Ma Thần Thiên Quân

Chương 139: Chương 139: Đại chiến (3)




“Ầm!“. “Ầm!“. Đám người đã rời xa chỗ chiến trường cũng có mấy triệu dặm rồi vẫn không thể không kinh hãi chỗ Quỷ Nha đảo đại chiến, quả nhiên cự đầu cấp đại chiến ah. Ở đây cũng chỉ có mấy vị Đại Thánh đang nhíu mày nhìn phía đó, ở đây không có vị nào là Nhân tộc Đại Thánh cả.

Nhân tộc đám người cũng đã đứng về một đoàn, chỗ này mấy cái Đại Thánh dị tộc đột nhiên làm khó dễ bọn hắn sẽ gặp nguy hiểm. Vũ Thiên Quân cùng Thái Thương gia đột nhiên đánh đập tàn nhẫn cũng đem đến ảnh hưởng bất lợi không ít đến Nhân tộc tổng thể chiến lực ah.
“Vũ Thiên Quân! Không phải hắn cũng mới hai mươi thôi sao...“. Một vị Đại Thánh da đầu run lên nói.

“Hừ! Bất kể hắn là ai, thế nhưng hắn tồn tại đã làm nâng lên Nhân tộc tổng thể chiến lực, hắn! Không nén tồn tại!“. Một vị khác Đại Thánh lạnh lùng nói.

“Huh! Hay là nhân lúc hắn đang cùng Thái Thương gia đại chiến, chúng ta đến giúp Thái Thương gia triệt hạ hắn, Thái Thương gia chắc chắn hoan nghênh!“. Một vị khác Đại Thánh có chút âm hiểm nói.

“Huh?!? Lại có thêm một cái Đại Thánh nữa tham chiến!“. Đột nhiên một vị Đại Thánh nói. “Ha ha! Bốn vị Đại Thánh, Vũ Thiên Quân cho dù năng lực thông thiên hôm nay cũng đừng hòng rời khỏi đây...“. Hắn cười lớn nói, sau đó nhắm mắt câu thông gì đó. Tương tự như hắn, mấy vị Đại Thánh khác cũng đang câu thông gì đó, bọn hắn hôm nay muốn lưu Vũ Thiên Quân ở lại Ma hải vĩnh viễn! Trọn vẹn có đến sáu vị Đại Thánh dị tộc ở đây.

....

Ở chỗ Nhân tộc đám người cũng đang bàn tán sôi nổi không kém, chỉ là bọn hắn không như mấy vị Đại Thánh kia bàn luận đánh giết.

“Bạch y Thánh quân là Cái Thế Ma quân Vũ Thiên Quân?“. Một cái Thần chủ vẫn có chút không tin tưởng nói.

“Có lẽ không sai! Không hổ đang tinh không đệ nhất yêu nghiệt! Năm tuổi đã có Thần tôn đỉnh phong cấp chiến lực, mười lăm tuổi hơn một chút đã có Thánh tổ đỉnh phong chiến lực...“. Một vị khác Thánh thần thở dài nói.

“Ha ha! Có hắn tại, dị tộc không dám chút nào lên tiếng...“. Một cái trẻ tuổi Thần cảnh cường giả cười lớn nói.

“Cũng không hẳn! Hình như Vũ gia cùng Thái Thương gia có thù diệt tộc! Vũ Thiên Quân chỉ sợ không để Thái Thương gia tồn tại, bọn hắn đại chiến là không thể tránh được, Dị tộc chắc chắn sẽ không bỏ qua cơ hội này“. Một vị lão giả nói, hắn nói là cái nhìn toàn cục, xem ra cũng không phải một cái nhân vật đơn giản.

“...“. Bọn người lại tiếp tục nói chuyện đại chiến, thế nhưng có hai nhóm người là đang nói về Vũ Thiên Quân đời tư!

“Hừ! Kiêu ngạo như thế? Dám không để ý bản tiểu thư?“. Vân Dao Dao một bên tức giận dậm chân nói.
“Ây! Dao sư muội! Nếu là kẻ khác ta chắc chắn giúp muội hả giận, chỉ là tên kia đã cũng không có biện pháp!“. Thiên Linh Nhị Thánh tử cười khổ nói. Tức giận thì có mục đích gì đây, đừng nói nói là Vân Dao Dao, cho dù là cha nàng Thiên Hồn Đại Thánh cũng không làm được gì tên kia, hắn còn trẻ vô cùng là không sai, thế nhưng hắn chính là một cái chân chính cự đầu ah!

“Hừ! Không cùng ngươi nói, bắt Thiên Nhật sư đệ giáo huấn trên kia là được!“. Nàng ánh mắt loé lên nói. Huh! Chủ ý không tồi.

“Dao Dao! Ta nghĩ con nên bỏ cái này ý định thì hơn, ngươi làm như vậy chỉ làm Thánh tử khó xử thôi, có khi còn làm hắn đối với ngươi phản cảm, được không bù mất!“. Thập thất trưởng lão cười khổ nói. Nha đầu này bị chiều hư rồi, không biết có những ai không nên chọc vào sao? Huống chi Vũ gia chi nhân lúc này lại càng không chọc vào, Vũ gia không biết còn được mấy người, nếu lúc này lại có người chết chắc chắn sẽ có một cuộc thảm sát, mà đầu sỏ không phải ai khác chính là Vũ Thiên Quân ah, nha đầu này lại muốn trực tiếp chọc vào hắn? Đủ bá đạo!

“Ách... Có thể khiến tên kia phản cảm sao? Huh! Như vậy để tính sau. Hừ! Hừ! Vũ Thiên Quân! Ta chắc chắc không bỏ qua cho ngươi“. Nàng như mèo con lập tức thu mình lại, trong Thiên hồn điện ai mà không biết nàng thích Vũ Thiên Nhật ah, nhắc đến hắn nàng đương nhiên có phản ứng khác, chỉ là nàng còn không quên “mối thù” bị “bơ” đây.

Thập thất trưởng lão, Nhị Thánh tử cùng hai cái Thần chủ thiên tài cười khổ nhìn nàng, không lẽ nàng không nhận ra nàng cùng Vũ Thiên Quân là hai cấp độ khác nhau sao? Chỉ là không để ý nàng mà thôi, một con cự Long đâu hứng thú nhìn cái tiểu xà làm gì.

Ở chỗ đám Võ Thần học viện Võ Tình Tình bàn lại là chuyện khác.

“Hắn là Vũ Thiên Quân?“. Một cái nữ nhân ánh mắt sùng bái nói. “Không phải là Bạch y Thánh Quân mới hai mươi tuổi?“. Sau đó khiếp sợ lẩm bẩm.

“Có lẽ không sai rồi! Như hắn đã thừa nhận rồi...“. Sát Ám Thiên nhíu mày nói, Thiên Tứ mất tích, Bạch y Thánh quân xuất hiện... Huh! Chắc chắn có liên quan, chỉ là hắn không dám chắc suy đoán của bản thân mà thôi.

“Oa! Không phải nói hắn cũng là Thanh Thanh sư muội hôn phu sao?“. Đột nhiên một cô gái khác nói.

“Huh! Ta nghe nói Tần Thanh Thanh từng cự tuyệt không ít thiên tài yêu nghiệt chỉ vì hôn phu đã chết. Hôm nay Vũ Thiên Quân tin tức còn sống truyền đi không biết có bao nhiêu kẻ sợ vỡ mật đây?“. Khương Vân Mộng cười trên nỗi đau của người khác nói. “Chậc! Đây gọi là người tốt được báo đáp, kẻ chung tình gặp được mối lương duyên ah!“. Sau đó chuyển giọng ra vẻ già dặn nói.

“Thật ngưỡng mộ nha! Không biết hắn mặt mũi thế nào? Không biết so với Thiên tứ đệ đệ thì thế nào?“. Một cái nữ nhân khác cũng nói, giọng nói, ánh mắt đều loá lên. “Huh! Mà không biết hắn có kịp trốn đi không, chỗ kia đại chiến quá đáng sợ rồi...“.

“Huh... Tần Thanh Thanh...“. Sát Ám Thiên da mặt co rúm lại, tên kia quả nhiên đang tiêu khiển bọn hắn! Vũ Thiên Quân soái vô cùng ah! Như thế nào không soái, chắc chắn không có nữ nhân nào nhìn thấy hắn mà mắt không sáng lên, đương nhiên trừ một số người, ah! Chỉ sợ cho dù là một đám nữ nhân không thích nam nhân cũng nên xem lại mình có yêu nam nhân không đây! Huh! Nên gọi hắn là sói ca thì đúng hơn!
“Thủ bút không nhỏ ah! Các ngươi cũng nên là mấy vị Điện chủ đi? Bảy vị điện chủ cùng sử dụng đến Triệt thiên sát thần trận để đối phó chúng ta, Thánh tộc ngươi bỏ ra không ít!“. Vũ Thiên Quân nhìn xung quanh Ma hải lạnh lùng nói.

“Ha ha! Nếu có thể trừ đi một cái siêu cấp yêu quái như ngươi cùng Thái Thương gia tam Thánh, đừng nói thủ bút lớn, cho dù lớn hơn ta cũng chấp nhận!“. Đi đầu năm cái Thánh tộc vừa đến là một cái nhìn như Thanh niên hai lăm hai sáu tuổi cười nói. “Huh! Ta Nhị điện chủ! Thương Thiên!“.

Trong năm cái Thánh tộc đến đây thì có hai cái là nữ nhân, ba cái nam tử, xem ra Thánh tộc nam nữ cường giả đều có.

“Ha ha! Thánh tộc sao? Lão phu cũng thật muốn xem đã từng tu hoành Thượng cổ Thánh tộc có bảo nhiêu lợi hại“. Thái Thương Vân Thần đột nhiên cười lớn nói. “Thần Vân tổ khí! Đến đây cùng ta viết địch ah!“. Hắn hô lớn, theo đó ở Quỷ Nha đảo phụ cận, sóng biển lại cuộn lên, một đạo đỏ như máu tia sáng bắn về phía Thái Thương Vân Thần!

“Quả nhiên năm đó Thần Vân Thiên Nhận là cùng Thất thúc rời đi!“. Tuyệt Thánh đứng gần đó ánh mắt sáng lên nói. Thái Thương gia ở Thượng cổ chính là nhờ hai món tổ khí này mà xưng bá Nhân tộc, chém giết không ít dị tộc góp phần làm cho Nhân tộc có được vị thế như ngày nay.

“Huh! Thái Thương Vân Thần! Hai mươi vạn năm trước tối đỉnh đại năng, hôm nay để bản hậu cùng ngươi giao thủ!“. Đột nhiên lại có một giọng nói lạnh lùng trong trẻo vang lên, hư không tách ra lần nữa, một cái mỹ nữ hai lăm trên dưới bước ra, là một cái siêu cấp đại mỹ nhân! Thế nhưng đừng xem thường nàng ta, mỹ nữ xuất hiện bảy vị Đại Thánh gương mặt lập tức biến đổi sau đó cung kính hô lớn.

“Cung nghênh Nhị Thánh hậu!“. Giọng nói thành kính không chút dấu diếm, người đến xem ra không những tu vi cao mà địa vị ở Thánh tộc cũng không thấp chút nào!

“Huh! Lần này nếu có thể chém giết bốn người ở đây, ngày chúng ta Thánh tộc hiện thế cũng đến rồi!“. Nhị Thánh hậu mỉm cười nói. Phong vận như tiên, xinh đẹp vô cùng!

“Huh?!?“. Thương Thánh con ngươi co lại, Mỹ phụ này tu vi chỉ sơ đã tiếp cận Thái Thương Vân Thần rồi, thậm chí còn nhỉnh hơn hắn một chút, tuy rằng đều là Thánh tổ cực hạn thế nhưng cũng vẫn có chênh lệch ít nhiều.

“Ah! Lão phu biến mất hai mươi vạn năm hôm nay lấy Thánh tộc ngươi khai đao“. Thái Thương Vân Thần cười nhạt nói. “Lão hữu! Trước đây khi ngươi theo tộc ta tổ tiên có lẽ uống không ít máu của Thánh tộc ah! Hôm nay lại cho ngươi uống máu Thánh tộc rửa đi hai mươi vạn năm hoen ố!“. Cầm trong tay là một thanh tiểu đao màu đỏ, dài cỡ hai thước, hắn nói.

“Ông...“. Xích nhận ông ông rung động như đồng ý với Thái Thương Vân Thần, nó dường như còn có chút hưng phấn.

“Chát!“. “Chát!“....

“Thú vị! Thánh tộc cường đại như vậy mà chỉ luôn ở trong tối làm điều xấu, đủ vô sỉ!“. Vũ Thiên Quân vỗ vỗ tay nhếch mép nói. “Nên còn có Thánh hoàng, Đại Thánh hậu nữa đi? Chỉ có các ngươi đến có thể làm gì được ta?“. Hắn nghi hoặc một chút nói. “Nếu các ngươi đã đến hôm nay lưu lại vài cái mạnh đi!“.
“Cẩn thận hắn không gian thần...thông!“. Thất điện chủ Thánh Sinh nghe vậy vội hô lên, thế nhưng giống như một cái khí tràng bí ẩn xuất hiện làm cho tiếng nói của hắn chậm lại.

“Ngươi nói sai rồi! Đây là Thời không thần thông!“. Vũ Thiên Quân chân đạp Thái cực đồ tím đen đột nhiên trước mặt hắn nhe răng cười đồng thời đấm thẳng một quyền vào giữa ngực hắn.

“Ầm!“. Một quyền mang theo Luân hồi chi lực đánh thẳng vào ngực Thánh Sinh, thế nhưng trước khi quyền đầu chạm vào ngực hắn thì phía trước ánh sáng loé lên một cái, đại ấn đã chắn trước ngực nhưng một quyền này hắn cũng nhận đến ba Thành lực lượng rồi.

“Hôm nay lão phu cho các ngươi thấy đam tính toán ta Thái Thương gia hậu quả!“. Thái Thương Vân Thần nắm lấy Thần Vân Thiên Nhận lạnh lùng nói, Vũ Thiên Quân xuất thủ, Thái Thương gia tam Thánh cũng chỉ chậm nửa hơi thở mà thôi, lập tức đều dùng thủ đoạn mạnh nhất của mình đánh về phía mấy vị Điện chủ Thánh tộc, bọn hắn thua hẳn về số lượng ah. Có Vũ Thiên Quân cùng Nhị Thánh hậu đánh nhau đã giảm đi áp lực đáng kể rồi.

“Hừm!“. Vũ Thiên Quân đứng yên một chỗ còn Thánh sinh bị đẩy lùi hơn trăm dặm mới dừng lại, ngực bị đánh sụt xuống một khoảng, một bàn tay màu trắng đang đặt sau lưng hắn nhắm hoá giải đi lực lượng còn lại của phản trấn mang đến. Hắn vấn đề lực bài xích lại thêm một bước rồi!

“Lo cho mình đi! Bản thiếu gia ta không biết thương hoa tiếc ngọc với Thánh tộc đâu“. Vũ Thiên Quân cũng không nào dừng lại đã đến trước mặt Thánh Sinh, chỉ là mục tiêu tấn công là phía sau đang giúp hắn hoá giải lực lượng người, không phải ai khác chính là Nhị Thánh hậu!

“Hừ! Tử Liên đài!“. Nhị Thánh hậu không chút hoang mang, dưới chân đột nhiên sinh tử liên, đường kính có gần một trượng, một màn chắn màu tím xuất hiện, nói đúng hơn là cánh hoa sen màu tím xuất hiện ngăn cản Vũ Thiên Quân một đòn.

“Ầm!“. Vũ Thiên Quân một quyền như đấm lên vách đá cứng rắn, Nhị Thánh hậu cùng Thánh Sinh lùi lại hơn ba mươi dặm mới dừng lại, về phần Vũ Thiên Quân lùi lại hơn hai mươi dặm! Nhị Thánh hậu cường đại hơn Thất điện chủ nhiều lắm.

“Muốn chết!“. Nhị điện chủ gầm lên, tay phải hoa lên, một cái thanh sắc trường kiếm xuất hiện. Hắn lập tức xuất kiếm đâm về phía Vũ Thiên Quân.

“Ah! Tử liên chín cánh! Bán bộ hỗn độn cấp bảo khí Thánh tộc có không ít ah!“. Vũ Thiên Quân có chút kinh ngạc lẩm bẩm, Tử liên kia hắn vừa mắt, đương nhiên là quà gặp mặt cho muội muội hắn, Vũ Thiên Liên, hợp! “Ha ha! Các ngươi đã đưa đến cửa vậy ta nhận!“. Hắn cười lớn lao về phía Nhị Thánh hậu.

(Chưa xong còn tiếp....)

Tác giả: Đế Thanh

Nguồn:

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.