Người Giám Hộ Vô Lại

Chương 41: Q.1 - Chương 41: Cậu hướng hắn hiến thân




Tô Hiểu Hiểu nhìn thấy vài bạn học đã có chút nghi ngờ, trong mắt thoáng hiện qua một tia không kiên nhẫn! Ở trong lớp này, đại khái cũng chỉ có cô và Bối Bối xem như tương đối trưởng thành. Những bạn học khác, đối với bọn họ mà nói, quá mức chưa dứt sữa, cho nên hai bọn họ không cảm thấy cùng các bạn học này nói chuyện có cái gì tốt.

Lôi kéo Hàn Bối Bối không quay đầu lại chạy ra khỏi phòng học. Tô Hiểu Hiểu mặc váy cực ngắn, mép váy còn hơi hất lên, tuy chỉ mới 15 tuổi nhưng dáng người đã vô cùng hấp dẫn, gợi cảm khiến cho không biết bao nhiêu người nhìn cô mà chảy nước miếng! Mà cô cũng tự nhiên một mực coi như không thấy. Dù sao, cô như vậy, sau này có thể làm nhân tình cao cấp của người nhiều tiền a ~~ hiện tại chỉ cần luyện tập thật tốt chiêu thức quyến rũ là được rồi!

Trên sân vận động, hai cô bé như rất tin tưởng lẫn nhau, nằm cạnh nhau, dựa đầu vào nhau, cảm thụ được hô hấp của nhau. Nước mắt của Hàn Bối Bối cuối cùng cũng ngừng, nhưng gương mặt cô vẫn còn vương chút ẩm ướt, nức nở.

“Hiểu Hiểu, hắn luôn luôn yêu thương mình, nhưng mà sáng hôm nay, hắn lại để mình một mình đến trường!”

“Ừ? Sau đó?”

“Sau đó hắn còn nói sau này sẽ không đưa mình tới trường nữa, còn muốn mình học cái gì mà độc lập, nhắc nhở mình phải có quy củ, về sau vào phòng của hắn trước hết phải gõ cửa, còn muốn mình cho hắn không gian riêng, không thể cứ dựa vào hắn…. Ô ô… Quan trọng nhất là, sang sớm nay, mình bực mình nói sẽ đi xe bus tới trường học, thế nhưng hắn nhìn cũng không thèm nhìn mình một cái, liền trực tiếp nói được!”

“Cho nên cậu cảm thấy có phải hắn không thương cậu nữa rồi? Có phải cảm giác mình sắp mất đi hắn rồi hay không? Cho nên trong lòng hoảng sợ? Cho nên liền không nhịn được mà khóc lên?”

“Đúng vậy, đúng vậy a. Chính là loại cảm giác này. Hiểu Hiểu, mình nên làm gì bây giờ?” Cô vươn tay ra, giơ qua đầu mình, thì bắt được tay của Hiểu Hiểu cũng đang đưa tới. Hai người, hai bàn tay nhỏ bé nắm lấy nhau thật chặt, thật thân thiết.

“Bối Bối, cậu nghĩ quá nhiều rồi, đại thúc của cậu dù gì cũng đã 25 tuổi, cũng có những nhu cầu, đòi hỏi bình thường của tuổi này rồi, hắn cần không gian riêng cũng là bình thường chứ sao….Uhm, hiện tại cậu vẫn không thể hiến thân, còn quá sớm. Cho nên cậu trước hết chịu đựng một chút, làm bộ như không biết mà cho hắn chút không gian đi!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.