Hot Search Dự Định (Nhiệt Sưu Dự Định)

Chương 28: Chương 28




[Trời a, Nữu Hổ Lộc. Khả của chúng ta uy phong a, gọi điện thoại giáo huấn tiền nhiệm, nha nha, rất có khí thế của chính cung nương nương~]

[Anti đừng có quá cao hứng, Du Vân làm bậy đâu phải lần một lần hai, mỗi lần đều bị đánh ngược vào mặt.]

[Đoạn ghi âm rõ ràng rành mạch như vậy, Nữu Hổ Lộc. Khả còn muốn đóng vai tiểu bạch liên sao? Ụa…]

[BALL BALL* Lục Hình Văn cùng Phí Khả, hai tháng này bá chiếm hot search không buông có phải không? Có thể đừng mỗi ngày tạo cảm giác tồn tại như vậy được không?]

Ball = trái bóng = cầu, chơi chữ đồng âm một cách rất là ba chấm của cư dân mạng Trung Quốc, quyết định để nguyên cho thấy cái độ vất vả của mỗi lần dịch mấy chuyện tào lao cư dân mạng này.

[Đi mà hỏi chủ tử Du Vân của mấy người, người ta đang trải qua tuần trăng mật, hắn lại làm ra chuyện bậy.]

Đoạn ghi âm của Du Vân tung ra không bao lâu, buổi tối cùng ngày, tài khoản chính của Phí Khả cũng tung ra đoạn ghi âm hoàn chỉnh. Du Vân lại một lần nữa, không ngoài dự liệu của quần chúng ăn dưa, bị trực tiếp đánh thẳng vô mặt.

Antifan cũng không thất vọng, còn bâu vào việc Phí Khả quả thật mắng Du Vân không chịu buông, nhưng đại đa số quần chúng ăn dưa đều không quan tâm điểm này. Mọi người quan tâm trọng điệm biến thành Phí Khả đối với Lục Hình Văn không tiếc lời khen ngợi, cậu nói, Lục Hình Văn là thiên tài, là diễn viên, là nghệ thuật gia.

[Fan LOOK đỏ mặt rồi nha, thật sự, khen tới mức tui đỏ mặt luôn.]

[Vẫn là một cặp phu phu đang hưởng tuần trăng mật, xin mọi người hiểu giùm bé ngoan Khả Khả chút.]

[Tân nhiệm so với tiền nhiệm Du Vân tương đối mạnh mẽ, chúc mừng Lục Hình Văn lần này mắt không đui.]

[Thân là Lục fan mười năm, đột nhiên có cảm thán ca ca cuối cùng cũng tìm đúng người, nước mắt lưng tròng. Ca ca của chúng ta quá khổ rồi, lúc nào cũng lo quay phim, mấy năm nay không hề có scandal tình cảm, duy nhất cũng chỉ có Du Vân. Nhưng Du Vân đúng là một đống rác rưởi to bự, lại hại thảm ca ca của chúng ta. Hiện tại cuối cũng cũng có người hiểu rõ ca ca của chúng ta xuất hiện, tui thật sự thật sự cảm tạ ông trời. Ca ca anh là thiên tài, là nghệ thuật gia a, anh xứng đáng được ngợi khen như vậy, xứng đáng tìm thấy tình yêu như vậy.]

Đoạn ghi âm này, phòng công tác của Lục Hình Văn mỗi một người đều nghe qua, bao gồm cả Lục Hình Văn.

Lúc Phùng Kiệt mở cuộc họp với Lục Hình Văn, Lục Hình Văn đang xem bình luận trên mạng. Lục Hình Văn luôn đòi mật mã tài khoản, Phùng Kiệt cuối cùng cũng phải cho anh, nhưng cảnh cáo anh, chỉ được xem tin tức, không được nói gì cả.

“Đứa nhỏ này, tôi có chút nhìn không thấu a.” Phùng Kiệt nói, “Đầu tiên, Du Vân gọi cho cậu ấy, cậu ấy tại sao lại không nói cho chúng ta biết? Sau đó, cậu ấy…. sao cứ giống như là fan của cậu vậy a?”

“Có lẽ chỉ là nói mấy lời ứng phó với Du Vân thôi.” Lục Hình Văn bình tĩnh trả lời, ngón tay soát màn hình như bay.

Phùng Kiệt thở dài: “Dù sao thì việc này cũng giải quyết rồi, Du Vân cũng không dấy nổi cái phong ba gì nữa. Công ty của hắn bên đó đã chấm dứt hợp đồng, còn nói là hành vi của hắn đã vi phạm hợp đồng. Lý Tuấn Minh đã bị điều đi, không còn ở cùng Du Vân nữa. Du Vân có thể nói là đã hoàn toàn bị vứt bỏ, hiện tại ngoại trừ tài khoản weibo, cái gì cũng không có.”

“Uhm.” Lục Hình Văn gật đầu, biểu thị đã biết.

“Tôi đã mời luật sư đến tòa án đề xuất, khóa tài khoản weibo của hắn, làm cái giá cho việc hắn nhiều lần bịa đặt.”

“Ừ.” Lục Hình Văn tiếp tục gật đầu.

“Tôi cũng muốn nhắc nhở cậu, hắn vẫn còn siêu xe đồ hiệu xa xỉ cậu đã cho hắn, chỉ mấy cái này cộng lại, cũng đủ thành con số mà người bình thường không tưởng tượng nổi. Cậu ngàn vạn lần đừng có mê sảng, đi thương hại hắn.”

Lục Hình Văn bỏ điện thoại xuống, mặt mũi ngay thẳng: “Trong lòng anh tôi bị điên hả?”

Phùng Kiệt nói: “Ai mà biết được? Ngược lại, tôi cũng chẳng tìm ra người bạn trai vi diệu như Du Vân.”

Lục Hình Văn: “……….”

Phùng Kiệt: “Còn có, không biết có phải là hiệu ứng do cậu phát huy mị lực, hay là hiệu ứng do cậu quăng 20 triệu, đứa nhỏ Phí Khả này, trong lòng giống như là có chút biến hóa, cậu tự mình cân nhắc chút, đừng có bị mỹ sắc làm mê hoặc.”

“Tôi thấy anh so với bác sĩ tâm lý còn lợi hại hơn, tâm lý người ta có thay đổi hay không, anh cũng đoán ra.”

“Còn không phải quá dễ dàng sao? Cậu ấy khen cậu thành cái dạng như vậy, còn không phải đối với cậu có chút ý tứ sao?”

Lục Hình Văn hỏi ngược lại: “Đây không phải là đánh giá của phổ thông đại chúng với tôi sao? Cậu ấy cứ theo đó mà nói, có vấn đề gì?”

Phùng Kiệt: “…………Được rồi.”

Phí Khả về tới nhà, liền trốn trong phòng, sợ đụng phải Lục Hình Văn.

Quá lúng túng rồi.

Nhưng mà trốn cũng chẳng có tác dụng gì, Lục Hình Văn vừa về nhà, liền gọi cậu ra phòng khách.

Phí Khả nghĩ là anh muốn hỏi chuyện của Du Vân, ai biết Lục Hình Văn vừa mở miệng liền hỏi việc cậu đi học diễn xuất. Phí Khả có chút nghi hoặc, nhưng cũng đem nội dung bài học hôm nay kể ra một lượt. Lục Hình Văn gật đầu, bổ sung thêm mấy điểm.

Ảnh đế hướng dẫn đương nhiên là không giống người bình thường, mỗi lần Phí Khả đều có cảm giác giống như được ánh sáng chân lý chói rọi qua tim*.

*nguyên văn: thể hồ quán đỉnh

Cậu nói cảm ơn Lục Hình Văn.

Lục Hình Văn đột nhiên nói: “Mấy lời này, tôi đều đã từng nói với Du Vân.”

Phí Khả ngây người.

“Nhưng y không có nghe lời như cậu.” Lục Hình Văn nói, “Đối với y, tôi cũng đã cố gắng hết sức rồi, không có chỗ nào cảm thấy phải xin lỗi y, cũng chưa bao giờ bắt buộc y phải làm bất kỳ việc gì. Điểm này, hy vọng cậu đừng hiểu lầm. Tiếp theo, ít nhất là trong vòng một năm, chúng ta đều phải trước mặt công chúng đóng vai phu phu, bởi vậy, tôi không hy vọng cậu đối với tôi có hiểu lầm gì, ảnh hưởng đến hợp tác.”

Phí Khả lắc đầu.

Tuy cậu với Lục Hình Văn không thân, nhưng cậu luôn biết, Lục Hình Văn không phải là người như Du Vân nói.

Lục Hình Văn nhìn cậu mấy cái, nhịn không được hỏi: “Cậu xem phim của tôi rồi?”

Phí Khả kinh ngạc, mặt hơi đỏ lên, gật đầu, nhỏ giọng nói: “Mới xem qua mấy bộ…..”

Lục Hình Văn gật đầu: “Ừ, xem phim cũng là một cách luyện tập của diễn viên, xem nhiều phim của người khác, ít nhất có thể học được nhiều kỹ xảo tốt.”

Phí Khả: “…………”

Nói chuyện đến đây là kết thúc, Lục Hình Văn tự mình vào phòng, Phí Khả cũng quay về phòng xem kịch bản.

Đến mười một giờ tối, Phí Khả xuống lầu uống nước, lại thấy đèn quầy bar vẫn còn sáng, Lục Hình Văn ngồi ở mini bar trong phòng khách, tự rót tự uống.

Anh nhìn thấy Phí Khả đi xuống, hỏi Phí Khả có muốn uống một ly không.

Phí Khả lắc đầu, tự rót nước uống.

Lục Hình Văn nói: “Bé ngoan.”

Giọng của Lục Hình Văn trong phòng khách u tối nghe đặc biệt có cảm giác trầm thấp, câu “Bé ngoan” của anh nghe không giống như một lời khen, ngược lại giống như lời trêu ghẹo của tình nhân với nhau.

Phí Khả bị dọa nhảy dựng, tim đập thình thịch.

Lục Hình Văn ngừng lại một chút, tiếp tục nói: “Cậu nhìn qua giống như một bé ngoan, không uống rượu, cũng không đi night club*.”

*tự ý dịch qua tiếng Anh vì thấy tiếng Việt nghe hơi ghê, câu lạc bộ đêm.

Trong lòng Phí Khả dần dần bình tĩnh lại, cậu biết Lục Hình Văn không có ý tán tỉnh, chỉ là uống hơi nhiều.

Phí Khả giải thích: “Ngày mai em phải gia nhập đoàn phim rồi, còn muốn tranh thủ thời gian xem kịch bản thêm một chút.”

Lục Hình Văn cầm ly rượu, dưới ánh sáng lờ mờ vẫy tay với cậu.

Phí Khả không uống rượu, muốn đi ngủ sớm chút, nhưng vẫn giống như bị mê hoặc mà bước về phía Lục Hình Văn, đứng bên cạnh anh.

Lục Hình Văn nói: “Tâm trạng tôi hơi tệ.”

Lục Hình Văn thật sự có hơi trầm xuống, dưới ánh đèn như thế này, giống như một bức tượng điêu khắc u buồn.

Lúc trưa Phí Khả về nhà, Lục Hình Văn vẫn còn tốt mà?

“Tôi đang nghĩ, làm một người bạn trai, tôi có phải là tệ như vậy không? Du Vân hận tôi thì liền hận đến như vậy, giống như chém từng đao từng đao lên người tôi. Đem sự thành thật của tôi đi bêu rếu, nói như chuyện cười, công bố cho mọi người biết.”

Tim Phí Khả đập liên hồi, nghĩ tới những lời Du Vân nói.

Y nói Lục Hình Văn có sở thích đặc thù, nói là Lục Hình Văn là người có tính khống chế mạnh đến mức biến thái.

“Hắn có lẽ là không phải thật sự hận anh, chỉ là muốn chó cùng rứt giậu*, nhưng lại chọn thủ đoạn PR đê tiện nhất.” Phí Khả nói.

“Luôn là như vậy.” Lục Hình Văn nói, “Có lẽ chẳng có cái gì là vĩnh cửu đi.”

Một Lục Hình Văn nản lòng như vậy, Phí Khả chưa từng thấy qua.

Lục Hình Văn luôn là một người anh tuấn mị nhân, phong độ phiên phiên, tự tin ngạo nghễ, ở đâu ra những lúc nản lòng như vậy?

Phí Khả trong chốc lát không biết nói gì mới tốt, đứng ngốc tại chỗ.

Có lẽ cậu bị não rút, đột nhiên nói một câu: “Phim của anh nhất định có thể lưu truyền vĩnh cửu.”

Lục Hình Văn đột nhiên ngẩng đầu nhìn cậu, mỉm cười.

Phí Khả phản ứng, quẫn bách cực kỳ, nghĩ muốn trốn về phòng, gấp gấp nói: “Em trước tiên đi về……”

Lục Hình Văn không đợi cậu nói xong, đứng dậy, ôm Phí Khả một cái, nhấc bổng Phí Khả lên ghế cao ngồi, khóe miệng cong lên, nói: “Bé ngoan, uống với anh* một ly.”

(vâng, khúc này tình quá tui tự đổi xưng hô đấy.)

Anh khui cho Phí Khả đang mê man một chai rượu sparkling có độ cồn thấp, mùi ngọt ngọt, vị rất ngon.

Phí Khả ngoại trừ vị ngọt, mấy cái khác đều không nếm ra, một ly lại một ly, uống hơn nửa bình.

Lục Hình Văn đem chai whisky ném qua một bên, cũng uống sparkling.

Độ cồn rất thấp, nhưng Phí Khả uống tới mức mơ màng.

Cậu gục đầu xuống, nhìn chất lỏng màu sắc đẹp đẽ trong suốt trong ly, hòa trộn với bọt khí.

Cậu cảm thấy bản thân sẽ vĩnh viễn nhớ đêm nay, bởi vì sparkling, bởi vì Lục Hình Văn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.