Kết Hôn Chớp Nhoáng Ông Xã Cực Phẩm

Chương 235: Chương 235: Cô ấy hát, chỉ tôi có thể nghe




Tần Ngữ vốn tưởng rằng cho dù Đường Ninh không tức giận mất bình tĩnh, thì ít nhất trong lòng cũng cảm thấy khó chịu, nhưng… Đường Ninh chỉ nhắm mắt rồi nói với Tần Ngữ: “Cô chém gió với tôi vô ích thôi.”

Luận về khả năng tự chủ, ngoài chồng nhà mình ra, Đường Ninh còn chưa tìm được nhân vật giỏi hơn cô.

Kiểu bị kẻ địch đánh loạn trận tuyến, rơi vào bẫy của người khác đương nhiên cô không thể bị được.

Tần Ngữ cười chế nhạo một tiếng, bỗng cảm thấy bản thân thật sự đã đánh giá thấp Đường Ninh.

“Này… lại có giải thưởng của cô kìa, top 10 hoa hậu ngực đẹp thế giới.”

Tần Ngữ giành được ba bốn giải thưởng, nhưng không cái nào nặng ký, vì giải nặng ký đều rơi vào tay mấy người Hoắc Thanh Thanh. Người mẫu đứng đầu là một nhân vật cấp quốc bảo của Hải Thụy, không chỉ là siêu mẫu, mà tuổi trẻ đã sáng lập ra thương hiệu quần áo của riêng mình, luôn đứng đầu ngành thời trang, hiếm khi xuất hiện trong những dịp như vậy.

Đến thời gian Hoắc Thanh Thanh gặp được cô ấy cũng rất ít…

Xếp ở vị trí thứ hai là người của Tinh Hoàng, đương nhiên Hoắc Thanh Thanh xếp thứ ba.

Bảng xếp hạng này cho thấy khả năng hút kim tệ của mấy người mẫu này rất đáng kinh ngạc, trong nước cũng là hàng đầu.

Đường Ninh yên lặng ngồi dưới sân khấu, nhìn Hoắc Thanh Thanh bước lên bục nhận giải, nhìn cô ấy cầm cúp, trong lòng cảm thấy vui mừng cho cô ấy. Còn Hoắc Thanh Thanh đứng trên sân khấu, lúc phát biểu cảm nghĩ cũng hướng ánh mắt về phía Đường Ninh, ánh mắt hai người gặp nhau, nụ cười đã nói rõ tất cả.

“Mọi người đều biết mấy ngày trước tôi còn đang ở trên bờ vực sụp đổ, nhưng có một người đã kéo tôi trở về từ con đường hủy diệt. Người này chính là Đường Ninh đang ngồi trên khán đài.” Lúc Hoắc Thanh Thanh đang nói, đột nhiên… nước mắt rơi xuống.

“Tôi không biết mọi người có được ai sưởi ấm cho hay chưa.

Trước khi gặp được Đường Ninh, tôi không có. Trong những năm tháng dài đen tối, trong đầu tôi có 1 chữ mà tôi nghĩ đến nhiều nhất chính là chết. Nhưng… Đường Ninh đã khiến tôi sống lại. Cô ấy nói với tôi, hãy kiên trì thêm một chút nữa… “

“Chính vì tôi kiên trì nên tôi lại đứng ở trên bục nhận giải.”

“Tôi cảm thấy cô ấy là một người rất vĩ đại. Chỉ cần cô ấy nhận định là bạn, bất kể sẽ dẫn tới hậu quả thế nào, cô ấy cũng sẽ đứng ra bênh vực đối phương.”

“Gặp được cô ấy thật may mắn.”

“Cuối cùng, tôi muốn cảm ơn đại gia đình Hải Thụy của tôi, cùng tất cả các anh chị em của Hải Thụy. Cuối cùng, tôi muốn cảm ơn bản thân mình.”

“Sau này… tôi sẽ khiến cuộc sống của mình trở nên thú vị hơn, tôi sẽ sống có ý nghĩa hơn, vì vào thời khắc này, tôi mới phát hiện ra rằng tôi sống như một con người rồi!”

Nghe xong lời của Hoắc Thanh Thanh, nhìn cô hôn cúp, Đường Ninh vỗ tay đầu tiên, khiến cả lễ trao giải vang lên tiếng vỗ tay nồng nhiệt nhát.

Chỉ cần một người có lòng tin, không ai, không gì có thể ngăn cản cô ấy tái sinh.

“Nghe xong những lời của Thanh Thanh, tôi cảm thấy rất nhiều cảm xúc. Hôm nay Đường Ninh cũng đã có mặt ở đây, vậy chúng ta hãy mời Đường Ninh và Thanh Thanh biểu diễn một tiết mục cho chúng ta, được không? Cùng hát một bài, các bạn có mong chờ không?” Người dẫn chương trình có chút hưng phấn hỏi mọi người dưới sân khấu.

Mà đáp lại cô ấy đương nhiên là những tràng pháo tay vô cùng nồng nhiệt.

Người dẫn chương trình mỉm cười, thấy Hoắc Thanh Thanh và Đường Ninh đều gật đầu, mới đáp lại: “Vậy được, chúng ta tiếp tục lễ trao giải, để họ xuống trước chuẩn bị một chút.”

Thực ra, Đường Ninh đã được thông báo trước rằng có thể sẽ cần cùng biểu diễn một tiết mục với Hoắc Thanh Thanh, mặc dù ca hát không phải là sở trường của cô, nhưng đã là để chúc mừng sự “tái sinh” của Hoắc Thanh Thanh, nên thả mình một lần cũng không thành vấn đề.

Hoắc Thanh Thanh là người chiến thắng giải thưởng được yêu “Sau này… tôi sẽ khiến cuộc sống của mình trở nên thú vị hơn, tôi sẽ sống có ý nghĩa hơn, vì vào thời khắc này, tôi mới phát hiện ra rằng tôi sống như một con người rồi!”

Nghe xong lời của Hoắc Thanh Thanh, nhìn cô hôn cúp, Đường Ninh vỗ tay đầu tiên, khiến cả lễ trao giải vang lên tiếng vỗ tay nồng nhiệt nhát.

Chỉ cần một người có lòng tin, không ai, không gì có thể ngăn cản cô ấy tái sinh.

“Nghe xong những lời của Thanh Thanh, tôi cảm thấy rất nhiều cảm xúc. Hôm nay Đường Ninh cũng đã có mặt ở đây, vậy chúng ta hãy mời Đường Ninh và Thanh Thanh biểu diễn một tiết mục cho chúng ta, được không? Cùng hát một bài, các bạn có mong chờ không?” Người dẫn chương trình có chút hưng phấn hỏi mọi người dưới sân khấu.

Mà đáp lại cô ấy đương nhiên là những tràng pháo tay vô cùng nồng nhiệt.

Người dẫn chương trình mỉm cười, thấy Hoắc Thanh Thanh và Đường Ninh đều gật đầu, mới đáp lại: “Vậy được, chúng ta tiếp tục lễ trao giải, để họ xuống trước chuẩn bị một chút.”

Thực ra, Đường Ninh đã được thông báo trước rằng có thể sẽ cần cùng biểu diễn một tiết mục với Hoắc Thanh Thanh, mặc dù ca hát không phải là sở trường của cô, nhưng đã là để chúc mừng sự “tái sinh” của Hoắc Thanh Thanh, nên thả mình một lần cũng không thành vấn đề.

Hoắc Thanh Thanh là người chiến thắng giải thưởng được yêu L thích, còn Đường Ninh luôn là điểm nóng của giới người mẫu, tối nay hai người bước trên con đường chị em tình cảm, tự nhiên sẽ thu hút được hầu hết sự chú ý, khiến người của Tinh Hoàng bị lạnh nhạt.

Đặc biệt là sau khi nghe nói hai người sẽ hát song ca, Tần Ngữ ngồi bên cạnh Đường Ninh, phóng ánh mắt thâm trầm lên người cô.

Nên khi Đường Ninh và Hoắc Thanh Thanh đang cùng nhau chuẩn bị ở hậu trường, Tần Ngữ cũng biến mắt khỏi chỗ ngồi của cô ta, một lúc sau, mới trở lại chỗ ngồi của mình.

Chẳng máy chốc, lễ trao giải đã lên đến phần cao trào, Đường Ninh và Hoắc Thanh Thanh cùng nhau xuất hiện trên sân khấu, trong tay mỗi người đều cầm micro, mỗi người đảm nhận vị trí quan trọng một bên.

Một đen một bạc, ánh đèn sân khấu cũng chiếu lên hai người, dưới sự chú ý của mọi người, tiếng nhạc êm dịu vang lên, họ cùng hát một bài Lost …

Không ai nghĩ rằng, giọng hát của Hoắc Thanh Thanh lại có chút khàn khàn, thăng trầm dễ nghe, còn giọng hát của Đường Ninh rất trong trẻo và vững vàng, nhưng… lại có sức bùng nổ.

Họ là những người mẫu chuyên nghiệp, nhưng cũng có thể hát…

Lục Triệt đang xem Chương trình phát sóng trực tiếp trong văn phòng, sau khi nghe thấy Đường Ninh hát, hưng phấn đi đến phòng làm việc của Mặc Đình, bật TV cho Mặc Đình…

Trên màn hình, hai bóng người rực rỡ hút mắt, kinh diễm bốn phía, và giọng hát của họ cũng khiến Mặc Đình cảm thấy kinh ngạ!

c Đây cũng là lần đầu tiên Mặc Đình nghe Đường Ninh hát, cô ấy là một người điềm tĩnh như thế, không ngờ hát hay như vậy.

“Chủ tịch, sau này nếu phu nhân không đi catwalk nữa, vẫn có thể phát hành album.” Lục Triệt đề nghị.

“Không được…” Mặc Đình trực tiếp từ chối: “Sau này cô ấy hát, chỉ có tôi có thể nghe. Lần này, là tiện nghỉ cho những người này rồi.”

Lục Triệt: “…”

Mặc Đình mỉm cười, đóng tài liệu trong tay lại: “Thông báo cho Phương Dục, đại khái có thể đưa tin tức ra rồi.”

“Rõ ạ.” Lục Triệt gật đầu, xoay người rời đi.

Một tay Mặc Đình dựa vào mép bàn, nhìn vào màn hình, Đường Ninh và Hoắc Thanh Thanh song ca, giọng hát quyến rũ và giàu cảm xúc quả thực khiến mọi người vô cùng cảm động, Mặc Đình chợt cười khẽ. Không phải là sau bài hát này, có người rất muốn phát hành album cho vợ mình chứ?

Tại lễ trao giải, hai người đã hoàn thành bài hát, khiến mọi người ngạc nhiên, kinh diễm, giành được tràng pháo tay của tất cả mọi người. Đường Ninh và Hoắc Thanh Thanh nhìn nhau, đợi sau khi đèn chuyển sáng, họ định đi đến giữa sân khấu để cảm ơn, nhưng đúng lúc này, một người đàn ông đội mũ lưỡi trai đột nhiên lao lên sân khấu, trực tiếp bổ nhào về phía Đường Ninh.

Đường Ninh vốn đang ở rìa sân khấu. Cú bổ nhào như vậy, trực tiếp lăn khỏi sân khấu…

Vụ tai nạn xảy ra quá đột ngột, tất cả mọi người bối rối và náo động…

Còn người đàn ông đội mũ lưỡi trai nhanh chóng nhảy khỏi sân khấu, chạy về nơi tập trung người hâm mộ phía cuối cùng, đội an ninh cũng lập tức đuôi kịp.

Hoắc Thanh Thanh cũng nhảy xuống sân khấu xem tình hình của Đường Ninh, chỉ thấy Đường Ninh nằm bát động trên nền đất.

“Đường Ninh… Đường Ninh.”

Vài giây sau, Đường Ninh mới tỉnh lại, dưới sự giúp đỡ của một nhóm người, ngồi vào ghế khách mời.

“Không sao chứ?” Hoắc Thanh Thanh lo lắng hỏi Đường Ninh.

Đường Ninh lắc đầu, thật ra trong lòng sợ nhát chính là bị Mặc Đình nhìn thấy.

Thấy bộ dáng Đường Ninh chống đầu gối, Hoắc Thanh Thanh hiển nhiên không tin, đứng dậy muốn gọi xe cấp cứu, nhưng Đường Ninh lại duỗi tay kéo cô lại: “Đừng làm ầm ï lên. Bắt được người rồi tính sau, tớ thực sự không sao.”a

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.