Kiếm Thần Trọng Sinh Đấu La Đại Lục

Chương 612: Chương 612: Thời Không Chi Tâm




Nguyên lai, Vân Chính Thiên mới là Thời Không Chi Tử, bằng chứng là bên kia tình huống vừa diễn ra còn không phải cùng với Thời Không Cầm Cố trước đó có điểm tương tự hay sao.

Nguyên lai, hắn là vì bảo vệ Ân Minh Tuyết mà đem nàng biến thành một cái hàng giả Thời Không Chi Tử, ở trước mặt Huyết Đế diễn kịch một màn thật hay, thậm chí sau đó còn tự biến mình thành một cái kỳ đà cản đầu cản đuôi để Ân Minh Tuyết có thời cơ chạy trốn, gợi lên huyết tính của mấy vị huyết cấp tà hồn sư này.

Nguyên lai, hắn không tiếc thiêu đốt toàn bộ sinh mệnh lực của mình cũng không chịu đầu hàng khuất phục, nguyên nhân lớn nhất là vì nếu hắn không may có chết đi, Huyết Đế kế hoạch cũng vì vậy mà trì hoãn một thời gian đủ dài để Bao lão viện quân kéo đến, cục diện lúc đó có hay không thì phải nhìn xem Đấu La Tinh vận mệnh.

Nguyên lai, hắn đối với Ân Minh Tuyết tại thời điểm bóc ra Kim Vũ Dực có khéo léo dặn dò nàng cân nhắc vận dụng Thời Không lực lượng một lần nữa, căn bản muốn nói trong thời điểm then chốt, hắn sẽ triển khai một lần Thời Không Chi Lực cố gắng kiến tạo một cơ hội mong mảnh để nàng có thể thoát khỏi sự truy bắt của Tà Hồn Điện. Không may lúc này Ân Minh Tuyết bởi vì tiêu hào toàn bộ tinh lực mà bất tỉnh, hiện tại cũng bị nhốt vào bên trong Vô Sắc Võng.

Mà một khi sự việc bại lộ ra, Ân Minh Tuyết địa vị đối với Tà Hồn Điện không còn một điểm giá trị, nàng chắc chắn sẽ bị bọn hắn giết chết. Cho nên, Vân Chính Thiên cần phải làm bây giờ là nhanh chóng khôi phục lại lực lượng của mình.

Nhạc Thiên Thần bị giam ở trong Thời Không Cầm Cố, ý thức hoàn toàn trở nên một mảnh mơ hồ, hắn không rõ bản thân mình bị cái gì, phảng phất giống như trở thành một cái đần độn người, ngay cả việc tự hỏi cũng vô cùng khó khăn, tư duy quá mức xơ cứng. Hắn hiện tại không có dư thừa lực lượng để đi khiếp sợ, bởi vì hắn cái gì cũng làm không được, chỉ có thể trôi nổi vô định trong vùng không gian này.

“Cảm tạ ân cứu mạng của tiền bối, Chính Thiên ta suốt đời không quên.”

Đột nhiên, một đạo thanh âm ở trong đầu Nhạc Thiên Thần vang lên vực dậy ý thức của hắn, Nhạc Thiên Thần chậm rãi mở ra hai mắt, trong miệng hoảng hốt nói ra: “Ngươi là Vân Chính Thiên? Là Kim Quang Đấu La đệ tử?”

“Ngài là sư phụ bằng hữu sao? Hạnh hội hạnh hội!”

Một đạo màu trắng ánh sáng tại trong không gian bỗng chốc ngưng tụ lại, hóa thành Vân Chính Thiên hình dáng, đối với Nhạc Thiên Thần thành khẩn khấu đầu. Trông thấy một màn như vậy vừa xảy ra, Nhạc Thiên Thần cũng trợn mắt hốc mồm, sở dĩ lão có biểu hiện như vậy chính là vì Vân Chính Thiên dùng phương thức kinhn người như vậy để xuất hiện.

Tinh thần lực một khi đạt tới Linh Vực Cảnh, ngươi đã có thể nắm giữ tư duy cụ tượng hóa năng lực, bất quá muốn làm tới giống như Vân Chính Thiên trình độ, Nhạc Thiên Thần cũng tự nhận lấy hắn bây giờ cũng không làm được. Người khác không biết thì có thể nói Vân Chính Thiên nương theo sở hữu quyền chưởng khống không gian kỳ lạ này mà tạm thời có được như vậy tinh thần lực cấp bậc, bất quá đạt tới Chuẩn Thần tầng thứ như Nhạc Thiên Thần, lão đương nhiên cảm nhận càng sâu sắc hơn.

Nhạc Thiên Thần hiện tại trong lòng bán tính bán nghi, có phải Vân Chính Thiên lần này nhân họa đắc phúc, tinh thần lực cảnh giới có thật đã bước vào trong truyền thuyết Thần Nguyên Cảnh hay không. Dựa theo điển tịch cổ xưa lưu giữ lại, hồn sư đạt tới Thần Nguyên Cảnh tinh thần lực liền được xưng tụng bước vào thần cấp trình tự, càng có thể tạm thời chế tạo một cái không gian cầm cố vững chắc đến nỗi Chuẩn Thần tầng thứ như Nhạc Thiên Thần cũng không khỏi mê muội đầu óc. Thậm chí linh hồn đã cường đại đến mức có thể ở trong vùng không gian này, ngưng tụ ra một đạo hữu hình hữu chất phân hồn, che giấu bản thể, tiến hành ngao du.

Làm được như vậy, tinh thần lực sẽ không gọi là tinh thần lực nữa, mà sẽ gọi là thần thức.

Thanh niên này tuổi hiện tại bao lớn, nhìn dáng dấp cũng không quá ba mươi tuổi đi, hồn lực mặc dù có điểm đặc biệt, nhưng tuyệt đối còn chưa có vượt qua Siêu Cấp Đấu La trình tự, vậy thì làm sao có thể sở hữu Thần Nguyên Cảnh tu vi cho được.

Này không hợp lý, này không có khả năng.

Suy đoán không có kết quả, Nhạc Thiên Thần liền đem tất cả quẳng ở sau đầu. Khôi phục lại tự thân ý thức, hắn quét mắt nhìn một lượt cảnh vật xung quanh, lập tức kinh hãi phát hiện, vùng không gian này căn bản chẳng có gì là thật, tất cả đều bị một tầng hỗn độn lẫn lộn không gian bao phủ, cứ mỗi một chốc không gian vách tường lại vặn vẹo đôi chút, tỏa ra nhu hòa hỗn độn hào quang.

Càng khiến Nhạc Thiên Thần khiếp sợ hơn, chính là ở đằng sau lưng hắn, sáu vị huyết cấp Tà Hồn Điện hoàn toàn ngây ngốc, hành động chậm chạp vô cùng, trên mặt vẫn bảo lưu dáng vẻ khiếp sợ khi bị hút vào chiều không gian này.

“Ra là vậy, thời gian không gian khái niệm ở nơi này vốn khác hẳn, thậm chí hết thảy nguyên tố chúng ta quen thuộc ở thế giới kia cũng không có tồn tại, chính vì vậy mọi người hành động gần như rơi chậm lại đến cực điểm, đầu óc vận chuyển cũng không thể theo kịp nơi này đặc thù tính chất, ý thức vì vậy cũng trở nên mơ hồ không rõ ràng.” Nhạc Thiên Thần một thoáng trầm ngâm, liền đưa ra chính mình phán đoán.

Vân Chính Thiên ý niệm đánh gãy Nhạc Thiên Thần suy tư, chậm rãi nói: “Thời gian có hạn, thứ lỗi vãn bối không thể chu đáo tiếp đãi,còn thỉnh ngài vì ta tiếp tục tiến hành chữa thương.”

“Được!” Nhạc Thiên Thần không chút do dự đáp ứng. Sau lưng ba cặp trắng noãn cánh chim lần nữa triển khai, Sinh Mệnh Chúc Phúc hồn kỹ lần thứ hai phủ xuống.

Vân Chính Thiên chìm đắm trong phục sinh hào quang, thư thái cảm giác một lần nữa xuất hiện, dần dần đạo màu trắng thân ảnh này càng trở nên ngưng thực thêm vài phần, chỉ trong thời gian ngắn ngủi, Vân Chính Thiên toàn bộ thân thể liền khôi phục lại như trước.

Làm xong một màn này, Nhạc Thiên Thần sắc mặt trở nên tái nhợt, cả người chao đảo muốn ngã xuống. Vân Chính Thiên vội vàng bay tới, đem lão giả một tay nâng đỡ, vẻ mặt lo lắng nói: “Tiền bối, ngài trị liệu hồn kỹ ta mới thấy lần đầu, có thể giúp ta cải tử hoàn sinh, thậm chí toàn bộ thương thế đã khôi phục lại đỉnh phong trạng thái. Quả thực là thần kỹ, bất quá ta tự hỏi, có hay không mang đến cho ngài tác dụng phụ?”

Nhạc Thiên Thần khoác tay, mỉm cười đáp lời hắn: “Này hồn kỹ chính là nghịch thiên hành vi, tự nhiên thiên ý sẽ không dung túng, bình thường mà nói, ta vận dụng Sinh Mệnh Chúc Phúc hồn kỹ xong, liền phải bế quan ít nhất mười năm để khôi phục bản nguyên sinh mệnh. Bất quá hiện tại chúng ta ở trong không gian khác với thế giới hiện thực không gian, là có thể tạm thời che mắt thiên ý, khiến cho tác dụng phụ rơi trên người ta cũng thật lớn giảm xuống. Lấy ta phán đoán, chỉ cần bế quan năm năm liền khôi phục lại như cũ.”

“Vậy thì tốt quá!” Vân Chính Thiên gãi gãi đầu.

Nhạc Thiên Thần hừ lạnh: “Không cần làm ra vẻ có lỗi. Hiện tại không gian này ngươi duy trì được bao lâu?”

Vân Chính Thiên nhất thời bừng tỉnh, sau đó liếc mắt về phía sáu vị huyết cấp Tà Hồn Điện, lạnh giọng nói: “Lấy thế giới bên ngoài thời gian thước đo, khoảng chừng năm giây tả hữu.”

Nhạc Thiên Thần gật đầu: “Vậy bây giờ ở trong này tiến hành đánh giết tất cả bọn hắn, sau đó đợi không gian tiêu thất, chúng ta mở ra đường máu chạy. Ta sẽ vì ngươi tiến hành yểm trợ.”

Ngược lại so với Nhạc Thiên Thần dự đoán, Vân Chính Thiên lại lắc đầu: “Không giấu gì ngài, ta hiện tại có thể chế tạo ra vùng không gian này, tất cả đều là may mắn, kỳ thực ở trong này ta cái gì cũng không làm được, ngoại trừ ban cho người khác khả năng thích ứng với nơi đây. Cho nên đánh giết mấy cái tà hồn sư kia hay là quên đi.”

Nhạc Thiên Thần hơi nhíu mày: “Nói một chút ngươi cảm thụ.”

Vân Chính Thiên cười khổ: “Ngài nếu là sư phụ của ta bằng hữu, chắc hẳn lão nhân gia cũng đã đem toàn bộ tình báo nói cho ngài. Vừa rồi Ân Minh Tuyết dùng tinh thần lực của nàng, dẫn đường cho toàn bộ ma lực còn xót lại truyền qua cho ta, khiến cho Ma Hạch trong cơ thể ta xuất hiện bạo động, vì thế mà có thể tạm thời chế tạo vùng không gian để bảo mệnh này. Ta cũng không rõ ràng mình có phải Thời Không Chi Tử hay không, bất quá Thời Không chi thần khảo nghiệm lúc trước kết thúc, độ hòa hợp của ta trong cả bọn chỉ là đứng thứ hai, đứng thứ nhất dĩ nhiên là nàng. Ta là chín mươi chín phần trăm, nàng ngoài dự đoán là một trăm phần trăm. Tiền bối, ngài có phải cảm thấy rất kỳ quái có đúng hay không, ta cảm nhận cũng giống như ngài vậy. Mặc dù nàng độ hòa hợp mới xứng đáng là Thời Không Chi Tử, nhưng nàng cũng không thể một mình vận dụng bất cứ cái gì Thời Không chi lực, mà chỉ có thể thông qua ta cho phép.”

Nhạc Thiên Thần lắng nghe đến đây, chợt có điểm ngộ ra: “Ngươi là nói, chỉ khi nào ngươi cùng với nàng ở một chỗ mới có thể phát động Thời Không chi lực? Nói cách khác, Thời Không Chi Tử là có đến hai người sao?”

Vân Chính Thiên thế nhưng một lần nữa lắc đầu: “Thời Không Chi Tử chỉ có duy nhất một người, không thể cùng lúc xuất hiện hai cái Thời Không Chi Tử. Mà dựa theo ta vừa mới có được tân cảm ngộ mà phán đoán, Ân Minh Tuyết nàng ta... “

Nói đến đây, Vân Chính Thiên sắc mặt có chút trầm xuống, vẻ mặt bất đắc dĩ nhìn lên Ân Minh Tuyết đã bất tỉnh vẫn còn nằm trong tay Ma Phượng Đấu La, sau đó lại lấy tay xoa xoa vị trí trái tim trên ngực mình.

Phục Sinh hồn kỹ của Nhạc Thiên Thần quả nhiên không thể khôi phục Thần Hạch, thậm chí Kim Vũ Dực bị hắn chính tay bóc ra cũng không có liền lại. Cho nên trước ngực hắn mặc dù cơ ngực mười phần rắn chắc, nhưng bên trong lại không có trái tim bộ phận, không có nhịp tim, cũng không có máu huyết lưu thông vận chuyển. Nếu như lấy cơ thể tình trạng này mà quay lại thế giới bên ngoài, Vân Chính Thiên không nghi ngờ gì mình sẽ lại chết một lần nữa.

Cho nên muốn sống, hắn phải có một trái tim khác thế vào.

Vân Chính Thiên tâm tình đột nhiên lắng động lại, hai con mắt xinh đẹp đã tràn ngập một tầng hơi nước, thanh âm khổ sở nói ra: “Ân Minh Tuyết, sự tồn tại của nàng ta chính là để thay thế trái tim của ta, trở thành cùng với ta một bộ phận, trở thành ta Thời Không Chi Tâm.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.