Hoài Thai Mãng Xà (Thai Rắn)

Chương 132: Chương 132: Lại cúng Thần Núi






Thì ra Liễu Long Đình lo lắng chuyện này. Chẳng qua lúc trước tôi chưa từng thấy Liễu Long Đình sẽ lo lắng vì chuyện gì, cho dù lần trước gặp Thần Sông thì Liễu Long Đình cũng chẳng bận tâm lắm. Có điều thấy vẻ mặt hơi lo lắng của Liễu Long Đình, trong lòng tôi lại áy náy, đều tại tôi không tốt, lúc trước tin vào lời nói ma quỷ của Thần Núi nên mới cứu anh ta, không ngờ việc thiện lúc trước bây giờ lại thành chướng ngại vật.

Thấy tôi lo lắng, Liễu Long Đình an ủi tôi không sao đâu, không chừng chuyện này không tệ như anh ấy nghĩ. Có điều anh ấy không muốn làm tôi liên lụy vào chuyện này, kêu tôi về nhà trước, nếu có tin tức gì thì anh ấy sẽ báo cho một tiếng, bây giờ anh ấy cũng mua di động rồi, đỡ khiến tôi tốn công liên lạc với anh ấy.

Đúng vậy, Liễu Long Đình có di động thì tôi sẽ tiện lợi hơn nhiều. Bình thường muốn tìm anh ấy, nếu chuyện nhỏ nhặt nào cũng mời anh ấy nhập vào người thì quá phiền phức, hơn nữa không phải chuyện gì đệ tử xuất mã cũng có thể tùy tiện mời tiên gia nhập vào người. Nhập vào người sẽ hao tổn tinh khí của đệ tử xuất mã, ngay cả tiên gia ở trong thân thể của đệ tử xuất mã cũng sẽ không thoải mái, cho nên đây là lý do tại sao Liễu Long Đình với Phượng Tổ Thiên đều rất ít khi nhập vào người tôi.

Chẳng qua cho dù tôi với Liễu Long Đình đã tiện liên lạc hơn, nhưng dù gì chuyện Thần Núi cũng là do tôi gây ra, tôi lại không muốn Liễu Long Đình gánh vác chuyện này một mình, cho nên nói với Liễu Long Đình là tôi muốn ở bên anh ấy, dù sao một mình anh ấy cũng không có ai trò chuyện, nếu đến lúc đó anh ấy chê tôi làm liên lụy thì kêu tôi rời đi là được, tôi sẽ không rước lấy phiền phức cho anh ấy.

Nghe tôi nói vậy, Liễu Long Đình nhìn tôi một hồi rồi nở nụ cười, đồng ý cho tôi ở đây với anh ấy. Nếu là một mình tôi ở trong nhà người khác thì chắc chắn tôi sẽ rất nhàm chán, mất tự nhiên, chẳng qua tôi với Liễu Long Đình cùng ở đây thì sẽ thoải mái tự nhiên như ở nhà, vừa kết nối wifi xem TV vừa trò chuyện với Liễu Long Đình. Bỗng nhiên tôi nhớ tới chuyện sáng nay Anh Cô gọi điện tới, tôi hỏi Liễu Long Đình có phải sáng nay Anh Cô gọi tới hay không? Liễu Long Đình im lặng mấy giây rồi gật đầu với tôi, hỏi: “Sao vậy?"

“Anh nói chuyện gì với bà ta vậy? Em thấy thời gian nói chuyện trong điện thoại tận hai phút.” Tôi vốn chỉ hỏi bình thường thôi, nhưng Liễu Long Đình lại không trả lời tôi, hơn nữa thấy Liễu Long Đình mãi không trả lời, tôi lập tức quay sang nhìn Liễu Long Đình. Vừa lúc anh ấy cũng nhìn tôi, tôi đang định giải thích rằng tôi chỉ hỏi chứ không có ý gì đâu, không phải là nghi ngờ anh ấy, nhưng không ngờ Liễu Long Đình lại hỏi thẳng: “Em nghi ngờ tôi với Anh Cô có quan hệ gì hả?”

“Em nghi ngờ anh làm gì? Em chỉ hỏi thử thôi, lúc trước Anh Cô làm hại chúng ta ra nông nỗi này, bây giờ còn dám gọi điện cho chúng ta, cho nên em muốn biết rốt cuộc anh với bà ta đã trò chuyện cái gì. Nếu em mà nghe máy của bà ta thì em sẽ mắng bà ta một trận.” Tôi nhanh chóng giải thích với Liễu Long Đình.

Lúc chung sống với Liễu Long Đình, tôi sợ nhất là đụng chạm tới những chuyện khắc sâu trong lòng anh ấy. Tôi sợ sẽ vì những chuyện đó mà ảnh hưởng tới quan hệ của tôi và Liễu Long Đình. Bây giờ tôi mang thai con của anh ấy, lại gả cho Vương Tứ Quý, Phượng Tố Thiên lại không ở bên cạnh tôi, tôi với bà nội cũng không còn được như trước kia. Đôi khi tôi thật sự sợ mình sẽ làm sai chuyện gì đó, sau đó anh ấy rời bỏ tôi, tôi sẽ hai bàn tay trắng, không biết nên xử lý cục diện rối rắm này như thế nào.

“Tôi còn cho rằng tôi sẽ có quan hệ với Anh Cổ. Bà ta già như vậy, tôi không coi trọng đâu. Tôi chỉ thích em, vừa dễ ướt lại cái gì cũng chịu nghe lời tôi.” Liễu Long Đình nói, sau đó hỏi tôi: “Bạch Tô, em thực sự không ghét bỏ quá khứ của tôi sao?”

Nghe Liễu Long Đình nói vậy, tôi không rõ mình đang vui hay tức giận, bèn trả lời nửa câu sau: “Có gì đâu mà ghét bỏ. Em thích anh, cho nên không chế trước kia anh đã làm gì.”

Nghe vậy, Liễu Long Đình đi về phía tôi, vuốt ve mặt tôi, động tác dịu dàng, nhưng lại không nói một lời nào, chẳng qua ánh mắt nhìn tôi vẫn tràn đầy yêu thương.

Sau khi ăn bữa tối xong, Liễu Long Đình ôm tôi vào lòng, kêu tôi dạy anh ấy cách sử dụng mấy chức năng trên di động. Nghĩ tới chuyện anh ấy là đàn ông mà ngay cả di động cũng không biết xài, tôi lập tức vừa cười nhạo anh ấy vừa dạy anh ấy cách dùng các loại app trò chơi hay app video. Bây giờ chúng tôi đang ở trong nhà Mã Hình Vệ, che giấu khí tức của chúng tôi để ôm cây đợi thỏ, chờ con tiểu quỷ kia lại vào nhà ăn trộm, chúng tôi cũng có thể bám theo con tiểu quỷ đó để tìm Thần Núi.

Khoảng mười một giờ, tôi đang định hỏi Liễu Long Đình anh ấy có mệt không? Nhưng tôi còn chưa lên tiếng thì Liễu Long Đình bỗng bịt miệng tôi lại, ra hiệu cho tôi đừng cất lời. Ngay sau đó, tôi nghe thấy có tiếng để giày ma sát với mặt đất ở ngoài cửa. Trong ban đêm tĩnh lặng, tiếng động này nghe rất quái dị. Tôi với Liễu Long Đình đang nằm trên sofa. Sau khi thứ kia tiến vào, chúng tôi cũng không thể nhúc nhích. Nếu làm nó sợ hãi bỏ chạy thì chúng tôi sẽ không thể tìm được Thần Núi.

Tôi đưa mắt nhìn Liễu Long Đình, Liễu Long Đình vẫn nhìn chằm chằm ra ngoài cửa. Tôi nghe thấy tiếng ma sát kia như truyền vào từ ngoài cửa, trong lòng càng khẩn trương hơn, thế là tôi ôm chặt cánh tay Liễu Long Đình. Nếu lúc này tôi mà thấy thứ kia thì còn không sao, dù gì người ta cũng thường nói thứ mà con người sợ hãi nhất chính là thứ không thể nhìn thấy. Bây giờ tôi chỉ nghe thấy tiếng động, trong đầu liên tục tưởng tượng ra đủ thứ nên sợ hãi vô cùng. Tôi cũng không biết mình bị gì nữa, tại sao các đệ tử xuất mã khác rất dễ dàng thấy ma quái tiên gia, còn tôi thì không được?

Khi tôi đang buồn bực thì lại nghe thấy tiếng động kia hình như đang lại gần chỗ tôi với Liễu Long Đình. Trái tim tôi lập tức đập thình thịch, thầm nghĩ chẳng lẽ thứ kia muốn dùng tôi với Liễu Long Đình làm tế phẩm dâng cho Thần Núi? Cũng không phải là không có khả năng. Bây giờ tôi với Liễu Long Đình đều che giấu khí tức, cho nên trong mắt thứ quái quỷ đó, tôi với Liễu Long Đình chỉ là hai con bù nhìn giống người, không có dấu hiệu của sự sống.

Nghe tiếng bước chân kia quẹt sàn nhà dần dần đi tới bên cạnh tôi với Liễu Long Đình, bỗng dưng tiếng động dừng lại, tôi cảm thấy thứ ma quái đó như đang chọn lựa, tôi thấy mấy con gấu bông đặt trên sofa bị cầm lên rồi ném xuống, bỗng nhiên cánh tay tôi như bị thứ gì đó xách lên. Liễu Long Đình nhìn chằm chằm vào tôi, sau đó khi cánh tay tôi bị nâng lên, tôi cảm giác thứ đó còn vỗ lên mông tôi, trong lúc tôi còn chưa kịp chuẩn bị tinh thần thì nó đã khiêng tôi lên.

Tôi vừa mới đoán rất có khả năng thứ kia sẽ cúng tế tôi với Liễu Long Đình cho Thần Núi, không ngờ tôi lại thật sự đoán đúng. Tôi với tiểu quỷ này có thù oán gì? Chẳng lẽ bởi vì tôi trông






Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.