Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc

Chương 319: Chương 319: Loại chuyện này chẳng phân biệt được sáng hay tối (1)




"Đường tổng, anh cũng nghĩ thật nhiều." Hạ Thần Hi ôn hòa nói, lại rên một tiếng.

"Uh, chúng ta đều suy nghĩ nhiều quá, dễ tự mình đa tình."

Hạ Thần Hi, "..."

Hạ Thần Hi nhìn Đường Bạch Dạ, Đường Bạch Dạ nhìn Hạ Thần Hi, hai người mặt không chút biểu tình.

"Đường tổng, anh hẹn người khác đi xem phim, không phải chỉ nên xem phim hành động yêu đương thôi sao?"

Đường Bạch Dạ nhíu mày, đột nhiên cười, đảo lộn chúng sinh, yêu nghiệt động lòng người, "Tôi không để ý cùng cô cùng nhau xem phim hành động yêu đương."

Hạ Thần Hi, "..."

Đường Bạch Dạ hừ lạnh, đột nhiên tự tiếu phi tiếu nhìn Hạ Thần Hi, thấy giác quan thứ sáu của Hạ Thần Hi đang cảm thấy nguy hiểm, đang muốn ngồi xa một chút.

Anh đột nhiên chế trụ bả vai của cô, thân thể thuận thế áp đến, đem Hạ Thần Hi đè xuống ghế sô pha, chóp mũi gần như dụng chóp mũi của cô, áp môi sát qua môi của cô, Hạ Thần Hi muốn giãy giụa liền bị anh giữ tay lại.

Hô hấp nóng rực, cô quay chóp mũi qua hướng khác.

Tuy hai mà một.

Trên người mùi nước hoa của anh, đem cô vây quanh, trốn không thoát.

"Tôi càng không để ý cùng cô diễn phim hành động yêu đương." Tiếng nói Đường Bạch Dạ, như ma quỷ, đem cô níu lại, cúi đầu đã hôn môi của cô.

Hạ Thần Hi tránh môi của anh.

Đường Bạch Dạ chế trụ cằm của cô, lại một lần nữa hôn lên môi của cô, hút môi của cô như cánh hoa, Hạ Thần Hi gắt gao cắn răng, không cho anh ông tới, một tay Đường Bạch Dạ sờ hôn cô, một tay còn lại cũng không an phận.

Hạ Thần Hi kêu rên, Đường Bạch Dạ nhân cơ hội xông vào bên trong miệng cô, cướp đoạt mỗi một tất da thịt cô.

Cô giãy giụa, nhưng giãy không thoát.

Tay Đường Bạch Dạ, chui vào trong quần áo của cô , tùy ý chà đạp da thịt của cô.

Hạ Thần Hi tim đập như sấm, vừa thẹn vừa giận.

Đột nhiên cảm giác được hạ thân cứng rắn của anh đang ở trên cô, mặt Hạ Thần Hi đều hồng .

Đường Bạch Dạ buông môi cô ra, con ngươi rực lửa.

U ám , hung ác .

Như một con dã thú, đang tìm kiếm con mồi.

"Đường Bạch Dạ... Anh..."

Anh có phản ứng sao?

Đường Bạch Dạ hung ác nham hiểm nhìn Hạ Thần Hi, anh chỉ là muốn đùa cô, muốn nhìn bộ dạng nhếch nhác của cô trong ngực anh, sau đó ghét bỏ bỏ qua cô, tỏ vẻ chính mình một chút cũng không bị quấy rầy.

Ai biết, chỉ là một nụ hôn, thân thể anh liền bán đứng anh.

Ngón tay Đường Bạch Dạ mơn trớn môi của cô, "Thật đẹp..."

Môi của cô, bị anh mút đến sưng đỏ, như một đóa hoa chờ người đến khai mỏ.

Vừa mỹ lệ, vừa mê người.

"Buông tôi ra." Hạ Thần Hi xấu hổ đỏ mặt, thúc lồng ngực của anh, vậy mà chạm đến một mảnh lửa nóng, cô nhanh chóng rụt tay lại, sắc mặt càng hồng, không khỏi nhớ tới lần trước lúc anh mời nhân viên WPL ăn cơm.

Đường Bạch Dạ vén tóc của cô ra, môi dán lên môi của cô nói, "Tại sao muốn buông ra?"

"Anh..."

Đường Bạch Dạ hôn môi của cô, mềm nhẹ , mang theo một tia mê hoặc, "Cô là mẹ của con tôi, tôi muốn cô cũng không phải là thiên kinh địa nghĩa gì."

Hạ Thần Hi, "..."

Hạ thân anh hơi vừa đụng, càng tới sát nơi mềm mại của cô, thân thể Hạ Thần Hi càng nóng. Anh bắt chước giao - hoan tiết tấu, cố ý như vậy dụ cô, Hạ Thần Hi hận không thể có thể ẩn thân, lập tức biến mất.

"Tôi muốn cô!"

Lời Đường Bạch Dạ như tuyên ngôn bình thường, nói xong rất tàn bạo, rất trực tiếp.

Hạ Thần Hi không kịp ngăn cản, liền bị anh hôn , áo cũng bị anh thô bạo cởi ra ba cúc, lộ ra trước ngực một tảng lớn da thịt.

Nụ hôn của anh rơi vào trước ngực của cô.

Hạ Thần Hi tâm hoảng ý loạn, đẩy đầu của anh ra, "Đường Bạch Dạ, anh điên rồi sao, đây là ban ngày."

Mấu chốt chính là, nơi này là phòng làm việc a.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.