Điện Vương Ở Rể

Chương 88: Chương 88: Nhầm chỗ?




Diệp Đông đã đến vùng gần Ngũ Giai.

Mà anh không hề biết, bản thân dù không có mặt thì cũng đã giải quyết nguy cơ trong nhà Xuân Bảo.

Mà điều này cũng thể hiện được sự kính trọng từ tận sâu đáy lòng của Thanh Huy Hưng dành cho Diệp Đông.

Diệp Đông nói ra chưa tới một ngày mà Thanh Huy Hưng đã nhanh chóng chiếu cố cho công ty Xuân Bảo.

Phải nói ông ta làm việc vô cùng hiệu quả.

Vùng Ngũ Giai có một màn hình led vô cùng lớn quảng cáo về khu này.

Tất nhiên ở đây là đất vàng, giao dịch cũng đang bắt đầu.

Mà căn cứ theo giới thiệu.

Phía trên vùng Ngũ Giai, trên khu vực đỉnh núi là một vài biệt thự, phía dưới một chút là một số căn biệt thự có phong cách cổ điển, khá là tốt.

Toàn bộ Ngũ Giai còn có quản lý bất động sản cao cấp hạng năm sao, phục vụ theo phương thức quản gia.

Toàn bộ khu nhà phố Ngũ Giai, chính là căn hộ cao cấp nhất Khế Lệ.

Có thể nói ở tại đây chỉ có thể là người có tiền có quyền,

Mà khu này tương lai sẽ trở thành khu nhà phố cao cấp nhất nhì Khế Lệ.

Đương nhiên, giá cả ở đây cũng vô cùng cao.

Chỉ cần là căn hộ tầm trung ở nơi này, thì giá đã vài chục tỷ một mét vuông.

Tuy là thế, nhưng ngay phía dưới núi Ngũ Giai thì mọi người đã đứng kín hết chỗ.

Siêu xe đậu ở đây vô cùng nhiều, cảm giác những chiếc xe này cũng không còn giá trị.

Để tránh tắc nghẽn đường lên núi nên chỗ bảo vệ yêu cầu khách chỉ có thể dừng ở ven đường, ở khoảng cách rất xa.

Nếu là lúc trước có lẽ khách tới đã chửi ầm ĩ.

Nhưng bất ngờ là không có ai chi trích hay nặng lời với bảo vệ ở đây.

Thấm chí, có rất nhiều người trang sức vàng bạc cả người nhưng vẫn đứng chờ như chờ siêu thị mở cửa phát trứng miễn phí vậy, vô cùng rối loạn mà hỗn độn, bọn họ còn nhanh chân tới khi văn phòng trưng bày.

Dọc theo đường đi, những người này còn phát hiện người quen, vô cùng vui vẻ nói chuyện.

“Chỉ cần có mua được căn hộ ở đây, đừng nói là giàu có, phải là vô cùng giàu có. Ai tới mà gia sản không trên nghìn tỷ chứ?”

“Chúng ta mua nhà ở đây chính là mua một mối quan hệ nha, Là nhân mạch đó.”

“Huống hồ chỗ này chính là do Thẩm gia khai phá.”

‘Nghe nói Thẩm gia sẽ tổ chức tiệc. Trực tiếp chiêu đãi những người đã mua căn hộ ở đây.”

Mà bọn người kia khi còn mơ hồ nghi ngờ, nghe tới câu cuối thì vô cùng sửng sốt.

Rốt cuộc, trong lòng bọn họ, Thẩm lão gia là sự tồn tại như thế nào?

Chính là một đại quý nhân vô cùng tôn quý sừng sỡ không suy ở Khế Lệ.

Mà người như vậy có thể lộ diện sao?

Không bao giờ!

Nhưng khi nghe ông ta sẽ lộ diện, thì bọn họ vô cùng hưng phấn.

Mà kẻ đang nói chuyện kia chính là một trong những chủ công ty có chút sản nghiệp làm ăn cùng Thẩm gia.

Chính vì vậy hắn ta có thể biết được sự việc.

“An tổng à, ông nói thật sao?”

Một vị khác có vẻ như chức vụ cùng sản nghiệp so với An tổng còn cao hơn, chính là Vương Lộ Nguy, trên mặt tràn đầy tươi cười làm thân.

An lộ ra biểu cảm đắc ý vô cùng.

“Không giấu gì Vương tổng, tôi cùng em trai của đại quản gia Thẩm gia có quan hệ khá tốt.”

“Mọi người xem lời tôi nói có thật không?”

Vương Lộ Nguy lập tức nói: “An tổng quả nhiên là có cách.”

Đồng thời, nội tâm bọn họ cũng vô cùng hâm mộ.

Có thể làm quản gia Thẩm gia, chắc chắn là người Thẩm gia tin tưởng.

Cùng em trai của của quản gia có quan hệ tốt, xem như có thể tiếp cận gần với quản gia Thẩm gia, mà có thể tiếp cận được trung tâm Thẩm gia.

Vương Lộ Nguy cười nói: “An tổng, tôi sớm nghe danh ngài, cũng muốn hợp tác cùng ngài nha.”

“Chúng ta cùng hợp tác, cùng bỏ vốn như nhau, nhưng lợi nhuận tôi bốn ông sáu.”

“Hôm nay sau khi mua xong nhà, tôi sắp xếp phòng VIP ở khu khách sạn lớn nhất. Chúng ta không say không về.”

Đối với Vương Lộ Nguy mà nói, một chút lợi nhuận này, có thể mượn mối quan hệ của An tổng, nhấc lên quan hệ với Thẩm gia cũng là đáng giá.

An tổng lắc lắc đầu: “Vương Lộ Nguy, hôm nay dù ông có dùng phương thức tiếp đón nguyên thủ quốc gia mời tôi, thì tôi vẫn không đi! Đừng quên, hôm nay Thẩm lão gia đích thân chiêu đãi chúng ta!”

Vương Lộ Nguy bừng tỉnh, vỗ vỗ đầy: “Tôi sơ sót! Đúng vậy, đó mới là chuyện quan trọng.”

Xung quanh một số kẻ quyền quý cũng muốn bắt chuyện cùng An tổng.

Nhưng An tổng cơ bản không hề nhìn bọn họ, cho nên bọn họ chỉ có thể ngóng chờ mà thôi.

Nhưng mà nội tâm bọn họ cũng càng hạ quyết tâm mua được phòng ở Ngũ Giai này.

Không vì chuyện gì, chỉ vì sẽ được Thẩm lão gia chiêu đãi, cũng đủ làm họ hạ quyết tâm.

Văn phòng giao dịch ngay phía trước vô cùng lộng lẫy, trang trí trang nhã lại rộng rãi.

Nhà ở đây cũng không cần nói, vô cùng cao giá.

Khách tới xem nhà cũng có hơn 80% người trực tiếp chốt đơn.

Hiện tại Diệp Đông cũng tiến đến đại sảnh nơi mở bán nhà ở đây.

Anh tùy tiện nhìn một chút vào mô hình trên bàn.

Kia chính là mười tám căn biệt thự!

Mô hình kiến trúc đều giống nhau, Diệp Đông cũng nhìn ra địa hình này chính là kiểu phúc duyên.

Thậm chí có thể nói đây là nơi còn sót lại linh mạch.

Trong hoàn cảnh hiện tại, có chỗ còn sót linh mạch là rất hiếm, hầu như không còn.

“Cần mua biệt thự ở đây!”

Diệp Đông thầm nghĩ.

Anh đi về phía trưng bày này.

Nhìn một hồi, rồi nhìn ra ngoài, anh nhận thấy chỗ linh lực hội tụ tốt nhất.

Những nhân viên sale ăn mặc vô cùng thời thượng, thậm chí còn khoe ngực, lộ điểm nhảy cảm.

Những cô gái này đều biết rõ, hôm nay người đến mua không phú thì quý, không chừng lọt vào mắt xanh phú hào, mặc dù là tiểu tam đi nữa thì cũng xem như rút ngắn thời gian phấn đấu, ăn sung mặc sướng.

Mô hình kiến trúc khu biệt thự vô vùng thưa thớt,

Vì vậy Diệp Đông thấy rõ được khu vực biệt thự.

Lập tức khi Diệp Đông đứng nhìn gần đó có một nhân viên sale ngực to đi đến.

“Vị đại thiếu gia này, ngài có ánh mắt khá tốt đây là căn biệt thư cao cấp nhất, nếu muốn xem tôi có thể dẫn ngài đi thử…”

Người nhân viên sale này tên Vương Oánh, giọng nói vô cùng kiều mị.

Diệp Đông xoay người, gật đầu nói: “Được, đưa tôi đi xem một chút.”

Bản thân anh tu tập Lục Môn Thần Công, cả người có thể tẩy kinh phạt tủy, khí chất phi phàm, gương mặt anh tuấn.

Trong nháy mắt, nhân viên sale này nhìn thấy anh cũng nhịn không được mà khẽ kích động, dung mạo so với các tiểu thịt tươi trên ti vi xem như nổi bật khí khái hơn nhiều.

Nhưng mà Vương Oánh đánh giá một lượt, nhìn thấy Diệp Đông ăn mặc bình thường không có hàng hiệu, thì hơi nghi hoặc.

“Anh chắc chắn mua nhà?”

“Nhìn một chút xem ra anh tới thuê nhà thì có.”

“Xin lỗi, có lẽ anh nhầm chỗ. Toàn thân anh đồ toàn vỉa hè hàng chợ, không thích hợp tới nơi này.”

“Anh nên đi đi. Không ảnh hưởng tới khách quý mua nhà ở đây.”

Vương Oánh không kiên nhẫn mà nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.