Linh Khí Bức Nhân

Chương 244: Chương 244: Diệp Phong




Dịch giả: Thông Nhầm Bố Vợ

Đại học Linh Sơn, hôm nay, lại là nghiêng gió mưa phùn.

Trong sân trường đám sinh viên bưng lấy sách vở, vội vàng mà đi, quần áo bị hạt mưa ướt nhẹp, hình thành một phong cảnh đặc biệt.

Đương nhiên cũng có chút thanh niên, đội mưa tiến hành tu luyện, khí tức thanh xuân dào dạt.

Giờ phút này, Diệp Phong đang cô độc bước đi.

Hạt mưa rơi vào trên người, rất nhanh bốc hơi, trở thành từng làn hơi nước không tiêu tan, khiến thân hình của hắn mông lung, tràn ngập khí tức thần bí khó lường.

Rõ ràng mặc áo sơ mi trắng đơn giản nhất, nhưng lại giống như là đế vương quân lâm thiên hạ.

Sự tương phản giữa hình dáng tướng mạo và khí chất dẫn tới rất nhiều nữ sinh ào ào ghé mắt nhìn trộm.

Diệp Phong cũng không tính là soái ca, nhưng lại tự có một cỗ mị lực không nói rõ được cũng không tả rõ được, cực kỳ hấp dẫn người khiến hắn được nhiều nữ sinh ưu ái, nhưng cũng trêu chọc không ít phiền phức.

Tự nhiên, Diệp Phong cũng không sợ phiền phức.

Nhưng lông mi của hắn hay là khẽ run lên, khiến sương mù lượn lờ quanh thân ào ào tản ra, hạt mưa rất nhanh ướt đẫm áo sơmi, hiển lộ ra thân hình mạnh mẽ, dẫn tới các nữ sinh trận trận kinh hô.

Diệp Phong tăng tốc bước chân, đi tới.

Tâm tình của hắn cũng không tốt.

Mỗi khi trời mưa xuống, tâm tình của hắn luôn luôn không tốt.

Bởi vì phụ thân chính là buồn bực sầu não mà chết trong một đêm mưa dầm.

Phụ thân là một cái người vô cùng chính trực, đối xử với Diệp Phong cùng mẫu thân cũng phi thường tốt, vô luận công việc vẫn là sinh hoạt, tìm không ra tí xíu khuyết điểm.

đối với phụ thân, Diệp Phong yêu rất nhiều.

Nhưng phụ thân lại là một người con riêng, còn có quan hệ dính líu tới tập đoàn Diệp Thị.

Diệp Phong hiểu rõ phụ thân, hắn hoàn toàn biết, phụ thân tuyệt không có khả năng ham tiền tài hoặc là quyền lực của tập đoàn Diệp Thị.

Phụ thân chỉ muốn chứng minh chính mình, muốn chứng minh cho cái kia đáng chết, gia gia Diệp Thế Thiên nhìn, coi như không có tập đoàn Diệp Thị trợ giúp, hắn cũng có thể đánh ra một phiến thiên địa, sáng tạo càng lớn huy hoàng so với tập đoàn Diệp Thị.

Quá khó khăn.

Thực sự quá khó khăn.

Diệp gia nguyên bản là thế gia chế thuốc, trong Kỷ Nguyên Tai Ách, lại nắm lấy cơ hội, mấy đời người cố gắng, mới sáng tạo ra tập đoàn Diệp Thị ngày hôm nay.

Bằng phụ thân một người, tay không tấc sắt đánh thiên hạ, làm sao có thể vượt qua tập đoàn Diệp Thị?

Phụ thân là một người có năng lực, ngay từ đầu, công ty mà hắn xây dựng rất phát triển, được vinh dự là ngôi sao mới trong giới kinh doanh.

Nhưng tiệc vui chóng tàn, phụ thân nóng vội, quá khát vọng một bước lên trời, lại không để ý đến nguy hiểm cùng cạm bẫy, được ăn cả ngã về không, áp lên toàn bộ thân gia, cuối cùng thất bại, nợ nần chồng chất, bệnh tật đan xen, cuối cùng thổ huyết mà chết.

Đến chết, nam nhân tâm cao khí ngạo này, đều không có hướng Diệp gia mở miệng một lần, tố qua một lần khổ.

“Diệp gia...”

Nắm đấm của Diệp Phong “Ken két” rung động, trên mặt hiện hiện lên một tia dữ tợn.

Nếu như chân tướng vẻn vẹn chỉ như thế, chỉ có thể nói, là phụ thân gieo gió gặt bão, trách không được Diệp gia, Diệp gia chỉ là quá lạnh lùng, thời khắc mấu chốt cũng không muốn giúp đỡ, như thế mà thôi.

Nhưng theo Diệp Phong dần dần lớn lên, trở nên đặc biệt thông minh cùng nhạy cảm, lại ngoài ý muốn phát hiện một cái khả năng khác.

Phụ thân năm đó thất bại, có thể là anh chị em cố ý hãm hại phụ thân.

Động cơ rất đơn giản.

Mặc dù phụ thân là con riêng, dù sao cũng là con của Diệp Thế Thiên.

Nhớ năm đó, lúc Diệp Thế Thiên còn trẻ, chưa trở thành người cầm lái Diệp gia, tập đoàn Diệp Thị cũng không có thịnh vượng phát đạt như hôm nay, hắn cưới con gái một vị quan to, còn muốn dựa vào bố vợ, tự nhiên không có khả năng thừa nhận một người con riêng, trong một cước, phụ thân bị đá xa xa.

Nhưng gần nhất hai ba mươi năm, theo Liên Minh Địa Cầu thành lập, toàn bộ thế giới thay đổi rất lớn, rất nhiều gia tộc bỗng nhiên quật khởi, cũng có rất nhiều thế lực cũ theo không kịp thời đại thay đổi, bị bỏ lại phía sau.

Bố vợ của Diệp Thế Thiên chính là như thế, bởi vì chọn sai phe khi Liên Minh Địa Cầu chỉnh hợp toàn cầu, ngoan cố kiên trì duy trì chế độ quốc gia, liên tục gặp mấy lần đả kích, thanh thế không lớn bằng lúc trước.

Ngược lại Diệp Thế Thiên nắm lấy cơ hội, giao du rộng lớn trong Hội Nghị Tối Cao, kết bái huynh đệ cùng nghị viện Sa, lần lượt vượt qua bố vợ.

Hiện tại, bố vợ của Diệp Thế Thiên ngược lại muốn dựa vào hơi thở của hắn, hắn khăng khăng muốn để một cái con riêng nhận tổ quy tông, ai dám ngăn trở?

Mấy đứa con gái của Diệp Thế Thiên cũng chính là đám bác gái của Diệp Phong, tự nhiên không muốn nhìn thấy một cái con riêng đến kiếm một chén canh.

Đặc biệt là con riêng còn có năng lực rất tốt, rất có tiền đồ.

Chờ hắn thật sự nhận tổ quy tông, hết thảy đã trễ rồi.

Tranh thủ lúc hắn còn ở trong trứng, bóp chết, đây chính là động cơ!

Có lẽ, nhóm anh chị em đó chỉ là muốn cho phụ thân một bài học, đả kích phụ thân, cũng làm cho Diệp Thế Thiên nhìn thấy phụ thân không có triển vọng, cuối cùng cho phụ thân một khoản tiền, xem như nuôi phế vật giống nhau, không đến mức ảnh hưởng quyền kế thừa của bọn hắn.

Chẳng ai ngờ rằng, phụ thân chỉ bời vì kiêu ngạo, uất hận chết trên giường.

Đây chính là, thù sâu như biển!

Diệp Phong tuyệt sẽ không tha thứ người Diệp gia, vô luận là nhóm anh em bẩn thỉu, hay là ông nội lạnh lùng, hắn đều khắc trong tâm khảm.

Đặc biệt là mấy tên đời thứ ba của Diệp gia, cũng chính là mình anh chị em họ của mình. Hắn một mực nhớ kĩ bọn chúng mỉa mai, chế nhạo cùng miệt thị hắn, một ngày nào đó, muốn trả lại gấp mười lần cho Diệp gia.

Trước đây hắn là không có lực lượng, không thể rung chuyển quái vật khổng lồ như Diệp gia, nhưng bây giờ... Ha ha... tất cả đã khác, hắn có được năng lực, rất nhanh, liền có thể đạp vào con đường báo thù!

Diệp Phong đang nghĩ ngợi, bỗng nhiên cảm giác được từng bức tường thành nóng hôi hổi, chặn đường đi của mình.

Giương mắt xem xét, là hơn mười thành viên của đội bóng rổ, đều là thân cao vượt quá một mét chín, vạm vỡ, không có hảo ý t.

Tên cầm đầu, tên là “Cao Bằng”, phó đội trưởng, cũng là phú nhị đại, nghe nói trong nhà có một chút quyền thế, lúc bình thường cũng đã ngang ngược càn rỡ.

Năm ngoái, có người bạn học không biết tại sao trêu chọc hắn, ban đêm liền bị một đám người bịt mặt hung hăng đánh cho một trận, ngay cả chân đều cụt mất, kết quả điều lại không tìm được chứng cứ, vô trách nhiệm.

Từ đó về sau, bọn Cao Bằng liền càng thêm tùy tiện.

Mười tên vận động viên bóng rổ cao gần hai mét bao quanh, thậm chí không cần động thủ cũng đủ để dọa khóc sinh viên bình thường.

Diệp Phong lại không quan tâm.

Hắn đứng chắp tay, thản nhiên nói: “Cao Bằng, có chuyện gì?”

“Không có gì, chỉ là nghe nói gần nhất có một sinh viên đại học năm nhất rất phách lối, ta tới nhìn ngươi một chút phải chăng mọc ra ba đầu sáu tay.”

Cao Bằng nhe răng cười nói, “ Nghê Tuấn là bạn ta, hắn cùng bạn gái đi ăn cơm, ngươi lại đi lên chặn ngang một cước, còn đả thương bạn ta?”

“Hắn nói như vậy sao?”

Diệp Phong giống như cười mà không phải cười, nhìn sau lưng đám người, liền phát hiện Nghê Tuấn đang bị bó bột cánh tay, liền nói” ta nhìn thấy cô gái kia căn bản không thích hắn, hắn lại mặt dày vô sỉ, dính chặt lấy, cô gái kia sắp bị hắn chọc khóc.

“Vốn dĩ, hắn đùa nghịch lưu manh, không có quan hệ gì với ta, nhưng hắn ngàn vạn lần không nên làm đổ canh lên người ta, ngay từ đầu ta cũng không có động thủ, chỉ nói với hắn một cái “Lăn” chữ, hắn không chịu lăn, ta còn có thể làm sao?”

“Được lắm!”

Cao Bằng nheo mắt lại, mặt hiện dữ tợn loạn run, “Nói như vậy, ngươi là thừa nhận, người của đội bóng rổ cũng có thể để ngươi tùy tiện đánh?”

“Hôm nay trời mưa, tâm tình của ta không tốt lắm, chỉ sợ ta ra tay sẽ quá nặng.”

Diệp Phong thở dài, mười phần thành khẩn nói, “ cho ngươi một cái lời khuyên, lăn đi.”

“Ngươi “

Cao Bằng cùng mười tráng hán đều giận tím mặt.

Hai phe tranh chấp, cũng khiến rất nhiều sinh viên tập trung lại xem.

Không thiếu nữ sinh thấ Diệp Phong bị hơn mười tráng hán vây quanh, dọa đến hoa dung thất sắc, sợ Diệp Phong ăn thiệt thòi.

Mấy tên khác nam sinh đang cười cười nói nói, nhìn thấy tình cảnh này, lại bị dọa đến biến sắc.

“Hỏng bét, Cao Bằng tại sao có mắt mà không thấy Thái Sơn, trêu chọc tên hung thần này!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.