Khế Ước Quân Hôn

Chương 267: Q.2 - Chương 267: Ngoại truyện Phần 1: Hoắc Vân Phi vs Đỗ Hâm Lôi




Editor: Puck - Diễn đàn

Biết được Lăng Lang đến tìm mình, Hoắc Vân Phi thật sự hơi giật mình.

Anh và Lăng Lang là bạn nối khố, gần như cởi truồng cùng nhau lớn lên, sau đó, thừa kế sự nghiệp của cha mình, Lăng Lang lẫn lộn vào trong giới súng ống đạn dược, anh lẫn lộn trong giới thuốc phiện, đều thuận buồm xuôi gió, rất có khuynh hướng trò học từ thầy mà giỏi hơn thầy.

Chỉ có điều cũng bởi vì ai bận việc nấy, những năm gần đây cơ hội gặp nhau ít lại càng ít, nhiều lắm tán gẫu chút việc nhà từ trong điện thoại, báo lại tình huống gần đây của nhau cũng không tệ rồi.

Cho nên lần này Lăng Lang tiến đến nhất định có chuyện quan trọng, nếu không không có khả năng đặc biệt chạy đến Myanmar tìm anh!

Bước chân vội vã chạy tới phòng tiếp khách, nhìn thấy Lăng Lang đã đợi ở đó.

Người đàn ông có khuôn mặt tuấn tú, dáng người có thể so với nam model của thế giới, quanh thân lộ ra khí phách vương giả, tai trái đeo ba khuyên tai bạch kim khảm kim cương, trong dương cương * lộ vẻ quyến rũ kỳ lạ, quả thật điên đảo chúng sinh!

(*) Dương cương: chỉ người cá tính kiên cường, dũng cảm, chính nghĩa, quyết đoán.

Đây chính là Lăng Lang, nhân vật khiến người cả Đông Nam Á nghe tiếng mất mật!

“Cậu sao lại đột nhiên chạy tới!” Hoắc Vân Phi cho Lăng Lang lễ ra mắt chính là một đấm hung hăng, “Đều không báo trước, muốn làm đột kích bất ngờ cho tôi sao!”

Vững vàng nhận lấy quả đấm Hoắc Vân Phi vung tới, Lăng Lang cười ha hả: “Tôi cũng không phải vì vợ của cậu, chẳng lẽ còn sợ tôi chạy tới bắt kẻ thông dâm!”

“Miệng cậu càng lúc càng lợi hại!” Hoắc Vân Phi biêt Lăng Lang không có chuyện gì không lên điện tam bảo, sau khi ngồi xuống, kêu người giúp việc bưng nước trà lên, hỏi: “Có chuyện gì nói thẳng đi!”

“Không có việc gì!” Lăng Lang không phải người có việc nói thẳng? Chuyện anh thích nhất chính là vòng một chuyện quanh ba vòng, đến khi đầu óc đối phương hoàn toàn hôn mê mới quyết định, “Thì không thể đến tìm cậu?”

“Được, đó là đặc biệt đến gặp tôi!” Hoắc Vân Phi vốn không tin, hết cách rồi, cùng nhau lớn lên từ nhỏ, mấy cây tâm địa gian xảo ở trong bụng nhau đều biêt, không lừa anh được, “Ở lại Myanmar chơi mấy ngày, tôi tìm mấy em gái địa phương hầu hạ cậu thật tốt!”

“A, cậu còn ra vẻ ở đây!” Lăng Lang nghiêng đầu một chút, tròng mắt xinh đẹp nhìn chằm chằm vào Hoắc Vân Phi, nhếch môi nói, “Đã sắp ở hai tháng, chuyện gì khiến cho cậu vui quên cả trời đất, bị em gái Myanmar địa phương mê hoặc?”

Khóe miệng Hoắc Vân Phi đọng lại nét cười, lại cười không đáp.

Lăng Lang lại theo thần sắc của cậu ta bắt được vẻ khác thường, có chút khác biệt với vẻ bất cần đời trước kia, trong tươi cười của Hoắc Vân Phi như thế nào cũng không che giấu được vẻ thỏa mãn, hoàn toàn khác với nụ cười quái gở lúc bình thường của cậu ta.

Cân nhắc nhìn cậu ta, Lăng Lang cười chế nhạo, “Chẳng lẽ bị tôi đoán trúng rồi!”

“Đúng! Đoán trúng!” Hoắc Vân Phi ngước mắt, thoải mái không quan tâm giống như bình thường, “Buổi tối đưa cho cậu mấy em nếm thử một chút!”

Hai người lại tán dóc một lúc, đề tài vô tình hay cố ý liền kéo tới chuyện hiện giờ nhà họ Hoắc và quân chính phủ đối mặt. dfienddn lieqiudoon

“Tình huống lần này như thế nào? Nghe nói không quân đều chuẩn bị sẵn sàng, chỉ chờ ra lệnh một tiếng là oanh tạc toàn diện! Khoảng thời gian gần nhất sẽ không thật sự khai chiến đi!” Lăng Lang cũng không phải rất lo lắng, dù sao mấy lần oanh tạc trước nghiêm trọng hơn lần này cũng đã có, nhà họ Hoắc cũng coi như rèn luyện ra từ trong kinh nghiệm lửa đạn.

“Khai chiến thì khai chiến thôi! Sợ ai?” Hoắc Vân Phi vốn không coi vào mắt, thờ ơ nói, “Cách mỗi ba năm năm năm lại nổ một lần, quen rồi!”

Lăng Lang mấp máy môi mỏng xinh đẹp, khi mở miệng vào một chút vấn đề chính: “Lương Tuấn Đào đã gọi điện thoại cho tôi, nói muốn lấy một người phụ nữ tên Đỗ Hâm Lôi từ trong bảo vệ của cậu, điều kiện tùy cậu ra, chỉ cần đừng quá đáng quá, anh ta sẽ đều đồng ý!”

Mắt chợt nhướng lên, nụ cười nơi khóe miệng Hoắc Vân Phi trở nên thâm độc: “Thì ra là vì Lương Tuấn Đào làm thuyết khách mà đến đây! Nói sớm đi!”

“Này, đừng nhắc tới phụ nữ liền trở mặt!” Lăng Lang thấy nét mặt Hoắc Vân Phi âm trầm như vậy, có phần không vui, “Cho dù tôi há miệng đòi người phụ nữ kia của cậu cũng đừng không thoải mái như vậy, cậu trọng sắc khinh bạn như vậy từ khi nào!”

Quan hệ giữa Hoắc Vân Phi và Lăng Lang rất tốt, tính tình cũng hợp. Xác thực, đối với người có thân phận như bọn họ, đừng nói mở miệng muốn một người phụ nữ, cho dù mười người phụ nữ, cũng không phải chuyện lớn lao gì.

“Cho dù cậu nhận xúi giục của ai chạy tới đòi người của tôi, tôi đều không có vấn đề gì! Mấu chốt lầ, người phụ nữ này sống chết dựa vào tôi, yêu muốn chết muốn sống, lần trước vẫn còn vì tôi cắn thuốc, ép buộc đến thiếu chút nữa còn dư lại nửa cái mạng!” Hoắc Vân Phi nói đùa nửa giả nửa thật, giang tay một cái, nói, “Người không phải cỏ cây ai có thể vô tình! Nể tình cô ấy si tình như vậy, tôi thật sự không nỡ tùy tiện tặng cô ấy cho người khác!”

“Khụ!” Khóe mắt Lăng Lang khẽ co rút, thằng cha này thật sự biết châm chọc, nói anh thành… Thành giống như từ thật xa xôi đặc biệt tới chạy tranh phụ nữ với cậu ta! “Một người phụ nữ mà thôi, phải dùng tới như vậy? Nếu Lương Tuấn Đào nói điều kiện tùy cậu ra, cậu còn không bằng nhân cơ hội làm thịt anh ta một đao, bỏ qua cơ hội này, thật đáng tiếc!”

Hoắc Vân Phi rất hào sảng nói: “Như vậy đi, tôi cho người gọi cô ấy, nếu như cô ấy đồng ý đi theo cậu, tôi liền để cho cậu mang cô ấy đi, như thế nào?”

“Được!” Lăng Lang không ngờ sự tình thuận lợi như vậy, Lương Tuấn Đào ngàn căn vạn dặn phải mang người phụ nữ Đỗ Hâm Lôi đó về, nếu anh làm hỏng, trên mặt không có ánh sáng, “Một lời đã định!” die,n; da.nlze.qu;ydo/nn

Trừng mí mắt lên, Hoắc Vân Phi ngoài cười nhưng trong không cười, “Lang Lang, tính tình của cậu nóng nảy rồi, tôi còn chưa nói xong đâu!”

Lăng Lang khẽ nheo mắt, nhếch môi: “Cậu nói đi!”

“Ý của tôi là, hai chúng ta đều ngồi trước mặt cô ấy, đừng ép cô ấy, để cho cô ấy lựa chọn mình với ai! Nếu cô ấy nhìn trúng cậu, nguyện ý làm người đàn bà của cậu, cậu có thể mang cô ấy đi!” Hoắc Vân Phi cười híp mắt nói.

Anh hiểu tính cách Đỗ Hâm Lôi, vốn không phải người phụ nữ dễ dàng thay đổi dễ bị nam sắc hấp dẫn! Lăng Lang tất nhiên cực kỳ đẹp trai, nhưng anh tin tưởng Đỗ Hâm Lôi tình nguyện ở lại bên cạnh anh cũng sẽ không đi cùng Lăng Lang không rõ lai lịch!

Lăng Lang nhếch đuôi mắt lên, lộ ra nụ cười tự tin: “Được, cứ theo lời cậu đánh cuộc một lần!”

--- ------Puck.d.đ.l.q.đ---- -----

Đỗ Hâm Lôi khoan thai tự đắc thưởng thức châu báu ngọc ngà, cảm thán thật sâu với những tác phẩm nghệ thuật tinh sảo được thợ thủ công tạo hình kia! Thật sự quá đẹp, chất lượng thượng thừa, dùng mắt thường gần như không tìm được chút tỳ vết nào.

Nhìn đến mê mẩn, lúc này có hai vệ sĩ bên cạnh Hoắc Vân Phi đi tới, nói với Đỗ Hâm Lôi: “Tam thiếu kêu cô qua một chuyến!”

“Làm gì?” Không phải nói để cho cô ở đây chờ anh sao? Khi anh đi gặp khách hàng, cô thật sự không muốn cùng đi tham gia náo nhiệt.

Thân thể vệ sĩ như núi tháp, khuôn mặt đen cũng cũ kỹ như núi tháp: “Không biết làm gì! Chờ cô tự đi hỏi tam thiếu đi!”

Trong khoảng thời gian Đỗ Hâm Lôi ở chung với Hoắc Vân Phi, cô thăm dò ra tính cách nói một không hai của anh, anh nói kêu cô đi, cô phải đi! Nếu không, hai người này sẽ khiêng cô qua!”

--- ------Puck.d.đ.l.q.đ---- -----

Đi vào phòng tiếp khách xa hoa, Đỗ Hâm Lôi tỏ vẻ không vui nhìn thấy Lăng Lang bên cạnh Hoắc Vân Phi, đó là một người đàn ông rất hợp mắt, cho dù ngồi trong một phòng toàn người, cũng có thể nhanh chóng hấp dẫn ánh mắt mọi người qua.

“Tới đây!” Hoắc Vân Phi có phần không vui vì trong mắt Đỗ Hâm Lôi lóe lên kinh ngạc, vì sao cô cũng không thể ngoại lệ? “Đừng nhìn thấy mỹ nam liền lộ vẻ háo sắc, không phát hiện người đàn ông đẹp trai nhất là tôi sao? Còn no bụng đói con mắt, xem ra buổi tối phải ra sức thêm đồ ăn cho em!”

“…” Đỗ Hâm Lôi đỏ bừng cả khuôn mặt, mặc dù đã sớm bị con cầm thú Hoắc Vân Phi kia chiếm đoạt, nhưng bị anh nói ra ngoài ở trước người khác như vậy, vẫn cảm thấy quá mất mặt. di3n~d@n`l3q21y”d0n

Tức giận, cô liền đứng thẳng bất động tại chỗ, coi lời Hoắc Vân Phi nói thành gió thoảng bên tai, coi như anh là không khí.

Hoắc Vân Phi thấy cô lại không ngoan, định phát tác, nhưng mà nghĩ đến nếu như chọc giận cô, lỡ như cô vì vậy mà lựa chọn đi cùng Lăng Lang đã có thể không có lợi rồi. Liền chủ động đứng dậy đi tới, kéo tay cô, lặng lẽ nhéo, coi như nói lời xin lỗi với cô, trơ mặt ra cười nói: “Còn náo loạn tính tình nhỏ lên với tôi! Lang Lang không phải người ngoài, tới đây cùng ngồi nào!”

Thấy anh nói lời hay dụ dỗ, Đỗ Hâm Lôi cũng liền đúng lúc thuận theo xuống bậc thang, dù sao thật sự chơi cứng rồi, ăn đau khổ vẫn là cô.

Ngồi vào bên người Hoắc Vân Phi, Đỗ Hâm Lôi ngước mắt liếc nhìn Lăng Lang. Không có ý tứ gì khác, thuần túy chính là thưởng thức mỹ nam, ý tứ không khác lắm với giống như thấy trên bàn bày một bó hoa hồng xinh đẹp không nhịn được nhìn lâu mấy lần.

Lăng Lang thấy Đỗ Hâm Lôi quan sát anh, liền hạ người lại gần, đôi mắt xinh đẹp kia chăm chú liếc nhìn cô, hé mở cánh môi giống như cánh hoa ướt át kiều diễm, quyến rũ mà cười: “Cô là Đỗ Hâm Lôi?”

“Ừm.” Đỗ Hâm Lôi chỉ cảm thấy trong lòng giật mình, đồng thời trong nháy mắt mí mắt trái nhảy ba cái, có điềm chẳng lành, không khỏi âm thầm cảnh giác, “Sao anh biết tôi?”

“Tôi chú ý tới cô không chỉ một ngày!” Giọng Lăng Lang rơi vào giữa trong trẻo và cuốn hút, hết sức mê người. Hơn nữa ánh mắt đầu độc của anh, có rất ít phụ nữ có thể chống cự được sắc đẹp của anh, “Hôm nay tôi chính là đặc biệt vì cô mà đến!”

Vẻ mặt này kết hợp với giọng điệu này, rõ rành rành diễn giải ra mập mờ! Nếu như đổi thành người phụ nữ khác, đã sớm mê muội đến rối tinh rối mù, nhưng Đỗ Hâm Lôi chỉ cảm thấy khả nghi.

Lần đầu tiên gặp mặt mà thôi, người đàn ông xinh đẹp này thật đúng là nảy mầm mống không hay ho tràn lan! Đỗ Hâm Lôi không khỏi sinh lòng phản cảm, liền quay đầu lại ý vị sâu xa nói một câu với Hoắc Vân Phi đang nhìn chăm chú vào cô: “Bạn của anh ngược lại vật hợp theo loài với anh!”

Lời này chọc cười Hoắc Vân Phi, đó là nụ cười vui vẻ hả hê! Anh quay đầu lại vẫy tay nói với Lăng Lang: “Nhìn thấy không? Mỹ nam kế của cậu dùng ở đây không được tốt!”

Lăng Lang cũng có phần ngoài ý muốn, người phụ nữ này quả nhiên không giống bình thường. Không khỏi có chút hứng thú: “Vậy không nhất định!”

Hoắc Vân Phi thoải mái tâm tình, liền trực tiếp hỏi Đỗ Hâm Lôi: “Người anh em này của tôi coi trọng em, anh ta muốn làm người tình của em cùng với tôi, muốn cùng anh ta không? Nếu như em nói muốn, tôi lập tức có thể thành toàn!”

Lăng Lang tức giận tới mắt trợn trắng, nói như vậy… Cô sẽ đồng ý mới là lạ.

Quả nhiên, Đỗ Hâm Lôi cũng tức giận tới mắt trợn trắng, tính tình cô thoải mái thật, trong lòng không thoải mái đương nhiên sẽ không nhịn, tức thời quay đầu về phía Lăng Lang không hề lành miệng trách móc nói: “Anh đi nằm mơ à! Đồ thối nát!” Thật đúng là coi cô như đồ chơi, đồ cầm thú đáng chết này quả nhiên đều là cá mè một lứa!

“Ha ha!” Hoắc Vân Phi cười đến vỗ đùi, chỉ vào Lăng Lang chế nhạo: “Đồ thối nát! Ha ha! Cô ấy nói cậu là đồ thối nát…”

Gương mặt tuấn tú của Lăng Lang lập tức rất khói coi! Chờ Hoắc Vân Phi cười đủ rồi, mới đưa tròng mắt mê người một lần nữa dò xét về phía Đỗ Hâm Lôi. Ngón tay thon dài khớp xương rõ ràng vỗ lên tay vịn ghế sa lon, chậm rãi hứng thú nói; “Là Lương Tuấn Đào để cho tôi tới đây dẫn cô đi, cô thật sự không đi sao?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.