Người Cầm Quyền

Chương 239: Chương 239: Có người để ý đến






Trương Trường Hà ngồi ở cửa thấy Hàn Đông và Phạm Đồng Huy đi ra, lập tức đứng lên, cung tất kính nói:

- Xin chào Phó chủ tịch tỉnh Phạm.

Phạm Đồng Huy gật đầu, Hàn Đông khẩn trương giới thiệu nói:

- Phó chủ tịch tỉnh Phạm, vị này chính là Trương Trường Hà, hỗ trợ tôi phụ trách công tác cơ sở dịch vụ lao động.

- Ồ.

Phạm Đồng Huy lại phát ra một tiếng, tuy nhiên cũng chỉ là một tiếng mà thôi. Xem như làm ra một chút phản ứng với người Hàn Đông giới thiệu. Nhưng cũng chỉ là một chút phản ứng mà thôi, là một ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Phó chủ tịch thường trực tỉnh, đối với một cán bộ nhỏ không được xếp hạng như Trương Trường Hà, tự nhiên sẽ không để ở trong lòng. Nếu không phải là anh ta đi theo Hàn Đông tới, chỉ sợ Phạm Đồng Huy cũng sẽ không hừ một tiếng.

Trương Trường Hà đương nhiên cũng hiểu được điều này, lại cung tất kính theo ở phía sau, trong lòng ngoại trừ cung kính, thì không có ý tưởng khác.

Anh ta đã từng làm thư ký của Bí thư huyện ủy, đã sớm luyện được tính cẩn thận dè dặt.

Tới phòng họp nhỏ, trong đó đã có mấy người đàn ông đang ngồi, lúc này đều đứng lên, cung kính chào hỏi.

Hàn Đông và Trương Trường Hà chỉ có thể ngồi ở vị trí cạnh cửa, sau khi giới thiệu một lượt, Hàn Đông mới biết tham gia hội nghị tọa đàm có Phó trưởng ban thư ký tỉnh ủy Tạ Hạo Nam, Giám đốc sở Tài chính Lang Dục Hâm, Giám đốc sở Nông nghiệp Hàn Ngạn Hạo. Giám đốc sở Bảo đảm Việc làm Thì Song Lương. Đây đều là cán bộ cấp giám đốc sở, và đều là nhân vật số một của những phòng ban có thực quyền. Ngày thường Hàn Đông và Trương Trường Hà muốn gặp được bọn họ khả năng không lớn, nhưng hôm nay lại ngồi cùng một chỗ họp hội nghị tọa đàm với bọn họ, tuy rằng chỉ là ngồi nghe nhưng đây cũng là kỳ ngộ khó có được.

Kỳ thật hội nghị lần này, tầm vóc rất lớn, là Phạm Đồng Huy tỏ thái độ coi trọng cơ sở mẫu dịch vụ lao động mở của huyện Phú Nghĩa. Sau khi mấy vị Giám đốc sở nghe xong Phạm Đồng Huy nhấn mạnh, tất cả đều dứt khoát tỏ thái độ, nhất định một trăm phần trăm chấp hành chính sách của Ủy ban nhân dân tỉnh.

Chính sách theo như lời bọn họ, chủ yếu chính là ủng hộ về phương diện tài chính. Sở Tài chính phụ trách chi hai mươi triệu. Sở Nông nghiệp và Sở Bảo đảm Việc làm lần lượt phụ trách chi năm triệu.

Kỳ thật hai mươi triệu, chính là Sở Tài chính chuyển xuống.

Đến lượt Hàn Đông tỏ thái độ, hắn mỉm cười nói:

- Cảm ơn Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh đã ủng hộ. Nhân đây, tôi xin tỏ thái độ tới Phó chủ tịch tỉnh Phạm, cùng với các vị lãnh đạo, mỗi một đồng tiền nhất định sẽ được dùng thật tốt. Đồng thời tôi nghĩ ở phương diện sử dụng tài chính sau này, xin Sở Tài chính, Sở Bảo đảm Việc làm và Sở Nông nghiệp tiến hành giám sát bất cứ lúc nào.

Phạm Đồng Huy khen ngợi nói:

- Chủ ý này của Hàn Đông không tồi, tài chính đi xuống, các anh cũng không thể buông tay mặc kệ, cũng nên không định kỳ tìm hiểu tình hình sử dụng tài chính một chút.

Phạm Đồng Huy vừa nghe lời nói của Hàn Đông, liền hiểu ra ý đồ của Hàn Đông, bởi vậy cũng giúp đỡ Hàn Đông nói hai câu, đồng thời trong lòng thầm than: "Hàn Đông tuy rằng tuổi trẻ, nhưng làm việc quả thật đanh đá chua ngoa. Đề nghị của anh ta mới nghe dường như có chút giả dối, nhưng trên thực tế, quả thật là một biện pháp cam đoan sử dụng tài chính an toàn thật là tốt. Dù sao người nhìn chăm chú càng nhiều, khiến người ở bên trong muốn vươn tay lại càng thêm bận tâm.

Thông qua nhiều lần quan sát, ông ta càng ngày càng tán thưởng Hàn Đông.

Sau hội nghị tọa đàm, Hàn Đông rõ ràng nương theo gió đông của Phạm Đồng Huy, lần lượt đi thăm hỏi đám người Giám đốc sở Tài chính Lang Dục Hâm, biểu đạt lòng cảm ơn đối với việc bọn họ ủng hộ huyện Phú Nghĩa.

Những người này đối với Hàn Đông vẫn khá khách khí, tuy nhiên cũng không có khả năng cứ như vậy lập tức có quan hệ thật tốt với Hàn Đông được.

Tuy nhiên Hàn Đông cũng không nghĩ chỉ thông qua một lần như vậy mà quan hệ sâu sắc được; Nhóm lãnh đạo các phòng ban có thực quyền ở Ủy ban nhân dân tỉnh có nội lực thâm hậu cỡ nào ai cũng biết. Tương lai có việc tìm bọn họ thì coi như cũng đã quen biết qua một chút.

Trương Trường Hà vẫn đi theo Hàn Đông, thấy khi Hàn Đông gặp mấy quan lớn cấp giám đốc sở này, thần thái không kiêu ngạo không nịnh nọt, vẻ mặt tự nhiên, trong lòng âm thầm khâm phục, thầm than chính mình so sánh với Hàn Đông, khí thế còn kém rất nhiều.

Đi hết các trình tự, thời gian đã bốn rưỡi chiều, Hàn Đông lên trên xe gọi điện thoại báo cáo việc này cho Hoàng Văn Vận.

- Bí thư Hoàng, chào ngài, tôi vừa từ Ủy ban nhân dân tỉnh đi ra. Lần này tổng cộng được phê duyệt ba mươi triệu. Giai đoạn tài chính thứ nhất một tuần nữa là về đến sổ sách, là hai mươi triệu. Sau đó còn có hai giai đoạn năm triệu, nửa năm một lần.

Hoàng Văn Vận nghe được tin tức này, cũng là mừng rỡ, cười nói:

- Ha ha, Hàn Đông, cậu vừa xuất mã, liền là một khoản kinh phí lớn à. Chừng nào thì cậu trở về, ở huyện mừng công cho cậu.

Hàn Đông nói:

- Chúng tôi bây giờ mới đi. Phỏng chừng cũng phải bảy tám giờ mới về đến nơi.

Hoàng Văn Vận trong lòng hưng phấn, liền quyết đoán nói:

- Tốt lắm, chúng tôi chờ cậu về.

Hàn Đông chỉ có thể cười khổ, nói:

- Bí thư Hoàng, không cần phải làm vậy đâu, mọi người đều bận mà.

- Được rồi, cậu cũng đừng mặc cả, quyết định như vậy đi, về tới thì đến thẳng nhà khách huyện ủy.

Hoàng Văn Vận cười nói, ba mươi triệu lập tức sẽ về tay. Chuyện này trong lịch sử huyện Phú Nghĩa mà nói, chính là lần đầu tiên, cũng khó trách ông ta hưng phấn như vậy.

Treo điện thoại, Hoàng Văn Vận lập tức bảo Chủ nhiệm văn phòng Huyện ủy Hùng Chính Lâm thông báo cho các vị ủy viên thường vụ, sáu giờ đúng mời họp hội nghị thường vụ khẩn cấp.

Hùng Chính Lâm có chút nghi ngờ. Sáu giờ đúng đã là thời điểm tan tầm. Hoàng Văn Vận sắp xếp như vậy là vì chuyện gì, anh ta cười hỏi:

- Bí thư Hoàng, phải thảo luận đề tài gì vậy?

Khi mở hội nghị thường vụ, bình thường đều là thông báo vấn đề phải thảo luận trước tiên, cho nên Hùng Chính Lâm mới hỏi như vậy.

Hoàng Văn Vận khẽ mỉm cười nói:

- Là chuyện đại hỷ, Hàn Đông sẽ từ Thục Đô trở về rất nhanh, đến lúc đó chúng ta mừng công cho cậu ta.

Hùng Chính Lâm sửng sốt, nói:

- Cơ sở mẫu dịch vụ lao động đã được phê duyệt rồi sao?

Hoàng Văn Vận gật đầu nói:

- Đúng vậy. Ở tỉnh còn chuyển xuống ba mươi triệu tài chính nữa.

Hùng Chính Lâm hít một hơi khí lạnh, cảm thán nói:

- Phó chủ tịch huyện Hàn quả nhiên có bản lĩnh à. Tối nay nên mời anh ấy thêm mấy chén. Tôi đi thông báo đây.

Các vị ủy viên thường vụ nghe được thông báo, tất cả đều không hiểu ra sao cả, cũng không biết thần kinh Hoàng Văn Vận có vấn đề gì không. Sáu giờ đúng mà mở hội nghị thường vụ khẩn cấp gì chứ. Tuy nhiên hiện tại Hoàng Văn Vận đã chân chính là nhân vật số một ở huyện ủy huyện Phú Nghĩa, cũng không có người dám phớt lờ.

Sáu giờ đúng, Hoàng Văn Vận đi vào phòng họp Huyện ủy, thấy mọi người đều mang vẻ mặt nghi ngờ, liền biết Hùng Chính Lâm không nói tin tức cho mọi người, cười nói:

- Mọi người thoải mái một chút đi, hội nghị thường vụ này, chỉ có một việc, chính là tuyên bố một tin tức. Hàn Đông vừa mới gọi điện thoại từ Thục Đô về, nói Ủy ban nhân dân tỉnh đã phê chuẩn cho huyện Phú Nghĩa xây dựng cơ sở mẫu dịch vụ lao động mở, và chi ba mươi triệu. Giai đoạn đầu tài chính là hai mươi triệu, trong vòng một tuần sẽ về đến sổ sách.

- Ồ . . .

- Nhiều như vậy sao.

Mọi người đang ngồi đều hô lên kinh ngạc, đồng thời trong đôi mắt đều hiện lên ánh sáng lấp lánh.

Lập tức sẽ có hơn mấy chục triêu, về phía tài chính của huyện có thể được giảm bớt áp lực thật nhiều rồi.

Dựa theo tình huống bình thường, tài chính từ tỉnh chuyển xuống, phỏng chừng phía thành phố sẽ phải giữ lại một phần. Có thể tính như thế này, tài chính ba mươi triệu, đến được huyện Phú Nghĩa ít nhất cũng còn một hai chục triệu, lần này rất nhiều chỗ hổng có thể bổ sung rồi.

Cho dù là Phương Trung thì trong lòng cũng có chút cao hứng, cho dù là công lao của Hàn Đông, nhưng ưu đãi này mọi người cũng đều có thể hưởng thụ theo.

- Phó chủ tịch huyện Hàn quả nhiên là một viên phó tướng hạng nhất à.

Phương Trung mỉm cười nói.

Hoàng Văn Vận nói:

- Đây là một chuyện đại sự. Ủy ban nhân dân tỉnh không chỉ coi huyện Phú Nghĩa làm cơ sở mẫu, hơn nữa còn chuyển xuống một khoản nhiều như vậy, đối với việc xúc tiến sự phát triển của huyện, có tác dụng thúc đẩy rất lớn. Cho nên hôm nay triệu tập mọi người, trước nhất là tuyên bố tin tức tốt này. Thứ hai chính là chuẩn bị mừng công cho đồng chí Hàn Đông, Chủ nhiệm Hùng hiện tại đang đi nhà khách sắp xếp một chút.

Các ủy viên thường vụ cũng không có ý kiến gì đối với sự sắp xếp của Hoàng Văn Vận. Tuy rằng phải đợi Hàn Đông đến tối, nhưng có thể lấy ra một khoản tiền lớn như vậy từ phía tỉnh, mọi người cũng có đủ kiên nhẫn để chờ.

Hàn Đông bởi vì biết Hoàng Văn Vận và các ủy viên thường vụ liên can chờ mình trở về, cho nên bảo Lý Thiếu Vũ lái xe nhanh một chút. Bởi vậy, khoảng bảy giờ rưỡi tối liền về tới huyện Phú Nghĩa.

Hàn Đông đến thẳng nhà khách huyện ủy, tiến vào phòng, các ủy viên thường vụ liên can đều đang nói chuyện tán gẫu. Lúc này dưới sự dẫn dắt của Hoàng Văn Vận, tất cả đều vỗ tay hoan nghênh.

Hàn Đông nói:

- Ngại quá, khiến các vị phải đợi lâu.

Đúng lúc này, điện thoại di động của Hàn Đông vang lên, lấy ra thì thấy, là số nhà của Kỷ Quốc Hùng, liền nghe máy.

Trong điện thoại Kỷ Quốc Hùng nói:

- Hàn Đông, cậu đem trở về ba mươi triệu tài chính từ tỉnh sao?

Hàn Đông cười nói:

- Phó cục trưởng Kỳ cũng biết mà, đây chủ yếu là rất may mắn mà thôi.

Kỷ Quốc Hùng nói:

- Nếu ai cũng có may mắn như cậu thì tốt quá rồi, tuy nhiên cậu phải chú ý, ở phía thành phố khả năng sẽ giữ lại mười lăm triệu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.