Dragon World

Chương 42: Chương 42: Không phục? Liên quan đến ta sao?




(Happy New Years ae!!! Chúc những ai đang theo dõi bộ truyện này của tác một năm mới dồi dào sức khỏe, làm ăn phát tài, may mắn cả năm. Đặc biệt chúc ae FA năm nay sẽ có Gấu!!!)

Phải công nhận là Mã Tiểu Đào rất mạnh, cày nát team địch trong vòng một nốt nhạc khiến cả thành viên hai đội lẫn hai vị chủ khảo cũng há hốc mồm

“Con bé bảo nó mới vừa vặn đột phá hôm qua? Đùa chắc, cách xử lí, khống chế, tốc độ cùng sức mạnh này vượt qua hầu hết mấy tên Hồn Thánh bình thường rồi!” Huyền lão run run nhìn về phía đội Mã Tiểu Đào

“Có lẽ đây chính là thứ người ta gọi là thiên tài đấy ạ! Cũng không phải chưa có điều tương tự trước đây” Vương Ngôn lão sư về mặt nghiên cứu cũng không phải là điều đơn giản như vậy, kiến thức lí luận cũng xấp xỉ với Phong Hào Đấu La chỉ cần có cơ hội là tài năng không thể chê đi đâu được

“Có lẽ là vậy! Mà không đúng, nhìn tiểu tử kia đi, cái thằng nhóc đó đứng bình chân như vại từ đầu trận đến giờ rồi, có khả năng cao nó là thủ phạm của việc này!” Huyền lão nhìn vào Thiên mà phán, không hiểu sao trong người cứ có cảm giác liên quan tới thằng nhóc kia

“Ý ngài là tiểu Thiên! Không thể nào! À mà không đúng, có lẽ ngài đúng, thằng nhóc này có gì đó sai sai!” vì không biết làm sao nên cả hai quyết định tạm cứ tiếp tục xem đã tí hỏi sau

“Ta là heo!”

“Ta...là...heo”

“Ta là...heo”

............

Những người còn lại chỉ có thể bất đắc dĩ mở miệng nhận mình giống với con vật mập mạp, dễ thương đấy, dù sao học tỷ, học trưởng đều tự nói rồi, chẳng nhẽ còn trốn được

“Được rồi nghỉ một lúc để khôi phục và chuẩn bị chiến thuật cho trận tiếp theo! Riêng Vũ Thiên ra đây một lát, chúng ta có việc muốn hỏi!” sau lệnh Huyền lão thì mọi người cũng chủ yếu ngồi xuống bàn bạc chiến thuật chứ chẳng mấy người tu luyện vì cũng chẳng tốn bao nhiêu Hồn lực thì trận đấu đã kết cmn thúc rồi

.................

“Thiên, trận đấu vừa rồi ngươi có nhúng tay đúng không?” Huyền lão đưa Thiên tới chỗ Vương lão sư rồi cũng bắt đầu thẩm du....à lộn, thẩm cung

“Vâng, có đôi chút!” Thiên vừa trả lời vừa phóng thích Vũ Hồn

“Đây...đây là...”

“Tuyệt...tuyệt vời!”

Không giải thích gì nhiều, tuy nhiên cả hai người Huyền lão đều bị ấn tượng bởi skill này của Thiên

“Em cũng chẳng biết nói gì, dù sao mỗi người đều có chút ít bí mật phải không? Điều duy nhất có thể nói cho hai người là đây là Vũ Hồn thứ nhất của em!”

“Được rồi được rồi, về đội trước đi, bảo 5 phút nữa bắt đầu trận thứ hai!”

“Vâng” Thiên về nhưng vẫn hơi nghi hoặc

“Ngài nghĩ sao ạ? Huyền lão?” Vương Ngôn vẻ mặt tràn đầy kích động quay sang nhìn Huyền lão đang suy tư

“Ừm...Thiên tài? Yêu nghiệt? Không thể miêu tả về thằng nhóc này được, ta thấy nó nói đều đúng cả! Mà...ngươi chú ý không? Thứ nhất, thứ nhất đấy!” Huyền lão cũny dần kích động lên

“Ý ngài là về Vũ Hồn? Theo thông tin thì Vũ Hồn của đứa nhóc này rất đặc biệt, khả năng Vũ Hồn nguyên tố là chắc chắn, có liên quan tới Không gian hệ, Hỏa, Băng Cực Hạn và vừa rồi là Tinh Thần hệ!” Vương Đông ngồi phân tích mà hai mắt tỏa sáng

“Song sinh Vũ Hồn là chắc chắn! Khả năng cao là Tam, Tứ sinh Vũ Hồn!” Huyền lão vừa nói mà cũng chả tin vào nhưng gì đang nói

“Được rồi, quay lại xem tiếp trận còn lại thôi!” nói xong thì cả hai cùng quay đi ra sân đấu

.................................

“Hả? Ý ngươi là định cân tất bọn này sao? Đừng có mà giỡn mặt!”

“Thôi thôi, nhóc đấy chỉ đùa thôi mà việc gì phải nóng chứ!” khi đám Huyền lão quay về đã thấy cảnh Đái Thược Hành túm cổ Thiên, có lẽ vừa bị thua ức chế lại bị Thiên nói nên giờ trông chẳng khác gì bọn ngổ ngáo vậy

“Ngươi nghĩ mình là cái thá gì, tưởng mình là ai hả thằng kia? Tưởng ta sợ mấy cái lời của Vương lão sư hả? Chỉ là một tên 49 cấp Hồn Tôn mà định lên mặt với ai, có tin chỉ với một chưởng là ta cho ngươi đo đất không hả?” vừa túm cổ Thiên mà thằng cha này vừa chửi khiến cả mấy tên nội viện cũng chẳng hiểu sao

“Họ Đái kia, bỏ Tiểu Thiên ra mau, ngươi chán sống hả? Thử động vào nó xem, ta đảm bảo ngươi đo đất trước nó đấy tin không?” Mã Tiểu Đào đi lên ngăn lại nhưng có vẻ điều này lại khiến tên này điên hơn

“Tiểu Đào, ta truy ngươi lâu như vậy, thật lòng vậy mà ngươi lại vì một thằng như nó mà đối xử vậy với ta sao? Được lắm! Này, Long Vũ Thiên, ra đây chiến đấu như hai thằng đàn ông đi, ngươi chẳng lẽ tính nấp sau váy đàn bà mãi sao?” Thiên nghe vậy cũng không tức giận mà chỉ cười thoải mái

“Ờ, vậy thì sao? Bộ ngươi ghen tị hả? Ta có núp hay trú hay làm cái đếch gì với vợ ta thì liên quan tới ngươi chắc! Tỉnh lại đi em ei! Anh nghĩ chú ảo tưởng hơi nhiều đấy!”

“Mà nếu định dùng phép khích tướng thì cũng được thôi! Ta cũng cố giả vờ mắc bẫy ngươi vậy!” Thiên đứng tại chỗ khinh thường nhìn Đái Thược Hành

“Bỏ tay ngươi ra! Ta sẽ cho ngươi một cơ hội để “khử” ta nếu ngươi có thể! Ta đứng im cho ngươi đánh ba lượt, sau ba lượt nếu ta không sao thì thằng chết sẽ là ngươi. Dám chơi không?” Thiên mỉm cười hướng phía tên Đái Thược Hành vì biết chắc chắn hắn sẽ đồng ý, mà cũng phải thôi, đơn giản chỉ là một chút Đồng Thuật tác động vào thần kinh Thiên giăng ra thôi mà

“Đừng trách anh, trách cái tên cha mẹ đặt cho chú thôi, Hành à!”

............................

“Huyền lão, có cần can thiệp vào không?” Vương Ngôn lo lắng quay ra hỏi Huyền lão đang nhăn mặt suy nghĩ

“Không cần, kệ chúng! Mà lạ thật, hôm nay Đái Thược Hành nó bị gì ấy nhỉ? Lạ thật đấy!”

..........................

“Đến đây nào! Come on, baby!” Thiên ngoắc ngoắc tay nhìn rất hách dịch, tên Đái Thược Hành cũng ngay lập tức mắc câu

“Bạch Hổ Vũ Hồn!” Đái Thược Hành la lên, sau đó là màn thú hoá khá ấn tượng của tên này, hai vàng hai tím hai đen, 6 vòng Hồn Hoàn tiêu chuẩn, không hổ là học viên đứng top nội viện

“Chết đi!” Đái Thược Hành giơ bàn tay đã hoá trảo hổ của mình ra định đâm thẳng vào ngực Thiên

“Oáp~!!!” vừa giơ tay che miệng, Thiên vừa giơ tay trái ra đỡ

“Chỉ vậy thôi à? Nếu vậy thì chán rồi, tưởng thế nào, hóa ra chỉ có thế thôi á! Ngươi khiến ta hơi bực rồi đấy, Bạch Hổ Vũ Hồn cũng chẳng hơn gì vậy a!” Thiên càng nhìn càng khiến Đái Thược Hành giận dữ, hắn cảm thấy bị sỉ nhục từ chính sự thất vọng của Thiên

“Câm miệng!!! Bạch Hổ Vũ Hồn không phải thứ ngươi có thể nói hay bình luận đâu! Ta sẽ cho ngươi thấy sức mạnh thật sự của Bạch Hổ Vũ Hồn. Bạch Hổ Lưu Tinh Vũ!!!” chiêu này khá giống Phượng Hoàng Lưu Tinh Vũ của Mã Tiểu Đào, tuy nhiên nó không đỏ rực lửa, không sát thương diện rộng như Phượng Hoàng Lưu Tinh Vũ thay vào đó là những viên đá trắng mang theo sát ý, năng lượng cô đọng hơn có nghĩa là nếu trúng sẽ bị thương nặng hơn, tất nhiên đó là nếu hai người bằng cấp nhau và không có sự nhúng tay của Thiên

“Vẫn vậy thôi, có vẻ ngươi không dám đối diện sự thật nhỉ?” mọi người cũng bất ngờ với thực lực của Đái Thược Hành khi cuồng nộ nhưng còn bất ngờ bởi hành động của Thiên hơn

“Đại Địa Thủ Hộ!” một vòng sáng mỏng màu xanh hiện ra quanh người Thiên

“Bạch Hổ Lưu Tinh Vũ!!!” không để ý đến sự ngỡ ngàng có phần chẳng nhẹ nhàng của tất cả mọi người, Thiên giơ súng lên trời rồi bóp cò, một cơn mưu lũ lụt thiên thạch hiện ra ngay lập tức nuốt trọn Bạch Hổ Lưu Tinh Vũ của Đái Thược Hành, khí thế ép cho tất cả mọi người không thể thở nổi, riêng đối tượng đứng mũi chịu sào Đái Thược Hành càng khỏi phải bàn, hai chân run rẩy quỳ xuống, mồ hôi tuôn ra ướt đẫm cả người

“Ai ya! Đái công tử nha, đang thi đấu lại tự nhiên quỳ xuống bái ta làm gì, ngại quá ngại quá!” biến cố bất ngờ khiến ai cũng không kịp phản ứng

“Ha...hả?” ai cũng có vẻ ngơ ngác không hiểu chuyện gì đang xảy ra, vẻ mặt ai cũng đầy mê mang khó hiểu

“Chỉ là chút ảo thuật thôi mà sao ai cũng lo thế hả? Mà không ngờ Đái công tử lại sợ chết như vậy a!” Nghe vậy khiến Đái Thược Hành thẹn quá hoá giận, đứng lên lao về phía Thiên, tên này chắc định đồng quy vu tận đây

“Bạch Hổ Kim Cang Biến!”

“Bạch Hổ Sát!”

Ngay lập tức, sức mạnh trong Đái Thược Hành tăng lên một cách nhanh chóng, cả thân thể bao quanh một luồng khí đỏ lòm, giữa trán hắn hiện lên một chữ Vương (chữ TQ)

“Chết!” Thiên nhìn tên này lắc đầu, nếu hắn là Phong Hào Đấu La hơn 90 cấp may ra mới gây tổn thương lên Thiên được chứ mới 64 cấp Hồn Đế thì chưa đủ

“Ngục Giam Băng Giá!” cơn gió lạnh lẽo xuất hiện ngay sau khi Thiên dứt lời, sau đó Thiên nhìn về phía Đái Thược Hành giờ đây trông chẳng khác gì con thú bị nhốt cả

“Đáng thương thật! Thôi, để ta giải thoát cho ngươi! Băng Bạo!!!”

“Bùm!!!Bùm!!!Bùm!!!” vụ nổ khiến không ít người chú ý, riêng khi thấy hiện trường thì không ít người bất ngờ, một vị học trưởng nội viện bị te tua bầm dập, đối diện là một học sinh năm hai đang khoanh tay đứng nhìn vui vẻ

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.