Hệ Thống Miêu Đại Vương

Chương 46: Chương 46: Linh miêu (17)






Ông bạn của Nhiếp Liệu ở trong rừng già núi sâu tại nước I, cũng là vì thuận tiện nuôi sủng vật, tựa như lúc trước Nhiếp Liệu vì để linh miêu ở thoải mái một chút, mới lựa chọn đi ở biệt thự núi Lưu Hà.

Nuôi động vật ăn thịt cỡ lớn như gấu ngựa, địa phương nhiều người khẳng định là không thể ở. Núi rừng hẻo lánh, cũng vừa lúc sẽ không khiến gấu ngựa cảm thấy lãnh địa bị câu thúc bị uy hiếp.

Nhiếp Liệu cùng Dư Gia Đường đều nghĩ chờ đến khi đến nhà Brad, thì ở lại chỗ cách nơi Bill bị nhốt xa một chút, ngày thường Brad mang nó đi ra ngoài vận động, Nhiếp Liệu liền cùng Dư Gia Đường tránh đi xa xa, hẳn là sẽ không phát sinh chuyện ngoài ý muốn gì.

Ai ngờ ngày đầu tiên bọn họ đến nhà Brad đã liền đón đầu chạm mặt Bill.

Tên khốn Brad này cố ý để thời gian Bill vận động lâu một chút, vừa vặn gặp phải Nhiếp Liệu và Dư Gia Đường mới đến.

Một đầu gấu cùng một con linh miêu, oan gia ngõ hẹp, cứ như vậy mà chạm trán!

“Bill, lại đây, đừng không lễ phép với khách.” Brad cầm đồ ăn vẫy tay với ái sủng.

Nhiếp Liệu không ngừng vuốt lông bị dựng đứng trên người mèo lớn, một bên vuốt một bên cảm thấy, bộ dạng động vật họ mèo cong thân thể lên, gầm nhẹ uy hiếp chuẩn bị phát động công kích, thật là có vài phần uy thế!

Linh miêu tinh như Đại Bảo nhà hắn cũng không ngoại lệ.

Bill rống to với Brad, tựa hồ là đang chất vấn gã tại sao lại muốn cho sinh vật xa lạ đến trong nhà nó.

Brad đương nhiên là nghe không hiểu, ném cho nó một khối thịt nướng quét mật ong lớn qua, Bill lập tức cũng không để ý tới con mèo mà ở trong mắt nó là nhỏ xinh kia nữa, ôm thịt trở về lồng sắt lớn xa hoa của mình.

Dư Gia Đường: “……” Anh đều đã chuẩn bị liều chết một trận rồi, sao cốt truyện đột nhiên biến chuyển thế?

Nhiếp Liệu không vui nhìn Brad: “Không phải đã nói để bọn tôi tránh đi Bill sao?”

Brad một bộ không có biện pháp nào với sủng vật: “Nó muốn về muộn một chút, tôi có biện pháp nào đâu, tôi cũng đánh không lại nó.”

“Yên tâm, tôi đã thương lượng tốt với Bill rồi, nó sẽ không thương tổn các ông đâu.”

Nhiếp Liệu gặp qua bộ dạng Bill lúc phát cuồng, hoàn toàn không có một chút tin tưởng nào với lời của gã.

Trên thực tế gần đây gấu ngựa đang chuẩn bị ngủ đông, Bill lại không giống với những con gấu khác, mới sẽ không lãng phí tinh lực ở trên người sinh vật khác ngoài chủ nhân mình.

Dư Gia Đường đi theo Nhiếp Liệu đến chỗ Brad ở.

Núi rừng phía trước có một tòa trang viên, là mảnh đất tư nhân của gia tộc Brad, Nhiếp Liệu chỉ cần đến chỗ Brad ở, đều sẽ cùng gã đến trại nuôi ngựa ở gần trang viên đua ngựa.

Gia tộc Brad từ trước đến nay vẫn luôn có địa vị quý tộc trong nước I, trên người bản thân Brad còn có một cái danh hiệu hầu tước, trại nuôi ngựa, trang viên còn có biệt thự trong núi rừng, làm việc ở trong đó, đều là con cháu gia tộc thuộc hạ đã phục vụ cho gia tộc Brad trên trăm năm.

Mỗi lần chơi mã cầu, người hầu cùng một đội với Nhiếp Liệu đều sẽ âm thầm thả nước cho Brad, làm Nhiếp Liệu cảm thấy thực không thú vị, chẳng qua lúc này đã không giống nữa.

Bởi vì trong đội ngũ Nhiếp Liệu nhiều thêm một con linh miêu không cưỡi ngựa.

Nếu có người thả nước cho Brad, Dư Gia Đường liền có thể khiến cho người một đội Brad kia chẳng có bóng mà nhận.

Tốc độ bóng có nhanh, cũng không nhanh vượt đôi mắt cùng phản ứng của mèo lớn được, sau mấy trận mã cầu, Brad xem như đã chịu phục con linh miêu này rồi.

Không chỉ có thực hộ chủ, còn khôn khéo hơn cả người, đặc biệt lòng dạ hẹp hòi. Trong đội ngũ Nhiếp Liệu, ai thả nước cho Brad, liền sẽ bị mèo lớn theo dõi, sau đó luôn sẽ lấy đủ loại phương thức buồn cười “Ngoài ý muốn” phạm quy bị đá ra khỏi đội ngũ.

“Naldo, lần sau đừng có mang theo Đại Mao nữa, một mình nó đỉnh được cả một đội bóng của tôi rồi, này quá không công bằng!”

Nhiếp Liệu đang ôm mèo lớn tắm rửa thân thể ở trong ao trang viên, chịu thương chịu khó hầu hạ chủ tử, đồng thời còn không quên đáp lão bạn một câu.

“Ông cũng có thể mang Bill tới chơi, tôi không có ý kiến. “

Brad: “……”

Gã mang Bill tới chơi? Lấy thân thể cao lớn của nó ngăn cản cầu môn sao?

“Naldo, chúng ta nói chuyện nghiêm túc đi, con linh miêu này ông nuôi thật không tệ đấy, có dã tính nhưng lại càng thông nhân tính. Trước nay tôi chưa từng thấy qua động vật họ mèo hoang dã có thể thuần dưỡng đến loại tình trạng này đâu, hơn nữa ông cũng không phải là nuôi nó từ nhỏ, lúc nuôi nó, nó đã thành niên rồi nhỉ? Ông nuôi nó nghe lời như vậy bằng cách gì vậy? Có tính toán để nó sinh linh miêu con không thế, đến lúc đó có thể bán cho tôi một con, giá bao nhiêu cũng được.”

Dư Gia Đường đứng ở trong ao nhợt nhạt, Brad vừa dứt lời, cái đuôi của nó lại đột nhiên quất đánh mặt nước, sau đó tinh chuẩn bắn cho gã một thân nước tắm của linh miêu.

Brad rủa thầm một tiếng, mắt nén ý giận nhìn về phía con linh miêu khởi xướng, trên mặt mèo lớn tràn đầy vô tội, tựa hồ là không rõ tại sao gã lại tức giận như vậy.

Lấy kiêu ngạo của quý tộc, Brad không có khả năng tính toán chi li với một con linh miêu được, vì thế chỉ có thể tâm tắc bảo người hầu bên cạnh lấy quần áo sạch sẽ tới thay.

Nhiếp Liệu thấy vậy khóe miệng nổi lên một tia ý cười, duỗi tay cào cằm cho mèo lớn.

“Lần sau đừng làm như vậy, Brad cũng không phải là người có tính tình tốt.”

Dư Gia Đường rống rống hai tiếng, “Đã biết.” Cùng lắm thì lần tới làm bí mật một ít, không cho hắn phát hiện.

Brad thay xong quần áo trở về, không có kính nhi viễn chi với linh miêu nữa, sau khi bình tĩnh lại ngược lại cảm thấy trí thông minh của nó thật không thể tưởng tượng được, thật giống như, nó có thể nghe hiểu lời gã nói, đang biểu đạt bản thân bất mãn vậy.

Brad thường xuyên thấy Nhiếp Liệu và linh miêu giao lưu ngôn ngữ, gã còn từng chê cười Nhiếp Liệu nuôi linh miêu, đã nuôi đến điên rồi, hiện tại xem ra, giữa bọn họ có lẽ thật là đang tiến hành giao lưu thô thiển.

Brad không có lại làm trò trước mặt Dư Gia Đường, bảo anh sinh linh miêu con linh tinh gì nữa, nhưng thời điểm Dư Gia Đường đi săn, ở trong thư phòng gã lại lần nữa đề ra chuyện này với Nhiếp Liệu.

“Ông bạn à.” Nhiếp Liệu thả sách lại kệ sách, xoay người lại nhìn gã, “Nếu như Bill nhà ông muốn tìm một đầu gấu cái, sau đó cùng đối phương ở bên nhau, cũng cùng đối phương sinh ra hậu đại, từ đây nó sẽ không lại chỉ thuộc về mình ông nữa, ông sẽ cao hứng sao?”

Brad nghĩ nghĩ, cảm thấy bản thân hình như có chút không thể tiếp thu được. Thời gian gã cùng Bill làm bạn lẫn nhau đã quá lâu lắm rồi, dù cho gấu đực sẽ không cùng gấu cái còn có ấu tể sinh hoạt ở bên nhau, nhưng huyết thống vẫn không thể cắt đứt. Từ đây tồn tại thân thiết với Bill, sẽ không chỉ có mình gã.

Editor: Đoạn này làm tui nhớ đến ‘Cách huấn luyện rồng’ phần cuối, làm tui cảm thấy bứt rứt vô cùng

“Tôi hiểu được.” Brad hiểu Nhiếp Liệu, cũng như gã hiểu biết chính mình vậy. Gã biết chuyện này là mấu chốt của Nhiếp Liệu, bọn họ giao tình thâm hậu, sẽ không dễ dàng đi chạm vào mấu chốt của đối phương. Sau hôm đó Brad không còn nhắc lại chuyện để linh miêu sinh mèo nhỏ lần nào nữa.

Đông đi xuân tới, Nhiếp Liệu và Dư Gia Đường đã ở chỗ Brad non nửa năm.

Nhiếp Liệu bình thường có rất ít thời gian tới đây ở cùng ông ban, cho nên mỗi lần tới đều sẽ ở lâu. Lần này hắn vốn dĩ tính toán ở lại đây thêm mấy tháng, nhưng mà Dư Gia Đường lại sinh bệnh.

Cũng không thể nói là sinh bệnh, bởi vì Brad có mời một thú y nổi tiếng từ nước I, cũng không thể từ trên người linh miêu kiểm tra ra nguyên nhân bệnh tật, nhưng linh miêu vẫn cứ từng ngày từng ngày suy nhược đi.

“Có động vật họ mèo cũng rất nhớ tình bạn cũ, có thể nào là bởi vì thời gian ông mang nó đi ra ngoài quá lâu, nó nhớ nhà không?” Brad nhìn linh miêu từ khỏe mạnh hoạt bát đến sinh bệnh suy nhược, trong lòng cũng không khỏi sốt ruột.

Linh miêu là sinh bệnh ở địa phương của gã, sẽ làm người chủ nhân như gã cảm thấy, là do mình chiếu cố không chu toàn, mới có thể làm cho ái sủng của ông bạn phát sinh chuyện như vậy, chính gã cũng có sủng vật, cũng thấy qua bộ dạng Nhiếp Liệu coi linh miêu như bảo bối tổ tông mà nuôi, thật sự không dám tưởng tượng, nếu như con linh miêu này không qua khỏi, ông bạn của gã sẽ như thế nào……

Nhiếp Liệu lắc đầu không nói chuyện. Hắn ôm linh miêu, không ngừng dùng tay vuốt theo lông trên lưng nó, khẽ vuốt vài cái, khi nâng tay lên, nhìn thấy trên tay dính đầy bó lớn lông tóc màu nâu nhạt của linh miêu.

Brad nhìn mà kinh tâm, hiện tại cũng không phải là thời gian linh miêu thay lông, thân thể nó suy nhược, lại bắt đầu rớt lông bó lớn, đây không phải là điềm báo gì tốt.

“Naldo……”

Nhiếp Liệu cúi đầu khẽ hôn trên lỗ tai linh miêu, theo mèo lớn bắt đầu suy yếu, thời gian giao lưu với hắn cũng càng ngày càng ít, một ngày phần lớn thời gian đều luôn ngủ.

“Tôi không có việc gì, nó sẽ tốt thôi.” Nhiếp Liệu ngữ khí cường ngạnh lại kiên định, “Nó sẽ không rời khỏi tôi.” Đại Bảo nhà hắn dính hắn như vậy, Đại Bảo cho dù có rời nhà trốn đi cũng sẽ không vượt quá mười phút, sao nó lại bỏ được không còn nhìn thấy hắn nữa được chứ?

Brad không biết nên an ủi hắn như thế nào, linh miêu bị bệnh kỳ thật từ rất sớm đã có dấu hiệu rồi, bọn họ từng lén thử qua các loại phương pháp, cũng không có nửa điểm hiệu quả, thậm chí còn không thể làm nó thanh tỉnh thêm một hồi.

Dư Gia Đường lúc này đang cảm thấy rất không tốt, nếu anh có thể bảo trì thanh tỉnh, còn có thể thoáng an ủi Nhiếp Liệu một chút, nhưng trạng thái bây giờ, anh lại không có biện pháp nào giao lưu với Nhiếp Liệu quá nhiều.

“Đại Vương, chẳng lẽ mỗi lần anh làm xong nhiệm vụ đều phải ‘ chết ’ như vậy một hồi sao?” Như vậy cũng quá tàn nhẫn đối với mục tiêu nhiệm vụ của anh rồi, chính anh còn chịu không nổi, càng đừng nói đến Nhiếp Liệu sẽ có tâm tình gì.

“Đây là chuyện không có biện pháp nào, hiện tại cấp bậc của anh còn chưa đủ, không có biện pháp lựa chọn phương thức rời khỏi thế giới nhiệm vụ. Anh cũng không cần quá khó chịu đâu, sau khi anh rời khỏi, không chỉ là mục tiêu nhiệm vụ, còn có những người khác đều sẽ dần dần quên đi tồn tại của anh thôi.”

“Nhiệm vụ của anh là bồi mục tiêu nhiệm vụ đi qua một đoạn thời gian hắn cần làm bạn nhất. Nhiếp Liệu bởi vì anh mà tránh được rất nhiều nguy hiểm hẳn sẽ phát sinh, tỷ như động đất, tỷ như tộc nhân phản bội, hắn cũng có con đường nhân sinh khác trước, nhiệm vụ của anh đã hoàn thành, lúc này, anh rời đi là thích hợp nhất.” Đau dài không bằng đau ngắn a ký chủ. Kéo dài càng lâu, đối với quan hốt phân mới càng bất lợi hơn.

Dư Gia Đường nhắm mắt lại, anh đương nhiên hiểu rõ đạo lý này.

“Rốt cuộc là cấp bậc của anh còn kém bao nhiêu, mới có thể lựa chọn phương thức rời khỏi thế giới này, cùng với kéo dài thời gian ngưng lại?”

“Kỳ thật cấp bậc của ký chủ thăng cấp nhanh lắm, còn nhanh hơn hệ thống bọn em thăng cấp nhiều. Nếu có một nhiệm vụ được xếp loại cấp bậc có thể đạt tới cấp S, liền có thể mở ra rất nhiều đặc quyền hạn chế.”

“Ký chủ, nhiệm vụ này anh hoàn thành rất tốt, hơn nữa mục tiêu nhiệm vụ tương đối khó xoát điểm, xếp loại cấp bậc nhiệm vụ lần này có hi vọng lên cấp S đó.”

Dư Gia Đường nghe vậy trong lòng liền có hy vọng, cũng khôi phục được một ít tinh thần.

“Đại Vương, anh phát hiện gần đây em thực cấp lực đó, không chỉ có tùy kêu tùy đến, còn tu dưỡng chức nghiệp đặc biệt cao, đối lập hẳn cái thời vừa mới bắt đầu em hố anh lễ bao tay mới ……”

“Cầu không bới lịch sử đen!” Đại Vương kêu ầm lên.

Dư Gia Đường phát đi cho nó một cái biểu tình cười khóc.

“Ký chủ anh đang nỗ lực làm nhiệm vụ, em thân là hệ thống phụ trợ của anh, khẳng định cũng không thể lạc hậu được, một khi có thời gian em liền sẽ lên trên diễn đàn của tổng bộ nghe giảng bài huấn luyện, tận lực học được càng nhiều thứ trợ giúp cho anh.”

“Cái hệ thống minh tinh mà trước kia em nói cũng ở đó sao?”

Bên phía Đại Vương tĩnh lặng một hồi lâu, Dư Gia Đường mới nhìn thấy trên giao diện hệ thống, nó đã phát một cái icon động mèo con thẹn thùng vô cùng.

“Ảnh là lão sư giảng bài của bọn em.”

Dư Gia Đường: “……”

Tác giả có lời muốn nói: Đại quân Ragdoll thắng lợi, chương sau Ragdoll. Moah moah (づ ̄ 3 ̄)づ

Thế giới này còn chút nữa mới kết thúc, mọi người đừng nóng vội.

Mọi người không phải sợ, quan hốt phân miêu chủ tử vĩnh viễn ở bên nhau kiên định HE không lay chuyển được, thế giới sau sẽ có đặc quyền rồi, sẽ không còn như vậy nữa đâu

.Bonus tấm hình cp huynh đệ mèo

1b1f373ac7bcb71909f4fc246138fd91

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.