Dược Hương Trùng Sinh

Chương 112: Chương 112: Chương 99






hương này thật dài nhưng cũng thật hay.

Cố Thập Bát nương này mới hỏi, "Không biết hôm nay gọi tiểu nữ tới có chuyện gì?"

"Có người báo Bảo Hòa Đường bịp bợm việc chế dược: Hoàng hội trưởng đạm đạm trả lời, một mặt nhấc tay, chỉ ra bốn năm người, tay kia cầm cái khay, bên trong cso bình sứ

“ Này đó là giả”

“ Chúng ta bỏ ra số tiền lớn, kết quả là không phải bí chế của Lưu công”

“…Phi, cái gì gọi là kim đan của Lưu công…”

Người ở Bảo hòa đường săc mặt bất an, trọng đó có mấy người trẻ tuổi không chịu phục phẫn uất kêu lên

“ ai nói cái này không phải? Này là do Cố nương tử làm…”

“ Cố nương tử, ngươi cần phải làm chứng”

Cố thập bát nương nhìn bình dược, tâm lý cười khổ, nàng ngan phòng vạn phòng không nghĩ vẫn là phòng không được

“ Vương chưởng quầy, thế này là sao?” Nàng nhìn Vương Hoa Bân hỏi

Nghe nàng hỏi, Vương hoa Bân thần sắc biến đổi, mang mấy phần kinh hoàng nhìn nàng

Sự tình cùng bọn họ thiết tưởng không giống nhau

Phía trước Bảo Hòa đường rốt cuộc không chịu được áp lực chất vấn, mấy người tuổi trẻ liền nhao nhao đề xuất muốn đưa ra danh tự Lưu công, hắn nhất thời do dự , liền để người trẻ làm việc, đem một nửa tử kim đan bán ra

Một thời gian, tình thế quả nhiên chuyển biến tốt đẹp, không nghĩ đến cười chưa được nửa tháng, liền có người bẩm báo hiệp hội dược hành, hơn nữa còn là đại dược sư làm người giám định

Tử kim đan này quả thật rất giống kỹ thuật của Lưu công, nhưng tuyệt đối không phải chính phẩm

Chọc ra đại phiền toái, dược hành tại Kiến Khang sẽ xua đuổi bọn họ, hơn nữa còn liên lụy đến danh tiếng Bảo Hòa Đường

“ Tam thúc, cái này có gì buồn, thỉnh cố nương tử nói ra không phải tốt sao, đây đích xác là nàng làm được, nàng sẽ không thể không thừa nhận

Mọi người nhao nhao nói, đối với sự việc này không lưu tâm

“ Chính là các đại gia nói không phải lưu công chế dược…” Vương Hoa Bân chần chờ

“ Chúng ta không quản sự việc này, để Cố nương tử cùng bọn họ lý luận đi” Mọi người nói

Nghĩ đến Cố nương tử thời điểm bán dược đã từng nói ra, Vương Hoa bân rất do dự, đem sự việc một năm một mười nói với lão gia tử ở kinh thành, nhưng bởi xa xôi, hồi âm chưa dến ,hội dược hành đã đưa người tới cửa, bất đắc dĩ hắn phải đi thình Cố nương tử tới

Cố Thập Bát nương là đồ đệ lưu công, tự nhiên có thể chứng minh, kỳ thật rất đơn giản, chắc hẳn cố nương tử cũng không ngại, Vương Hoa bân tâm lý như vậy nghĩ.

Nhưng lúc này xem ra, tựa như không dễ dàng

Hắn còn chưa kịp trả lời, Cố Thập Bát nương đã nhìn mọi người, hỏi: "Dám hỏi các ngươi mua tử kim đan bao nhiêu tiền?"

"Năm mươi lượng một lọ "

"Ta còn tốt, chỉ ba mươi lượng "

Vương Hoa bân tâm triệt để trầm xuống, hai tai ông ông vang, mơ mơ hồ hồ nghe Cố Thập Bát nương hỏi "Như vậy, vương chưởng quầy, ngươi có thể cáo mọi người ta bán cho ngươi tử kim đan bao nhiêu tiền?

Vương Hoa bân chỉ cảm thấy cổ họng khô sáp, nhép nhép miệng môi, lại không có phát ra âm thanh.

"Hảo, ngươi không nói, ta nói." Cố Thập Bát nương lạnh lẽo rét buốt mỉm cười, đem lời nói từng chữ từng câu lớn tiếng nói ra.

Chỉ thấy sắc mặt mọi người khẽ biến.

Bảo Hòa đường càng vi ồ lên.

"Họ Cố, ngươi lừa người "

"Ngươi nếu không phải đồ đệ lưu công, chúng ta sao lại mua dược của ngươi?" Mấy người tuổi trẻ nhảy ra hô.

Đây là lời nói thật, mọi người lại nhìn Cố thập bát nương

“ Là ai nói ta là đồ đệ Lưu công” cố thập bát nương hơi hơi nâng căm, hỏi họ

Đứng phía sau tín triều Dương vẫn mỉm cười, không có cùng đại gia nghị luận

“ thiếu gia có người không nén được hiếu kỳ hỏi nhỏ “ Cố nương tử muốn làm gì?

Tín triều Dương cười, hơi hơi nang tay che một chút, thấp giọng nói “ khốn thú đấu”

Người không minh bạch, Tín Triều Dương khống nói thêm nữa, ánh mắt hướng phía thân hình gầy yêu của cô nương, ánh mắt nàng lấp lánh, mặt mũi xinh đẹp để lộ ra tinh thần cường đại , ý chí chiến đấu

Đấu đã hết đường, không kế thoát thân, chỉ có cắn chặt người, chính là chết cũng không muốn hại nàng lâm vào hoàn cảnh khó khăn quá

“ trước giờ đều là các người nói” cố thập bát nương nhìn quanh một lần , xem thường mọi người

“ ta có nói sao”

“ một người nói, mọi người ủng hộ , các người không rõ rang, sao lại quái ta?

“ Vương chưởng quầy, lúc ngươi mua kim đan, ta thế nào hỏi ngươi?”

Vương Hoa bân nhép nhép miệng môi, cuối cùng không tiếng động.

"Ta hỏi ngươi, muốn dược hiệu, hay là muốn thanh danh, ngươi nói muốn dược hiệu..."

"Dám hỏi đổng lão gia, ta làm tử kim đan, dược hiệu ra sao? Chính là thứ phẩm?"

Đổng lão gia nghe vậy mỉm cười, lúc lắc đầu, lại gật gật đầu, xoay người cùng bên cạnh mấy cái lão giả nói nhỏ mấy câu, mới xoay người lại.

"Thượng phẩm." Hắn nói.

“ Như vậy, một ta không nâng giá bán dược, hai không làm giả dược, ba không nói là bí chế của Lưu công, dám hỏi hôm nay thỉnh ta tới là chứng minh Bảo hòa đường bịp bơm sao? Cố thập bát nương mỉm cười nói

Vương Hoa Bân lui về phía sau mấy bước, sắc mặt xám trắng

Bảo hòa Đường mọi người ồ lên

"Ngươi! Ngươi!" Mấy người tuổi trẻ lao tới chỉ nàng trợn mắt tương hướng.

"Ta ra sao?" Cố Thập Bát nương không chút lui bước, "Ta có nửa câu nói sai?"

"Ngươi nói sư phó ngươi họ Lưu" trong đó một người tuổi còn trẻ mặt đỏ lên hô.

Đây chính là người trẻ tuổi bán rễ sắn lần đầu tiên, nhưng Cố thập Bát nương chẳng hề nhớ được hắn, nghe vậy mỉm cười “ không sai, sư phó ta đích xác họ Lưu” Không đợi người trẻ tuổi tiếp tục nói chuyện, hướng mọi người nói “khong biết đang ngồi có người họ Lưu không, hoặc giả nhà có dược sư họ Lưu?”

Mọi người sửng sốt, sau đó minh bạch ý tứ nàng , nhất thời cười lên

"Có" có người hô.

"Nhà ta cũng có" càng nhiều người hô.

"Thế nào, trừ lưu công, thiên hạ không thể có dược sư họ Lưu sao?” Cố thập bát nương hướng người trẻ tuổi cười hỏi

Người trẻ tuổi sắc mặt đỏ lên, hai mắt bốc lửa, hận không thể bóp chết người trước mặt

“ ngươi…giả dối ngụy biện” hắn cắn răng nói.

"Sinh ý sinh ý, ngươi tình ta nguyện, nguyện đánh nguyện ai, tại sao nguỵ biện nói đến?" Cố Thập Bát nương thản nhiên nói.

"Ngươi là người phương nào phái tới, hại Bảo Hòa đường?" Người trẻ tuổi quát lên.

Không có người muốn hại ngươi, là các ngươi hại chính mình “ Cố thập bát nương thần sắc có chút ảm đạm

Bảo hòa đường là vô pháp xoay người, mà chính mình, cũng không có kết quả tốt, hôm nay dung ngôn ngữ bịp biợm đào thoát trách nhiệm, nhưng ngày sau, dược hành sẽ không có nơi nào cho nàng dừng chân

Bảo Hòa Đương chết, chính mình cũng chết, hết thảy đều có thể ngăn ngừa, nàng ngẩng đầu, nhìn Vương Hòa Bân , bờ môi nở nụ cười khổ

Vương Hoa bân cúi thấp đầu, tinh thần dĩ nhiên tan rã.

Lúc này ngồi tại thượng vị mấy lão nhân liếc nhau, trao đổi ý vị thâm trầm.

"Cố nương tử, Bảo Hòa đường cố nhiên có sai, ngươi cũng khó chạy trách nhiệm." Hoàng hội trưởng khụ thanh âm, nâng tay ngăn đại sảnh ầm ĩ, mở miệng nói, "Ngươi biết rõ Bảo Hòa đường hiểu lầm thân phận, lại chẳng hề thuyết minh, không phải bịp bợm vẫn là cái gì?"

"Ta đã nói, bán là dược hiệu, không phải sư phó danh đầu." Cố Thập Bát nương thản nhiên nói.

Đổng lão gia cười, "Cố nương tử, nếu như không có danh lưu công đồ đệ, ai xem dược hiệu của ngươi?"

Cố Thập Bát nương sắc mặt tái nhợt, lại như trước nâng cằm, cũng không có nói chuyện.

"Ta." Đám người có người cao giọng nói.

Tiếng này phát ra ngoài dự đoán mọi người, không khỏi nhìn theo tiéng phát ra, thấy bạch y thanh niên ôn nhã cười

“ Ta tính nhiệm dược hiệu, chính như Cố nương tử nói, chế dược, chế dược là xem dược hiệu mà không cần quan tân người chế dược là ai” Tín triều Dương đứng dậy, từ từ nói, “ Cố nương tử ngày sau ra dược, Đại hữu sinh ta nhất định toan thu”

Cố thập bát nương không nhìn hắn mà bảo trì tư thế không động, nàng không dám quay đầu, chỉ sợ nước mắt rơi xuống

Nàng cuối cùng kết thúc đi trên dây, lấy tư thái chật vật ngã xuống, đối mặt với người đang cười trào phúng, nàng muốn bảo trì tư thế để sau này còn kiêu ngạo

“ Cố nương tử, ta có lời muốn hỏi ngươi, thỉnh qua bên này nói chuyện” Đổng lão gia đột nhiên đứng dậy, hướng một bên đi

Cố thập Bát nương chần chừ một chút, Hoàng hội trưởng nhìn nàng gật đầu, thản nhiên nói “ Đổng lão giá có chút dược liệu muốn hỏi ngươi, ngươi đi nghe một chút

Nói xong lại thêm thêm “ cố nương tử…tư chất tốt, có chút đáng tiếc”

Cố thập bát nương tâm ý không khỏi nhảy dựng, nén mang mấy phần thích thú hướng Hoàng hội trưởng, ý tứ của hắn, lần này có thể chuyển cơ

Không thể phủ nhận, trong Kiến Khang, hội trưởng dược hành, nếu mơ tưởng làm một mình, tuyệt đối không phải việc khó, mà chính mình có thể vượt qua cửa ải khó khăn. Về phần Bảo Hòa Đường, tư khi bọn họ không giữ ước định đem tử kim đan bán ra cũng đã tìm đường chết

Nàng trước giờ liền không phải Bồ Tát.

Cố Thập Bát nương không chần chờ, cúi đầu da, cất bước ra tiền sảnh , cùng Đổng lão gia đứng trước một cái bàn dài ngoài sảnh, cái bàn bày đầy dược liệu, người ngoài nhìn vào bọn họ đích xác là đang tiến hành trò chuyện về dược liệu

“ Cố nương tử, chỉ sợ giới dược hành không theẻ chấp nhận được ngươi” Đổng lão gia mở cửa, gặp một núi dược liệu, bốc lên một khối rễ sắn nói

Cố thập bát nương cắn cắn môi, thấp giọng nói “ còn thỉnh đổng lão gia chỉ điểm”

Thấy nàng biết điều, Đổng lão gia khẽ gật đầu, đem Ninh rễ sắn đổi tới đổi lui trên tay

“ Đem sách đưa cho ta, ta để ngươi ở Kiến khang thành làm đại dược sư nhưu trước” hắn nói, nhìn cố thập bát nương

Cố Thập Bát nương toàn thân chấn động, kinh ngạc xem hướng hắn.

"Đổng lão gia nói cái gì, ta nghe không hiểu?" Nàng liễm thần nói.

"Ngươi muốn biết, từ xưa dược sư đều là sư phó tay bắt tay chỉ ra, đương nhiên cũng có bộ sách tương truyền, nhưng chỉ dựa vào đọc sách, là không học được chân chính thủ nghệ, " đổng lão gia hiền lành cười, mang mấy phân sáng chói, "Cố nương tử làm dược giống thật mà là giả, trình độ không cao, chắc hẳn là tự học thành tài đi?"

Cố Thập Bát nương hé miệng không nói, tâm như sóng to gió lớn.

".... Lưu công lưu lại một quyển sách, sách này đã từng xuất hiện, nhưng lại biến mất, ta nghĩ, cố nương tử phải chăng cơ duyên xảo hợp thấy được cuốn sách này?” Đổng lão gia từ từ nói,miệng hỏi han, ngữ điệu vững tin

Cố thập bát nương cười khổ một tiếng, thở hắt ra, nói “ ta không biết đổng lão gia nói cái gì…”

Đổng lão gia thần sắc không động “ nga, như vậy cố nương tử nghe không hiểu?” Hắn đam đạm cười “ Xem ra Cố nương tử không cùng giới dược dành có duyên, là vô duyên a.”

Hắn uy hiếp, Cố Thập Bát nương đương nhiên biết, kỳ thật giao ra quyển sách đối với mình cũng được, dù sao, nàng cầm quyển sách cũng không hữu dụng

Giao ra đổi lấy danh phận đồ đệ Đổng lão gia, giới dược hàng cũng đủ cho nàng rong chơi

Cố nương tử tư chất tốt, như thế mất đi, thực sự đáng tiêc,” Đổng lão gia lại nói một lần nữa, thấy Cố thập Bát nương trầm mặc không nói, liền ngưng, lại ha thêm một câu “ Bảo hòa đường làm việc hoang đường, coi thường quy củ dược sư, đem tiểu nương tử đẩy ra đối mặt với nghi ngờ chất vấn, ta và nhóm dược sư có giao hảo, vì hắn khoe khoang khoác lác về thuốc , nay tại Kiến Khang thành sẽ bị hủy hoại thanh danh, Bảo Hòa đường tại Kiến Khang thành kinh doanh nhiều năm , vưt bỏ thật dáng tiếc, không biết tiểu nương tử có hứng thú tiếp nhận không?”

Cố thập bát nương giương mắt nhìn hắn, thần sắc thay đổi, hiển nhiên bị điều này làm kinh sợ

Thực là có thể cấp Bảo Hòa đường cho nàng, Thuận hòa đường và Bảo hòa đường toàn bọ cấp nàng?

Nàng chỉ cần một điều kiện liền cơm áo không lo, có thể làm dược sư hay không tất cả đều không sao hết, chỉ cần quyển sách này, giao ra quyển sách này có thể đổi được

Mà cơm áo không lo , chính là điều nàng mơ tưởng đến có thể dung quyen sách này đổi được sao?

Cố thập bát nương hô hấp không khỏi dồn dập, Đổng lão gia tiếu ý càng nồng, xoay người, nhẹ nhàng xem dược liệu trên bàn

Đại sảnh người nìn, chỉ cho rằng Đổng lão gia đang giảng đạo Cố thập bát nương, chẳng hề biết bọn họ đang tiến hành nói chuyện kinh người như thế

Tựa hồ trầm mặc rất lâu, cố thập bát nương sắc mặt dần khôi phục , nàng nhẹ nhàng thở hắt ra, Đổng lão gia xoay người nhìn nàng, trong long có dự tính

“ Chọc đại gia hiểu lầm, là ta sai, ta đã làm sai, sao dám tiếp thu Bảo Hòa đường, há không chọc thiên hạ giễu cợt, ta ý tốt của Đổng lão gia” Cố thập bát nương đạm đạm nói, không để Đổng lão tiếp tục nói chuyện “ Cáo từ”

Xoay người rời đi, Đổng lão gia tươi cười, tựa hồ không thể tin tưởng, nàng thế mà cự tuyệt

“ cố nương tử” Đổng lão gia mất đi thản nhiên, không khỏi khẩn Trương muốn ngăn cản Cố Thập bát nương “ còn thỉnh ngươi nghĩ lại, ngươi giữ lại cuốn sách cũng không thể dung, ngươi làm gì?”

Liền vào lúc này, ngoài đại sảnh có thanh âm người ho khan, tựa hồ muốn nhổ ngụm đàm

Người đứng ở cửa nhíu mày, muốn trách hạ nhân không quy củ, liền thấy một thân hình nhỏ gầy tiến vào

“ Thật náo nhiệt a, nghe nói Hoàng lão , hai người chỗ này mời dụ họp thẩm tra và phán quyết. nghe như cùng lão Lưu ta có liên quan?” Một thanh âm lãnh khốc nhưng lại mang ý cười trền vào tai mọi người bên trong

Chính đến giữa Cố thập Bát nương nghe tiếng sửng sốt, chợt cổ họng thấy nóng bỏng, một cỗ chua xót hướng thẳng đầu mũi nàng, đôi mắt nhất thời hồng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.