Mơ Tưởng Anh Ấy Cũng Vô Dụng

Chương 41: Chương 41: Suy nghĩ bại hoại




Tô Đô Lang Quân từ bỏ vị trí cao tại Tô thị để tiến vào Hoàng thị làm một nhân viên bình thường trong phòng phát triển chiến lược chỉ vì muốn giúp đỡ người đàn ông của cậu.

Thời gian ba tháng ở Hoàng thị, Tô Đồ Lang Quân cũng đã nắm sơ qua được một số chuyện cần biết tại đây. Hoàng thị giống như một hình tam giác vậy, tại mỗi đỉnh chóp đều có một người nắm giữ nhất định. Hoàng Thế Trung nắm giữ trong tay 30 phần trăm cổ phần, chú của hắn Hoàng Thế Minh nắm trong tay 20 phần trăm, một người nữa là Lý Thanh Nghị có 25 phần trăm cổ phần, số cổ phần còn lại được chia đều cho ba cổ đông khác.

Lý Thanh Nghị này là người được thừa kế cổ phần từ người ba đã mất của hắn để lại, ở trong công ty vốn không tán thành phương thức điều hành của Hoàng Thế Trung, hơn nữa thời gian gần đây Hoàng Thế Trung còn đưa con trai mình lên chức vị phó tổng giám đốc kia càng khiến cho Lý Thanh Nghị không vừa lòng, âm thâm ở phía sau lưng lôi kéo cổ đông trong công ty đứng về phía mình.

Ba cổ đông nắm giữ 25 phần trăm cổ phần kia lại trung thành với Hoàng Thế Trung, rất tán thành cách thức điều hành công ty của hắn, hơn nữa mỗi người chỉ nắm trong tay số cổ phần ít ỏi, nếu như đi theo Lý Thanh Nghị sai một bước sẽ mất tất cả, cho nên Lý Thanh Nghị dù có lôi kéo như thế nào cũng không thể lấy được sự đồng tình từ ba người kia.

Tô Đồ Lang Quân nhìn đi nhìn lại, mấy năm nay Lý Thanh Nghị luôn muốn đối nghịch với Hoàng Thế Trung, muốn Hoàng thị rơi vào tay của hắn, hơn nữa ba cổ đông kia lại luôn đứng về phía Hoàng Thế Trung tại vì sao Lý Thanh Nghị vẫn có thể đứng vững được tại công ty đến tận bây giờ. Có lẽ người suy nghĩ sâu xa một chút liền biết mối quan hệ giữa hai anh em nhà họ Hoàng không hề tốt như người ngoài vẫn thấy.

Hoàng Thế Trung và Hoàng Thế Minh là anh em cùng cha khác mẹ, chuyện này cũng phải kể lại từ thật lâu về trước, thời điểm đó ông nội của Hoàng Thế Vinh là Hoàng Hoằng kết hôn cùng với người phụ nữ tên Lã Thúy Lan, nhưng vì gia cảnh bần hàn không được Hoàng gia công nhận cho nên hai người không có giấy hôn thú. Hoàng Thúy Lan sinh ra Hoàng Thế Minh, vốn tưởng rằng có thể mẹ quý nhờ con, một bước tiến vào Hoàng gia, nhưng khi Lã Thúy Lan được đón về Hoàng gia cũng chỉ được ở trong ngôi nhà nhỏ phía sau cho người làm.

Hoàng Hoằng vốn bản tính trăng hoa, chỉ ba năm sau đó liền kết hôn với tiểu thư Dư gia, Dư Tử Tiệp. Dư gia với Hoàng gia vốn môn đăng hậu đối cho nên đều được hai gia đình ưng ý chấp thuận. Nói cách khác Lã Thúy Lan dù là người vợ đầu tiên nhưng trên phương diện pháp lý không có giấy hôn thú, còn Dư Tử Tiệp tuy là người vợ thứ hai của Hoàng Hoằng nhưng người ngoài đều biết bà chính là thiếu phu nhân của Hoàng gia.

Dư Tử Tiệp và Lã Thúy Lan không ưa gì nhau, ở trong Hoàng gia người tranh ta đấu đến sứt đầu mẻ trán, cuối cùng đến khi Hoàng Hoằng qua đời Lã Thúy Lan vẫn có thể vì con trai dành được số cổ phần kia của Hoàng thị, để cho Hoàng Thế Minh không bị thua thiệt.

Hoàng Thế Trung có lẽ cũng sớm nhận ra được suy tính của người anh trai này nhưng vì muốn giữ thể diện của Hoàng gia nên không muốn nói toạc ra, mấy năm nay vẫn âm thầm đứng từ xa quan sát, nếu như không phải điều quá quắt sẽ không ra tay triệt đường sống của đối phương.

Tô Đồ Lang Quân cũng đoán ra được, một gia tộc lớn quan tâm nhất chính là mặt mũi, Hoàng Thế Trung muốn giữ lại mặt mũi nên không làm to chuyện, nhưng nếu như Hoàng Thế Minh quả thật muốn gây khó dễ cho Hoàng Thế Vinh mà bắt tay với Lý Thanh Nghị thì cậu nhất định cũng sẽ không bỏ qua cho hai người này.

Đừng tưởng Tô Đồ Lang Quân chẳng qua chỉ là một sinh viên mới ra trường, căn bản không thể đấu lại được hai con cáo già lão luyện Lý Thanh Nghị và Hoàng Thế Minh, thực chất cậu sớm đã thu thập được một số bằng chứng trốn thuế cùng ăn hối lộ của bọn họ. Nếu như bọn họ trong sạch sẽ không có gì để bại lộ ra ngoài, nhưng bọn họ căn bản không trong sạch vậy nhất định sẽ có sơ hở, chỉ cần có sơ hở cậu đều có thể tìm cách mà moi ra được.

...

“Quân Quân, tối nay làm món gì thế?”

Tô Đồ Lang Quân đang ở trong bếp xay thức ăn, tiếng máy xay hơi lớn một chút cho nên lúc này giọng nói của cậu cũng tự động nâng lên:

“Làm chả cá, cậu thích không?”

Hoàng Thế Vinh tiến vào trong bếp nhìn một lượt rồi gật đầu:

“Thích”

Tô Đồ Lang Quân vừa về nhà vẫn còn chưa thay ra bộ đồ công sở, hiện tại còn mặc nguyên quần âu đen cùng áo sơ mi trắng. Hoàng Thế Vinh lúc đầu còn hỏi tại vì sao không thay đồ thoải mái rồi mới nấu cơm, cậu khi đó đáp rằng mặc bộ đồ này cũng thoải mái, chẳng may khi nấu ăn bị bắn dầu mỡ cũng thay luôn cho tiện.

“Tiểu Vinh, qua kia lấy tạp dề mặc vào giúp tớ đi” Tô Đồ Lang Quân hai tay dính qua cá thu liền quay lại mỉm cười nhìn hắn nói.

Hoàng Thế Vinh vừa chạm tới đôi mắt có hàng mi cong vút xinh đẹp kia liền có điểm thất thần, hắn ho nhẹ một tiếng rồi xoay người đi lấy tạp dề mang lên cho cậu.

Trước đây Tô Đồ Lang Quân đều mặc quần jean áo thun, những bộ đồ trẻ trung năng động, nhưng từ sau khi đi làm trang phục được cậu mặc nhiều nhất đều là quần âu và áo sơ mi, hơn nữa hiện tại áo sơ mi còn được cho vào bên trong quần sơ vin cẩn thận càng làm tôn lên vòng eo nhỏ mảnh khảnh cùng đôi chân dài miền man thẳng tắp. Hoàng Thế Vinh đứng ở sau lưng của Tô Đồ Lang Quân chậm rãi thắt dây buộc, ánh mắt nhịn không được rơi trên phần phía dưới cái lưng của cậu, bộ phận cong cong vểnh vểnh kia thật sự rất thu hút khiến cho hắn nhịn không được cũng phải nuốt nước miếng đến ực một tiếng.

Tô Đồ Lang Quân có lẽ nghe ra được tiếng động kia, cũng không biết là vô tình hay cố ý nửa đùa nửa thật quay lại phía sau nhìn hẳn nhẹ giọng hỏi:

“Sao thế, thèm lắm phải không?”

Hoàng Thế Vinh có chút mất tự nhiên lùi lại phía sau một bước, bộ dạng có điểm lúng túng gật đầu rồi nhanh chóng muốn rời khỏi đây:

“Tớ đi tắm trước đây”

Tô Đồ Lang Quân dừng lại động tác khẽ mỉm cười, cũng không biết trong đầu cậu đang suy nghĩ cái gì nhưng rất nhanh đôi tay nhanh nhẹn kia lại thành thục thái hành lá đều tăm tắp như một đầu bếp chuyên nghiệp.

Hoàng Thế Vinh ở trong nhà tắm, để nước lạnh dập tắt dục hỏa bốc lên cao trong lòng, hắn không biết đã thở dài mấy chục lần mới chịu tắt nước lấy sữa tắm thoa lên người.

Tô Đồ Lang Quân càng ngày càng xinh đẹp, dáng vẻ nhìn qua vô cùng văn nhã đoan chính nhưng chẳng hiểu vì sao Hoàng Thế Vinh luôn cảm thấy cậu rất bại hoại. Hoàng Thế Vinh thật sự có suy nghĩ như vậy những mỗi lần nhìn thấy đôi mắt xinh đẹp có hàng mi cong vút kia, dáng vẻ ngây thơ không phòng vệ đó của cậu, hắn lại nghĩ không phải cậu bại hoại mà là ý nghĩ trong đầu hắn càng ngày càng bại hoại rồi.

Tô Đồ Lang Quân dạo gần đây rất hay mặc loại trang phục công sở, áo sơ mi trắng quần âu đen, sơ vin lịch sự, dáng vẻ thư sinh, gương mặt thanh tú, hơn nữa mỗi khi làm việc đều mang trên mắt cặp kính trắng gọng vàng tri thức. Nhìn bộ dạng đó chẳng khác gì tầng lớp tài giỏi gương mẫu trong xã hội, người như vậy lại bị hắn hàng ngày áp đặt tà ý trong đầu, nếu như để cậu phát hiện ra thật sự hắn không thể tưởng tượng được cậu sẽ tức giận đến thế nào.

Hoàng Thế Vinh lại thở dài, hắn mặc quần áo vào rồi mở cửa phòng tắm bước ra, vừa mới mở cửa phòng tắm thì nhìn thấy cậu đứng ngay trước mặt, hắn có điểm hoảng hốt đôi chút:

“Quân Quân?”

Tô Đồ Lang Quân cầm điện thoại đưa cho hắn:

“Tiểu Vinh, là ba cậu gọi”

Hoàng Thế Vinh ho nhẹ, ừ một tiếng rồi tiếp nhận điện thoại. Tô Đồ Lang Quân nấu cơm xong rồi, hiện tại liền xoay người bước vào phòng ngủ lấy quần áo chuẩn bị đi tắm.

Hoàng Thế Vinh ở bên này nói chuyện với ba vài phút, một lúc sau liền nằm bẹp ở trên ghế sô pha tiếp tục thở dài, hình bóng của Tô Đồ Lang Quân chưa bao giờ thoát ra khỏi đầu của hắn được, mỗi ngày hắn đều tưởng tưởng ra rất nhiều suy nghĩ xấu xa với cậu ở trong đầu. Hơn nữa hắn còn bắt đầu có suy nghĩ Tô Đồ Lang Quân hình như là đang muốn quyến rũ hắn, chỉ nghĩ đến đó thôi Hoàng Thế Vinh lại cảm thấy thật sự bậy bạ rồi.

Tô Đồ Lang Quân tắm xong, trên người lúc nào cũng mang theo mùi hương ngọt ngào của sữa tắm. Mùi hương dễ chịu tiến vào trong mũi của Hoàng Thế Vinh lại khiến cho tâm tình hắn bắt đầu bị xáo trộn nhộn nhạo hết cả lên. Hoàng Thế Vinh đã thay đổi thật nhiều loại sữa tắm cho cậu, từ loại mang hương vị nam tính thơm lồng đến loại ngọt nhẹ dịu, thậm chí cả loại không mùi cũng đã thử, nhưng mỗi lần cậu bước ra hắn đều phải nhịn không được tự mình chạy vào phòng tắm một lúc mới có thể ra ngoài ăn cơm.

Buổi tối hôm ấy Hoàng Thế Vinh ngồi ở trên giường chơi trò chơi trên điện thoại, Tô Đồ Lang Quân cũng nằm bên cạnh giống như đang nhắn tin cho ai đó. Hoàng Thế Vinh liếc mắt nhìn thử nhưng không nhìn thấy được cậu nhắn cái gì liền hỏi:

“Quân Quân, cậu nhắn tin cho bạn gái à?”

Tô Đồ Lang Quân tắt điện thoại để sang bên cạnh:

“Nhắn tin với đồng nghiệp trao đổi công việc thôi”

Hoàng Thế Vinh ừ một tiếng, như có như không nói một câu thế này:

“Gần đây nhân viên nữ trong công ty hình như rất để ý đến cậu đấy”

Tô Đồ Lang Quân kéo chăn đắp lên người, hai mắt nhắm lại như muốn ngủ:

“Là thế hả, tớ cũng không rõ lắm”

Hoàng Thế Vinh thấy Tô Đồ Lang Quân nhắm mắt lại cũng không nói nữa, ở bên cạnh tắt đèn điện cho cậu dễ ngủ hơn. Hắn chơi một ván game trên điện thoại xong là 15 phút sau đó cũng tắt điện thoại đặt sang một bên, nâng chăn nằm xuống bên cạnh cậu.

Hoàng Thế Vinh vừa nằm xuống giường, người bên cạnh liền bất ngờ trở mình coi hắn là cái gối ôm vòng tay qua eo ôm lấy hắn, cả người dán sát như muốn nằm lên người hắn vậy. Tô Đồ Lang Quân lúc ngủ rất dính người, hơn nữa cậu cũng không hề có một chút phòng bị nào cả, mùi hương thơm nhàn nhạt của sữa tắm hòa lẫn hơi thở bình ổn liên tục quẩn quanh trước mũi cùng cần cổ của hắn, cơ hồ hắn còn cảm nhận được đôi môi kia như có như không chạm vào phần da thịt trên cổ hắn nữa.

Tô Đồ Lang Quân dạo gần đây chẳng hiểu sao lại dính sát hắn như thế, hắn cũng không nỡ đẩy cậu ra cho nên cả một quá trình cũng chỉ im lặng nằm im không động đậy chút nào, cả người cương cứng một chút khó khăn nặng nề chìm vào giấc ngủ.

Một lúc sau trong bóng tối, đôi mắt mang theo hàng mi cong xinh đẹp chậm rãi mở, khóe miệng kéo lên vòng cung hoàn mĩ, Tô Đồ Lang Quân nâng đầu hôn xuống đôi môi của Hoàng Thế Vinh, kéo tay hắn tiến vào bên trong áo ngủ của mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.