Ma Tôn Tại Đô Thị Huyền Huyễn

Chương 26: Chương 26: Về Quê




Hoàng cầm đao chém mạnh thẳng đỉnh đầu Thịnh, chém ngang hay dọc đều dễ đỡ, đúng là cái già, nhưng Thịnh bén lại rất có nhãn lực như tên, nhạy bén khiến hắn cảm thấy không nên đối cứng với thằng này nữa.

Lập tức hắn nghiêng người cây dao nhóc nhẹ vào sống đao Hoàng làm nó bật ra, thuận thế Thịnh bén lập tức lướt nhẹ dao một đường lên ngực Hoàng.

Hoàng thấy bất ổn lập tức hết sức bình sinh ngả ra sau nhưng không kịp bị dao của Thịnh bé cắt một đường chéo lên ngực, máu rỉ ra đâu đớn, nhưng Hoàng vẫn không rên một tiếng.

- khá lắm đừng tưởng thoát một lần mà ngông.

- choang choang choang....

Thịnh bén liên tục lao lên chém liên tiếp các thế dao vào mặt Hoàng, hoàng cũng không ngừng nghỉ đưa đao đỡ liên tục, gần bị ép về phía tường Hoàng xoay nhanh người ngồi xuống đạp vào bụng Thịch một cái cho nó bay ra lấy khoảng cách.

Keng…

Hoàng cầm đao lao lên nhưng lại thấy Thịnh một tay cầm dao đỡ đao một tay giơ nắm đấm, Hoàng cắn răng cố ăn một đấm của Thịnh chỉ cần cố gắng là một chiêu tuyệt sát chờ hắn.

- phịch. keng...

Âm thanh kim loại va chạm làm mọi người xung quanh trợn tròn mắt, lưỡi mã tấu chỉ chém được qua áo Thịnh mà không thể tiến vào được nữa, sau một hồi dưới ánh đèn mập mờ người ta mới nhìn thấy được một đai kim loại đen được Thịnh mang quanh hông, không ngờ hắn chuẩn bị kĩ đến thế, Hoàng cũng bị bất ngờ nên sững sờ vài giây quên không kịp rút về.

Đây là cái gì? Là ăn gian trắng trợn, giang hồ phân tranh thì thôi, đã thế ăn gian một cách thực sự không côn bằng, ăn mặc sung sướng một thời gian dài đã làm Thịnh trở lên nhút nhát yêu mạng sống mình quá rồi.

- Hắc… tưởng tao dễ chết thế sao… tao sẽ uống máu mày… vút

Thịnh trợn mắt giận dữ, tay trái cầm đao chém ngang tới người Hoàng lúc này còn đang bị bất ngờ làm khựng nhịp, tiếng đao rít trong gió lạnh lùng vô cảm đến rợn người.

Đến khi lưỡi dao sắp tới nơi Hoàng mới kịp tỉnh lại, giờ đây không còn kịp để né, để phản đòn mà là làm sao không bị chém chết, Hoàng cắn chặt răng tập trung, gã thả cây mã tấu ra cố gắng ngả người ra sau hết cỡ, được chút nào hay chút ấy.

- Vụt… phấp… vù…

Tiếng lưỡi đao xé gió vụt qua mặt Hoàng, chỉ một phần mấy giây chậm thôi thì đầu gã đã bị xẻ đôi rồi nhưng mà lưỡi dao cũng kịp cắt ngang ngực gã kéo thêm một đường máu phun ra, may là vết chém không sâu nhưng mà trông cũng khá rợn người.

- con chó này.

Hoàng tức giận thằng này ăn gian cũng quá rồi, nếu không phải lợi khí của Thịnh quá nhiều thì Thịnh nó chết lâu rồi, cái thể loại gì đánh không được lui, lui không được ăn gian.

Ăn gian thì ăn gian luôn, Hoàng cầm cái dao thái gọt hoa quả phi về phía Thịnh bén, thấy vậy Thịnh bén không kịp đưa dao đỡ đành cố gắng hết sức hớn ra sau.

- phập phập.

- Aaaaaa.....

không chần chờ giây phút quý báu Hoàng một đao chém ngang đùi Thịnh bén.

Thịnh bén đang ngửa ra sau đột nhiên bị chém đứt hai chân thuận đà nằm vật ra thêm vài mét, hắn hét thảm lại thấy bước chân Hoàng đi chầm chậm lại, hắn hoảng sợ vội vàng nói:

- địa bàn là của mày, tiền của tao cũng cho mày hết, xin mày tha tao đi.

- keng keng.

Hoàng đi lại cầm con đao hai lưỡi gõ vào cái vòng sắt nơi eo Thịch hai cái rõ vang, nói:

- nhưng mà tao lại không thích nói nhiều, tao lại thích ăn cướp cơ!

- sụt.

Lướt đao một đường rõ đẹp làm cái đầu Thịnh bay ra như trái bóng, sau đó hoàng nhìn tầm ba chục thằng lính có đủ cấp bậc trong này nói:

- tao lên nắm trùm Quận 5 được chứ?

Cả đám xì xào một chút không ai phản đối, giang hồ luôn lấy thực lực vi tôn, cấp bậc chiến đấu của thằng Hoàng là trời sinh, quan trọng là đã ở chung với nhau khá lâu rồi cũng biết tính nhau, thằng Hoàng sống quá được nên toàn bộ đều đồng tình.

- được đi theo tao tịch thu gia sản nhà thằng Thịnh, mấy con vợ nó chúng mày tùy xử xong giết đi cũng được.

...

Đêm nay Thiên Long và bé như ngồi trên cái Lamborghini của thằng Tuấn cùng với nó đi về quê, mai chủ nhật vậy thì không cần suy nghĩ nhiều, ở vòng đấu người Thiên Long thông báo nghỉ ngơi một ngày, hầu như ai cũng đồng tình, chiến đấu liên tục không nghỉ như Thiên Long họ chưa thấy qua, vì vậy Thiên Long xin nghỉ cũng làm tỉ lệ cá cược của hắn giảm đi kha khá. Chiến đấu liên tiếp không nghỉ đương nhiên khác chiến đấu nghỉ ngơi.

- anh hai chúng ta về quê làm gì?

Bé Như đang háo hức ngủ không nổi, về quê chơi với anh hai có vẻ vui lắm đây. Cũng không xa lắm chỉ là vài trăm cây, quê chú Thiên Long là ở Đà lạt cho thế đi tối gần sáng là tới.

Xe bốn chỗ thì cả bốn chỗ đã hết, Thiên Long và Bé Như, Tuấn và cô bồ ca sĩ của nó, cô ca sĩ này giọng hay thiệt, cũng đang là hiện tượng mạng khá sốt.

- đi chơi thôi!

Thiên Long lôi ra cái chăn chỗ nào cuộn con bé lại rồi ôm vào lòng, ghé tai nó nói nhỏ:

- ngủ đi, không có mai mắt thâm như gấu trúc là không được đi chơi đâu đấy.

Bé Như nghe vậy sợ hết hồn, do bị cuộn như tằm cô nàng không làm được gì, bé nói:..

- anh hai đẹp trai, bé cũng sẽ đẹp, vậy bé ngủ trước.

Thiên Long thấy hơi buồn nhìn lên trên thấy cô bồ Tuấn nó cũng đang ôm cái trăn khá dày, nhìn cô đó nói:

- hát vài bài đi em.

- à được.

Nếu nói trắng ra thì Thiên Long còn chưa biết tên cô ca sĩ này luôn cơ, chỉ nghe Tuấn nói bồ nó đam mê ca hát cho nên nó dùng chút tiền để kéo cô này lên đỉnh chơi, mà cũng do thằng Tuấn nó thay bồ nhiều quá Thiên Long cũng chả buồn hỏi tên.

Đi tới sáng Tuấn ghé vào một cái sân nhà nào đấy, dù sao cũng đã tới nơi, ôm bà xã ngủ chút cho đỡ buồn ngủ.

Nó nhảy qua ghế cô ca sĩ kia nói:

- em ngồi lên đùi anh đi, anh ôm cho ngủ.

- dạ.

Ôm cô bé trong lòng Tuấn nói:

- Linh Nga này, đi chuyến này em hãy chuyển đến ở với anh đi, ở một mình chán lắm.

Thì ra cô bồ Tuấn tên Linh Nga, cô gái này ngày xưa chỉ là con gái của một nhà bán giày thôi, Tuấn nó đi qua thấy phát và kết quả là hiện tại đấy.

- dạ vầng, trước em bảo chuyển tới đó mà anh không chịu! em ở cái nhà to đùng chán ngán đến cổ.

- ở với anh làm gì thì làm nhưng tối là phải có mặt ở nhà nghe chưa, anh ở trọ nên nhà cũng chả to mấy đâu!

- đáng ghét, anh nghĩ em lại chê hả?

Sáng sớm hôm sau vệ sinh cá nhân trong một khách sạn, bốn người bắt đầu đi về nhà Tuấn thăm nhà nó, sau đó Thiên Long đến gia đình của chú cứ miễn là có huyết thống đều tặng cho một số tiền lớn, chỉ vứt mấy nơi khó thấy như đang đào giếng thì nấp dưới mặt đất một tý, không lộ diện mà tặng luôn, dù sao chú Thiên Chiến Hùng lúc trước nhận nuôi là nuôi lén như kiểu có đứa đến học nghệ thôi.

Đến gần 11 giờ bốn người lại đi đến một quán nước gần quảng trường, leo lên tầng hai thì trên này đã được phục vụ xếp bàn chụm lại, chắc là đã đặt trước cả rồi.

Lên đầu tiên là hai cô nàng xinh xắn, Thiên Long nhìn một cái là che mặt luôn, không có gì xảy ra thì ngày xưa Thiên Long có cái tính sĩ diện khá cao, ôm cái điện thoại thực hiện chính sách là:

Bước 1: nhắn tin làm quen

Bước 2: quan tâm giúp đỡ.

Bước 3 vào vấn đề chính tán luôn.

Bước 4 hụt.

Bước 5 chuyển đối tượng thực hiện lại bước 1.

Vậy là hai con bé này ngày xưa là hoa khôi của lớp Thiên Long nổi máu tán luôn, ấy vậy hai đứa đó đi thì cả đôi với nhau mà không đồng ý làm bạn gái Thiên Long lại được cả đôi.

Vừa vào thấy trai đẹp gái xinh làm hai đứa ngơ ra như ngỗng, ể? chả lẽ đi nhầm chỗ? chả lẽ nơi này đang tụ họp gương mặt ưu tú sao?

Một bé mặc váy trắng tiến lên hỏi:

- chào mọi người, hình như nơi đây là do em đã bao rồi thì phải?

Thiên Long gật đầu nói:

- ừ đúng vậy! chả lẽ bọn tôi đặt?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.