Kim Sa Tuyệt Mệnh Chưởng

Chương 33: Chương 33: Niềm đau dĩ vãng




Người nọ chẳng chút đề phòng, mắt đăm chiêu nhìn về chốn xa xăm, Đinh Tiểu Nam ra tay nhanh như chớp, những ngỡ chắc chắn chộp được cổ tay đối phương.

Ngờ đâu, người nọ như không hè tránh né, song Đinh Tiểu Nam đã chộp hụt, suýt nữa đã ngã nhào.

Đinh Tiểu Nam vô cùng sửng sốt, nhất thời đứng thuỗn ra nhìn người nọ, chẳng thốt nên lời.

Người nọ ném cho chàng cái nhìn ơ hờ, cười nói :

- Sao ngươi lại động thủ với bổn nhân?

Đinh Tiểu Nam hậm hực :

- Thái độ lạnh nhạt của tôn giá đã khích nộ tại hạ!

Ngươi nọ cười nhạt :

- Trẻ tuổi thế này mà có dũng khí lắm! Giờ sao? Còn muốn động thủ nữa chăng?

Đinh Tiểu Nam lắc đầu :

- Tại hạ thừa nhận là kém quá xa tôn giá, không muốn động thủ nữa!

Người nọ hài lòng :

- Cũng may ngươi biết khôn đấy...

Đoạn trầm giọng nói tiếp :

- Ngươi có biết nếu ngươi động thủ lần thứ hai thì hậu quả sẽ như thế nào chăng?

Đinh Tiểu Nam lắc đầu :

- Không, hẳn là tiền bối sẽ hoàn kích!

Chàng lại đổi cách xưng hô là tiền bối.

Người nọ gật đầu :

- Đúng vậy! Theo quy củ xử thế của bổn nhân thì chiêu thứ nhất nhường, chiêu thứ hai thì hoàn thủ, chiêu thứ ba... ha ha... ha ha...

Đinh Tiểu Nam ngạc nhiên :

- Chiêu thứ ba thì sao?

- Chiêu thứ ba thì giết chết! Khi xưa bổn nhân hành tẩu trên giang hồ là có quy củ như vậy...

Đoạn khẽ buông tiếng thở dài, như hồi tưởng về quá khứ, lát sau mới nói tiếp :

- Đương kim võ lâm tuy có nhiều nhân tài, nhưng chẳng có người nào có thể tiếp nổi ba chiêu của bổn nhân.

Đinh Tiểu Nam sửng sốt :

- Nói vậy hẳn là tiền bối là người rất có tiếng tăm?

Người nọ lắc đầu :

- Trái ngược lại, bổn nhân chẳng có chút tiếng tăm gì trên chốn giang hồ cả.

Đinh Tiểu Nam thắc mắc :

- Tại sao lại như vậy?

Người nọ bật cười :

- Thứ nhất là thời gian bổn nhân hành tẩu giang hồ không lâu, trước sau chỉ độ nửa năm trời. Thứ nhì, những kẻ gặp bổn nhân đều đã táng mạng, vậy thì lấy ai để truyền dương danh tiếng cho bổn nhân? Thứ ba, bổn nhân không thích giao thiệp với nhân vật giang hồ, tất nhiên là rất ít ai biết đến.

Đinh Tiểu Nam cảm thấy thú vị :

- Có thể cho biết đại danh của tiền bối chăng?

Người nọ thoáng ngạc nhiên, đoạn chau mày nói :

- Bổn nhân chưa bao giờ nói nhiều như hôm nay, có lẽ bé con ngươi có duyên với bổn nhân. Bổn nhân có thể cho ngươi biết, nhưng...

Đăm mắt nhìn vào Đinh Tiểu Nam nói tiếp :

- Trước khi nói ra bổn nhân cần hỏi ngươi vài điều.

Đinh Tiểu Nam vội nói :

- Xin tiền bối cứ hỏi!

- Quan hệ của ngươi với Kim Xà phu nhân như thế nào?

Đinh Tiểu Nam buột miệng đáp ngay :

- Có thể nói chẳng có chút quan hệ gì cả!

Người nọ lắc đầu :

- Nếu chẳng chút quan hệ thì tại sao ngươi lại nghe theo lời sai bảo của bà ấy, đến đây thăm hỏi bổn nhân?

Đinh Tiểu Nam cười gượng :

- Đó là vì tại hạ đã thọ ơn của bà ấy nên mới phải làm như vậy để báo đáp, kể từ đây giữa tại hạ và bà ấy chẳng còn ân oán gì nên cũng kể như không còn quan hệ với nhau nữa.

Người nọ cười hài lòng :

- Vậy là ngươi biết chuyện lắm! Theo bổn nhân biết, Kim Xà phu nhân có thể kể được là người có võ công cao nhất trong đương kim võ lâm, vậy mà ngươi lại không chịu kết thân với bà ấy, đủ thấy ngươi nhất định là người hết sức cao khiết.

Đinh Tiểu Nam cười gượng :

- Tiền bối quá khen!

Người nọ trầm ngâm hỏi :

- Nhưng nguyên nhân vì sao?

Đinh Tiểu Nam khẳng khái :

- Thực chẳng giấu diếm, hiện nay ba cung Kim Xà, Hồng Thái và Hàn Nguyệt đã cấu kết với Hải Nội thất ma mưu đồ tranh bá võ lâm, phàm là người có chút máu chính nghĩa đều không theo họ tạo phản hại người, tất nhiên tại hạ cũng chẳng kết thân với họ!

Người nọ vỗ tay cả cười :

- Khá lắm, cũng chính vì vậy mà bổn nhân cũng không thèm đếm xỉa đến bà ta...

- Tiền bối có ngoại hiệu chăng?

Độc Cô Vân cười :

- Bổn nhân đã nói rồi, đã không có tiếng tăm trên giang hồ thì làm sao có ngoại hiệu. Tuy nhiên, bổn nhân cũng có tự đặt cho mình một cái...

Đinh Tiểu Nam vội hỏi :

- Chẳng hay gọi là gì?

- Độc Cô Khách!

- Chỉ cần nghe cũng đủ hiểu tiền bối hết sức cô đơn!

Chàng lục tìm trong trí nhớ, thấy không có người nào tên là Độc Cô Vân, bèn hỏi lại :

- Giữa tiền bối và Kim Xà phu nhân có quan hệ như thế nào?

Độc Cô Khách chắp tay sau lưng đi loanh quanh một hồi mới buông tiếng thở dài rồi nói :

- Bà ấy là nhân tình của bổn nhân!

- Nhân tình?

Đinh Tiểu Nam kinh ngạc :

- Thì ra Kim Xà phu nhân là nhân tình của tiền bối!

Độc Cô Khách nhíu mày :

- Vậy có gì không đúng hay sao?

Đinh Tiểu Nam vội nói :

- Không phải, có điều vãn bối cảm thấy hơi lạ lùng thôi... Vậy thì vì lẽ gì tiền bối lại chia tay với bà ấy?

Độc Cô Khách bùi ngùi :

- Kể ra thì rất dông dài tóm lại khi bổn nhân phát hiện bà ta là một người đàn bà tàn ác, liền bỏ đi và thề vĩnh viễn không bao giờ gặp bà ta nữa.

Đinh Tiểu Nam lặng thinh một hồi lại nói :

- Vậy vì sao tiền bối lại đến đây?

Độc Cô Khách thở dài :

- Vì bổn nhân hoài niệm một người yêu khác.

Đinh Tiểu Nam ngạc nhiên :

- Một người yêu khác? Chẳng hay tiền bối...

Độc Cô Khách thở dài :

- Người ấy mới chính là người yêu thật sự của bổn nhân, nhưng đáng tiếc nàng đã biến mất trên đỉnh núi này, vì vậy bổn nhân vẫn thường hoài niệm nàng, nên vẫn thường đến đây!

Đinh Tiểu Nam ngập ngừng :

- Tiền bối bảo là biến mất... vậy nghĩa là sao?

Độc Cô Khách chua xót :

- Là nàng đã chết dưới ngọn núi này, từ trên đỉnh núi nhảy xuống!

Đinh Tiểu Nam sững sờ :

- Vì sao vậy?

Độc Cô Khách đau khổ :

- Vì việc giữa bổn nhân và Kim Xà phu nhân, bị nàng hay biết, bởi quá ghen tuông, đau khổ và thất vọng, nàng đã nhảy từ trên đỉnh núi xuống tự vẫn.

Đinh Tiểu Nam bùi ngùi :

- Tiền bối có tìm thấy thi thể của bà ấy chăng?

Độc Cô Khách lắc đầu :

- Bổn nhân không nỡ nhìn thảm cảnh ấy nên không tìm kiếm!

Đinh Tiểu Nam không tiện hỏi tiếp, bèn chuyển hướng câu chuyện :

- Vậy sau khi tiền bối chia tay với Kim Xà phu nhân, thì kể như đã xong ư?

Độc Cô Khách thở dài :

- Đó là điều bất đắc dĩ, lúc bấy giờ bổn nhân định ra tay giết chết bà ta, nhưng cuối cùng vì không đành lòng nên đã buông tha cho bà ta, thề không ngó ngàng đến bà ta nữa, chỉ vậy thôi...

Ngưng lại giây lát, nói tiếp :

- Chỉ có bà ta... hễ có dịp vẫn thường phái người đến đây thăm hỏi bổn nhân.

Đinh Tiểu Nam bổng hỏi :

- Võ công của tiền bối thắng được Kim Xà phu nhân chăng?

Độc Cô Khách mỉm cười :

- Chẳng giấu gì ngươi, võ công của bà ta chỉ bằng được một phần ba của bổn nhân, hầu hết võ công đều do bổn nhân truyền cho bà ta, chính vì lẽ ấy đã khiến cho bổn nhân cảm thấy ray rứt, bởi bổn nhân đã nuôi dưỡng một con độc xà trong giới võ lâm.

- Thì ra là vậy...

Độc Cô Khách nhìn Đinh Tiểu Nam nói :

- Ngươi có điều gì muốn nói phải không?

Đinh Tiểu Nam nghiêm giọng :

- Kim Xà phu nhân hiệu lệnh Tam cung, móc nối với Thất ma, thanh thế to tát, e rằng trong võ lâm không ai địch nổi, nếu như nhất cử bá phục võ lâm thì thử hỏi tiền bối an tâm được chăng?

Độc Cô Khách chau mày :

- Bổn nhân quả là ray rứt lương tâm!

Đinh Tiểu Nam thăm dò :

- Nếu vậy lẽ ra tiền bối phải tìm cách ngăn cản!

- Chẳng giấu gì ngươi, bổn nhân đến đây ngoài việc tưởng nhớ đến người yêu xưa, mà còn nhân thể nghĩ cách để ngăn cản.

- Tiền bối nghĩ ra chưa?

Độc Cô Khách mỉm cười :

- Trước đây thì chưa, nhưng bây giờ thì đã nghĩ ra rồi!

Đinh Tiểu Nam vội nói :

- Chẳng hay tiền bối đã nghĩ ra cách gì?

Độc Cô Khách nghiêm chỉnh :

- Thu ngươi làm đồ đệ, truyền ngươi võ công để cho ngươi đối phó với cuộc nhiễu loạn của Tam cung Thất ma!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.