Đô Thị Tàng Kiều

Chương 1311: Chương 1311: Lỗ Máu! (2)




Diệp Lăng Phi chỉ nói thầm với một mình mình, nhưng câu nói này của hắn vẫn bị Bạch Tình Đình đứng bên cạnh nghe thấy cả, Bạch Tình Đình nghe Diệp Lăng Phi nói như vậy thì cô hỏi một cách khó hiểu:

- Ông xã, anh lại nói gì đấy?

- À, không, không có gì đâu em!

Diệp Lăng Phi nghe thấy Bạch Tình Đình hỏi như vậy hắn vội lảng sang chuyện khác:

- Tình Đình, chúng ta về nhà thôi, tình hình này thật loạn quá, hay là về nhà sẽ tốt hơn!

Diệp Lăng Phi nói đến đây thì hắn nói thêm:

- Chúng và về nhà có thể tắm uyên ương rồi!

Bạch Tình Đình dù sao cũng là con gái, cô không mặt dày giống Diệp Lăng Phi. Diệp Lăng Phi khi nói tắm uyên ương dục thì không có chút lo lắng gì sợ người khác nghe được cả. Nhưng Bạch Tình Đình lại lo lắng những chuyện này, Bạch Tình Đình vội vàng kéo tay Diệp Lăng Phi một cái, cô chu miệng ra khẽ nói:

- Ông xã, anh đừng nói bậy bạ ở đây nữa!

- Ừ, em nhìn anh đi, anh vui vẻ quá nên quên chuyện này mất!

Diệp Lăng Phi làm bộ phản ứng lại hắn nói:

- Bà xã, anh biết, anh nhất định sẽ chú ý!

Bạch Tình Đình nghe Diệp Lăng Phi nói như vậy, cô khẽ nói:

- Ông xã, chúng ta mau về nhà thôi!

Diệp Lăng Phi gật đầu ôm lấy eo Bạch Tình Đình bước vài bước thì nghe thấy có tiếng người phía sau hô to tên hắn:

- Diệp Lăng Phi!

Diệp Lăng Phi xoay người lại thì thấy Mộ Văn đang đi lại. Diệp Lăng Phi ôm eo Bạch Tình Đình dừng lại nhìn Mộ Văn đang đi tới. Mộ Văn khi nãy đã nói chuyện với Bạch Tình Đình rồi. Diệp Lăng Phi đối với người con gái như Mộ Văn vốn không có thiện cảm gì nhiều. Khi cô nhìn thấy Mộ Văn đi đến trong lòng Bạch Tình Đình không hiểu Mộ Văn rốt cuộc định làm gì, cô khoát tay Diệp Lăng Phi nhìn Mộ Văn đang đi đến trước mặt cô và Diệp Lăng Phi. Bạch Tình Đình quay sang nhìn Diệp Lăng Phi một cái đúng lúc Diệp Lăng Phi đang nhìn về phía này, Bạch Tình Đình lập tức xoay mặt đi.

Diệp Lăng Phi khi nãy mới nhìn thấy ánh mắt Bạch Tình Đình đang nhìn hắn thì hắn biết trong ánh mắt Bạch Tình Đình đang có chút cảm xúc đố kỵ. Trong lòng Diệp Lăng Phi khẽ thở dài, theo Diệp Lăng Phi thấy có niều phụ nữ rốt cuộc không phải chuyện tốt gì cả, giống như hắn bây giờ vậy, cũng không biết hưởng phúc hay là đang mắc tội nữa, Diệp Lăng Phi cảm thấy trong khoảng thời gian này vì chuyện của Khoa Nhung Hỏa Diễm khiến cho Diệp Lăng Phi rất bận, không có thời gian để ý đến chuyện của những người phụ nữ của jắm. Nhưng bây giờ chuyện này lại đến. Diệp Lăng Phi lo lắng không phải là chuyện của Mộ Văn mà là chuyện Bành Hiểu Lộ và những người khác, Diệp Lăng Phi vừa nghĩ đến thì cảm thấy rất lo lắng trong lòng, chỉ đành gác chuyện này sang một bên không nghĩ nữa.

Mộ Văn đi đến trước mặt Diệp Lăng Phi, ánh mắt cô nhìn lướt qua gương mặt của Bạch Tình Đình, người phụ nữ trời sinh ra đã có khả năng quan sát rất nhạy cảm, tuy Bạch Tình Đình chỉ khoác tay Diệp Lăng Phi vốn không nói gì với Mộ Văn cả nhưng Mộ Văn vẫn có thể nhìn thấy được từ biểu hiện của Bạch Tình Đình rằng Bạch Tình Đình vốn không hoan nghênh cô. Mộ Văn đương nhiên có thể hiểu ý tứ của Bạch Tình Đình, cô cũng là phụ nữ giống như Bạch Tình Đình lo lắng ông xã mình bị cướp mất, Bạch Tình Đình sẽ giữ nguyên thái độ khi tiếp xúc với những người phụ nữ đang tiếp cận chồng mình.

Mộ Văn khẽ cười, cô ta không muốn để Bạch Tình Đình hiểu lầm về chuyện này, nhưng Mộ Văn thấy, giữa cô và Diệp Lăng Phi không có chuyện gì cả cũng không nảy sinh chuyện gì. Nếu tương lai giữa cô và Diệp Lăng Phi có thể có quan hệ thì có thể là một ngày nào đó, đột nhiên cô ta phát hiện trước đây Diệp Lăng Phi đã lừa cô hay Mộ Thiên Dương thực sự là bị Lang Nha hại chết, nếu thật sự có ngày đó thì Mộ Văn nhất định sẽ đến tìm Diệp Lăng Phi tính sổ, nói không chừng cô sẽ tận tay giết Diệp Lăng Phi. Bất luận bây giờ cô ta có tình cảm gì với Diệp Lăng Phi thì cô ta cũng tin mình sẽ tự tay giết Diệp Lăng Phi. Đây là suy nghĩ trong lòng của Mộ Văn, cô đi đến trước mặt Diệp Lăng Phi, đánh giá Diệp Lăng Phi một lượt rồi lập tức cười nói:

- Anh ra được là tốt rồi. Diệp Lăng Phi đừng quên những gì tôi đã nói với anh, mạng của anh có thể là của tôi, tôi không thể tùy tiện để người khác lấy mạng của anh được!

Bạch Tình Đình đứng bên cạnh, Mộ Văn nói như vậy ngược lại khiến Diệp Lăng Phi trở nên có chút khó trả lời. Nếu Bạch Tình Đình không ở đây nói không chừng Diệp Lăng Phi sẽ nhân cơ hội này mà nói mấy câu đùa giỡn, như vậy sẽ xóa tan bầu không khí này, nhưng bây giờ Bạch Tình Đình lại đứng bên cạnh hắn, Diệp Lăng Phi cảm thấy câu nói của Mộ Văn lúc này trở nên rất kỳ quái, hắn cũng không nói lại, tóm lại chính là cảm giác kỳ cục đó. Diệp Lăng Phi cười và nói:

- Được rồi, Mộ Văn, tôi đáp ứng cô là được, tôi bảo đảm tôi sẽ không tùy tiện chết đâu!

Diệp Lăng Phi nói đến đây thì hắn xoay mặt sang Bạch Tình Đình đang đứng cạnh hắn, và hôn lên mặt Bạch Tình Đình một cái và nói:

- Bây giờ tôi có một bà xã đáng yêu như vậy thì làm sao nỡ chết chứ, Mộ Văn, khi nào cô kết hôn thì cô mới hiểu đạo lý này, có một người vợ tốt, có một gia đình ấm áp, là hạnh phúc lớn nhất của cô, ngoài điều này ra tôi đã không cầu mong gì nữa!

Diệp Lăng Phi nói câu này khiến trong lòng Bạch Tình Đình trở nên ấm lại, đây gọi là cảm động. Phụ nữ rất dễ bị cảm động, loại cảm giác này rất đơn thuần, có lẽ chỉ nhờ một câu nói, một cái hôn, tóm lại là một tình huống nào đó, phụ nữ dễ dàng bị cảm động như vậy. Bạch Tình Đình lúc này chính là như vậy, ánh mắt cô nhìn Diệp Lăng Phi, cái miệng nhỏ nhắn hé mở và nói:

- Ông xã, em đến bên đó đợi anh nhé!

Bạch Tình Đình nói câu này ra Mộ Văn hơi ngạc nhiên, cô không ngờ Bạch Tình Đình lại nói như vậy.

Diệp Lăng Phi ít nhiều cũng có chút bất ngờ, hắn nhìn ánh mắt của Bạch Tình Đình thì trong lòng Diệp Lăng Phi đã hiểu. Tay phải hắn ôm lấy eo Bạch Tình Đình và nói:

- Tình Đình không sao đâu, em ở đây cũng được, giữa anh và Mộ Văn không có gì mà em không thể nghe được cả!

Mộ Văn nghe Diệp Lăng Phi nói như vậy cô mới hiểu. Mộ Văn nhìn Bạch Tình Đình một cái trong lòng thầm cười nói: ”Thì ra là như vậy, người phụ nữ này quả nhiên là đơn thuần ngây thơ, bị câu nói đó của Diệp Lăng Phi làm cho cảm động rồi, bảo sao Diệp Lăng Phi mà bây giờ lại thích sống như vậy, nếu đổi lại là tôi thì tôi cũng sống tiếp cuộc sống như vậy!”

Mộ Văn trong lòng đang thầm nghĩ như vậy, cô không nói ra. Mộ Văn nhìn Diệp Lăng Phi và nói:

- Diệp Lăng Phi, ngày mai tôi sẽ rời khỏi Vọng Hải, vẫn là câu nói đó, mạng của anh thuộc về tôi đấy!

Diệp Lăng Phi cười nói:

- Mộ Văn, câu nói này tôi đã nghe cô nói rất nhiều lần rồi!

Diệp Lăng Phi nói như vậy rồi đột nhiên lại nói tiếp:

- Mộ Văn, tôi có một chuyện muốn nói với cô, à, tôi nghĩ cô đã biết rồi!

- Tôi biết rồi ?

Mộ Văn nghe Diệp Lăng Phi nói không đầu không đuôi vậy thì cô ta nhìn Diệp Lăng Phi và nói :

- Tôi biết cái gì ?

- Chính là liên quan đến chuyện thi thể đặc công người Pháp bị mất tích!

Diệp Lăng Phi nói ra những lời này hắn biêt Bạch Tình Đình đang đứng bên cạnh mình, nếu hắn nói chuyện này ra với Mộ Văn không biết Bạch Tình Đình có vì nghe thấy thi thể mà sợ hãi không. Khi Diệp Lăng Phi đang do dự thì đội nhiên nghe thấy Bạch Tình Đình nói:

- Ông xã, Điền bí thư đang đến đấy!

Diệp Lăng Phi ngẩng đầu nhìn một cái chỉ thấy Điền Vi Dân dẫn theo một đoàn người đi về phía này. Lúc này Diệp Lăng Phi không muốn gặp Điền Vi Dân, hắn vẫn còn muốn nói với Mộ Văn. Diệp Lăng Phi giơ tay khẽ vỗ vào eo Bạch Tình Đình và nói:

- Bà xã, em nói chuyện với Điền bí thư trước đi, anh còn chút chuyện, anh nói với Mộ Văn xong sẽ sang đó!

- Vâng!

Bạch Tình Đình trả lời rất nhanh, đây cũng cho thấy câu nói khi nãy của Diệp Lăng Phi đã phát huy tác dụng là khiến trong lòng Bạch Tình Đình thấy cảm động, còn Bạch Tình Đình không chú ý đến chuyện Diệp Lăng Phi và Mộ Văn nói chuyện một mình. Nên biêt đổi lại là lúc trước Bạch Tình Đình sớm đã bĩu môi biểu hiện không hài lòng rồi, nhưng lần này Bạch Tình Đình lại không biểu hiện như vậy, khi cô nghe Diệp Lăng Phi nói như vậy thì Bạch Tình Đình đi thẳng đến chỗ Điền Vi Dân.

Diệp Lăng Phi thấy Bạch Tình Đình đi rồi thì hắn quay sang Mộ Văn và nói:

- Mộ Văn, lẽ nào cô không biết chuyện thi thể đặc công Pháp mất tích à?

- Không biết!

Mộ Văn lần đầu tiên mới nghe thấy chuyện này, khi nãy cô ta vốn không ở đây, mà dẫn người đi tìm tay súng bắn tỉa, còn Tiểu Triệu báo tin cho Triệu Đào, Mộ Văn không có ở đây, đương nhiên cũng không thể biết chuyện này.

Bây giờ Mộ Văn sau khi nghe thấy Diệp Lăng Phi nói chuyện này thì cô chau mày, thần sắc và ánh mắt cô khi nãy khác trước hoàn toàn, Mộ Văn nghĩ đến phía sau còn có vấn đề. Đúng lúc Mộ Văn chau mày Diệp Lăng Phi nói thêm một câu:

- Dựa vào hiểu biết của tôi, tình báo của đặc công người Pháp còn chưa được báo lên cấp trên, nói cách khác có những người không muốn điều tra thi thể này, muốn hủy thi diệt tích, chuyện này ai có thể làm chứ?

Cho dì Diệp Lăng Phi không nói ra, Mộ Văn cũng đã suy nghĩ đến chuyện này. Mộ Văn lúc này suy nghĩ giống như Diệp Lăng Phi, cô ta cũng cho rằng chuyện này do người của Ám bộ làm. Mộ Văn xoay mặt sang phía Diệp Lăng Phi và nói:

- Tôi thấy chuyện này có thể là do người của Ám bộ làm, có lẽ là ở Thành phố Vọng Hải vẫn còn người của Ám bộ! - Mộ Văn, suy nghĩ của cô và tôi không mưu mà hợp, tôi cũng nghĩ như vậy!

Diệp Lăng Phi sau khi nghe Mộ Văn nói như vậy thì hắn nói:

- Tôi vốn cho rằng người của Ám bộ đã bị giết sạch rồi nhưng bây giờ xem ra người của Ám bộ vốn không bị giết sạch, ở Vọng Hải vẫn còn tồn tại người của Ám bộ, đây có thể là một người cũng có thể là nhiều người, cụ thể có bao nhiêu người thì hiện nay vẫn chưa biết được nhưng tôi có thể khẳng định người của Ám bộ đến để diệt trừ rắc rối ở đây, nói cách khác họ không muốn để người khác điều tra tình hình liên quan đến Ám bộ, cho nên bọn họ sẽ xáo sạch các đầu mối!

Diệp Lăng Phi nói đến đây hắn khẽ dừng lại và nhìn Mộ Văn. Diệp Lăng Phi không nói tiếp những gì hắn định nói nhưng hắn cố ý không nói ra, cái chính là muốn Mộ Văn nói ra suy nghĩ của cô ta. Quả nhiên đúng suy nghĩ của Diệp Lăng Phi, Mộ Văn nghe thấy Diệp Lăng Phi nói như vậy thì cô ta khẽ dừng lại và nói:

- Ý của anh là nói người của Ám bộ tối nay đang hành động, muốn xử lý xong tất cả mọi chuyện có liên quan đến họ!

- Ừ!

Diệp Lăng Phi gật đầu và nói:

- Theo tôi thấy chính là như vậy, nhưng tôi vốn không thể khẳng định được, dù sao tôi không phải là thần thánh gì, tôi cũng không biết suy nghĩ của những người bên Ám bộ, nhưng tôi lại nghĩ đến chuyện Ám bộ có quan hệ với những người còn sống đó, giống như đồng sự Hoàng Việt của cô đấy!

Diệp Lăng Phi vừa nói đến đây thì thấy Mộ Văn bộ dạng giống như vừa tỉnh mộng vậy cô ta nói:

- Hoàng Việt hắn có thể đang gặp nguy hiểm!

Mộ Văn nói rồi vội vàng tìm Triệu Đào, lúc này Mộ Văn chỉ muốn Triệu Đào dẫn người đi bảo vệ Hoàng Việt, đừng để Hoàng Việt xảy ra chuyện. Mộ Văn không chú ý đến lời Diệp Lăng Phi nói, vội vàng đi tìm Hoàng Việt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.