Long Ngạo Chiến Thần

Chương 16: Chương 16: Thiên tài trở về




Luyện võ tràng của Long gia, không khí lặng ngắt như tờ.

“Không có khả năng, điều đó không có khả năng, ngươi làm sao có thể đánh bại ta.”

Gương mặt Long Tử Du đầy vẻ ngây ngốc, không thể tin tưởng nhìn về thiếu niên trước mặt. Căn bản hắn không thể chấp nhận kết quả như vậy, chật vật từ dưới đất bò dậy, nhưng “bịch” một tiếng, cuối cùng hắn vẫn té ngã trên mặt đất đất.

Một mảnh xôn xao.

Nhìn thấy Long Tử Du ngã xuống đất không dậy nổi, tất cả mọi người ở luyện võ tràng đều há hốc mồm, từng người từng người khiếp sợ nhìn lên trên bệ đá. Thiếu niên đang đứng ngạo nghễ trên bệ đá là tên phế vật kia sao?

Long Ngạo lạnh lùng hừ một tiếng: “Ngươi luôn miệng nói ta là phế vật, vậy ngươi lại là cái gì? Ngay cả một chiêu của phế vật cũng ngăn cản không nổi, ngươi chẳng phải là ngay cả phế vật cũng không bằng hay sao? Ta vẫn nói câu nói kia, sỉ nhục người khác, người sẽ bị báo ứng, hi vọng ngươi về sau tự giải quyết cho tốt.”

“Long Ngạo, ta nhất định sẽ báo thù.”

Nghe được những lời này, trên mặt Long Ngạo toát ra đầy vẻ khinh bỉ, hắn xem thường lắc đầu, nói: “Chỉ biết ức hiếp người cùng tộc, loại người như ngươi, cả một đời đều khó có khả năng cảm ngộ chân lý võ đạo.”

“Anh nhi, ngươi đi lên cùng Thất đệ của ngươi bàn luận, nhớ kỹ phải biết điểm dừng.” - Nghe được lời của gia gia, tất cả mọi người lần nữa xôn xao, bởi vì không có ai biết, rốt cuộc gia gia có ý gì. Cho dù Long Ngạo có thể đánh bại Long Tử Du, nhưng cũng không có nghĩa là hắn có thể đánh với Long Anh một trận.

Long Anh, trong những đệ tử đời thứ ba của Long gia hoàn toàn xứng đáng với danh hiệu đệ nhất nhân. Hắn đã đạt tới cảnh giới nội kình bát trọng thiên đỉnh phong, lúc nào cũng có thể đột phá nội kình cửu trọng thiên cảnh giới, thử hỏi trong những đệ tử đời thứ ba của Long gia có ai có thể là địch thủ của hắn?

Long Ngạo vừa mới mạnh mẽ đánh bại đối thủ, không có người nào dám đi khinh bỉ hắn, phế vật? Có ai từng thấy một tên phế vật có thể một chiêu đánh bại cao thủ nội kình thất trọng thiên, nếu thật sự có thể như thế thì mỗi người ở đây đều muốn đi làm phế vật.

Nhưng nếu chỉ có như thế thì tất cả mọi người cũng không xem trọng Long Ngạo cho lắm.

Muốn đánh bại Long Anh, chính là một chuyện không thể nào. Bởi vì đều nghĩ như thế, nên mọi người càng không thể hiểu hành động lần này của gia gia Long Hạo Thạch là có ý gì.

Dường như Long Lập cũng có chút kinh ngạc, hỏi: “Cha, lấy thực lực Long Ngạo hiện tại sao có thể là đối thủ của Long Anh?”

Long Hạo Thạch giống như cười mà không phải cười, nói ra: “Không sao, thiên phú và tiềm lực của Ngạo nhi vẫn còn đó, nếu có thể dưới sự đè ép của Anh nhi mà đánh một trận, nói không chừng có thể có đột phá.”

Thực sự có thể đánh một trận?

Lúc này Long Tử Du đã bị nhấc xuống dưới, người đi lên là đệ nhất nhân đời thứ ba của Long gia, Long Anh.

“Thất đệ, ngươi thực sự rất lợi hại.”

“Đại ca, thủ hạ lưu tình.”

“Ha ha, xem chiêu.” - Thanh âm của Long Anh mặc dù vô cùng nhẹ nhàng, nhưng khi xuất thủ lại về sau thì lại có vẻ trầm xuống dị thường. Bởi vì hắn biết, vị Thất đệ trước mắt đã không còn là người bị người khác chế giễu là phế vật như trước, có lẽ hắn đã trở lại thành siêu cấp thiên tài không ai so được mười năm trước.

Long Ngạo đương nhiên sẽ không tự kiêu ngạo có thể lấy cảnh giới nội kình thất trọng thiên đi áp chế cảnh giới nội kình bát trọng thiên. Để có thể chiến thắng vị đại ca kia của mình, khí tức của hắng trong nháy mắt không ngừng tăng lên, từ nội kình thất trọng thiên tăng lên tới nội kình bát trọng thiên.

“Cảnh giới nội kình bát trọng thiên, Ngạo nhi đột phá khi nào?”

Nghe được thanh âm của Long Hạo Thạch, tất cả mọi người sớm đã bị làm cho sợ hãi nói không ra lời. Bởi vì không ai nguyện tin tưởng, người bị bọn họ cho rằng là phế vật lại đang yên lành trở thành vũ giả cảnh giới nội kình bát trọng thiên, rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra?

Long Hạo Thạch cùng Long Lực nhìn chằm chằm vào vị thiếu niên đang chiến đấu ở trên bệ đá. Hai người cũng không thể ngờ rằng chỉ một tháng thời gian ngắn ngủn, vị chất nhi của mình lại có thể đột phá tới nội kình bát trọng thiên.

Trên bệ đá.

Trong trận chiến của hai người, Long Ngạo cũng không nương tay chút nào, bởi vì loại cơ hội này đối với hắn mà nói chính là ngàn năm có một, vừa vặn nhờ trận chiến với đại ca để có cảm ngộ với cảnh giới vừa mới đột phá.

Quỷ khóc sói gào, âm thanh chói tai, ảnh hưởng tâm trí của đối phương, đồng thời Long Ngạo cũng đánh ra Thiên Huyền Chỉ, lực chỉ kinh khủng dường như có thể xuyên thấu Thương Khung, đem toàn bộ lực lượng bốn phía hội tụ tại một điểm.

Tỏa Tâm Chưởng, Tật Phong Bộ, thân làm võ kỹ, hai loại võ kỹ cùng Thiên Huyền Chỉ chênh lệch rất lớn, nhìn thấy võ kỹ Long Ngạo sử dụng, Long Hạo Thạch trực tiếp đứng lên, trên mặt đầy vẻ khó tin.

“Cha, người làm sao vậy?” - Long Lực rất là kinh ngạc, không biết phụ thân hôm nay bị làm sao vậy, chuyện phụ thân thất lễ như thế dường như hắn còn chưa từng thấy qua.

Khoát khoát tay, Long Hạo Thạch cũng không nói thêm gì, nhưng trong lòng lại sớm đã khiếp sợ đến cực điểm, bởi vì hắn thực sự nghĩ không ra đứa cháu này của mình tại sao lại có thể đánh ra Tiên Thiên võ kỹ.

Tiên Thiên võ kỹ, Long Hạo Thạch đương nhiên biết Tiên Thiên võ kỹ có ý nghĩa như thế nào.

Cần phải biết rằng, Tiên Thiên võ kỹ chính là áp đảo Hậu Thiên võ kỹ phía trên Siêu Cấp vũ kỹ. Ở tình huống bình thường, Tiên Thiên võ kỹ chỉ có Tiên Thiên võ giả mới có thể sử dụng, dù sao Tiên Thiên võ kỹ là dựa vào thiên địa linh khí chống đỡ.

Cần phải biết rằng, toàn bộ Xích Hỏa trấn đều không có một môn Tiên Thiên võ kỹ.

Huyền Thiên Chỉ.

Chỉ lực cường đại xuyên thấu qua tầng tầng không gian, giống như mãnh hổ hạ sơn, tất cả hội tụ tại điểm.

Giờ phút này, Long Anh cảm giác được dường như thân thể của mình không thể di chuyển, chỉ có thể trơ mắt nhìn Thất đệ công kích mình, mà bản thân lại bất lực. Ở tình huống này, trong nội tâm Long Anh hiểu rõ mình đã thua.

Nhưng lúc này, Long Ngạo đột nhiên ngừng lại, khẽ cười nói: “Đại ca, ta ngươi bất phân thắng bại, như thế nào?”

Ngang tay?

Long Anh trên mặt tỏ vẻ cười khổ, bất đắc dĩ lắc đầu, nói: “Thất đệ, ngươi không cần phải làm như thế, thua chính là thua, ta sẽ không chơi xấu, ta thua.”

Ta thua.

Nghe được trên bệ đá chính miệng Long Anh nhận thua, tất cả mọi người triệt để há hốc mồm, dường như không người nào nguyện ý tiếp nhận kết quả này, thần tượng trong lòng bọn họ, đệ nhất nhân trong đệ tử đời thứ ba của Long gia thế mà bị phế vật đánh bại?

Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra? Đây là tình huống gì?

“Tỉ thí trong gia tộc hôm nay đến đây là kết thúc, tất cả mọi người phải không ngừng cố gắng nỗ lực.” - Nói xong, Long Hạo Thạch mang theo Long Ngạo, Long Lập rời khỏi luyện võ tràng.

Luyện võ tràng, bầu không khí lặng ngắt như tờ, tất cả mọi người giờ mới tỉnh lại, nhớ lại những chuyện vừa mới xảy ra, phế vật của Long gia, vẫn là siêu cấp phế vật, vậy mà có thể đánh bại Long Tử Du, còn có đệ nhất nhân trong đệ tử đời thứ ba của Long gia Long Anh.

“Rốt cuộc vừa mới xảy ra chuyện gì? Có phải ta đang nằm mơ?”

“Phế vật thế mà lại đánh bại đại ca, nếu không phải tận mắt nhìn thấy ta thực sự sẽ không tin là thật.”

“Phế vật? Ngươi còn dám nói Thất ca là phế vật?”

Giờ phút này, địa vị của Long Ngạo tại Long gia triệt để phát sinh thay đổi nghiêng trời lệch đất. Từ giờ về sau, sẽ không còn có người cho rằng Long Ngạo là phế vật, bởi vì mỗi người đều biết, vị thiên tài tuyệt thế thiên hạ cuồng ngạo mười năm trước rốt cục đã trở về, phế vật trở mình, thiên tài trở về, nhất định sẽ đạt tới một loại trình độ mới, sẽ không còn có người đố kỵ, mà chỉ còn lại sự hâm mộ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.