Long Phù

Chương 124: Chương 124: Thu vét tài phú (2)




Bất quá toàn thân Nguyên Soái Man tộc đều là khôi giáp, vốn có thể tiêu trừ sơ hở, nhưng khi Nghĩa Minh động thủ, lại vén lên khôi giáp ở trên đầu, cho Cổ Trần Sa đâm một kích trí mạng.

Giết chết Nguyên Soái Man tộc, trong không gian tế đàn kêu vang, một đoàn huyết cầu và linh hồn mạnh mẽ lơ lửng, còn mạnh mẽ hơn bốn lão ma đầu.

Nguyên Soái Man tộc không biết tạo bao nhiêu sát nghiệt, rất tiếp cận Tà Thần, giết chết hắn tương đương với vì thiên địa khu trừ bệnh độc, nếu hiến tế sẽ được khen thưởng khổng lồ.

Mặc dù thiên địa không thiện ác, nhưng có trật tự, Tà Thần chính là người phá hư trật tự, tương đương với bệnh độc trên người thiên đạo, thay trời hành đạo, trừ ma vệ đạo, chính là chữa bệnh thay trời.

Cổ Trần Sa phát hiện, trước kia mình giết chết hổ lang, hấp thụ lực lượng, là hiến tế hạ sách. Trảm yêu trừ ma, đạt được Thiên Lộ, mới là thượng sách.

Tỷ như giết chết Nguyên Soái Man tộc này, nếu dùng máu mình tới hiến tế, chỉ sợ trong nháy mắt sẽ bị lực lượng của đối phương làm nổ tung, hài cốt không còn. Không bằng dùng Thi Thảo đốt đèn, thu hoạch Thiên Lộ.

- Chủ nhân, khôi giáp trên người Nguyên Soái Man tộc này tên Hoang Thú Giáp, trải qua muôn vàn gọt giũa, lại được Thần Miếu tế tự ngày đêm gia trì ít nhất sáu mươi năm, cũng có linh tính, thần diệu không dưới Ly Long Khải, là bảo vật hiếm có, còn nữa, Phương Thiên Họa Kích của hắn là Huyền Cương Xích Thiết luyện thành, đã trải qua niệm chú gia trì, giá trị liên thành.

Nghĩa Minh quen thuộc Man tộc, nhận biết bảo vật.

- Man binh lui, Man binh lui.

Binh lính rống to.

Quả nhiên, Nguyên Soái Man tộc vừa chết, Man binh hoàn toàn hỏng mất, tứ tán bỏ chạy.

- Không nên truy kích.

Cổ Trần Sa hạ lệnh:

- Trước kiểm kê tài vật.

Cả huyện thành bị tạc hủy gần nửa, lại còn có rất nhiều địa phương hoàn chỉnh, khắp nơi đều là vật tư của binh lính Man tộc còn sót lại. Nguyên nhân chủ yếu hắn không truy kích là vì nhân thủ quá ít, đầy khắp núi đồi đều là binh lính Man tộc, cũng không thể nào đuổi giết.

Man tộc thông qua Truyền Tống Môn chẳng những vận chuyển binh mã tới, còn có vô số vật liệu tài phú, nếu như miếng to bị mình đạt được, như vậy xây dựng phủ đệ sẽ không sợ thiếu hụt tiền tài.

- Chủ nhân, ta biết gần đây vận chuyển vật tư tới cất ở nơi nào.

Nghĩa Minh lập tức bẩm báo.

- Các ngươi ở ngoài huyện thành bố trí phòng ngự, nghênh đón đại quân chuẩn bị đến.

Cổ Trần Sa phân phó, tất cả mọi người nghe lệnh, trong lòng Thạch Trung Thiết hiểu rõ hắn muốn đi sưu tầm tài bảo, lại không để ý, đây là chuyện rất bình thường, hàng năm bổng lộc của hoàng tử cũng không bao nhiêu, nuôi gia đình sống tạm qua ngày còn miễn cưỡng, không phất tiền của phi nghĩa là không sống nổi.

Hoàng tử không giống người bình thường, trong phủ ít nhất mấy trăm người, tạp dịch, nô bộc, quản gia, tỳ nữ, giáp sĩ, hộ vệ, mọi việc đều dùng tiền, nếu muốn bồi dưỡng tâm phúc, tử sĩ, tự mình tu luyện, bồi dưỡng nhân tài, kết giao quan viên, xây dựng phủ đệ, mua trang viên… thì núi vàng núi bạc cũng có thể xài hết.

Mấu chốt là Thạch Trung Thiết biết, Cổ Trần Sa không có chỗ dựa, hai bàn tay trắng, lời nói không dễ nghe, chỉ sợ một thổ hào giàu có ở địa phương cũng nhiều tiền hơn hắn.

- Mọi người không được tiếp cận trung tâm huyện thành, phòng ngự phía bên ngoài, thu thập khí cụ mà Man binh bỏ lại.

Thạch Trung Thiết truyền lệnh, những binh lính khác đều gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.

Cổ Trần Sa và Nghĩa Minh đi tới trong Thần Miếu, khắp nơi đều là vết tích tàn phá.

- Nhà kho chứa vật liệu ở chỗ này.

Nghĩa Minh chỉ vào dưới phế tích.

Nơi này hoàn toàn bị tảng đá lớn chôn vùi, chỉ sợ mấy ngàn người cũng cần mấy ngày mấy đêm mới dọn dẹp xong, nhưng Nghĩa Minh thi triển tiên thiên cương khí, giống như vô số bàn tay vô hình, nửa canh giờ đã dọn dẹp sạch.

- Đạo cảnh trước lục biến, thuần túy là phá hư, chỉ có thất biến, tiên thiên cương khí thay đổi thất thường, dùng để xây dựng chỉ sợ một người có thể bằng ngàn người.

Cổ Trần Sa giờ mới biết Đạo cảnh thất biến cường đại.

Nhà kho dưới đất xuất hiện, rất sâu, bên trong khảm nạm minh châu, có thể nhìn thấy rất nhiều cái rương to lớn.

- Lần trước chủ nhân đạt được nhà kho, bất quá chỉ là lâm thời xây dựng, nhà kho chân chính là nơi này, nếu không phải ta, người khác căn bản không biết. Vật liệu ở nơi này, có rất nhiều là Đại Uy Vương Triều và chúng ta trao đổi thu được.

Nghĩa Minh rõ như lòng bàn tay.

- Tốt, ngươi ở xung quanh giám thị, không cho phép bất luận kẻ nào tới gần.

Cổ Trần Sa nhảy xuống, quả nhiên phát hiện là một nhà kho khổng lồ, bên trong chồng chất vô số vật liệu.

Hắn cũng không mở rương, mà trực tiếp đưa vào Nhật Nguyệt Tế Đàn.

Không gian tế đàn trải qua lần trước tế tự, mặc dù không có diễn biến thành Nhật Nguyệt Tế Đàn chân chính, vẫn là hình thức ban đầu, nhưng không gian lại lớn hơn rất nhiều.

Chờ chuyển hơn ngàn cái rương vào trong không gian tế đàn, Cổ Trần Sa mới tiến vào, đốt Thi Thảo hiến tế.

Lần này đánh chết rất nhiều Man binh và Nguyên Soái Man tộc, phía trên toàn bộ là huyết cầu, sau khi hiến tế, Thiên Lộ như mưa.

- Lại gần bảy trăm giọt Thiên Lộ, Nguyên Soái Man tộc một người cống hiến hơn sáu trăm giọt, còn nhiều hơn bốn lão ma đầu cộng lại, bởi vậy có thể thấy được, Nguyên Soái này mới là người cùng hung cực ác.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.