Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 264: Chương 264: Thánh Anh Đại Vương




Triệu hoán Thần Ma, hiện nay còn chưa có triệu hoán được ma.

Chỉ có điều trong thần thoại có thể xưng là ma cũng không nhiều. Xi Vưu, Hình Thiên được cho là ma. Đương nhiên cũng có lời đồn nói bọn họ chính là hậu duệ của Vu Tộc. Là thật hay là giả, hắn lại không được biết.

- Đinh! Chúc mừng kí chủ triệu hoán được Thánh Anh Đại Vương Hồng Hài Nhi, đến từ Tây Du Ký!

Thánh Anh Đại Vương?

Ta ngất!

Tần Quân kích động đến mức mở đôi mắt ra. Đát Kỷ và Tiểu Ly hình như có cảm ứng, cũng mở mắt ra theo. Nhìn thấy được biểu tình nghẹn họng nhìn trân trối của Tần Quân, các nàng còn tưởng rằng hắn xảy ra điều gì.

- Điện hạ, điện hạ làm sao vậy?

- Tần Quân ca ca, ca ca không sao chứ?

Hai nàng cùng kêu lên quan tâm, trong lời nói tràn ngập sự lo âu và khẩn trương.

Tần Quân cố nén kích động khẽ lắc đầu. Sau đó ở trong lòng hắn thầm thúc giục:

- Điều ra bảng liệt kê thuộc tính của Hồng Hài Nhi!

Hồng Hài Nhi lại là tồn tại khiến cho Hầu ca cũng nhức đầu. Tuy rằng hắn là dựa vào tam muội chân hỏa. Vứt bỏ tam muội chân hỏa, Hồng Hài Nhi khẳng định bị đánh tơi bời. Tam muội chân hỏa của Tần Quân chính là từ trên người hắn truyền đến, cho nên biết rõ sự khủng khiếp của tam muội chân hỏa.

Tiểu hài tử xấu xa này tuyệt đối có thể dễ dàng treo Sa Tăng lên đánh!

- Hồng Hài Nhi (Thánh Anh Đại Vương), đến từ Tây Du Ký.

- Chủng tộc: Yêu tộc!

- Tu vi: Chân Tiên Cảnh tầng tám!

- Công pháp: Yêu Thánh Nguyên Công!

- Pháp bảo: Trượng Bát Hỏa Tiêm Thương!

- Thần thông: Tam muội chân hỏa! Diễn Tức Thần Biến!

- Mức độ trung thành: 95(đầy giá trị 100)!

Trời ạ!

Chân Tiên Cảnh tầng tám!

Tần Quân thiếu chút nữa sợ muốn đi tiểu ra. Mặc dù biết Hồng Hài Nhi mạnh hơn Sa Tăng, nhưng trời ạ mạnh mẽ đến mức như vậy sao?

Trong lòng hắn không nhịn được dâng lên một cảm giác không chân thật, giống như bị hệ thống đùa.

- Hệ thống, ngươi xác định Hồng Hài Nhi mạnh như vậy sao?

Trong lòng Tần Quân hỏi.

- Hồng Hài Nhi có thể khiến cho Tôn Ngộ Không thất bại thảm hại, tuy rằng trong đó tam muội chân hỏa chiếm tác dụng rất lớn, nhưng thực lực bản thân khẳng định rất cao. Bằng không Tôn Ngộ Không có thể dễ dàng tránh né.

Hệ thống giải thích. Nghe vậy, Tần Quân cũng cảm thấy có lý.

Hồng Hài Nhi cũng mạnh như vậy, cha hắn Ngưu Ma Vương chẳng phải là muốn nổ trời sao?

Còn nữa, Thác Tháp Thiên Vương Lý Tĩnh mượn mượn Thiên Cương Đao Kích đánh bại Mộc Tra Hồng Hài Nhi còn mạnh tới mức nào?

Lý Tĩnh lại mạnh tới mức nào?

Na Tra khiến cho Lý Tĩnh nhức đầu lại mạnh tới mức nào?

Tần Quân nghĩ đến đau đầu. Chỉ có điều tâm tình của hắn vẫn rất phấn khởi.

Có Hồng Hài Nhi tu vi Chân Tiên Cảnh tầng tám tương trợ, Tần Quân thật sự có nắm chắc đi ngang ở Nam Vực, phụ hoàng tiện nghi của Tiểu Ly Nam Hải Long Vương lại tính là cái lông!

Tần Quân không khỏi chờ mong Hồng Hài Nhi đến.

Cùng lúc đó, ngoài động, đám người Thái Bạch Kim Tinh cũng cùng Ngạo Vô Kiếm trò chuyện xong.

- Làm phiền tiền bối giúp ta truyền lời cho bá vương.

Ngạo Vô Kiếm cung kính hướng về phía Thái Bạch Kim Tinh chắp tay cười nói. Sau một hồi nói chuyện với nhau, hắn không lại gọi thẳng tên Tần Quân, mà là lấy danh xưng bá vương. Có thể thấy được hắn thể hiện tư thái thấp tới mức nào.

Thái Bạch Kim Tinh vuốt râu gật đầu. Thấy vậy, Ngạo Vô Kiếm xoay người rời đi.

- Bá vương? Cái danh hiệu này không tệ. Rất thích hợp với điện hạ, ai cũng dám giết.

Lý Bạch xoa cằm cười nói, trong khi nói chuyện, hắn giả ho khan một tiếng, ưỡn ngực ngẩng đầu, rõ ràng thi hứng đã lên.

- Được rồi. Đừng suốt ngày chỉ biết ngâm thơ. Đối với đề nghị của Ngạo Vô Kiếm, các ngươi thấy thế nào?

Thái Bạch Kim Tinh cắt ngang hứng thú của Lý Bạch, hỏi, khiến cho Lý Bạch rất phiền muộn, không hài lòng!

Lý Nguyên Phách rầm rì nói:

- Để ý đến hắn làm cái gì, để cho ta một búa đập chết hắn có phải tốt hơn không!

Mãng phu!

Lý Bạch đảo mắt, sau đó trầm giọng nói:

- Nói miệng không bằng chứng. Ai biết hắn sau đó có thể thật sự giúp chúng ta hay không?

- Chỉ cần người của hoàng triều Nam Trác không mạnh hơn ta, hắn tất nhiên không có dị tâm. Nếu có...

Hai tay Sa Ngộ Tĩnh khoanh ở trước ngực, trong mắt lóe ra ánh sáng lạnh.

Nếu như Tần Quân nhìn thấy được, khẳng định sẽ giật mình kinh ngạc.

Sa Tăng từ lúc nào trở nên lãnh khốc như thế?

Những người khác cũng không khỏi nở nụ cười. Có Sa Ngộ Tĩnh trấn thủ, Ngạo Vô Kiếm hắn cũng không gây ra được sóng gió.

- Vì sao không cho điện hạ trực tiếp nhất thống hoàng triều Nam Trác?

Chỗ góc khuất, Hắc Vô Thường bỗng nhiên mở miệng cười nói, âm thanh u ám, khiến người ta cảm thấy sau lưng ớn lạnh.

Lời của hắn thật ra khiến cho ánh mắt đám người Lý Nguyên Phách nhất thời sáng lên.

Đúng vậy!

Như vậy trực tiếp hơn nhiều!

- Không được, hoàng triều có khí vận, không phải người sinh trưởng ở địa phương hoàng triều, không đảm đương nổi thánh thượng. Nếu như mạnh mẽ xưng hoàng, tu vi cảnh giới sẽ vĩnh viễn dừng lại.

Thái Bạch Kim Tinh lắc đầu nói, khiến cho trong lòng mọi người nhất thời kinh sợ. Thật không ngờ được số mệnh còn có cách nói như vậy.

- Điện hạ chắc hẳn sau hai ngày nữa sẽ xuất quan.

Thái Bạch Kim Tinh bấm ngón tay tính toán, sau đó cười nói. Tất cả mọi người liền vui mừng. Ở chỗ này đợi thật sự rất buồn chán!

...

Trăng lặn mặt trời lên.

Sáng sớm ngày hôm sau, mọi người đang ở trên sơn đạo ngồi xếp bằng tu luyện, bỗng nhiên mở mắt.

Ngoại trừ Bạch Mãnh Hổ, Tần Vân, Chúc Nghiên Khanh ra, tất cả mọi người nhíu mày. Lý Nguyên Phách và Lý Bạch còn đứng lên.

- A di đà phật!

Pháp Hải khẽ đọc một tiếng, không biết đang niệm cho ai.

Hạo Thiên Khuyển nằm trên mặt đất, lẩm bẩm nói:

- Rốt cuộc đã tới!

Vèo...

Âm thanh phá không truyền đến. Ngay sau đó một bóng người màu vàng kéo tới, tốc độ nhanh không thể tưởng tượng nổi. Lúc trước còn ở phía chân trời, trong chớp mắt lại đi tới trước ngọn núi hoàng cung. Thân hắn mặc áo bào trắng, mái tóc bạc. Không ngờ là Bắc Cung Tổ khoảng thời gian trước bị Sa Ngộ Tĩnh đánh chạy.

Người này không ngờ lại trở về. Nhìn vẻ mặt hắn thâm trầm, biểu hiện rõ ràng không phải tới xin tha.

- Lão gia hỏa, quay về để tìm cái chết sao?

Lý Nguyên Phách lấy ra Kim Bằng Thần Chùy cười bừa bãi, mắng. Bắc Cung Tổ tức giận đến mức râu mép cũng đang run rẩy.

Sa Ngộ Tĩnh chậm rãi đứng dậy. Một khí thế cường đại khó có thể hình dung phát ra, khiến cho Lý Nguyên Phách không khỏi híp mắt lại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.