người khác nhìn thấy thật sự chỉ muốn đi đường vòng.

Tiết Thanh Liên chỉ là một thứ nữ nho nhỏ, tuy có chút tư sắc nhưng thật sự không thể nào đánh đồng với những muội muội khác của nàng, thật không hiểu nổi vì sao Hạ Túc lại một mực nhận định nàng ta, kể cả khi bị nhốt vào phòng vẫn không ngừng đập cửa, ý đồ muốn thoát ra tìm Tiết Thanh Liên. Vì để ngăn cản, Tiết thị đã cho người khóa hết các cửa trong phòng, nhưng Hạ Túc vẫn cứng đầu, đến tối hắn mới chịu yên tĩnh, Tiết thị cho người đưa cơm đến hắn cũng không dùng, biết rõ nhi tử đang giận dỗi nhưng nàng cũng không có ý định đi dỗ ngọt hắn, nếu là chuyện khác thì nàng có thể bỏ qua nhưng chung thân đại sự của hắn, vốn dĩ là chuyện hệ trọng, Hạ Túc vì vậy mà nhịn đói cả một đêm.

Băng qua đường đá nhỏ, Tiết thị nhanh chóng đến trước cửa Hàn Thư Viện, đây là viện dành cho nam tử trong phủ, vốn dĩ chỉ có Tiết Vũ Văn và Tiết Mộ ở, nhưng khi Tiết thị đến dẫn theo hai nhi tử, mà Thượng thư phủ thì không có nhiều phòng nên Hạ Túc và Hạ Võ được phân đến đây, dù sao Hàn Thư Viện cũng còn dư phòng rất nhiều, mà Hạ Võ thì đã có nha hoàn chăm sóc nên Tiết thị rất yên tâm, điều nàng lo lắng là Hạ Túc bên kia. Khi bị nhốt lại hắn đã phản ứng rất mạnh nhưng đến tối lại trở nên yên tĩnh, đối với điều này Tiết thị vừa an tâm lại vừa cảm thấy lo lắng.

Đi đến trước phòng Hạ Túc, thấy cửa vẫn đang đóng, mà ổ khóa vẫn nằm đó, không có dấu hiệu bị bẻ khóa, bất an trong lòng nàng rốt cuộc cũng được buông xuống.

“Người đâu, mở cửa.”

Nhận lệnh nàng, gả sai vặt nhanh nhạy nhận lấy chìa khóa từ tay nàng, đi đến phía trước mở cửa, cánh cử mở ra, Tiết thị tự nhiên đi vào. Tuy biết rõ nam nữ khác biệt nhưng nàng là mẫu thân của Hạ Túc, huống hồ tình hình hiện tại quan trọng hơn, lễ nghi phép tắc gì nên đặt sang một bên.

Một mùi hương bay vào mũi Tiết thị, màn che trên giường được buông xuống, không thấy rõ bên trong thế nào, Tiết thị lúc này nghi ngờ nhướng mày, nhi tử trước giờ ngủ đều không để màn che mà, huống hồ hắn cũng không dùng hương, mà mùi hương này tựa hồ không giống như của nam tử, đè nén bất an trong lòng, Tiết thị đưa tay vén màn che lên.

Một giây sau, cả Tiết phủ đều bị kinh động.

“Hạ Túc!!! Rốt cuộc con đang làm gì vậy?!”

Giọng nói không che giấu lửa giận khiến toàn bộ Hàn Thư Viện vì vậy mà một mảnh oanh động, những người xung quanh nhanh chóng tập trung lại, những nha hoàn từ viện khác cũng bắt đầu kéo đến, sau đó chủ tử của các viện cũng xuất hiện, đầu tiên là Tiết lão thái thái cùng Phương Lam, tiếp theo đến phu nhân tam phòng, tiếp đến lại là tiểu thư tam phòng, tôn ti trật tự, đây là nơi ở của nam tử nhưng vì giọng nói của Tiết thị mà hiện tại đều bị vứt sang một bên.

Tiết Vũ Văn ngồi trong thư phòng đọc sách, hắn từ sớm đã thức dậy, dù sao cũng là do thói quen nên ánh mắt thập phần tỉnh táo.

Lúc này cánh cửa đang đóng bật mở, Tiết Mộ vẻ mặt hối hả chạy vào: “Đại ca, không xong rồi, Hàn Thư Viện của chúng ta đang bị nữ nhân chiếm lấy!”

Tuy nói Hàn Thư Viện là nơi ở của nam tử tam phòng, không phân chủ nhân nhưng thực chất trong lòng Tiết Mộ rất rõ, Tiết Vũ Văn mới là chủ nhân, nơi này chỉ có hai người bọn hắn ở mà Tiết Vũ Văn là Đại thiếu gia Tiết phủ, tuổi lại lớn nhất, nhận được sự tín nhiệm của Thượng thư đại nhân, ngoại trừ hắn ra còn ai có thể làm chủ Hàn Thư Viện?!

Tiết Vũ Văn nhướng mày, giọng nói lúc nãy hắn cũng đã nghe được, chủ nhân của giọng nói cũng không xa lạ, người đó không ai khác chính là tiểu cô của hắn, mặc dù không tiếp xúc nhiều nhưng đêm đó nàng cùng Tiết lão thái thái hàn huyên, Thượng thư phu nhân và mẫu thân hắn bị bỏ qua một bên, hắn tất nhiên là không quên được.

Tiết Vũ Văn trước giờ thích nhất là yên tĩnh, tuy sống cùng với Tiết Mộ nhưng hắn vẫn hành động độc lập, không thường xuyên ra ngoài, tuy nhiên giao tình giữa hai người không tệ, vì biết rõ tính tình đối phương nên khi Tiết Vũ Văn đọc sách, Tiết Mộ cũng không dám quấy rầy, bất quá hôm nay là một ngoại lệ.

Tiết Vũ Văn thở dài: “Chúng ta đi xem thử.” Rốt cuộc là có chuyện gì lại thu hút tất cả mọi người trong phủ đến đây?

Khi Tiết Vũ Văn và Tiết Mộ đến phòng của Hạ Túc thì nơi đó đã đầy người, Hàn Thư Viện lần đầu tiên đông người như thế, hơn nữa tất cả lại là nữ nhân. Thượng thư đại nhân sáng sớm đã vào triều, Tam lão gia thì luôn ở trong viện của mình, Tiết Duy thì sớm đã cùng nha hoàn đi quậy phá khắp nơi, chỉ có hai người Tiết Vũ Văn cùng Tiết Mộ rảnh rỗi không có chuyện gì làm nên mới đến đây xem náo nhiệt.

Chỉ thấy Tiết Thanh Liên cùng Hạ Túc đang quỳ đó, đối diện là Tiết lão thái thái đang ngồi, sắc mặt nàng âm trầm, giận dữ thấy rõ, mọi người xung quanh im lặng không nói một lời.

Tiết Vũ Văn cùng Tiết Mộ haimặt nhìn nhau, tựa hồ không hiểu chuyện gì đang xảy ra, hai người bước chân vào trong, căn phòng lớn có thể chứa được hơn mười người, màn che được vén lên, giường chiếu bề bộn, trên chăn còn lưu lại một mảng đỏ hồng chói mắt, nhất thời Tiết Vũ văn cùng Tiết Mộ vô cùng kiếp sợ, tựa hồ không thể tin được Tiết Thanh Liên cùng Hạ Túc làm dám làm ra chuyện như vậy!

“Hai người các ngươi... sao dám làm ra chuyện mất mặt như vậy?!”

Lời nói Tiết lão thái thái vang vọng khắp phòng, mọi người ở đây đều là người trưởng thành, nếu không thì cũng có chút hiểu biết về vấn đề nam nữ này, chỉ cần liếc sơ căn phòng cũng biết hai người bọn họ đã làm gì, khó trách Tiết lão thái thái lại tức giận như vậy.

“Tiện nhân!” Lúc này một cái tát rơi xuống mặt Tiết Thanh Liên.

“Nương!” Bởi vì hành động của Tiết thị quá nhanh nên Hạ Túc không kịp ngăn cản, lúc hắn phản ứng lại thì đã không kịp, bàn tay Tiết thị đã rơi xuống mặt Tiết Thanh Liên, thanh âm vang dội khắp phòng.

“Nương, người đang làm gì vậy? Sao lại ra tay đánh nàng ấy?” Hành động bảo hộ Tiết Thanh Liên của hắn vào trong mắt Tiết thị cực kì chướng mắt.

“Tiện nhân này dụ dỗ con lên giường cùng nàng ta, sau đó ép buộc lấy nàng ta, tất cả chỉ là âm mưu của nàng, như vậy không đáng đánh hay sao chứ?” Thủ đoạn như vậy, Tiết thị sớm đã thấy qua nhiều lần, Hạ Túc vừa mới trưởng thành, lòng dạ nữ nhân sâu thế nào hắn vốn dĩ không biết được nhưng nàng là ai chứ? Từ nhỏ nhìn Tiết lão thái thái cùng Tiết lão phu nhân đấu đá, tranh giành nam nhân, nàng sớm đã xem rõ, vốn nghĩ rằng Tiết Thanh Liên cũng như tên nàng ta, là một đóa sen thanh khiết ngây thơ vô hại, không ngờ lại là một bạch liên hoa, nàng tiếp cận Hạ Túc, bất quá cũng chỉ là muốn bước chân vào Hạ gia mà thôi!

“Nương, người trách lầm Thanh Liên, không phải muội ấy dụ dỗ con... là con chủ động... con mới là người ép buộc muội ấy!” Nhìn thấy Tiết thị dùng lời lẽ xúc phạm Tiết Thanh Liên, Hạ Túc nhịn không được mà giải thích mọi chuyện.

“Câm miệng!” Tiết thị trước nay chưa từng giận dữ như vậy, hôm nay nhi tử nàng yêu thương nhất lại cãi lại lời nàng, nam nhân có phải đứng trước nữ nhân như Tiết Thanh Liên đều xiêu lòng hay không?

“Con còn muốn nói giúp cho nàng sao? Nàng rõ ràng là trốn đến đây tìm con!”

“Nương...”

“Đủ rồi!” Tiết lão thái thái nhịn không được đập bàn, trước mặt bao nhiêu người, mẫu tử hai người tranh cãi còn ra thể thống gì nữa?

“Còn định tranh cãi đến bao giờ?”

“Bà ngoại, mẫu thân, hai người đừng trách Thanh Liên, là do con đến tìm muội ấy, phát hiện toàn thân muội ấy lạnh cóng mới đưa muội ấy về đây, không biết vì sao... không biết vì sao mọi chuyện lại thành ra như vậy.” Hạ Túc vội đem sự tình tối qua kể lại, hắn không muốn oan ức Tiết Thanh Liên, thanh danh đối với một nữ nhân mà nói vô cùng quan trọng.

Tiết thị bên cạnh sớm đã nóng mắt, nghe Hạ Túc nói vậy liền không chút do dự cắt đứt lời hắn: “Hạ Túc, con không cần bịa ra chuyện này, lúc nãy ta vào đây thì cửa vẫn còn khóa, làm sao con có thể đi tìm nàng ta? Con có cần vì một Tiết Thanh Liên mà chống đối lại mẫu thân là ta hay không?”

“Nương, có lẽ người quên mất cửa sổ rồi!”

Câu nói Hạ Túc khiến Tiết thị lặng người, ánh mắt lóe lên tia sửng sốt, sau đó là không thể tin được.

“Không thể nào! Rõ ràng ta đã khóa rồi mà?” Tiết thị vội đến bên cửa sổ kiểm tra, phát hiện cửa sổ tuy đã đóng lại nhưng lại không hề khóa, hoàn toàn không có dấu hiệu cạy khóa trên cánh cửa.

“Sao lại thế này?!”

“A...”

Nghe thấy thanh âm, mọi người liền quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Hạ Võ không biết từ khi nào đã xuất hiện tại đây, trên tay còn cầm một ổ khóa.

“Tiểu Võ, đây là cái gì?” Tiết thị nhanh chóng nhận ra thứ nhi tử nàng đang cầm là ổ khóa nàng dùng để khóa cửa sổ liền không khỏi sửng sốt.

Hạ Võ ấp úng: “Cái này là tối qua... con đuổi theo con bướm, phát hiện nó hướng phòng đại ca cho nên...”

“Cho nên làm sao?!” Tiết thị giờ phút này rốt cuộc cũng không thể bình tĩnh được nữa, tuyệt đối không phải như nàng nghĩ, tuyệt đối không phải Hạ Võ làm.

“Con thấy cửa sổ phòng đại ca đóng nên đã mở ra...”

“Hạ Võ!! Ta lập lại lần nữa, con nói cái gì?”

Hạ Võ tuổi còn nhỏ, bị bộ dạng của Tiết thị dọa sợ liền khóc nấc lên: “Oa oa... con... con thấy cửa sổ phòng đại ca đóng nên đã... hức mở ra... không biết rằng... nó... hức...”

“Đủ rồi Dung Dung, con đang dọa ngoại tôn của ta sợ đấy!” Tiết lão thái thái biết nữ nhi tức giận chuyện của Hạ Túc nhưng Hạ Võ tuổi còn nhỏ, làm sao có thể biết được thế nào là đúng, thế nào là ai, chuyện này xảy ra vốn dĩ đâu ai muốn, không thể chỉ trách Hạ Võ được.

Mọi chuyện thành ra thế này cũng không thể trách Hạ Túc, không thể trách Tiết Thanh Liên, lại càng không thể trách Hạ Võ, mọi chuyện chỉ có thể trách Tiết thị, đây là sơ suất của nàng, có lẽ nàng đã để ổ khóa lại mà quên mất sẽ khóa cửa, cho nên khi Hạ Võ đến mới có thể mở ra một cách dễ dàng như thế, nếu không dựa vào sức lực của một hài tử, làm sao có thể bẻ được ổ khóa, mọi người đều nghĩ như vậy, Tiết thị cũng nghĩ như vậy.

Tiết lão thái thái ra lệnh cho Huỳnh ma ma đưa Hạ Võ về phòng, nhìn một lượt khắp căn phòng mới mở miệng với Tiết thị: “Chuyện này con định thế nào?”

“Trong sạch của Thanh Liên đã mất, như vậy không phải nên để Hạ thiếu gia lấy Thanh Liên sao?” Phương Lam từ đầu chí cuối vẫn chưa có nói chuyện, không ngờ câu đầu tiên lại là nói giúp Tiết Thanh Liên.

Phương Lam thật sự cũng không phải muốn nói giúp Tiết Thanh Liên nhưng mọi chuyện đã ra nông nỗi này, ngoại trừ để Hạ Túc lấy Tiết Thanh Liên thì không còn cách gì khác, lúc đầu nàng vốn định để Hạ Túc lấy Tiết Phong Linh nhưng không ngờ mọi chuyện lại lệch quỹ đạo như vậy, bất quá với nàng không loại được Tiết Phong Linh thì loại một Tiết Thanh Liên cũng không vấn đề gì. Tiết Thanh Liên xuất thân thứ nữ, vốn dĩ không gây ảnh hưởng đến vị trí của nàng, nhưng dù sao trên danh nghĩa nàng ta cũng là nữ nhi của Thượng thư phu nhân, giữ một ngày thì nàng sẽ thêm lo lắng một ngày, Khâm Châu xa xôi, lần này gả đi chỉ sợ không biết ngày trở về, như vậy cũng tốt, mất đi một người đỡ phải khiến nàng bận tâm.

“Muốn vào cửa Hạ gia không phải không được!” Tiết thị cảm thấy toàn thân bất lực, mọi chuyện đến nước này nếu không để Hạ Túc lấy Tiết Thanh Liên thì đồn ra ngoài cả Tiết gia và Hạ gia đều bị ảnh hưởng nghiêm trọng, lần này nàng đến là mang vinh quang về Hạ gia chứ phải sỉ nhục!

“Muốn vào cửa Hạ gia, thì chỉ có thể làm thiếp!”

Tiết Thanh Liên cắn môi, chuyện này nàng sớm đã dự liệu được, tuy nhiên nàng không cam tâm làm thiếp, nàng không muốn nữ nhi của nàng lại là thứ nữ thấp kém, điều nàng muốn là vị trí chính thê của Hạ Túc!

Vì vậy ánh mắt cầu cứu của nàng rơi vào người Tiết Phong Lan, Lan Nhi có thể khiến Hạ Túc đến tìm nàng, có thể khiến hai người bọn họ đồng giường cộng chẩm, có thể khiến Hạ Võ gánh tội thay nàng, như vậy hiện tại chỉ có Lan Nhi, chỉ có Lan Nhi mới có thể giúp được nàng.

Tiết Phong Lan nhướng mày, ánh mắt của Tiết Thanh Liên sao nàng lại không hiểu, bất quá nàng chỉ hứa sẽ giúp nàng ta gả cho Hạ Túc, không có hứa là giúp nàng ta trở thành chính thê của hắn, vì vậy nàng lắc đầu.

Thấy Tiết Phong Lan lắc đầu, toàn thân Tiết Thanh Liên không khỏi sụp đổ, may mắn là có Hạ Túc bên cạnh đỡ lấy.

“Chuyện này tựa hồ không ổn, Hạ thiếu gia chưa thê đã có thiếp, truyền ra ngoài chỉ sợ ảnh hưởng đến Hạ gia!”

“Không chỉ thế, Đại tiểu thư của chúng ta vốn dĩ là nữ nhi trên danh nghĩa của phu nhân, dựa vào đâu không thể làm thê mà chỉ có thể làm thiếp? Đồn ra ngoài không phải là mất mặt Tiết gia chúng ta sao?”

“Phu nhân nhà chúng ta cũng xuất thân từ Thừa tướng phủ, Hạ phu nhân làm vậy là quá khinh người.”

Hai giọng nói thảo luận từ phía sau truyền đến khiến Thượng thư phu nhân không khỏi nhíu mày, lời của hai nha hoàn này nói không sai, tuy Tiết Thanh Liên không phải nữ nhi thân sinh của nàng nhưng từ nhỏ nàng ta đã được nuôi dưỡng dưới danh nghĩa của nàng, nếu thật sự nàng ta trở thành thiếp của Hạ Túc, mặt mũi nàng còn để ở đâu, huống hồ dựa vào địa vị của Thượng thư phủ, chẳng lẽ muốn trở thành chính thê của một Hạ gia tri phủ mà còn phải hỏi ý kiến của người khác sao?!

“Muội muội, muội như vậy là không đúng rồi, Hạ Túc chưa thê đã có thiếp, đồn ra ngoài sẽ ảnh hưởng đến Hạ gia, huống hồ kì thi ứng kinh sắp tới, muội đây là muốn hủy tiền đồ của Hạ Túc sao?!”

Dứt lời, sắc mặt mỗi người đều lâm vào trầm tư, không rõ nguyên nhân vì sao Thượng thư phu nhân lại nói giúp Tiết Thanh Liên nhưng lời nàng nói không hề sai. Nam nhân tuy có thể tam thê tứ thiếp nhưng chưa thê mà đã có thiếp, không phải là hoang dâm vô độ sao, huống hồ kì thi lại sắp tổ chức, nếu chuyện Hạ Túc bị đồn ra ngoài, hắn sẽ bị bất lợi, đến lúc đó quan lộ không có, vinh quang không có, mà thanh danh thì lại bị tổn hại nghiêm trọng.

Tiết thị âm thầm cân nhắc lời nói của Thượng thư phu nhân, một lúc sau mới nói: “Muốn làm chính thê thì không thể chỉ có sự đồng ý của ta.” Nàng tuy là chủ mẫu Hạ gia nhưng có một số chuyện nàng không thể tùy ý quyết định, nếu muốn nạp thiếp cho Hạ Túc thì vốn không cần rắc rối như vậy, chỉ cần nàng gật đầu liền có thể nhưng chuyện này không phải vị trí thiếp thất là giải quyết định, muốn trở thành chính thê của nhi tử nàng, nàng cần phải hỏi qua người Hạ gia, nếu không có được sự đồng ý của Hạ lão phu nhân thì Tiết thị dù muốn cũng không được.

Chuyện của Tiết Thanh Liên cùng Hạ Túc kết thúc tại đây, trước khi Hạ Túc rời đi, Tiết thị cũng đã viết một phong thư cho Hạ gia bên kia, ý đồ thuyết phục Hạ gia chấp nhận cháu dâu là Tiết Thanh Liên, nói rõ sự việc này có ảnh hưởng lớn thế nào đối với tiền đồ của Hạ Túc, dù sao Hạ Túc cũng là trưởng tử của Hạ gia, nàng không tin Hạ gia có thể bỏ mặc.

Nắm trong tay tám phần thắng, Tiết thị trở về phòng nghỉ ngơi, Hạ Túc lên đường nàng cũng không ra từ biệt, có thể thấy được nàng đã giận dữ thế nào, Tiết Thanh Liên thì được đưa trở về Vân Hạ Viện, dù Hạ gia bên kia có chấp nhận nàng là chính thê hay thiếp thất thì Tiết Thanh Liên vẫn phải gả ra ngoài, cho nên Thượng thư phu nhân cho phép nàng về phòng nghỉ ngơi, chuẩn bị cho hôn lễ sắp diễn ra.

Thọ Minh Trạch.

“Mọi chuyện giao lại cho ngươi.” Mấy ngày nay chuyện của Tiết Thanh Liên đã được xử lý đâu vào đấy, chỉ cần tin Hạ Túc bên kia truyền đến liền có thể tổ chức hôn sự, điều này khiến tâm trạng Tiết lão thái thái tốt hơn vài phần.

“Vâng.” Thượng thư phu nhân nhận lấy tờ giấy tuyên thành, nhìn thấy mực còn chưa khô thì không khỏi gật đầu.

“Không biết là Thanh Liên có đợi được không đây.” Phương Lam đột nhiên mở miệng, lời nói của nàng thu hút không ít người.

Thượng thư phu nhân nhíu mày: “Có ý gì?”

“Hạ gia xa xôi, từ lúc đi đến lúc về cũng mất mấy tháng, lại phải được sự đồng ý của Hạ gia bên kia chắc phải tốn công tốn sức lắm, nếu muốn tổ chức hôn lễ thì cũng phải đợi nửa năm sau, đến lúc chỉ sợ Thanh Liên...”

“Ăn nói hàm hồ!” Tuy là nói vậy nhưng đây cũng là điều mà Tiết lão thái thái lo lắng.

“Phương Lam nói sai rồi, lão thái thái đừng tức giận.” Phương Lam rất thức thời, thấy vậy cũng không nói nữa.

Tiết lão thái thái thở dài, ánh mắt rơi vào người Thượng thư phu nhân: “Trong phủ dạo này xảy ra nhiều chuyện, không bằng ngươi dẫn tụi nhỏ đi chùa cầu phúc đi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.