Gả Cho Ba Của Bạn Trai Cũ

Chương 52: Chương 52




Edit: Min

Khi Quý Lam Xuyên gặp lại Phó Hoành Đạt lần nữa, là lúc đang ôm sách giáo khoa chuẩn bị đến tòa nhà giảng dạy lên lớp.

Đối phương mặt trắng như tờ giấy, vành mắt xanh đen. Một thân tây trang sang trọng cũng bị gã mặc ra vài phần hương vị nghèo túng.

Thầm than việc kiểm soát ra vào trong khuôn viên của trường đại học này thật sự quá lỏng lẻo.

Quý Lam Xuyên bất động thanh sắc mà lui về phía sau hai bước. Cậu sợ người này một lời không hợp lại quỳ xuống ngay trước mặt.

Quý đại sư.

Sau khi thăm dò được tên của thiếu niên, Phó Hoành Đạt câu thúc mà đứng ở tại chỗ.

Thái độ này so với trước, có thể nói là quay ngoắt 180°.

Nhưng Quý Lam Xuyên đã sớm quen với loại trường hợp này, cũng sẽ không bởi vì đối phương cung kính mà có chút động dung.

Không muốn các đồng học khác vây xem. Thiếu niên ôm sách đi đến một góc hẻo lánh, dùng ánh mắt ý bảo Phó Hoành Đạt có chuyện mau nói.

Vợ tôi, cô ấy mang thai.

Nhận thấy đối phương không kiên nhẫn, Phó Hoành Đạt đi thẳng vào vấn đề: Cầu Quý đại sư cứu giúp một nhà chúng tôi.

Vẫn không liên lạc được với vị Lý đại sư thay gã mời quỷ đồng đến, Phó Hoành Đạt tự mình tới cửa tìm người.

Lúc này, mới phát hiện đối phương sớm đã bị bắt vào cục cảnh sát vì tội trộm cắp vũ nhục thi thể.

Mắt thấy tinh thần của vợ mình ngày càng uể oải, Phó Hoành Đạt suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng là quyết định tới cầu Quý Lam Xuyên ra tay.

Kiếm được tiền cũng phải giữ được mạng, cứ tiếp tục như vậy, một nhà ba người bọn họ không ai sống được.

Mang thai?

Nhanh chóng đảo qua ngũ quan của Phó Hoành Đạt, Quý Lam Xuyên xác định đối phương là tướng mạo không con. Nói cách khác, vô luận cậu ra tay hay không, đứa nhỏ này nhất định sẽ không sinh ra được.

Không có hứng thú tiết lộ thiên cơ, Quý Lam Xuyên vốn không muốn xen vào loại ủy thác lo lắng liên quan đến mạng người này. Bất quá, nhớ tới chuyện của Lý Đại Cường, cậu lại cảm thấy mình cần phải từ trong miệng Phó Hoành Đạt moi ra một ít lời.

Trải qua điều tra của cảnh sát, quái nhân mê tín dị đoan như Lý Đại Cường còn không chỉ có một. Phía sau lão ta dường như có con đường cung hóa chuyên nghiệp. Ngày thường đều là thông qua WeChat để liên hệ với nhau.

Đáng tiếc, đám người kia có tính cảnh giác cực cao. Không đợi cảnh sát thuận đường mò mẫm tiếp tục điều tra xuống dưới, bọn họ liền giống như trâu đất xuống biển mà biến mất ở giữa thế giới Internet.

Vốn không phải là đại án gì, sau mấy ngày điều tra không có kết quả, sự kiện của nhóm WeChat cũng không giải quyết được gì. Dù sao trong mắt người bình thường, đó chỉ là một đám bệnh nhân lớn tuổi trong phòng nói chuyện mà thôi.

Nhưng Quý Lam Xuyên lại rõ ràng, ở cái thế giới nhìn như không liên quan đến huyền học này, trong bóng tối còn ẩn giấu rất nhiều thiên sư đi tà đạo mà cầu học cấp tốc.

Cậu không biết, đây có phải là biến động thế giới do hiệu ứng cánh bướm gây ra hay không.

Bất luận như thế nào, cậu cũng phải bảo vệ tốt thịt Đường Tăng Tần Chinh luôn khiến người ta thèm thuồng này.

Tôi có thể giúp anh. Suy nghĩ hai giây, Quý Lam Xuyên vẫn quyết định đồng ý thỉnh cầu của Phó Hồng Đạt.

Cậu có thói quen trước khi nhận ủy thác thì sẽ đem thù lao cùng nguy hiểm nói rõ ràng.

Cho nên, ai đó mặt không chút thay đổi mà mở miệng: 50 vạn đổi cả đời nghèo khó, anh xác định?

50 vạn. (~1.745.519.235 VND)

Kinh ngạc ngước mắt nhìn về phía thiếu niên, Phó Hoành Đạt cũng không nghĩ tới, đối phương có thể chính xác giẫm lên điểm mấu chốt của mình như vậy.

Gã đối với bản lĩnh của thiếu niên càng thêm tin phục, liền cắn răng gật đầu: Tôi xác định.

Vậy dẫn đường đi.

Có lẽ là do biết Phó Hoành Đạt muốn tới tìm ai, hôm nay quỷ đồng kia cũng không có quấn lấy bên cạnh đối phương.

Lấy tiền tài của người ta làm việc.

Cho nên, sau khi nhận được tin nhắn chuyển khoản từ ngân hàng truyền đến, Quý Lam Xuyên liền thập phần chuyên nghiệp mà quyết định trốn học.

Gửi tin nhắn bảo Vu Dương xin nghỉ giúp, thiếu niên thong thả ung dung mà đi theo Phó Hoành Đạt lên xe.

Kẻ tài cao gan cũng lớn, cậu cũng không sợ đối phương giở trò gì.

Giá cả khác nhau từ người này sang người khác, Quý đại sư sau khi xuyên sách được hai tháng, cũng miễn cưỡng xem như có chút tài sản.

Tuy rằng, chút gia sản này so với Tần tam gia còn kém cỡ khoảng hai trăm lần Tần Tử Hành.

Nhưng nếu một ngày nào đó hai người ầm ĩ, cậu cũng không đến mức không nuôi nổi bản thân.

—— Kinh nghiệm kiếp trước trải qua, cho dù hảo cảm với Tần Chinh ngày càng tăng, Quý Lam Xuyên cũng sẽ theo thói quen mà chuẩn bị cho mình một đường lui hoàn hảo.

Mỗi lần như vậy, Tần tam gia đều nhìn thấu ý nghĩ của đối phương, nhưng lại không thể vạch trần. Hắn luôn âm thầm ngứa răng ngứa lợi vì con thỏ này muốn lật trời.

  Đến rồi.

Sợ quỷ đồng đột nhiên nhảy ra quấy rối, Phó Hoành Đạt một đường lái xe cực kỳ cẩn thận.

Ba tháng nay gã thuận buồm xuôi gió, chỗ ở cũng đổi thành tiểu khu cao cấp của trung tâm thành phố.

Bàn thờ đối diện cửa chính, Quý Lam Xuyên liếc mắt một cái, liền nhìn thấy cái bình sứ trắng bị âm khí vờn quanh kia.

Nghiêng đầu nhìn về phía Phó Hoành Đạt, cậu cười như không cười hỏi: Anh có biết bên trong này là cái gì không?

Hài cốt của nam hài uổng mạng.

Không dám nhìn thẳng vào mắt thiếu niên, Phó Hoành Đạt cũng cảm thấy lúc ấy mình là quỷ mê tâm khiếu.

Nhưng ai bảo vị Lý đại sư kia miệng lưỡi lưu loát rực rỡ hoa sen, chỉ nói chỗ tốt mình có thể đạt được, lại không nói cái giá mình phải trả.

Hoành Đạt!

Nghe thấy tiếng mở cửa vang lên, trong phòng ngủ đột nhiên vọt ra một người phụ nữ xinh đẹp nhưng không giấu được sự tiều tụy.

Cô nhìn cũng không thèm nhìn Quý Lam Xuyên, lập tức nhào vào trong ngực chồng mình: Đứa trẻ, em nghe thấy có đứa trẻ khóc......

Quỷ đồng tầm bảy tám tuổi đi theo phía sau người phụ nữ, nó hướng Phó Hồng Đạt và Quý Lam Xuyên cười to, sau khi lộ ra một trò đùa thành công.

Nhớ ăn không nhớ đánh.

Trong miệng thấp niệm pháp quyết, thiếu niên tay trái năm ngón tay hơi cong, dễ dàng đem quỷ đồng thu vào trong kim võng.

Đại sư, cậu, mắt cậu........

Chú ý tới mắt trái cổ quái của đối phương, Phó Hoành Đạt run rẩy mở miệng.

Người phụ nữ  trong ngực gã cũng ngẩng đầu theo, vừa vặn đụng phải du ngư đang di động trong mắt trái của thiếu niên.

Một đen một trắng đầu đuôi tương liên, đó chính là Âm Dương Thái Cực Đồ mà người  Z  quốc không thể quen thuộc hơn.

Không để ý vợ chồng Phó Hoành Đạt chú ý tới mắt trái của mình, Quý Lam Xuyên bắt quỷ đồng kia trước mặt hai người, theo thường lệ giải thích rõ ràng: Hồn phi phách tán, không có ý kiến chứ?

Mặc kệ quỷ đồng này khi còn sống gặp phải bao nhiêu khổ sở, cũng không thể triệt tiêu sự thật nó gây họa cho dương gian.

Quý Lam Xuyên không phải thánh nhân, không rảnh rỗi cũng không có năng lực mà đi siêu độ cảm hóa đối phương.

Phảng phất như biết mình sắp biến mất khỏi đây, quỷ đồng kia thế nhưng vận dụng tất cả lực lượng hóa để biến trở lại thành bộ dáng đứa trẻ, mà người bình thường nhìn thấy.

Nó đáng yêu như ngọc tuyết, hơi hơi hướng ba mẹ đưa tay, bộ dáng này càng làm mềm lòng tâm địa của các bà mẹ tương lai.

Chưa từng thấy qua một mặt dữ tợn đáng sợ của đối phương, người phụ nữ có thai theo bản năng muốn đưa tay ôm đứa nhỏ đang cười trước mắt.

Phó Hoành Đạt phản ứng cực nhanh, một phen liền kéo vợ mình ra sau lưng: Quý đại sư, mời ngài động thủ.

Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra vậy?

Thấy bé trai dưới ngón tay Quý Lam Xuyên hóa thành một luồng tro tàn khét, người phụ nữ từ đầu đến cuối bị che khuất, liền nắm chặt ống tay áo chồng mình chất vấn.

Liên tưởng đến hành động quái dị gần đây của đối phương, cô không dám tin mà nhìn về phía bàn thờ vỡ vụn: Phó Hoành Đạt! Anh cư nhiên lại đem thi thể của người khác về nhà cung phụng!

Hài cốt nho nhỏ cuộn tròn thành một đoàn, dầu thi thể cùng đất táng  từ trong bình chứa lăn ra. Mùi vị kia rất khó ngửi, kích thích đến người phụ nữ mang thai, rất nhanh cô liền nôn khan.

Lo lắng cho đứa con trong bụng của đối phương, Phó Hoành Đạt vội vàng đem sự tình nói lại một lần.

Lúc ấy gã bị nợ nần ép đến cùng  đường, chỉ đành kiếm tiền nhanh chóng bằng cách dùng thủ đoạn tà môn như vậy.

Cho nên nói, chúng ta bây giờ ăn mặc dùng đồ, đều là dùng tiền của đứa nhỏ vừa rồi đổi về?

Đẩy người chồng đang dìu ra, người phụ gằn từng chữ một chất vấn.

Nhận thấy được đối phương cảm xúc không đúng, Phó Hoành Đạt cực lực biện giải nói: Cũng không thể nói như vậy, anh cũng có nỗ lực......

Đủ rồi!

Cắt đứt lời ngụy biện của chồng mình, người phụ nữ nhìn về phía Phó Hoành Đạt trong mắt tràn đầy mỏi mệt: Nỗ lực? Nỗ lực của anh có phải là dựa vào nuôi thi thể để đổi vận không?

Phó Hoành Đạt, anh làm tôi thật thất vọng.

Em nghĩ rằng anh muốn sao? Anh còn không phải là vì cho em có một cuộc sống tốt hơn sao?

Trước mặt người ngoài bị vợ mình chỉ vào mũi mắng, Phó Hồng Đạt cảm giác mất mặt, liền dâng lên một cỗ tức giận.

Gã xắn ống tay áo lên, đem cánh tay đầy gân xanh bạo khởi đưa tới trước mắt đối phương: Quỷ đồng này muốn dùng máu nuôi dưỡng, nhưng cho tới bây giờ, anh chưa từng nghĩ tới muốn em gánh vác!

Vì tôi? Ở trong mắt của anh, tôi là loại phụ nữ chỉ biết yêu tiền sao?

Chẳng lẽ không phải sao? Ở thời điểm công ty bên bờ vực phá sản, chúng ta đã cãi nhau không biết bao nhiêu lần.  Đi đi lại lại một cách cáu giận, âm lượng nói chuyện của Phó Hoành Đạt cũng không tự giác to hơn.

Nếu không có sự nghiệp cùng gia đình hai tầng áp lực nặng nề, gã làm sao mà  có thể đi tới bước này.

Vì vợ con, gã thậm chí còn hy sinh tài vận nửa đời sau của mình.

Cho phép tôi nhắc nhở một câu.

Quý Lam Xuyên bị hai người ầm ĩ đến phiền lòng, nhìn không quen Phó Hoành Đạt trốn tránh trách nhiệm, chậm rì rì điểm rõ ràng sự thật: Quỷ đồng cắn trả đã bắt đầu, hạ quyết tâm vứt bỏ tài vận, thật không có nguyên nhân là anh sợ chết sao?

Tình cảm của đôi vợ chồng trước mắt này, cậu không thể đánh giá.

Nhưng có nhân tất có quả, Phó Hoành Đạt thật sự không cần phải đem lý do phạm sai lầm, mà đổ lên đầu người vợ mình.

Lười xem tiết mục vợ chồng không hòa thuận này, Quý Lam Xuyên thấy không có bất kỳ manh mối nào nữa, liền định kết thúc công việc về nhà.

Nhưng ai ngờ cậu vừa mới xoay người, đã bị người phụ nữ ôm bụng gọi lại: Đại sư, xin hỏi tôi còn có thể làm gì cho đứa nhỏ kia?

Cô không trách nó?

Rất ít khi nhìn thấy khách hàng như vậy, Quý Lam Xuyên có hứng thú quay đầu lại: Nếu tôi không đến, nó có thể sẽ hại chết đứa con trong bụng của cô đấy.

Nhưng ngài đã đến. Bình tĩnh nhìn về phía thiếu niên, trong ánh mắt của người phụ nữ nhìn không ra bất kỳ dấu vết nào của diễn trò.

Khó có lúc gặp được chuyện thú vị như vậy, Quý Lam Xuyên tính tình tốt mở miệng: Người chết như đèn tắt, nếu chị thật muốn vì nó làm cái gì đó, thì hãy hảo hảo thu dọn hài cốt của nó rồi mang đi an táng.

Phần lớn vong hồn dùng để nuôi tiểu quỷ này, đều là thân bất do kỷ bị giam giữ. Có thể thấu hiểu mà lựa chọn buông xuống, từ ý nghĩa nào đó mà nói, đối phương cũng coi như là người có đầu óc.

Em còn quản nó làm gì? Đồ vật đen đủi như thế!

Nghe được Phó Hoành Đạt không tán đồng mà phản bác, Quý Lam Xuyên đột nhiên minh bạch được nguyên nhân chân chính khiến đối phương không có con.

Tam quan không hợp là vì đại kỵ trong tình cảm, tám phần hai người này sẽ lựa chọn ly hôn trong mấy tháng gần đây.

Từ chối đề nghị của vợ chồng Phó Hoành Đạt muốn đưa mình xuống lầu.

Quý Lam Xuyên rất nhanh liền rời khỏi căn phòng tràn ngập thi thối kia.

Cũng may, cậu có kim quang thần chú hộ thể, mới không bởi vậy mà làm cho người đầy mùi lạ huân đến người khác.

Vẫn phải là về nhà tắm rửa mới được..........

Lấy điện thoại di động ra, tìm đến số điện thoại của Lý Khánh.

Quý Lam Xuyên vừa định gọi cho đối phương đến đón mình, liền nhận được tin nhắn từ Triệu Trác ——

【 Cậu đang ở trường sao? Đừng đi ra ngoài tùy tiện, có một đoàn phóng viên đang tìm cậu. 】

Khó hiểu mà mở liên kết do đối phương gửi tới.

Quý Lam Xuyên nhíu mày phát hiện, tên nguyên chủ đang sáng chói mà treo ở vị trí số 1 Hot search.

———Cùng với Tần Tử Hành.

➖➖➖➖➖

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.