Hào Môn Thiên Giới Tiền Thê: Anh Đừng Yêu Em

Chương 222: Chương 222: Phòng trộm chống sắc lang, lại chính là phòng cha ruột!




Edit: Cố Tư Yên

Trái tim Giản Mạt bỗng nhiên vang lên tiếng ‘lộp bộp’, mặc dù trước đó vẫn nghĩ tới chuyện này có thể sẽ bị Cố Bắc Thần phát hiện, thế nhưng, cô chưa từng nghĩ nhanh như vậy đã phải rơi vào đại chiến tranh đoạt con cái?

“Không mời anh vào trong ngồi một chút sao?” Cố Bắc Thần hơi nhíu mày, thanh âm trầm thấp dễ nghe.

Buổi tối đi qua nơi này, không hiểu sao hắn lại mở cửa xe rồi tiến vào... Vậy mà phát hiện ở Nhuận Trạch viên lại sáng đèn.

Nghĩ đến Giản Mạt vẫn chấp nhận ở nơi này, trong lòng Cố Bắc Thần không khỏi trở nên vui vẻ, trực tiếp đi vào đây... Thế nhưng, lúc ấn mật mã lại bị báo sai mấy lần, tầm tình vui vẻ của hắn thoáng chốc lạnh một nửa.

“Mạt Mạt, là ai vậy?” Tô Quân Ly ôn nhuận mở miệng hỏi.

Bởi vì Giản Mạt chỉ mở một cánh cửa, mà khi nhìn thấy người bên ngoài là Cố Bắc Thần, trong vô thức cô không có mở cửa ra hết mà dùng thân thể chắn đi một nửa, với lại vì vấn đề góc độ, cho nên Cố Bắc Thần không nhìn được hết cảnh tượng bên trong.

Tuy nhiên, lúc đầu hắn có thể nghe thấy tiếng nói của một đứa nhỏ, sau đó là tiếng của Tô Quân Ly... Chỉ với nhiêu đó đã đủ để khiến cho Cố Bắc Thần cảm thấy rất khó chịu.

“Mấy người ăn trước đi!” Giản Mạt quay đầu lại nói một tiếng, sau đó đi ra ngoài, thuận tiện đóng cửa lại.

Giản Kiệt hiếu kỳ muốn chết, “Chú Tô, mammy rất kỳ quái... Hình như lúc nãy cháu thấy bên ngoài là đàn ông!” Nói xong, thằng bé đặc biệt hi vọng Tô Quân Ly sẽ ra ngoài xem, lúc đó thằng bé cũng có thể thuận tiện nhìn xem là ai.

Tô Quân Ly từng học tâm lý học, cộng thêm mấy năm qua cũng rất ăn ý với Giản Mạt, nhìn sơ qua hành động cùa Giản Mạt... Anh đoán người ở phía ngoài tám phần là Cố Bắc Thần.

“Chúng ta ăn trước đi...” Tô Quân Ly xoa đầu Giản Kiệt, “Chuyện của người lớn cháu đừng quá bận tâm!”

Giản Kiệt bĩu môi, có chút bất mãn, nhưng cũng không nói gì nữa... Thế nhưng, ánh mắt đen láy không tự chủ được liếc nhìn cánh cửa đang đóng chặt kia, giống như có thể thấy cái gì đó.

“Người đẹp mà em nói có hẹn chính là Tô Quân Ly sao?” Cố Bắc Thần đối với việc Giản Mạt trực tiếp đóng cửa không cho hắn vào cũng đã khiến cho hắn đen mặt.

Giản Mạt cười, nhíu mày nói, “Nếu không thì sao?”

“Giản Mạt...” Cố Bắc Thần cắn răng, “Tô...”

“Cố tổng, không biết anh tới đây có chuyện gì cần nói...” Giản Mạt cắt ngang câu hỏi của Cố Bắc Thần, sau đó hỏi, “Ngài không phải là đến lấy lại nhà đấy chứ? Nói như thế nào thì đâu cũng là quà mà lúc trước anh đã tặng cho tôi, hiện tại đến lấy lại không phải là quá hẹp hòi sao?”

“Ai nói anh đến lấy lại nhà?” Cố Bắc Thần cảm thấy trước đây mình thích miệng lưỡi cay độc của Giản Mạt chính là có bệnh, còn là bệnh rất nặng.

Bây giờ nhìn thấy bộ dạng giả dối của cô, hắn lại cảm thấy ngột ngạt không chịu được.

“Vậy anh tới làm gì?” Giản Mạt nặng nề hỏi.

Cố Bắc Thần bị câu hỏi của cô làm cho sửng sốt, đúng vậy, hắn tới đây làm gì?

“Anh đến xem vì sao em có hẹn với người đẹp, mà đèn trong nhà lại sáng...” Cố Bắc Thần trả lời.

Giản Mạt cười, “Cố tổng, không có người nào quy định... Có hẹn... Nhất định phải hẹn ở bên ngoài đâu?” Cô nhíu mày, “Chẳng lẽ, không phải hẹn ở nhà sẽ thuận tiện hơn sao?”

Đôi mắt sắc bén của Cố Bắc Thần trong nháy mắt trở nên am hiểu, “Hẹn ở nhà...” Thanh âm thong thả của hắn lộ ra tia nguy hiểm, “Thuận tiện?” Cuối cùng khẽ rít một tiếng, nếu như Giản Mạt trực tiếp ném cho hắn một đáp án rõ ràng hơn, hắn có thể sẽ bóp chết người phụ nữ này tại chỗ để cảnh cáo!

Giản Mạt âm thầm nuốt nước bọt, thực sự mà nói, lúc Cố Bắc Thần trầm mặt, cô vẫn rất sợ hãi...

Thế nhưng, trong lòng sợ hãi thì sợ hãi, thế nhưng trên mặt Giản Mạt lại không có biểu hiện gì, “Đúng vậy!” Cô hất cằm, vuốt mái tóc ngắn, bộ dáng thoạt nhìn đặc biệt xinh đẹp.

Hô hấp Cố Bắc Thần trở nên nặng nề, đôi mắt sắc bén của hắn híp lại, mới cắn răng hỏi: “Giản Mạt, nếu như em thích Tô Quân Ly như thế, vì sao còn muốn sinh đứa nhỏ của người khác?”

Giản Mạt sửng sốạ, sau đó cười rất xinh đẹp, “Cố tổng, anh quản được tôi sao?”

“...” Cố Bắc Thần bị mấy chữ vô cùng đơn giản của cô làm cho nghẹn đứng ở cổ họng, hắn đột nhiên phát hiện, hiện tại hắn xác thực hắn chính là danh không chính ngôn không thuận* với cô, thế cho nên cho dù nói cái gì, làm cái gì đều đứng không vững!

(*) Danh không chính, ngôn không thuận: việc không đúng, nói nghe không lọt lỗ tai, việc sẽ không tới đâu.

“Giản Mạt, em thật sự đủ tàn nhẫn!” Cố Bắc Thần tức giận nói một câu, sau đó quay người bỏ đi.

Nhìn Cố Bắc Thần tức giận ấn thang máy, sau đó đi vào, nhìn thang máy đóng lại... Giản Mạt đột nhiên có chút mờ mịt, cảm thấy buồn cười!

Cô tàn nhẫn sao?

Không cho hắn quản chuyện của cô là cô tàn nhẫn sao?

Giản Mạt bĩu môi, xoay người đi ấn mật mã...

Sau đó, cô đột nhiên phát hiện, mật mã không đúng?

“Không thể nào...” Giản Mạt nghi ngờ, lại ấn thêm một lần, vẫn là không đúng!

Mật mã là do Cố Bắc Thần đã thiết trí, lấy dãy số là ngày kỷ niệm lúc bọn họ gặp nhau, lúc đi siêu thị trở về cô vẫn có thể mở mà, sao giờ lại không mở được nữa?

Giản Mạt chưa từ bỏ ý định, lại tiếp tục ấn thêm một lần nữa, vẫn không đúng!

Được rồi, cô từ bỏ... Sau đó liền ấn chuông cửa!

“Nhất định là mammy...” Giản Kiệt ngay lúc Tô Quân Ly đang nghi hoặc liền mở miệng nói.

“Mạt Mạt sao không tự mở cửa?” Tô Quân Ly buồn cười nhìn Giản Kiệt, sau đó liền đứng dậy.

Giản Kiệt lại là một bộ dáng bất đắc dĩ, “Mật khẩu trước đây đã dùng lâu lắm rồi, vì muốn phòng chống trộm và mấy tên biến thái... cho nên cháu vừa mới thay đổi mật mã.” Thằng bé nói chuyện y như ông già, “Tuy nhiên, còn chưa kịp nói cho mammy biết!”

“...” Tô Quân Ly vừa nghe xong, không khỏi bật cười, vừa đi mở cửa, vừa nói, “Mạt Mạt có một đứa con vì cô ấy mà tan nát con tim như vậy, không biết có uất ức hay không?”

Lý Tiểu Nguyệt đã cười đến mức sắp tắt thở, “Kiệt thiếu, nơi này là tiểu khu cao cấp, không cần phải phòng chống trộm... Thế nhưng, làm sao cháu có thể nghĩ là phải phòng sắc lang chứ?”

Giản Kiệt khinh thường nhìn Lý Tiểu Nguyệt, liếc mắt một cái, “Mẹ nuôi, con đây là muốn phòng hoạ khi chưa xảy ra!”

Thằng bé còn chưa tìm được cha ruột đâu!

Còn không biết cha ruột rốt cuộc có thể ở cùng một chỗ với mammy hay không đâu... Thằng bé phải phòng ngừa trước những chuyện có thể phát sinh!

Thế nhưng, lúc này Giản Kiệt lại không thế nào nghĩ đến... Bởi vì thằng bé thay đổi mật mã, cho nên cũng phòng chống luôn cả cha ruột của mình tìm đến tận cửa!

Thiên Đường Dạ.

Lệ Vân Trạch vừa mới thực hiện xong một cuộc phẫu thuật đã bị người nào đó khẩn cấp kêu qua đây, hắn nhìn bộ dạng buồn bã của Cố Bắc Thần, không thể không trêu đùa, “Ố, sao lại buồn bã như vậy?”

Cố Bắc Thần liếc xéo hắn một cái, lập tức cầm lấy một chiếc ly rót rượu cho hắn.

“Ngày mai mình còn có một cuộc phẫu thuật cần phải tiến hành gấp, không thể uống rượu!” Lệ Vân Trạch cầm một lon đồ uống lên, lập tức hỏi, “Mình nghe nói Giản Mạt đã trở về rồi?” Cùng với lúc hắn hỏi câu đó, trong mắt có tia chế nhạo nhìn về phía Cố Bắc Thần, “Nghe nói, còn mang theo một đứa nhỏ?”

“Cậu từ lúc nào trở nên nhiều chuyện như vậy?” Cố Bắc Thần hừ lạnh một tiếng, “Còn nghe nói sao? Hừ!”

“Cũng không còn biện pháp, Tô Quân Ly lại về nước phát triển, Cẩn Tịch quả thực vui đến mức phát điên... Sau đó cứ càm ràm bên tai mình mấy lần!” Lệ Vân Trạch cười nói, “Nói cái gì mà lúc trước mình không nỗ lực theo đuổi, cho nên bây giờ người đẹp lại đã trở thành người phụ nữ của Tô Quân Ly gì gì đó!”

“Lệ Vân Trạch, cậu có thể ngậm miệng!” Cố Bắc Thần lạnh lùng nói, “Tôi gọi cậu đến uống rượu với tôi, rượu cậu có thể không uống, nhưng đem miệng của cậu cất vào cho tôi!”

Lệ Vân Trạch lại cười, “Không vui sao? Không vui thì đuổi theo đi...”

Cố Bắc Thần đặt ly rượu lên trên bàn, phát ra tiếng “rầm” chói tai, bởi vì lực đạo quá lớn, ở giữa ly rượu đã bị nứt.

“Chậc chậc...” Lệ Vân Trạch lắc đầu, “Tính tình của người này đúng là không thể đùa giỡn được!”

Vẻ mặt Cố Bắc Thần trầm xuống, nghẹn nửa ngày, sau đó mới nói được một câu, “Tôi sẽ theo đuổi cô ấy...”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.