Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 336: Chương 336: Chương 336: Vô Nguyệt đạo trưởng




Sau khi nghiên cứu một phen, Diệp Thiếu Dương thở ra một hơi dài, ngẩng đầu nhìn Trang Vũ Ninh, trầm giọng nói: “Quả nhiên như anh đoán, Kiều Lệ Na này, là cùng hội với Hồ Uy!”

Trang Vũ Ninh chấn động nhìn hắn, chờ nghe hắn giải thích.

“Mộc phù tiểu nhân, rất nhiều pháp thuật dân gian đều có thể sử dụng, nhưng đạo phù này đặc biệt là phù đảm, hoàn toàn là dựa theo cách vẽ Mao Sơn thuật, trừ Hồ Uy, anh không nghĩ ra Thạch Thành còn có Mao Sơn đạo sĩ khác, chung quy không có khả năng là Quách sư huynh của anh làm chứ?”

Trang Vũ Ninh nghe xong lời này, nét mặt trở nên phức tạp, lặng lẽ thở dài: “Em thực không muốn đem cô ấy nhấc lên quan hệ với chuyện này, nhưng... Nói như vậy, tất cả cái này chẳng lẽ đều là Kiều Lệ Na bày ra?”

Diệp Thiếu Dương nghĩ nghĩ, nói: “Anh luôn cảm giác không đơn giản như vậy, theo ý kiến của em, hai người bọn em không có thâm cừu đại hận gì, cho dù cô ấy tiêu tiền mời Hồ Uy ra tay, Hồ Uy làm ăn Kumanthong tốt như vậy, anh cảm thấy hắn cũng không có đạo lý vì một chút tiền, đi bố trí một âm mưu phức tạp như vậy để đối phó em.”

Trang Vũ Ninh kinh ngạc nhìn hắn: “Vậy chuyện này là thế nào?”

“Bây giờ còn chưa rõ, đi về trước, từ từ điều tra đi.”

Hai người yên lặng trở về đến chỗ đỗ xe, sau khi lên xe, Diệp Thiếu Dương gọi điện thoại cho Tạ Vũ Tình, nói chuyện vừa rồi, bảo cô nếu có thể mà nói, phái thêm một người giám thị Kiều Lệ Na, Tạ Vũ Tình đáp ứng tận lực an bài.

Trở lại biệt thự, đã khuya, tâm trạng Trang Vũ Ninh hạ rất thấp, ngồi ở trên sô pha ngẩn người, Diệp Thiếu Dương an ủi nàng một hồi, đem nàng khuyên vào phòng đi ngủ một giấc, bản thân cũng trở lại phòng.

Nằm ở trên giường, Diệp Thiếu Dương đem chuyện buổi tối suy nghĩ một lần, nhìn từ bề ngoài, Kiều Lệ Na tham dự, khiến cả sự kiện nhìn qua trở nên càng thêm phức tạp, trên thực tế có thể còn là một chuyện tốt: Kiều Lệ Na không phải pháp sư, không khó đối phó, hơn nữa điều tra nàng, khẳng định so với điều tra Hồ Uy đơn giản hơn nhiều, nói không chừng, nàng có thể trở thành một cửa đột phá của cả sự kiện.

Ngủ một giấc tới tận khi tự nhiên tỉnh dậy, Diệp Thiếu Dương xem đồng hồ, hơn mười giờ, rời giường rửa mặt, tới phòng khách, hướng phòng của Trang Vũ Ninh nhìn thoáng qua, cửa mở, người không có, tám phần là lại đi ra ngoài rồi, ban ngày ban mặt, chỉ cần nàng không đi chỗ đặc biệt ít người, an toàn thật ra không có vấn đề gì.

Trên bàn trà bày mấy cái bánh quẩy, bánh dày và bánh pastry, còn có một chai sữa đậu nành hoặc là sữa bò, nghĩ hẳn là Trang Vũ Ninh buổi sáng mua để lại cho mình, không khỏi cười cười, cảm nhận nàng cẩn thận, vì thế ngồi xuống bắt đầu ăn.

Bữa sáng còn chưa ăn xong, dưới lầu vang lên tiếng chìa khóa mở cửa, Diệp Thiếu Dương đoán nhất định là Trang Vũ Ninh trở lại, liền không để ý, tiếp tục ăn cơm, nghe tiếng bước chân tới lầu hai, quay đầu nhìn thoáng qua, trước nhìn thấy Trang Vũ Ninh, sau đó nhìn thấy hai nam nhân đi theo phía sau cô.

Một người bốn mươi mấy tuổi, bụng phệ, đồ tây là phẳng, vừa nhìn là biết kẻ có tiền, một người khác... Diệp Thiếu Dương liếc một cái, lập tức ngây người: thế mà lại là một đạo sĩ đầu đội nón, mặc đạo bào màu xanh, vóc dáng rất cao, để râu chữ Bát, cũng nhìn không ra tuổi tác lớn bao nhiêu.

“Thiếu Dương ca, đây là cha em, hôm nay đến.” Trang Vũ Ninh giới thiệu nam nhân trung niên trước, sau đó ánh mắt chuyển qua trên mặt vị đạo sĩ kia bên cạnh, có chút khó xử nói: “Vị này là Vô Nguyệt đạo trưởng, bạn của cha em.”

Ba người lên lầu đi tới, người trung niên đưa tay bắt lấy Diệp Thiếu Dương một cái, nói: “Chào cậu, tôi là Trang Thái, cậu chính là Diệp tiên sinh à?”

Diệp Thiếu Dương gật gật đầu, muốn mở miệng, trong miệng còn có nửa cái bánh quẩy, vội vàng nuốt xuống, kết quả còn nghẹn, vội vàng từ trên bàn cầm lên sữa đậu nành, uống một hớp lớn, xuôi xuống, vỗ vỗ ngực, hướng Trang Thái xấu hổ cười cười, “Cháu là Diệp Thiếu Dương.”

Khóe miệng Trang Thái toát ra một nụ cười bất đắc dĩ, đại pháp sư được con gái khen ghê gớm, chính là bộ dạng này?

Một đôi mắt đánh giá cao thấp, dừng ở trên áo ngủ của hắn, có chút mất hứng nói: “Diệp tiên sinh thật chuyên nghiệp nha, còn ở trong nhà của tôi.”

Diệp Thiếu Dương gãi gãi đầu, tuy cái gì cũng chưa làm, nhưng đối mặt phụ thân của Trang Vũ Ninh, không biết vì sao luôn có một loại cảm giác chột dạ.

“Vô Nguyệt đạo trưởng, mời ngồi.” Trang Thái rất cung kính mời đạo trưởng ngồi xuống ở trên sô pha, sau đó bản thân cũng ngồi xuống, lúc này mới gọi Diệp Thiếu Dương ngồi, bảo Trang Vũ Ninh đi rót thủy pha trà.

Trang Thái nhìn Diệp Thiếu Dương, dùng ngữ khí khách khí nhưng xa cách nói: “Lần trước Vũ Vũ gọi điện thoại hỏi tôi tin tức căn nhà, lúc ấy nói chuyện này với tôi, tôi mấy ngày nay chưa tới, chính là đang đợi Vô Nguyệt đạo trưởng, Vô Nguyệt đạo trưởng là bạn tốt của tôi, cũng là một tông sư chân chính có pháp lực.”

Hắn đặc biệt cường điệu hai chữ “chân chính”, cười cười, “Cho nên, tôi lần này có thể mời được ông ấy tới đây, cũng rất không dễ dàng.”

Diệp Thiếu Dương mặt không biểu cảm nhìn hắn, chờ hắn nói tiếp.

Tạm dừng một hồi, Trang Thái lại nói: “Đúng rồi, tôi nghe Vũ Vũ nói, Diệp tiên sinh đến từ Mao Sơn, Vô Nguyệt đạo trưởng là cao công Long Hổ sơn, nói ra, mọi người hẳn là có chút sâu xa nhỉ?”

Vô Nguyệt đạo trưởng mỉm cười nhìn về phía Diệp Thiếu Dương, nhưng trong ánh mắt lại ẩn hàm một tia khinh thường, nói: “Long Hổ triêu thiên bái Tam Thanh, bần đạo Long Hổ sơn đệ tử Vô Nguyệt.”

Diệp Thiếu Dương gật gật đầu, nói: “Biết rồi.”

Vô Nguyệt đạo trưởng sửng sốt, sau đó cười nhạt, “Ngay cả quy củ cũng không biết, ngươi sợ không phải người trong đạo môn nhỉ?”

Diệp Thiếu Dương nói: “Quy củ gì?”

Vô Nguyệt đạo trưởng nói: “Mao Sơn và Long Hổ sơn cùng thuộc đạo môn, theo quy củ, gặp sư trưởng tất nhiên phải chắp tay, ngươi ngay cả quy củ này cũng không biết?”

“Hình như là có có chuyện như vậy.” Diệp Thiếu Dương nhún vai, “Nhưng ngươi xác định ngươi là sư trưởng của ta?”

Vô Nguyệt đạo trưởng cười ha ha, “Ta là bối phận chữ ‘Vô’, ở Long Hổ sơn, xem như đệ tử đời thứ hai đương thời, ngươi một ngoại môn đệ tử Mao Sơn, bối phận có thể cao hơn ta?”

Diệp Thiếu Dương nghiêng đầu nhìn hắn, “Ngươi lại làm sao biết ta là ngoại môn đệ tử?”

Vô Nguyệt đạo trưởng hừ một tiếng, “Không lẽ ngươi hay là nội môn đệ tử? Như vậy mà nói, ta còn nên gọi ngươi sư tổ.”

“Theo quy củ đi, ngươi thật đúng là phải gọi sư tổ, gặp mặt dập đầu với ta.” Diệp Thiếu Dương vung tay lên, “Thấy ngươi tuổi cũng không ít nữa nhỉ, miễn đi.”

“Tiểu tử vô lễ!” Vô Nguyệt đạo trưởng tức giận đến dựng râu trừng mắt, quay đầu nói với Trang Thái: “Trang lão đệ, tôi và ông là bạn, nhưng muốn ta hợp tác với hắn, tuyệt không có đạo lý!”

“Đạo trưởng đừng có vội.” Trang Thái vỗ vỗ cánh tay hắn, quay đầu nhìn Diệp Thiếu Dương, nói: “Vũ Vũ tuổi còn nhỏ, tương đối đơn thuần, đối với việc này không hiểu lắm, không biết giang hồ hiểm ác, Diệp tiên sinh tôi không phải nói cậu, nhưng như các cậu hành tẩu giang hồ, long xà hỗn tạp, người thường rất khó phân rõ thiệt giả, cậu nói phải không?”

Trang Vũ Ninh lập tức tức giận nói: “Lão ba đừng nói lung tung, bản lãnh Thiếu Dương ca, con đã kiến thức, anh ấy là Thiên Sư chân chính, sao cha cứ không tin vậy?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.