Mẫu Đan Đích Kiều Dưỡng Thủ Sách

Chương 15: Chương 15




Trừ bỏ trên điện không có nữ tử dâng sớ cầm quyền, đầu đường cuối ngõ cũng không hiếm gặp thân ảnh nữ tử. Đại Kiền náo nhiệt nhất là Tứ Phương Phố mở rất nhiều cửa hàng cung cấp cho khách nữ.

Mà Tứ Phương Phố nhất là Nam Phố là vùng tấc đất tấc vàng, tụ tập toàn bộ tửu lâu tốt nhất kinh thành. Nó và Tuấn Lâu chính là một trong số đó.

Ôn Mật gia thế hiển hách, lại tài ba, chúng nữ tự nhiên là muốn tâng bốc. Hơn nữa còn rất nhiều người đã đến từ sớm.

Nữ hài tử tụ cùng một chỗ, tới trước không tránh khỏi bát quái các loại, bị thảo luận nhiều nhất, đó là thái tử.

Nếu bàn về trong kinh thành này thì ai là người hấp dẫn nhóm quý nữ nhất, thái tử tuyệt đối xếp thứ nhất, không biết đã bao nhiêu lần vào mộng của các danh môn thiên kim. Bất quá mọi người đều biết, thái tử điện hạ chính sự bận rộn. Gặp mặt một lần đã khó khăn, muốn nói trên hai câu càng khó. Một chút tin tức của thái tử đều bị nghị luận hồi lâu.

Mà tên của Ngụy Tử Ngô cũng được đề cập thường xuyên, gần với thái tử.

Các ngươi nói, Tử Ngô hôm nay sẽ tới hay không?

Hẳn là phải đi, nàng cùng A Mật quan hệ rất tốt.

Đã lâu không gặp nàng, cũng thật muốn nhìn thấy nàng.

Một vài người nói này đều có hảo cảm với Ngụy Tử Ngô. Mà một bàn khác, lại có cô gái lục y hỏi:

Các ngươi có nghe nói chuyện gì về Ngụy Tử Ngô không?

Chuyện gì? Ba người khác rất nhanh hỏi.

Cô gái lục y nói: Ta nói, các ngươi trăm ngàn đừng nói ra ngoài... Quên đi, ta không nói còn tốt hơn.

Ba người khác làm sao đồng ý, không ngừng thúc giục.

Cô gái nhỏ giọng nói: Ta cũng là nghe biểu tỷ nói. Nghe nói thời điểm Ngụy Tử Ngô quay về kinh, ở Hà Đông Khúc Phong gặp thổ phỉ, nghe nói... Chính là nghe nói, mặc dù nàng vẫn còn mạng trở về, nhưng đã bị làm nhục qua.

Một bàn nữ nhân nháy mắt lâm vào trầm mặc.

Đây quả thực đáng sợ. Nếu đó là sự thật, đời này của Ngụy Tử Ngô coi như đã bị hủy.

Đừng nói gả cho biểu ca nàng làm vương phi, cho dù là một gia đình huân quý bình thường, cũng không có khả năng làm chính thê.

Mọi người cảm giác đối với Ngụy Tử Ngô thật phức tạp. Kỳ thật tính cách Ngụy Tử Ngô không xấu, quan trọng là rất hòa thuận với các cô nương, cho dù lúc trước là thời điểm Ngụy gia có quyền có thế. Ngụy Tử Ngô thích làm chính mình, mặc dù đối với mọi người không nhiệt tình cho lắm, nhưng chưa từng gặp khó khăn vì người nào.

Một người trong đó hỏi: Lời như thế cũng không tùy tiện nói. Sự tình trong sạch của cô nương nhà quan, không giống với người khác.

Người còn lại cũng nói: Đúng vậy, chỉ sợ không phải sự thật. Nếu là sự thật, Anh Vương điện hạ không thể cưới nàng, luôn nên tránh né nàng mới đúng. Đối với lời ngươi nói, hai ngày trước Ngụy Tử Ngô mới từ trong cung quay về Hầu Phủ... Ngụy quý phi cùng Anh Vương điện hạ thương nàng lắm.

Cô nương kia cười, nói: Các ngươi nghĩ lại xem, bộ dáng của Ngụy Tử Ngô, Anh Vương làm sao nỡ tránh né nàng. Cho dù nàng đã bị làm nhục... Mặc dù không thể làm thê, sợ là cũng còn một đống nam nhân muốn cưới nàng làm thiếp.

Cô gái lục y này bối cảnh cũng không nhỏ, tên là Chu Li Tuệ, phụ thân là Lương châu Đại Đô Đốc, theo lý thuyết có phụ thân như vậy, nàng ở nhóm quý nữ địa vị vốn không nên bình thường. Nhưng bởi vì nàng tính cách không được tốt, suốt ngày nói mình có mị lực, tự nhiên là không có bằng hữu.

Lúc này không biết là ai hô một câu: Lệnh Phất đến đây.

Quả nhiên thấy Tiêu Lệnh Phất đi tới, một bộ dạng đoan trang hiền đức.

Mọi người đều hướng Tiêu Lệnh Phất chào hỏi, ánh mắt cực kỳ hâm mộ, bởi vì biết nàng là người có khả năng làm thái tử phi nhất.

Có vài người còn tưởng là, trước tạo mối quan hệ tốt với Tiêu Lệnh Phất, nếu Tiêu Lệnh Phất làm thái tử phi, chờ đến lúc đó sẽ cho các nàng làm sườn phi, lương đệ của thái tử, cuộc sống có thể dễ chịu một chút.

Bất quá, tuy rằng Ôn Mật mời Tiêu Lệnh Phất, nhưng thái độ tiếp đãi đối phương rất lãnh đạm.

Nhưng thật ra thời điểm Ngụy Tử Ngô đến, Ôn Mật phá lệ nhiệt tình: Ngụy nhị, ngươi rốt cuộc cũng tới!

Chúng nữ vừa nghe Ngụy Tử Ngô tới, tất cả đều quay đầu nhìn.

Hôm nay Ngụy Tử Ngô mặc thủy lam thêu thất bảo, ôm lấy bên ngoài, cố tình lộ ra thân mình trắng mịn, môi đỏ tươi, nhan sắc mạnh mẽ, làm cho khuôn mặt lộ ra vẻ tươi đẹp hiếm thấy.

Mừng thọ, mười sáu tuổi phương thần cát tường. Ngụy Tử Ngô đem lễ vật giao cho Ôn Mật.

Ôn Mật tiếp nhận lễ vật, hạ giọng nói: Ngụy nhị, sinh nhật của ta ngươi cũng không cho ta chút mặt mũi, ăn mặc lại xinh đẹp như vậy?

Ngụy Tử Ngô nở nụ cười, nói: Yên tâm, ai cũng không qua được Ôn đại tiểu thư.

Ôn Mật thật sự cũng rất đẹp. Một thân hồng điệp viền áo váy, trên đầu khảm minh châu, diện mạo ngọt ngào, cười rộ lên còn có cái lúm đồng tiền. Người cũng như tên.

Mọi người đến, tự nhiên liền khai tịch.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.