Lạc Lối Giữa Danh Vọng

Chương 8: Chương 8




- Em đừng có nhìn tôi như nhìn một con thú dữ như vậy, tôi sẽ cảm thấy đau lòng đấy.

- Ai biết được một kẻ điên như ông có thể làm ra chuyện gì?

- Từ trước đến giờ chưa từng có một minh tinh nào giá hung hãn với tôi như vậy, em là người duy nhất.

Lôi Dực thầm nghĩ trong lòng, những người khác ra sức lấy lòng không dám làm trái ý hắn là bởi vì bọn họ biết tất cả những thứ mà họ có được, chỉ cần một câu nói cũng có thể triệt để phá nát tất cả, biến cả sự nghiệp của bọn họ quay trở về con số 0.

- Em có biết lúc nãy nhìn ánh mắt thèm khát mà bọn người đó dùng để dõi theo em, tôi đã phải kiềm chế đến mức nào không?

Diễn cảnh mặc áo choàng tắm còn khiêu gợi như vậy. Nếu như có một ngày cô đóng cảnh nóng, hắn lo mình sẽ không kiềm chế được mà móc mắt kẻ khác ra.

- Thèm khát cái gì chứ, ông có vấn đề về thần kinh à? Làm việc trong môi trường chuyên nghiệp thế này, chỉ có ông mới là kẻ nghĩ những thứ bậy bạ.

Hắn có phải là lúc nào cũng muốn hạ thấp báng bổ đam của cô hay không.

- Cái đầu nhỏ của em lúc cần ngây thơ thì không ngây thơ, lúc em cần phải tỉnh táo hãy suy xét thì em lại ngây thơ như vậy. Đúng là món mồi ngon béo bở.

Hắn vươn tay xoa nắn vòng 3 căng tròn của Tư Duệ, bàn tay thành thục cảm nhận xúc cảm mềm mại lại đẩy là. Lịch diễn của cô dày đặc như vậy, mỗi một ngày cô trở về nhà đều mệt mỏi ngủ thiếp đi. Hắn cũng không nỡ khiến cho cô mệt thêm mà dày vò. Vậy cho nên muốn cái gì cũng đều phải nhịn xuống.

- Vài ngày tới sắp xếp lịch nghỉ ngơi đi, em muốn kiệt sức mà chết hay sao?

Hắn thở dài nói nhỏ, di chuyển môi trên vùng cổ trắng ngần của cô.

- Giải thưởng Vương Diện càng lúc càng đến gần, tôi phải càng đẩy nhanh tiến độ.

Cô lạnh nhạt trả lời, hờ hững đẩy Lôi Dực ra.

- Em muốn chọc giận tôi đúng không?

Sắc mặt của hắn trở nên sa sầm vô cùng khó coi, cả người tản ra hơi thở nguy hiểm.

Muốn cho cô thì cô không chịu nhận, lại bán mạng mà bám vào cái lương tâm nghề nghiệp chó chết đó.

Đúng là chọc hắn điên lên mà.

- Ông thì hiểu cái gì chứ? Đúng là bởi vì những kẻ như ông, những thứ cao quý mới càng ngày càng biến chất.

- Đúng! Những kẻ như tôi là như vậy đấy, không có những kẻ như tôi đây không biết bây giờ em còn là một con nhóc vô danh tiểu tốt trôi dạt ở cái xó nào, không có những kẻ như tôi thì bây giờ không biết ai sẽ cứu rỗi lấy mạng sống của cả gia đình em đây. Nói không chừng bây giờ em đang làm tang lễ cho...

Bất chợt nói đến đây, Lôi Dực liền thức thời dừng lại. Người con gái giận dữ nhìn hắn, giống như nhìn một kẻ không đội trời chung.

- Ông nói đủ chưa? Đủ rồi thì xin phép, Tôi còn phải tiếp tục diễn cảnh tiếp theo.

Tư Duệ phẫn uất quay đầu hướng ra bên ngoài, chưa chạm vào được nắm cửa xoay cả người đã bị ôm lấy.

- Tôi xin lỗi! Là tôi quá lời, tôi không nên nói những lời như vậy với em.

Cũng bởi vì tâm trạng hắn mấy hôm nay đều không tốt, phát sinh chuyện ban nãy phải kiềm chế. Trước giờ vẫn chưa từng phải nhẫn nhịn bất kì ai cho nên không quen, khó tránh khỏi khiến cô càng lúc càng giận hơn.

- Tôi nhìn thấy em lao lực như vậy trong lòng rất xót xa, em ít nhất cũng phải biết giữ gìn sức khỏe. Cứ thế này đến một ngày đổ bệnh thì phải làm sao?

Tư Duệ quay đầu nhìn thẳng vào mắt hắn, con ngươi sẫm màu như chứa đựng một sức hút kỳ lạ, thâm sâu và phong tình. Gần đến mức này, nghe những lời dỗ dành mang tính dụ dỗ của hắn, nhưng bởi vì không cách nào nhìn thấu được nên cô luôn có cảm giác không thể tin tưởng, không thể gỡ xuống sự phòng bị nhất định.

Hắn đã dùng những lời thế này, giết chết biết bao nhiêu trái tim của người phụ nữ rồi?

Kẻ có quá nhiều kinh nghiệm, ở bên hắn chính là một trò chơi đầy mạo hiểm và gan dạ. Chỉ cần sơ hở một chút thôi cũng có thể làm bản thân rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục, mãi mãi cũng không thể gượng dậy nữa.

- Đừng nói với tôi những lời buồn nôn như vậy, chúng ta là giao dịch trên hợp đồng. Đôi bên cùng có lợi, tuyệt đối không thể phát sinh tình cảm.

Chính cái gương mặt không hề để tâm kia của cô đã làm cho nụ cười trên môi người đàn ông lạnh thêm vài phần.

- Em nói thật hay! Đôi bên cùng có lợi, vậy bây giờ tôi muốn hưởng phần lợi của mình. Em mau chuẩn bị thực hiện đi.

Vì sao cô vẫn cứ luôn muốn chọc giận hắn? Vì sao cô không bao giờ để cho hắn có cơ hội được thử, được mở lòng ra đối diện thật với cảm giác của mình?

Mỗi một khi hắn muốn cho cô biết suy nghĩ trong lòng hắn, cô luôn muốn tìm cách trốn tránh và xa lánh. Cứ như vậy bọn họ càng ngày càng xa cách nhau.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.