Long Ngạo Chiến Thần

Chương 38: Chương 38: Chém giết




Nhìn thiếu niên cầm trong tay đại đao, ngạo nghễ đứng sừng sững, giờ khắc này không ai dám xem nhẹ hắn.

Thử hỏi trong thành Lôi Vân có ai dám nói chuyện với Long Ngạn Thành như thế?

Mặc kệ thiếu niên có thể giết Long Ngạn Thành hay không, chỉ cần kiên trì cùng dũng khí này đã làm cho tất cả mọi người kính nể.

“Ngươi muốn chém giết ta?”

Tựa hồ nghe đến chuyện buồn cười nhất thế gian, Long Ngạn Thành nở nụ cười, nhưng trong lòng lão không hề cười, trên mặt từ từ xuất hiện sát khí âm lãnh.

“Long Ngạo.”

Long Ngạo khoát khoát tay ngăn trở Liễu Mộc, nói ra:

“Thành chủ, ta biết ông có ý tốt, nhưng ngày hôm nay ta phải giết Long Ngọc Lang, bất kể là ai cũng không thể ngăn cản ta.”

Lại nhìn sâu vào thiếu niên trước mặt, Liễu Mộc đương nhiên biết tính tình của đối phương, lão bất đắc dĩ một tiếng thở dài, quay người đi sang bên cạnh. Nhưng lão cũng không rời khỏi, lão tha thiết muốn nhìn thêm một chút, rốt cuộc là cái gì mang lại cho thiếu niên lòng tin cùng dũng khí lớn như vậy.

“Long Ngạo, đừng tưởng rằng chém giết Diệp Cô Thành là có thể ở trước mặt ta diễu võ giương oai, ngươi đã muốn chết, vậy ta sẽ thanh toàn ngươi.”

Long Ngạn Thành rõ ràng động sát niệm, đối phương không chỉ ban ngày ban mặt truy sát cháu mình, mà còn trước mắt bao người tuyên bố muốn giết mình, nếu như hắn không làm chút gì, như vậy Long gia ngày sau làm sao còn có thể đứng được ở thành Lôi Vân?

“Khiêu khích Long gia của ta, ta sẽ cho ngươi biết hậu quả, cho nên không chỉ có ngươi phải chết, coi như là gia tộc sau lưng ngươi cũng muốn bị tàn sát.”

Long Ngạo ghét nhất là nghe câu nói đe doạ tàn sát gia tộc của mình, hai mắt hắn trong giây lát đã trở nên băng lãnh, trên người sát khí tung hoành, lạnh lùng nói:

“Đã như vậy, ông phải đi chết đi.”

Tóm lại, Long Ngạo không để ý gì cả, mặc kệ nói như thế nào, đối phương trước sau cũng là cao thủ Nhất Tuyến Thiên, chính vì như thế, Long Ngạo trực tiếp triệu hồi ra Hồn nô, một luồng khí thế Nhất Tuyến Thiên kinh khủng theo đó bùng lên, bao phủ bốn phương tám hướng.

“Nhất Tuyến Thiên!”

Nhìn một bóng dáng hư ảo đang phóng về phía mình, đồng thời tản mát ra khí thế Nhất Tuyến Thiên mạnh mẽ, Long Ngạn Thành cùng Liễu Mộc cũng kinh hãi. Không dám khinh thường, Long Ngạn Thành nắm hai tay hung hăng bổ tới Hồn nô.

Nếu như Quỷ Lệ còn sống thì trăm phần trăm không phải là đối thủ của Long Ngạn Thành, nhưng bây giờ linh hồn Quỷ Lệ đã bị luyện chế thành Hồn nô, thực lực bản thân tăng lên rất nhiều. Tiếp theo đó, Long Ngạn Thành muốn trong khoảng thời gian ngắn tiêu diệt Hồn nô, nhưng đó cơ hồ là một chuyện vô cùng khó khăn.

Trong nháy mắt Hồn nô cũng đã đánh nhau với Long Ngạn Thành, mà lúc này Long Ngạo cầm trong tay Huyết Ẩm Cuồng Đao, hung hăng bổ tới Long Ngọc Lang.

“Gia gia, cứu con.”

Chính mắt thấy Diệp Cô Thành bị đối phương một đao chặn ngang chém giết, giờ khắc này Long Ngọc Lang không có nửa điểm dũng khí phản kháng, vốn tưởng rằng gia gia xuất hiện là hắn có thể giữ được tính mạng, không hiểu sao đối phương lại không biết tự lượng sức mình, dám ở trước mặt gia gia chém giết mình.

“Long Ngạo, nếu như ngươi dám giết cháu ta, Long Ngạn Thành ta đây nhất định diệt cả nhà ngươi.”

Long Ngạn Thành bị Hồn nô kìm chặt, căn bản không xuất chiêu ra được, trong phút chốc chỉ có thể rống giận. Người vây bốn phía xem kịch vui cũng trở nên sợ hãi, không người nào nguyện ý tin tưởng, Long Ngạn Thành một đời huyền thoại lại bị ép đến nước này.

Biểu cảm trên mặt của Liễu Mộc cũng hoàn toàn thay đổi, lão có thể cảm thụ được hình bóng hư ảo này mạnh cỡ nào. Là linh hồn? Không phải, là thân thể? Càng không phải. Nếu vậy thì hình bóng hư ảo này là cái gì?

“Diệt cả nhà của ta?”

Long Ngạn Thành nói chưa dứt lời, Huyết ẩm Cuồng đao trong tay Long Ngạo đã xuất ra với tốc độ nhanh hơn, Hoàng tuyền cửu liên kích với chín luồng đao mang không ngừng chồng lên nhau, đao mang màu máu khinh khủng điên cuồng phóng ra.

“Răng rắc.”

Đao mang hạ xuống, thân thể Long Ngọc Lang cũng bị chém thành hai đoạn, khi biết mình sắp chết, Long Ngọc Lang trợn tròn mắt lên, biểu cảm đúng là chết không nhắm mắt.

“A! Long Ngạo, ta muốn giết ngươi.”

Tận mắt nhìn cháu của mình bị giết, Long Ngạn Thành hoàn toàn phát cuồng, không hiểu sao thực lực của Hồn nô quá mức cường đại, lão căn bản không thể trong khoảng thời gian ngắn thoát khỏi vòng vây của hắn, hơn nữa lúc này Long Ngạo cũng tham gia vào chiến đấu với lão.

Huyết ẩm Cuồng đao trong tay Long Ngạo điên cuồng đánh ra, đao nối tiếp đao, huyết sắc đao mang tầng tầng chồng lên nhau.

Nhìn Long Ngọc Lang bị chém thành hai đoạn nằm trên mặt đất, tất cả mọi người đều trợn tròn mắt, ở trước mặt Long Ngạn Thành chém giết Long Ngọc Lang, Long Ngạo thật sự là cuồng vọng.

Giờ khắc này không ai dám khinh thường Long Ngạo, một người dám ở trước mặt Long Ngạn Thành chém giết Long Ngọc Lang, đủ để bọn họ kinh hoàng, từng người một chăm chú nhìn vào thiếu niên đang chiến đấu kia, trên mặt bọn họ đều tràn ngập chờ mong, lẽ nào thiếu niên thực sự có thể chém giết Long Ngạn Thành?

Long Ngạo liên thủ với Hồn nô, từng bước ép sát Long Ngạn Thành, không biết có phải là giận quá mất khôn hay không, thực lực của Long Ngạn Thành căn bản không có cách nào phát huy ra được mười thành, lão càng đánh càng loạn, có mấy chiêu thiếu chút nữa bị huyết sắc đao mang chém chết.

Long Ngạn Thành càng đánh trong lòng càng kinh hãi, cho tới lúc này lão cũng không biết đối phương phóng thích ra bóng dáng hư ảo này rốt cuộc là thứ quỷ gì.

“Bùm.”

Long Ngạo bị khí thế cường đại Long Ngạn Thành trực tiếp đụng vào, lập tức bay ngược ra, nhưng hắn thật giống như con gián đánh không chết, nhún một bước lần thứ hai xông tới.

Lại xông tới.

Thấy thiếu niên không ngừng công kích Long Ngạn Thành, tất cả mọi người hình như sớm đã thấy quen mắt, lần trước Long Ngạo cùng Long Ngọc Lang đánh một trận, cho dù cuối cùng chiến đấu đến toàn thân đẫm máu, Long Ngạo cũng không chịu thua.

Trên mặt có những biểu cảm kỳ quái, Liễu Mộc theo gió lao tới trước mặt hai người, chạm mỗi người một chưởng, trầm giọng nói ra:

“Long huynh, Long Ngạo, hay là dừng tay đi.”

Bất kể là Long Ngạn Thành hay là Long Ngạo, trong lòng cho dù có một vạn lần không muốn dừng tay, nhưng thân phận cùng thực lực của Liễu thành chủ đã phải làm ra tới bước này, hai người buộc phải ngừng lại, mà Long Ngạo cũng triệu hồi Hồn nô trở về bên trong không gian Long Ấn.

Nhìn đứa cháu trai đã bị chém thành hai đoạn nằm trên mặt đất, Long Ngạn Thành như một ngọn núi lửa sắp phun trào, sắc mặt âm lãnh, trên người sát khí tung hoành, nói:

“Long Ngạo, thù giết cháu ta thề không đội trời chung, một ngày nào đó ta sẽ giết ngươi, thậm chí phải diệt cả nhà ngươi.”

Nói xong, Long Ngạn Thành ôm lấy hai đoạn thân thể Long Ngọc Lang, xoay người rời đi rất nhanh.

“Long Ngạo, lần này ngươi có chút lỗ mãng, trêu chọc Long gia ngươi sẽ gặp phiền toái rất lớn.”

Không chỉ riêng Liễu Mộc, coi như là tất cả mọi người bốn phía đều có chút chấn động, cho tới lúc này đều không phản ứng kịp, nhưng mọi người có thể nghĩ đến một việc, đó chính là người này chém giết Long Ngọc Lang, Long Ngạn Thành cùng Long gia phía sau chắc chắn sẽ không bỏ qua. Trêu chọc Long Ngạn Thành thật giống như trêu chọc tử thần vậy, nghĩ cũng biết người này sẽ lãnh hậu quả như thế nào.

Chỉ có điều, đối với hết chuyện này Long Ngạo căn bản không để ở trong lòng, nếu dám chém giết Long Ngọc Lang hắn cũng sẽ không để yên cho Long Ngạn Thành cùng Long gia lục giai. Có Hồn Nô làm hậu thuẫn, Long Ngạn Thành dám đến, hắn cũng sẽ dám giết.

“Thành chủ, tiểu bối có chút chuyện gấp phải làm, xin cáo từ trước.”

Lúc trước Long Ngạo buộc phải xuất ra Thiên Huyền Ngũ Biến, trong cơ thể bị linh lực phản phệ, nếu như trì hoãn lâu hơn, hậu quả sẽ khó lường, thậm chí còn sẽ ảnh hưởng tốc độ tu luyện sau này, vì thế, Long Ngạo hướng về phía Liễu Mộc hành lễ cáo từ, sau đó rất nhanh xoay người rời đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.