Huyết Lang Báo Thù

Chương 133: Chương 133: Phân tích của Thư Lăng Vy




Thư Lăng Vy cúi đầu phân tích! Bốn thiếu gia Yên Kinh, Tần Hạo Kiệt và Hác Hiên là anh em tốt của Đông Phương Hạ, đương nhiên họ sẽ đứng về phía Lang Quân! Trước đây, hai lực lượng Tần Hạo Kiệt và Hác Hiên có mâu thuẫn, nhưng bây giờ đã khác!

Đông Phương Hạ quay về, họ đã giải trừ mâu thuẫn trước đây, đương nhiên các cậu ấm của hai phe cũng hòa hợp! Như vậy, các cậu ấm của phe Tư Mã Trưởng Phong ắt có áp lực! Huống hồ, một thiếu gia khác của Yên Kinh đứng thế trung lập. Đương nhiên, trung lập là giả, anh ta cũng đang đợi thời cơ, rốt cuộc phải đứng bên nào, huống hồ người phía sau anh ta cũng nhìn rất rõ!

Hiện nay, cậu ấm của Yên Kinh, có một nửa là người Ngoại Liên Đường của Lang Quân! Có nghĩa là, Yên Kinh có một nửa quan chức đứng trên thuyền của Đông Phương Hạ! Cây đại thụ này của nhà họ Đông Phương, tin rằng những người thức thời này chỉ mong sao được đứng dưới hưởng mát mẻ!

Còn nữa, Nam Cung Diệc Phi và mình đã thừa nhận là vợ chưa cưới của Đông Phương Hạ, phía sau Đông Phương Hạ không chỉ có nhà họ Đông Phương, mà còn có nhà họ Nam Cung, nhà họ Thư, lại thêm lực lượng phía sau Hác Hiên và Tần Hạo Kiệt! Nhà họ Tư Mã lấy gì đấu với Đông Phương Hạ trên con đường minh bạch! Bây giờ chủ yếu là xã hội đen.

Đáng sợ hơn là, Đông Phương Hạ là cậu chủ nhà họ Bek, sáu năm đến nhà họ Bek, đã gây dựng uy tín vô cùng cao! Trên con đường minh bạch, nhà họ Tư Mã có phát triển, nhưng đối diện với “tàu sân bay” khổng lồ nhà họ Bek, vốn không đáng nhắc đến! Đương nhiên, những điều này không phải quan trọng nhất, điều thực sự khiến mọi người sợ hãi là, Huyết Lang có dũng có mưu! Bất kể là tâm kế hay là đối nhân xử thế, đều khá đáng sợ!

Bây giờ, điều Thư Lăng Vy lo lắng là suy nghĩ của Đông Phương Hạ! Xét tình hình tối nay, Đông Phương Hạ không muốn dùng lực lượng gia tộc. Huống hồ Thư Lăng Vy còn nghe nói, tối hôm Đông Phương Hạ về nhà, anh đã từng nói trước mặt các quan chức Yên Kinh, đây là ân oán của mình và nhà họ Tư Mã, cũng có nghĩa là, bây giờ một mình Đông Phương Hạ đối phó với nhà họ Tư Mã và Tào Bang, người phía sau anh hoàn toàn không nhúng tay vào việc này.

Thật can đảm! Thư Lăng Vy ngày càng thích chồng chưa cưới của mình! Một mình thách chiến nhà họ Tư Mã thế lực không yếu hơn nhà họ Đông Phương, chưa nói đến năng lực của anh, chỉ với dũng khí này, đã khiến người ta không thể không khâm phục!

Đông Phương Hạ đã nói trước mặt các quan viên và chức sắc Yên Kinh rằng đây là ân oán của bản thân anh và nhà họ Tư Mã! Bố của anh cũng đồng ý giao Đông Phương Hạ ra, há không phải Đông Phương Hạ đang gặp nguy hiểm! Không có nhà họ Đông Phương và mấy người lớn giúp đỡ, không phải nhà họ Tư Mã có thể giở quyền cước thể hiện thân thủ rồi sao! Cho dù muốn giúp, cũng không thể quang minh chính đại.

Thư Lăng Vy nghĩ đến đây, nhìn sang Đông Phương Hạ! Những điều cô nghĩ đến, đương nhiên Đông Phương Hạ có thể nghĩ đến, nếu đã vậy, đối mặt với tình hình như vậy, tại sao Đông Phương Hạ còn ung dung, không hề có chút biểu hiện lo lắng! Đông Phương Hạ ơi Đông Phương Hạ, rốt cuộc anh đang nghĩ gì.

Đông Phương Hạ thấy Thư Lăng Vy mãi cúi đầu trầm tư, không nói một câu, anh cũng không làm phiền, gọi hai chị em của Huyền Vũ Đường đến, bảo họ đưa Thư Lăng Vy đi thay bộ quần áo sạch sẽ, đợi khi Thư Lăng Vy xuất hiện trước mặt Đông Phương Hạ lần nữa, Đông Phương Hạ cũng đã thay ra bộ quần áo đầy máu.

“Đi thôi! Tôi đưa cô về nhà!”

Thư Lăng Vy nghe thấy Đông Phương Hạ muốn đưa mình về nhà, liền thấy ấm áp trong lòng, lắc đầu: “Không, anh đang bị thương, tôi tự về cũng được!”

“Đi thôi!”, Đông Phương Hạ cười ha ha, đi ra ngoài trước.

Thư Lăng Vy nhìn theo bóng dài của Đông Phương Hạ, trong lòng hơi phức tạp. Người đàn ông này, nhỏ tuổi hơn mình, nhưng cảm giác cho mình, là rất trưởng thành, hơi thở tỏa ra, chỉ có nhân tài tôi luyện trong gian khổ mới có! Cậu ấm, Đông Phương Hạ, ấn tượng xấu trong lòng mình đã biến mất rồi.



Trên đường vành đai ba, Đông Phương Hạ và Thư Lăng Vy cùng sát vai đi trên con đường nhựa của một khu cao cấp! Bạch Vỹ đi cách xa theo phía sau! Cây dương liễu và hoa dành dành thỉnh thoảng tỏa ra hương thơm thanh mát dưới cái “vuốt ve” của làn gió nhẹ, mùi hương thoang thoảng lại trải qua lễ rửa tội của mẹ tự nhiên khiến người ta ngửi càng vô cũng dễ chịu.

Hai người đi sát gần nhau, ánh đèn mờ ảo in xuống thân hình đường cong tuyệt vời của Thư Lăng Vy, vô cùng xinh đẹp! Ngửi mùi hương của Đông Phương Hạ, cảm giác rất dễ chịu! Mặc dù Thư Lăng Vy cô là cảnh sát hình sự quốc tế, cả ngày phải tiếp xúc với những người hung ác, nhưng dù sao cô cũng là phụ nữ, cũng cần được quan tâm, bên cạnh Đông Phương Hạ, chính là nơi cô cảm thấy an toàn.

“Đông Phương Hạ, con đường anh đi rất nguy hiểm, đối thủ của anh rất mạnh! Tại sao không để ông nội Đông Phương và mọi người giúp anh”.

Đông Phương Hạ lắc đầu nói: “Vô ích, họ giúp tôi được nhất thời, không giúp tôi được cả đời! Con đường, tự mình bước đi mới yên tâm, người khác trải đường sẵn giúp cô rồi để cô đi, cô đi có được vững chắc không! Huống hồ tôi không muốn vì tôi mà ảnh hưởng đến tiền đồ của nhà họ Đông Phương. Nếu thực sự đến lúc sinh tử tồn vong, họ âm thầm giúp tôi là được!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.