Hắc Hóa Đi Bạn Gái Cũ

Chương 224: Chương 224: Thuật Sĩ Mạnh Nhất (17)




Edt: Mítt

~~~~~~~

Phong hồn khóa, là một loại pháp bảo từ Tu Chân giới truyền thừa xuống, tới hiện đại đã rất ít thấy.

Trì Nhất Bộ này không hổ là bách bảo hòa thượng, đồ vật trên người đều là bảo vật có giá trị liên thành. Tô Vãn xoay chuyển phong hồn khóa trong lòng bàn tay mình chậm rãi đi tới sô pha.

"Ngao ô, ngao ô ~"

Hắc Long vương cuộn tròn thân mình nhỏ, đáng thương hề hề nhìn Tô Vãn --

Cô, cô không được lại đây! Cô mà qua đây, bổn vương sẽ hét lên ~

Ngao ô, cứu mạng ~

"Ha hả."

Tô Vãn thấy Hắc Long vương vẻ mặt hoảng sợ cực kỳ nhịn không được cười ha hả.

"Long? Long Vương? Chậc chậc, lá gan cũng thật lớn nha!"

Hắc Long vương: Bổn vương tuyệt đối là bị xem thường đi, đúng không?

"Được rồi, vợ, em đừng đùa hắn nữa, anh đi xả nước tắm rửa, lát nữa em cũng tắm rửa, đêm nay nghỉ ngơi cho thật tốt."

Nói xong, Tô Duệ một bên đi đến phòng tắm, một bên cởi áo ngoài. Chờ hắn đi vào phòng tắm, quần áo nửa người trên đều đã cởi ra.

Từ trong gương khách sạn chiếu ra hình ảnh Tô Duệ với bộ ngực kiên cố, cơ bắp cân xứng.

Hắn cong thân mình ở bồn rửa mặt xả nước rửa mặt một phen, ở ngay lúc này, cửa phòng tắm đột nhiên "Ca" một tiếng, từ bên trong khóa lại.

A? Tô Duệ hơi nhíu mày, lông tơ trên người bởi vì thình lình xuất hiện khí lạnh mà tất cả đều chổng ngược.

Gương trong phòng vệ sinh không biết khi nào bị một tầng sương mù che kín, một đôi tay nhỏ không xương lạnh băng trắng nõn mềm mại đột nhiên phủ lên đầu vai Tô Duệ.

"Anh thật đẹp, thật men, luân gia rất thích."

Giọng nữ uyển chuyển mê người từ phía sau Tô Duệ đột nhiên vang lên, hắn chán ghét nhíu mày, giơ tay bắt được cánh tay đáp ở trên vai mình, một cái xoay người, chủy thủ ngự linh trong tay Tô Duệ đã chống ngay hàm dưới của nữ quỷ.

"Thượng tiên, soái ca, mỹ nam!"

Đón con ngươi lạnh băng đến cực điểm của Tô Duệ, sắc quỷ kia lập tức sợ tới mức run bần bật.

"Luân gia rất sợ hãi, anh không được đối với luân gia như vậy."

Khi nói chuyện, cô ta còn không quên hướng về phía Tô Duệ vứt cái mị nhãn.

Tô Duệ lại là nhìn cũng không thèm nhìn liếc cô ta một cái, chủy thủ trong tay đã trực tiếp múa may ra ngoài, nữ quỷ trước mắt lập tức kêu thảm tan thành tro bụi.

"Chồng à?"

Cửa phòng tắm ngay lúc này bị người ta mở ra, Tô Vãn vẻ mặt nôn nóng vọt vào: "Anh không sao chứ?"

"Không sao."

Tô Duệ lắc lắc đầu: "Chỉ là một con tiểu quỷ mà thôi."

"A."

Tô Vãn nghe xong sắc mặt lúc này mới dần dần tốt lên.

"Anh còn chưa tắm rửa nữa sao? Hay là để em giúp anh xả nước."

Nói xong, cô đã xoay người sang chỗ khác, mở vòi nước trong bồn tắm ở một bên, theo nước ấm không ngừng trào ra, toàn bộ phòng tắm đều hơi nước mông lung.

Lúc này Tô Duệ còn đứng ở một bên, chậm rì rì ra bên ngoài lấy đồ dùng tắm rửa, từ góc độ Tô Vãn vừa lúc có thể nhìn thấy phía sau lưng hắn, lúc này trên lưng hắn còn có vài vệt đỏ, đó là tối hôm qua cô cào.

Nhìn nhìn, sắc mặt Tô Vãn không khỏi có chút đỏ lên.

"Chồng à, chúng ta...... Đã lâu không cùng nhau tắm rửa, hôm nay...... có muốn hay không......"

"Được thôi. "

Tô Duệ đột nhiên quay người lại, hướng về phía Tô Vãn cười cười, đi từng bước đem cô bức tới bên cạnh bồn tắm: "Cô thích tắm rửa, vậy cô liền...... tắm cho đã đi!"

Nói xong, hắn đột nhiên đè đầu Tô Vãn đem cả khuôn mặt của cô đều ấn vào trong nước ấm.

"Khụ, khụ khụ."

"Chồng, chồng à, anh đang làm cái gì? Em, em là anh...... Ô, khụ khụ khụ......"

Tay Tô Duệ rất lớn, cơ hồ đem cả người cô đều ấn ở dưới nước, nhìn người trong bồn tắm còn đang không ngừng giãy giụa, đáy mắt Tô Duệ hàn ý càng lạnh hơn: "Vẫn không chịu hiện nguyên hình sao?"

Hắn cười lạnh giơ tay, linh kiếm trong tay đã tụ tập thành.

"Lâm, binh, đấu, giả......"

"Đại tiên, tha mạng!"

Thân ảnh không ngừng giãy giụa kia rốt cuộc biến ra diện mạo vốn dĩ của mình, vẫn như cũ là một nữ quỷ khuôn mặt tái nhợt.

"Đại tiên, đại tiên tôi cũng không muốn, chính là, chính là trên người của anh...... Trên người của anh có một loại hương vị thật đặc thù...... Tôi, tôi khống chế không được chính mình, đại tiên tha mạng, đại tiên tha mạng!"

Hương vị.

Đáy mắt Tô Duệ có hồng quang chợt lóe, nhẹ nhàng buông lỏng tay bắt lấy nữ quỷ.

"Cô là bị hương vị trên người của tôi hấp dẫn mà đến?"

"Đúng đúng, tôi nói đều là sự thật."

Nữ quỷ kia thấy Tô Duệ rốt cuộc chịu buông tay, nhịn không được cảm động đến rơi nước mắt nói.

"Cái loại hương vị này giống như là dẫn linh hương, đối với linh thể của quỷ hồn có một loại lực hấp dẫn trí mạng, tôi...... Tôi không biết vì sao mình tới nơi này, sau đó nhìn thấy anh liền nhịn không được muốn......"

Nói tới đây, biểu tình nữ quỷ cũng thực rối rắm, mé ơi, tỷ tỷ vẫn luôn là một con nữ quỷ thực thuần khiết, thật sự thực thuần khiết nha ~

"Được rồi, cô lập tức rời đi, đừng để tôi gặp lại cô, nếu không......"

"Vâng vâng vâng!"

Thấy Tô Duệ chịu thả mình đi, nữ quỷ kia lập tức nín khóc mỉm cười toàn bộ thân ảnh chậm rãi hóa thành hư vô, biến mất ở trước mắt Tô Duệ.

Nước trong bồn tắm còn đang không ngừng xả ra, dòng nước ấm áp đó bất tri bất giác biến sắc.

Đỏ.

Đỏ chói mắt, đỏ hoa mỹ.

Màu đỏ thảm thiết mà tuyệt vọng......

Trở về đi.

Trở về đi!

Ta đang đợi con trở về,...... con trai......ta

Kêu gọi xa xôi, khi có khi không.

Tô Duệ chậm rãi nhắm hai mắt lại, linh kiếm trong tay đột nhiên hướng về mặt nước đâm tới --

Bọt nước vẩy ra, những màu đỏ đó như thủy triều rút đi, phảng phất như chưa từng xuất hiện.

Màu đỏ, Hồng Hải, màu đỏ Bắc Hải.

Nơi đó có hải yêu chiếm cứ ngàn năm, là bà ta đang triệu hoán mình?

Tô Duệ nhẹ nhàng buông lỏng tay, linh kiếm trong lòng bàn tay dần dần hóa thành hư vô......

Chờ đến khi Tô Duệ từ trong phòng tắm ra tới, Tô Vãn đã dựa vào trên sô pha ngủ rồi, cô thoạt nhìn rất mệt.

Tô Duệ nhịn không được đi đến sô pha nhìn Tô Vãn đang ngủ say, nhìn chăm chú mặt của cô, Tô Duệ nhịn không được chậm rãi cong thân mình, ở trên mặt Tô Vãn hôn hôn.

"Ưm"

Tô Vãn trên sô pha đột nhiên tỉnh lại, giơ tay ôm lấy Tô Duệ: "Anh tắm xong rồi?"

Nói xong cô đột nhiên nâng cằm, nhăn cái mũi ở trên người Tô Duệ ngửi ngửi: "Thơm quá, anh dùng sữa tắm gì, hương vị có chút quái, nhưng...... Đặc biệt thơm nha, thật muốn ăn anh."

Ánh mắt Tô Duệ ngưng lại, mỉm cười nhếch lên khóe môi.

"Thật sự thơm như vậy sao? Anh làm sao không ngửi ra được"

"Cái mũi anh không tốt? Ha hả."

Tô Vãn mơ mơ màng màng cười cười, lại theo bản năng hướng trên người Tô Duệ ngửi ngửi: "Mệt mỏi quá, không muốn tắm rửa, anh mau ôm em lên giường, em muốn ngủ."

"Ừ."

Tô Duệ cong mình ôm Tô Vãn vào trong lòng ngực, đi thẳng đến giường lớn bên trong phòng ngủ.

Giường lớn khách sạn đặc biệt mềm mại, vừa đến trên giường, Tô Vãn liền cảm thấy cả người mình đều chìm vào trong đó, mệt mỏi quá, lười động quá, trên người một chút sức lực cũng không có......

Nhìn Tô Vãn ở trên giường lớn nặng nề ngủ, ánh mắt Tô Duệ vẫn luôn gắt gao nhìn chằm chằm thân thể của cô, ban đêm vốn là thời điểm linh lực của linh thể dư thừa nhất, vì sao cô lại buồn ngủ vô lực như vậy.

"Tiểu hắc? Tiểu hắc?"

Tô Duệ hướng về phía bên ngoài phòng ngủ hô to hai tiếng, âm thanh lớn như vậy lại vẫn không đánh thức Tô Vãn.

Hắc Long vương:......

Tiểu hắc là ai? Cái tên Long Long tục khí như vậy bổn vương đã cố mà tiếp nhận rồi, còn tiểu hắc gì đó, cậu nghĩ cũng đừng...... nghĩ.

"Tiểu hắc!"

Cảm giác được trong giọng nói Tô Duệ có sát khí, Hắc Long vương lập tức tung ta tung tăng chạy vào phòng ngủ.

"Ngao ô ~"

Khụ khụ, cái này, làm một con rồng, cũng nên co được dãn được, đây mới là đại trượng phu.

"Ông nhìn xem cô ấy làm sao vậy?"

Tô Duệ nhìn không ra tình huống của Tô Vãn, nhưng hắn tin tưởng Hắc Long vương sống trên vạn năm nhất định biết rất nhiều chuyện mà mình không biết.

Cô ấy?

Đây là chỉ nữ quỷ đúng không......

Hắc Long vương nâng cái mũi ngửi ngửi, lại một cái thả người nhảy tới mép giường, nhìn Tô Vãn trên giường lớn cơ hồ lâm vào hôn mê.

Cô ấy là...... Sinh hồn?

Hắc Long vương lúc này kinh ngạc, cho tới nay, Tô Vãn đều sử dụng linh lực quỷ tu, âm khí trên người như ẩn như hiện, hắn vẫn luôn cho rằng cô chính là một con quỷ tu bình thường, không nghĩ tới cô vậy mà là một con sinh hồn!

Sinh hồn!

Lúc này cảm ứng được lời nói của Hắc Long vương, ánh mắt Tô Duệ chợt lóe, hắn thiếu chút nữa quên mất thân phận Tô Vãn trên thế giới này còn chưa chết, cô còn "Sống".

Sinh hồn cũng giống như âm hồn nhưng trên thực tế lại muốn so với âm hồn càng cường đại hơn, nhưng bọn họ cũng có nhược điểm trí mạng.

Hắc Long vương nháy mắt to đi vòng quanh Tô Duệ nhìn nhìn: Cậu hút hồn lực của cô ấy?

Hồn lực?

Tô Duệ vẻ mặt mờ mịt, hiểu biết của hắn đối với thế giới này, trừ bỏ nội dung cốt truyện, chính là ký ức Mã Việt để lại cho hắn, mà trong những trí nhớ đó cũng không bao gồm mấy thứ này.

Nhìn thấy Tô Duệ cũng vẻ mặt mờ mịt, Hắc Long vương thần sắc lại càng thêm trịnh trọng lên: Tiểu Việt Việt, cậu không cảm giác được sao? Cậu nói đi, cậu rốt cuộc là người nào? Thân thể của cậu rốt cuộc...... Ẩn dấu cái gì.

Ẩn dấu cái gì?

Biểu tình Tô Duệ đột nhiên biến đổi --

Hắn nhớ tới Tô Vãn so với mình đi vào thế giới này, khi đó có lẽ thế giới này vẫn còn bình thường?

Cho nên, Tô Chân Chân cũng không phải BUG mà bọn họ suy đoán.

BUG chân chính, là Mã Việt.

Hoặc nói, là trong thân thể Mã Việt đang che dấu bí mật?

~~~~~~~

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.