Hào Môn Ẩn Hôn: Phúc Hắc Tổng Tài Nuông Chiều Bà Xã

Chương 330: Chương 330: Tổng tài bá đạo lấy quyền lợi làm việc riêng (2).




Chương 331: Tổng tài bá đạo lấy quyền lợi làm việc riêng (2).

Cảnh Dật Thần lắc lắc đầu, khẽ cười nói: “Ai, phụ nữ quá thông minh cũng không tốt, anh còn thích em ngốc một chút.”

Vợ của hắn đã nhìn ra, hắn không muốn để cô tiếp tục quản lý bộ phận tài chính.

“Em còn ngốc chút nữa sẽ thành heo!”

Thượng Quan Ngưng vẫn luôn cảm thấy mình thật sự không thông minh, cô chỉ có thiên phú mặt ngôn ngữ và vận động là tương đối cao, còn lại đều bình thường.

Tứ chi phát triển đầu óc đơn giản, trên cơ bản mà nói cô chính là loại người này.

Nhưng cô có ngốc cũng biết, Cảnh Dật Thần không có khả năng vô duyên vô cớ lấy nghiệp vụ tài chính của cô, để cô quản lý cái khác, truyền thông cùng bất động sản là hai mảng lớn, hiện tại đều có người quản lý, hơn nữa quản lý rất tốt, làm gì có việc cho cô làm!

Xe rất nhanh liền tới tiểu khu Lệ Cảnh, Cảnh Dật Thần dừng xe lại, mười ngón tay đan nhau dắt vợ vào thang máy về nhà.

Ánh sáng lúc sáng sớm, xuyên thấu qua cửa sổ lớn sát đất, chiếu vào phòng ngủ sạch sẽ rộng mở, làm cả căn phòng bao trùm trong ánh sáng màu vàng kim nhè nhẹ, làm trong nhà trở nên ấm áp cùng tốt đẹp, làm vợ chồng đều cảm giác cực kì thoải mái.

Cảnh Dật Thần ngồi ở trên giường, ôm Thượng Quan Ngưng ngồi lên đùi mình, cằm chống lên cái trán trắng bóng như ngọc của cô, nhẹ giọng nói: “Không cho em tiếp tục quản lý mảng tài chính, chỉ do bản thân anh, anh lấy quyền để làm việc riêng, làm sao bây giờ?”

Thượng Quan Ngưng dở khóc dở cười, có chút không thể tưởng tượng nói: “Anh vẫn còn ghen việc Quý Bác?”

Cảnh Dật Thần vẻ mặt lạnh nhạt: “Như thế nào, không được?”

“……”

Thượng Quan Ngưng quả thật không biết nên nói gì, chính hắn đã nói hắn lấy quyền làm việc riêng, cô là phó tổng, làm sao có thể ép buộc tổng tài như hắn!

“Anh không được như vậy, em phản đối! Em và Quý Bác là trong sáng, anh suy nghĩ cái gì a! Nếu em thích hắn, sao không sớm ở bên cạnh hắn?”

Cảnh Dật Thần nhìn cô có chút nóng nảy, không khỏi bật cười.

Hắn đương nhiên tin tưởng vợ, người hắn không tin là Quý Bác.

Hắn là đàn ông, hắn biết rõ sự mịt mờ trong ánh mắt của Quý Bác có ý nghĩa gì, sự thưởng thức cùng tri kỷ, chỉ có khi Quý Bác nhìn Thượng Quan Ngưng, đối với vị hôn thê của hắn ta, căn bản không có ánh mắt này.

Nhưng lời này không thể nói với cô, hắn sẽ không ngốc như vậy, nói cho người phụ nữ của mình biết có người đàn ông khác coi trọng cô.

Có người đàn ông mơ ước vợ mình, loại việc này, Cảnh Dật Thần sao có thể thờ ơ.

Chẳng qua Quý Bác ngoài mặt như người đàn ông tử tế, đối với phái nữ tuyệt đối sẽ không có hành động gì quá phận, trước mắt càng không thể làm chuyện gì với Thượng Quan Ngưng, Cảnh Dật Thần cũng không thể trực tiếp đến trước mặt hắn ta nói hắn ta cút xa một chút.

Không có biện pháp, hắn chịu không nổi Quý Bác nhìn chằm chằm Thượng Quan Ngưng, ánh mắt kín đáo mà nhiệt liệt, cho nên đành phải để vợ quản lý bộ phận khác, như vậy về sau sẽ không tiếp xúc với Quý Bác.

Ngón tay Cảnh Dật Thần nhẹ nhàng mơn trớn gương mặt tinh tế trắng như trắng gà bóc của Thượng Quan Ngưng, trong ánh mắt hiện ra ý cười: “Anh tin tưởng em, A Ngưng, anh biết em không thích hắn ta, anh rất rõ ràng, nơi này của em……”

Ngón tay hắn rời khỏi gương mặt chỉ vào ngực cô: “Nơi này của em, chỉ có một mình anh, điểm này không thể nghi ngờ. Cục cưng, em không cần giải thích gì cả, anh có thể cảm nhận được.”

“Anh không cho em quản lý nghiệp vụ tài chính, còn có một nguyên nhân.” Cảnh Dật Thần nói, hơi hơi dừng một chút, nhìn đôi mắt trong suốt như nước của Thượng Quan Ngưng nói: “Tập đoàn Quý thị gần đây có sự mờ ám, quan hệ của Quý Bác và Cảnh Dật Nhiên càng ngày càng chặt chẽ, hắn ta hiện tại rất nguy hiểm, anh không muốn em mạo hiểm. Những nơi nguy hiểm, để anh đối phó là được, đây là chiến tranh giữa đàn ông, em không có liên quan, em chỉ cần đứng sau lưng anh, hưởng thụ sự bình an và hạnh phúc mà một người phụ nữ nên có.”

Trong lòng Thượng Quan Ngưng rung động.

Hắn luôn là như vậy, rất ít lời âu yếm buồn nôn, kể cả ba chữ “Anh yêu em” số lần nói cũng đếm được trên đầu ngón tay, nhưng mà mỗi khi hắn nghiêm túc, lời nói ra, lại làm cô cảm động gần như rơi nước mắt, lòng cô mềm mại ấm áp.

Hắn là một người theo chủ nghĩa đàn ông, cảm thấy tất cả mọi việc phải do hắn gánh vác, tất cả những khó khăn đều để hắn đối phó, hắn muốn chống đỡ một khoảng trời, để cô ở khoảng trời đó không lo không nghĩ, vui sướng hạnh phúc.

Nếu không phải cô kiên trì muốn đi làm, chỉ sợ Cảnh Dật Thần đã sớm không cho cô đi làm, hắn nhất định sẽ nói: Anh mới nên làm việc nuôi gia đình, em chỉ cần xinh đẹp như hoa, muốn tiêu tiền thì cứ việc tiêu, muốn đi chỗ nào anh phái trực thăng tới đón, muốn kinh doanh công ty của mình, anh sẽ tuyển mấy nhân viên cho em.

Cô đã nghe qua Quý Bác và Cảnh Dật Nhiên càng ngày càng thường xuyên liên lạc, cô cũng biết, Quý Bác tuy rằng ôn hòa lễ độ, nhưng trong xương cốt hắn cũng có dã tâm, theo như lời Cảnh Dật Thần nói là rất nguy hiểm.

Kỳ thật, làm cái gì, đối với Thượng Quan Ngưng mà nói đều giống nhau.

Giống như Cảnh Dật Thần nói, cô rất hiểu biết phương diện bất động sản, bởi vì cậu kinh doanh bất động sản, cô thân với cậu như vậy, từ bé đã nghe ông lải nhải những kiến thức về bất động sản —— bất động sản của Hoàng thị cũng chuẩn bị giao cho cô một nửa, cho nên vẫn luôn tự mình dạy cô một chút kiến thức cùng kinh nghiệm về bất động sản.

Chỉ là bỗng nhiên nghe Cảnh Dật Thần muốn điều cô khỏi bộ phận tài chính, trong lòng cảm thấy kỳ quái mà thôi.

Thượng Quan Ngưng tự hiểu lấy mình, cô không cho rằng mình là đối thủ của Quý Bác, cô là người giữa chừng nhảy vào, trước kia đều sống trong tháp ngà voi sạch sẽ không có tranh đấu, tâm cơ thủ đoạn đều kém hơn Quý Bác loại người từ nhỏ đã lăn lộn trong thương trường.

Cô cười cười, nhéo gương mặt Cảnh Dật Thần nói: “Lần sau có chuyện cứ việc nói thẳng, không được vòng nhiều vòng như vậy, suy nghĩ của em có chút ngốc, anh không biết sao?”

Đây là đồng ý rời khỏi bộ phận tài chính.

Trong lòng Cảnh Dật Thần ấm áp, khóe môi khẽ cong lên.

Vợ hắn vĩnh viễn đều để ý hắn như vậy, khéo hiểu lòng người, phí rất nhiều sức lực mới khiến bộ phận tài chính dần dần khởi sắc, nói buông tay liền buông tay.

“Không phải không bỏ được? Hiện tại bộ phận tài chính đều làm theo ý của em.”

Thượng Quan Ngưng ôm cổ hắn, ngửa mặt nhìn khuôn mặt đẹp trai của hắn: “Có gì mà không được, em và bọn họ đạt được nhiều thành tích như vậy, còn không phải đều là công lao của anh sao, nếu không có anh đàm phán với Quý Bác, bọn em làm sao có thể có được viện trợ! Hơn nữa, dù sao anh là chồng em, toàn bộ tập đoàn đều là của anh, mà anh lại là của em, em không phải có được tất cả hay sao! Một chút cũng không thấy thiệt thòi.”

Cảnh Dật Thần nghe cô nói năng hùng hồn đầy lý lẽ, tức khắc cười ha hả: “Ừ, em là nữ vương của anh, những gì anh gầy dựng đều đưa cho em!”

Trên thực tế, Cảnh Dật Thần nhanh như vậy liền lấy bộ phận tài chính từ trong tay của Thượng Quan Ngưng, là bởi vì hắn quyết định thành lập một nhóm nghiệp vụ tài chính chuyên biệt, tiến hành đàm phán với Quý Bác.

Để Thượng Quan Ngưng mỗi ngày đều đi theo đàm phán với Quý Bác, để hắn ta đắc ý!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.